(Thông minh) + (Điềm đạm)
Hắn từng là kẻ thấy cô đơn và lạc lõng trong chính nơi mà hắn cho là mình thuộc về, cho đến ngày mà hắn nghe thấy tiếng nói bí ẩn...
Hắn đi tới nơi mà chưa bao giờ hắn nghĩ nó tồn tại: một nơi có sức mạnh phi phàm! Nơi có những sự thật trần trụi đến đáng sợ về nhân tính, những thứ khác trầm lắng giữa người và người hay thứ khiến người ta ghê tởm về nhục dục lẫn nỗi đau thể xác, tinh thần... nhưng ở đó cũng có những tia sắng thắp lên giữa màn đêm đen.
Sự khởi hành chầm chậm tới những bến bờ xa lạ, sự kỳ bí của những giấc mơ hay hồi ức bí ẩn về những sự kiện quái đản. Hắn thoi thóp trên ranh giới mong manh giữa thời gian và sự vĩnh hằng....
Bước đi lặng lẽ giữa thế giới để tìm kiếm câu trả lời cho rất nhiều câu hỏi mà bản thân thắc mắc. Hạnh phúc là khi thấy đủ, đôi lúc là muốn nhiều hơn, hắn- Lý Minh Nhất: bình thường trong chính sự khác thường của bản thân.
"Tiếp tục tiến lên, ta vẫn là chính bản thân mình cho đến giây phút cuối cùng."