Chương 84: Giao dịch, đấu giá vật phẩm và bỏ chạy một
Sau khi đăng nhập vào trò chơi, Điệp Vân Tú nhìn sảnh chờ của mình mà sững sờ, sau đó cậu liền thoát khỏi trò chơi rồi tiếp tục vào trở lại, nhưng mọi thứ vẫn như vậy không thay đổi.
Trước mắt cậu là bàn ghế, tủ quần áo, giường nằm, ghế salon thậm chí màn hình để quan sát hay xem tin tức ở quản trường, tất cả đều hoàn toàn xa lạ với cậu. Làm cho Tú nghĩ là mình đã đăng nhập vào nhầm sảnh chờ của người chơi khác, nên cậu phải thoát ra rồi đăng nhập lại để xác minh xem có đúng không.
May mắn là cậu thấy được những bông hoa mà Rose đã trồng vẫn còn, mà tất cả đều được dời hết lên trên khán đài để dọn chỗ cho đống đồ dùng này, còn Rose thì đang ngồi ôm gối trốn ở một góc.
Nếu như cậu không thấy biển hoa và Rose còn ở đây, thì thiếu một chút nữa là Điệp Vân Tú đã báo lỗi lên nhà phát hành trò chơi rồi, Tú liền đi lại gần Rose muốn hỏi cô cho rõ chuyện này là như thế nào.
Mà Rose sau khi ở sảnh giao dịch trở về, cô có được một số tiền hoa hồng khá là lớn, nên liền quyết định mua những vật phẩm này, cô ấy muốn thay đổi sảnh chờ, thậm chí cô cũng mua cho bản thân mình vài bộ đồ mới thật đẹp, tất cả việc làm này của Rose, chỉ muốn làm cho Điệp Vân Tú cảm thấy bất ngờ mà thôi.
Sau khi bận rộn cả nửa ngày để xấp xếp đồ đạc, rồi Rose thay đổi một bộ váy mới mua rất đẹp, mà cô quên rằng nếu như mình mặc váy mà bay lên thì... bỏ qua vấn đề đó, Rose đang háo hức chờ đợi cậu ấy trở lại sảnh chờ.
Đến khi Điệp Vân Tú xuất hiện lại ở sảnh chờ, thì cậu lại không thèm nhìn cô và mọi thứ xung quanh dù nửa con mắt, rồi sau đó liền lao vào cổng dịch chuyển.
Việc này làm cho cô khá là thất vọng, mà không lâu sau đó, cậu ta trở lại mà không nói không rằng liền trở về thế giới của mình, đến hơn nửa ngày thì cậu mới chịu xuất hiện trở lại sảnh chờ, mà lần này thì cậu ta có quan sát xung quanh, nhưng sau đó cậu ta không nói không rằng liền trở về thế giới của cậu ta.
Với một cô gái NPC, có tính cách của một thiếu nữ ngây thơ trong sáng như vậy, mà tâm trạng bị đẩy lên vì hào hứng rồi tuột xuống vì thất vọng, tâm hồn cô bị tổn thương sâu sắc nha, làm cho Rose buồn bã chỉ biết ngồi vào một góc ôm gối mình mà tủi thân, cô ấy nghĩ rằng cậu ta ghét bỏ việc mình đã làm nên mới hành động như vậy.
Còn Điệp Vân Tú lúc này lại chỉ muốn biết sảnh chờ của mình, làm sao mà nó lại biến thành như thế này, cậu liền lại gần rồi kéo tay Rose ra khỏi góc tủ rồi hỏi chuyện.
Sau khi bị Tú kéo ra ngoài, rồi còn bị cậu ta hỏi như hỏi cung, làm cho Rose kể lại với giọng nói đầy ấm ức.
Đó là do vật phẩm của cậu bán được bốn triệu vàng, mà cô ấy được hưởng số vàng chiết khấu là năm ngàn vàng, nên cô đã trang trí lại sảnh chờ với ý định để làm cho cậu bất ngờ mà thôi. Nhưng cuối cùng thì cậu chẳng phản ứng gì mà còn bỏ đi, làm cho cô buồn bã tổn thương lắm chứ.
Sau khi hiểu rõ ngọn ngành, cậu liền xoa đầu rồi sau đó chấp tay xin lỗi và an ủi cô ấy, rồi giải thích cho Rose biết vì cậu có chuyện gấp ở hai thế giới, nên khi trở về đây cậu liền đi ngay nên không chú ý mọi chuyện,
Sau khi nhận lời xin lỗi cùng lời khen của Điệp Vân Tú, Rose lúc này mới nở lại nụ cười nhí nhảnh của mình, rồi cô ấy đưa lại cho cậu số vàng đấu giá được.
Cầm số vàng bán vật phẩm đấu giá trên tay, cậu không ngờ rằng Rose mang đi đấu giá mà bán được giá cao như thế, Điệp Vân Tú suy nghĩ một chút liền làm ra một quyết định, để việc đấu giá cho Rose mang đi làm, cô muốn rao bán hay ghi thông báo tuỳ ý cô ấy vậy, mà việc này cũng sẽ giúp cho cô ấy có thêm được thu nhập mà mua đồ cho bản thân cũng tốt.
Nghĩ là làm, sau khi cậu soạn ra một số vật phẩm có cấp độ từ LV200 đến LV250, cùng với mười lăm triệu vàng đưa cho Rose chuyển cho Tuấn.
Số vật phẩm còn lại cậu không dùng tới, nên đưa cho cô ấy mang đi bán đấu giá, Rose cũng sẽ được hưởng hơn ba mươi bảy ngàn vàng. Số vàng này là hoa hồng cho cô mang số tiền và vật phẩm cho Tuấn.
