"kétttt... Ầm!!!"
"Ba ơi... Mẹ ơi, con đau quá..."
Cậu bé nhìn thấy được ba mẹ mình đang nhắm mắt, trên người họ máu chảy ra rất nhiều , rồi cậu cũng không thể duy trì được tỉnh táo được bao lâu, đôi mắt dần dần trĩu nặng rồi nhắm lại.
Không bao lâu đứa bé mở mắt ra thấy được mình đã ở trong bệnh viện, còn cơ thể của bản thân thì bị quấn đầy băng gạc, ở bên cạnh là một cô y tá đang giúp mình thay băng.
"Cô ơi... Ba mẹ của cháu đâu rồi ạ?"
Cô y tá lặng người nhìn đứa bé một lúc rồi an ủi nó.
"Cháu cứ tập trung vào nghĩ ngơi cho mau khỏe đi, rồi ba mẹ cháu sẽ đến rước cháu... Ngoan uống thuốc rồi nhắm mắt lại ngủ nào"
"Vâng ạ... Cháu sẽ ngoan mau khỏe mạnh rồi về nhà"
Đứa bé sau khi uống thuốc xong rồi chìm dần vào giấc ngủ...
°°°
"Cậu đi chỗ khác chơi đi, tớ không được phép chơi với cậu đâu"
Một đứa trẻ trong ba đứa nhỏ, đẩy đứa bé đang muốn đến để chơi cùng ra, rồi nó kéo theo bạn mình mà bỏ đi.
"Sao cậu không cho cậu ta chơi cùng?"
"Mẹ mình không cho lại gần hay chơi chung với cậu ta đâu"
"Chơi cùng cậu ấy cũng vui mà, càng đông thì càng vui chứ"
"Mẹ tớ bảo rằng cậu ta không có cha mẹ, thì cậu ấy sẽ không được dạy dỗ đàng hoàng sẽ đánh tụi mình đấy"
"Ồ vậy à!! Thôi tụi mình đi chổ khác chơi vậy, tìm thêm người cùng chơi với tụi mình, đành mặc kệ cậu ấy thôi"
°°°
"Bà có thấy không? Thằng nhỏ này tôi nghe mấy ông ở thầy xóm trên nói, nó khắc cha khắc mẹ của mình đấy, nên cha mẹ nó mới bị tai nạn chết yểu như vậy"
"Vậy hả? Tui không hay biết luôn ấy, mà thôi chúng ta về dặn tụi nhỏ cách xa nó ra một chút, nếu không nó lây cho cái vận rủi của mình cho tụi nhỏ nữa, thì tui với bà tới công chuyện với nó luôn đó"
"Ừ ừ đi thôi tránh nó xa xa ra một chút nào"
...
Một người đàn ông lên tiếng.
"Anh nghe tụi em nói đi, anh đồng ý ký tên lên tờ giấy bán nhà cậu út đi, chứ tiền nuôi thằng Tú tốn kém lắm chúng ta còn phải lo nhiều thứ nữa, bán nhà nó đi rồi lấy số tiền đó chia ra, chúng ta mỗi người thay phiên nhau chăm sóc nó là được rồi"
Rồi một người phụ nữ này tiếp lời.
"Cậu tư nói đúng đó, em cũng thấy làm như vậy là tốt nhất cho nó rồi, anh hai dừng đắn đo suy nghĩ nữa"
Người đàn ông thứ hai ở trong căn phòng giận dữ nói.
"Cô cậu im đi, tôi không ngờ hai người là con người như vậy đấy, cả hai cút hết đi cho tôi!! Thằng nhỏ đáng thương này tôi sẽ chăm nuôi nó, không cần hai người bận tâm đến nó nữa, còn nhà cửa của cậu út tôi sẽ giữ lại cho đứa cháu này, còn bây giờ các người về nhà của mấy người đi trước khi thằng anh này tống hai người ra ngoài"
Người đàn ông đó khuyên nhủ.
"Anh Hai à anh suy nghĩ kỹ đi, anh còn phải lo cho công ty và chị dâu nữa đấy, số tiền này sẽ giúp đỡ công ty anh nhiều lắm đó"
Người đàn ông này chán nản với lòng dạ của hai người em của mình, mà bản thân không muốn nói gì thêm liền đuổi bọn họ đi.
"Không bàn cãi gì nữa, cút về nhà mấy người cho tôi"
Người phụ nữ kia lại nói chuyện với khuôn mặt giận dữ và chanh chua.
"Hừ!! Tụi em đã khuyên anh hết mực rồi, anh vẫn cố chấp không nghe lời tụi em thì thôi, sau này đừng có kêu tụi em hỗ trợ lo cho nó gì hết đấy, đi thôi chú Tư"
°°°
Người đàn ông đau lòng nhìn đứa trẻ nói.
"Tú à, nếu như con cứ đau buồn mãi như vậy thì cũng không được gì cả đâu, nghe lời ta, cùng bác đi đến võ đường nào"
"Con không muốn, ai cũng nói con là thứ xui xẻo, ai cũng không muốn con đến gần bọn họ cả, mấy bạn vừa kia thấy con là họ tránh xa còn ra rồi, họ thậm chí còn ức hiếp con nữa"
Người đàn ông nhìn đứa trẻ với ánh mắt buồn rầu và thương xót rồi nói.
"Nếu bản thân con không muốn bị ức hiếp, thì con càng cần phải mạnh mẽ hơn, hãy bước ra khỏi góc tủ đó đi, rồi đứng lên cùng ta đi đến võ đường nào, chỉ có như vậy thì chẳng còn ai dám ức hiếp con nữa"
Đứa bé nhìn bác của mình rồi hỏi.
"Thật như vậy ạ?"
"Thật, thôi con đi cùng ta nào"
°°°
Cảnh báo: truyện có nhiều tôn giáo pha trộn vào nhau, tạo thành nhiều tình huống trong truyện, mọi truyện đều hư cấu, tác không gây war hay xúc phạm tôn giáo, truyện Võng Du kết hợp với Dị Thế Giới, mong các vị đọc giả đọc vui vẻ.
Lưu ý: trong truyện có nhiều từ ngữ được dùng trong Convert, các bạn có thể thắc mắc là tác tại sao không viết theo thuần Việt, vâng thưa là do thói quen tác đọc truyện tiên hiệp và huyền huyễn nên phong cách có phần bị ảnh hưởng.
Các vị đọc giả thích thú về tác phẩm này, tác xin cảm ơn vì sự ủng hộ đó, đây giống như liều thuốc cho tác khi cố gắng viết bộ truyện này, còn những vị đọc giả nào không thích thú, thì vậy xin lướt qua cho, xin thứ lỗi vì không thể thỏa mãn được sở thích tất cả các vị đọc giả khác nhau.
Xin cảm ơn vì đã đọc.
Cấp độ NPC:
Trên LV 600 chức vị cấp Vương
Trên LV 900 chức vị cấp Hoàng
Trên LV 1200 chức vị thần hạ cấp
Thần cấp chia thành ba giai đoạn, thượng, trung và hạ, mà mỗi giai đoạn đó được chia thành bảy cấp độ, tương ứng với F, E, D, C, B, A, S, mỗi cấp độ cách nhau là 200 LV
Trên LV 5400 chức vị chủ thần
Chủ thần cấp cũng chia thành ba giai đoạn và bảy cấp độ, mỗi cấp độ cách nhau 200 LV.
Trên LV 9600 chức vị thần sáng tạo.
Thần sáng tạo chia thành ba giai đoạn, hạ vị, trung vị và thượng vị, tất cả cách nhau 200 LV