Còn chưa tính đến số vàng vật phẩm mà Tú đưa cho cô ấy mang đi đấu giá nữa, số vàng này cũng không phải là số lượng nhỏ nha, mà cũng nhờ như vậy, xếp hạng hỗ trợ của Rose sẽ tiếp tục được tăng lên.
Cũng có một số người chơi tự giao dịch trực tiếp với nhau, họ muốn tiết kiệm số tiền hoa hồng khi gửi cho NPC hỗ trợ, giao dịch hay vận chuyển của người hỗ trợ ở sảnh chờ.
Nhưng muốn như vậy họ phải di chuyển xa, đến khu vực của người muốn giao dịch, như ở vương quốc khác hay các bãi săn quái, có khi họ tới nơi người đó hẹn lúc đầu thì họ lại đi đến một nơi khác rồi.
Mà giao dịch giữa hai người chơi trực tiếp như vậy, nó còn phụ thuộc vào khả năng chứa của túi, khi bạn muốn giao dịch thật nhiều vật phẩm, mà sức chứa của túi đồ của bạn bị hạn chế thì cũng rất tốn thời gian.
Giao dịch trực tiếp hay giao cho NPC giao dịch thay người chơi, đều có ưu và khuyết điểm riêng, một bên thì không tốn nhiều chi phí nhưng lại tốn thời gian, còn ngược lại thì tiết kiệm thời gian cho bản thân hơn để săn quái vật cày cấp.
Một công dụng khác của sảnh chờ là, người chơi có thể gửi những vật phẩm quan trọng ở đây, nhưng với cái túi có sức chứa vô hạn, cùng với kỹ năng tự động nhặt đồ của Điệp Vân Tú, thì công năng này khá là vô dụng với cậu.
Sau khi nhận số vàng để gửi và vật phẩm là áo giáp, v·ũ k·hí, Rose hí hửng mang chúng đi giao ngay cho NPC hỗ trợ của Tuấn, thấy cô ấy vui vẻ tí tởn như vậy, cậu cũng chỉ biết cười lắc đầu mà thôi.
Khi Rose đã bay đi mất dạng, cậu liền gửi một tin nhắn cho Tuấn, báo cho cậu ta biết là Rose đang mang vàng và Vật phẩm qua cho cậu ta, sau khi đã nhắn xong, cậu liền bước vào cổng dịch chuyển.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
*Ting*
"Bạn đã bước vào Cầu Nại Hà"
*Ting*
"Bạn nhận được 4200 điểm danh vọng vì phát hiện khu vực mới, tỷ lệ rơi đồ và điểm kinh nghiệm của bạn sẽ được nhân đôi khi bạn đi săn ở đây"
*Ting*
"Đầu Trâu, Mặt Ngựa và Hắc Bạch Vô Thường đã phát hiện bạn, bạn có ba phút để rời khỏi nơi đây trước khi họ đến"
Nghe được hệ thống thông báo, mặt của Tú như muốn đen lại, đến đâu không đến, mà lại chạy thẳng vô địa bàn của mấy tên này, đúng là oan gia ngõ hẹp nha.
Cậu càm ràm không thôi, nhưng cũng nhanh chóng xác định hướng đi cho mình, vì nhờ có vòng tay âm dương và điểm thân mật với Mỹ Châu đã cao hơn hai trăm năm mươi điểm. Nên cậu có thể xác định được vị trí của cô ấy và mọi người, Tú liền chạy đi ngay.
Cậu phải nhanh chóng đi đến đó trước khi mấy tên, trâu ngựa đen trắng này đến bắt cậu về trình diện diêm Vương, một tên boss trong bốn tên này cậu còn không làm gì được. Nói chi bốn tên cùng đi với nhau, trong khi đó cây trượng của nữ thần Ma'at vẫn còn trong thời gian hồi, mà trong người cậu chẳng có gì để đánh lại bốn tên này.
Vì cậu bước vào tầm ngắm của Đầu Trâu Mặt Ngựa và Hắc Bạch Vô Thường, nên không thể logout trở về sảnh chờ, trừ khi cậu tìm được khu vực không có quái vật, hay bị mấy tên này đuổi theo thì Tú mới có thể thoát khỏi đây được.
Điệp Vân Tú không sợ mình bị hạ cấp độ, nhưng cậu lại sợ rằng nếu như mình bị c·hết, thì có thể bản thân sẽ trở lại thành của Ma Vương. Còn nhiệm vụ bảo vệ Mỹ Châu có thể sẽ thất bại, nghĩ đến cô gái mù loà thiện lương hiền lành này mất đi, cậu cũng không muốn nghĩ đến.
Cậu liền lôi ra những vật phẩm tăng cường tốc độ di chuyển như: Tinh chất ngựa giống tăng 25% tốc độ di chuyển (vật phẩm này thu thập được lúc sử dụng kỹ năng hủy diệt chim nhỏ lên Mã Diện thu thập được)
Tinh chất Lôi Long: tăng 10% khi di chuyển ở khu vực ít ánh sáng và sấm chớp (vật phẩm này thu thập được lúc Tú chạy loạn ở khu rừng khủng long, sau khi dùng kỹ năng đập trứng cấp tốc, đập vỡ một quả trứng của khủng long bay Lôi Long)
Còn những sợi lông của Griffin tăng 18% tốc độ khi bay (vật phẩm này cậu thu thập được, khi dùng tuyệt tử tiệt tôn muỗng đập vào đầu con Griffin đầu đàn rơi ra)
Khi đã chuẩn bị đầy đủ, cậu xác định hướng của Công Chúa, cậu liền sử dụng kỹ năng bay của vua ruồi bỏ chạy.