Chương 22: Con chó giữ cổng này thật sự là quá kinh khủng
Nói về mấy ngày trước Điệp Vân Tú sau khi giải thoát cho Hoả Long Hoàng và Lich Solomon thành công, cũng thành công hoàn thành hai nhiệm vụ cấp S, thì cậu lại bị hai con Long Vương t·ruy s·át rồi còn hạ cho cậu ta hai lời nguyền, rồi đuổi theo cậu ấy từ cấp độ trên lv50 mà bây giờ cấp độ của cậu ấy đã bị âm -658 LV.
Nếu là người chơi khác mà có cấp độ của bản thân mà âm giống như cậu thôi, thậm chí chỉ bằng một phần đó thôi thì bọn họ đã nghĩ game hoặc tạo lại nhân vật mới để chơi lại từ lâu rồi, nhưng Điệp Vân Tú lại không thuộc vào nhóm người đó.
Có âm cấp hay không thì cậu ấy cũng không quan tâm lắm, ai bảo cậu là một đứa không biết chơi game làm chi.
Việc đua cấp của người chơi khác cũng sẽ không ảnh hưởng đến tâm tình của cậu một chút nào, mặc dù âm cấp cũng khá là khó chịu mà cảm giác sau khi bị g·iết cũng khó chịu không kém nha.
Nhưng rồi cậu ấy cũng đã quen dần với nỗi đau sau khi bản thân bị bọn quái vật g·iết c·hết, Điệp Vân Tú lại có cảm giác mình bắt đầu biến thái không kém như cặp rồng khốn kiếp kia a.
Tuy vậy mỗi lần cậu ấy c·hết đi ở trong trò chơi này, khi bản thân lại phải chịu đựng những đau đớn sau khi bị g·iết c·hết, lại làm cho lòng Điệp Vân Tú vơi bớt đi cái cảm giác tự trách của bản thân, về những chuyện đã xảy ra ở quá khứ, đây cũng là lý do vì sao mà Tú vẫn tiếp tục chơi cái máy n·gược đ·ãi này.
*Ting*
“Anubis đang quan sát bạn, điểm gần gũi tăng 15 điểm” (thần c·hết của Ai cập)
*Ting*
“Hades thấy cách bạn c·hết thật ngu ngốc nhưng khá là thú vị, điểm gần gũi tăng 17 điểm” (thần c·hết của Hy Lạp)
*Ting*
“Hela mỉm cười vì hành động chọc tức của bạn trước khi c·hết, điểm thân thiện tăng 20 điểm” ( nữ thần c·hết Bắc âu)
*Ting*
“Diêm Vương rất khó chịu vì bạn đ·ã c·hết quá nhiều lần và làm ồn đến ông ấy, điểm phẫn nộ tăng 16 điểm, Hắc Bạch Vô Thường sẽ được phái đến tìm bạn, nếu điểm thân thiện với Diêm Vương thấp hơn 700 điểm”
*Ting*
“Lucifer thích thú với việc bạn t·ự s·át, điểm thân thiện tăng +23”
“Vì bạn đã tiếp cận c·ái c·hết nhiều lần, điểm thông thạo kỹ năng triệu hồi của bạn đã lên trung cấp”
(Trò chơi tổng hợp nhiều thần thoại khác nhau, nên sẽ xuất hiện nhiều nhân vật của các thần thoại Bắc âu, hy Lạp, Ai Cập, Phật Giáo và Công Giáo)
vì nghề Necromancer của Điệp Vân Tú là huyền thoại, nên sự phát triển nghề của cậu khác với các nghề thông thường, thậm chí là những người chơi nghề Necromancer khác.
Với nghề của những người chơi thì bình thường khi bạn t·ử v·ong, thì cấp độ cùng điểm thông thạo của bản thân sẽ bị giảm đi, còn với cậu ấy nếu bản thân c·hết càng nhiều, thì điểm thông thạo kỹ năng càng mau chóng tăng lên.
_________________________________________________
Necromancer Huyền Thoại
Cấp: Trung cấp (0%)
Kỹ năng:
*Triệu hồi kị sĩ xương: có tỷ lệ triệu hồi được hiệp sĩ không đầu 8% cho mỗi lần triệu hồi, tiêu hao: 330 MP mỗi lần, có thể sử dụng ở những khu vực có nhiều xác c·hết.
*Triệu hồi pháp sư xương: có tỷ lệ triệu hồi một Lich trung cấp 8% cho mỗi lần triệu hồi, tiêu hao: 460 MP mỗi lần, có thể sử dụng ở những khu vực có nhiều xác c·hết.
*Triệu hồi bóng ma: bạn có thể triệu hồi số lượng bóng ma, bằng với số lượng quái vật mà bạn tiêu diệt cùng linh hồn chúng theo bạn, Tiêu hao: 260 MP mỗi lần, có thể sử dụng ở những khu vực có nhiều xác c·hết và linh hồn, có thể tước đoạt được những linh hồn yếu hơn những linh hồn của bản thân.
Triệu hồi xác sống: bạn có thể triệu hồi số lượng lớn xác c·hết, trở thành zombie tạo thành lá chắn và độc vụ, tiêu hao: 200 MP mỗi lần, có thể sử dụng ở những khu vực có nhiều xác c·hết.
Triệu hồi lính xương: bạn có thể triệu hồi cung thủ xương cùng kiếm sĩ xương, hay bộ binh xương và lính khiên xương, có tỷ lệ triệu hồi chỉ Huy xương cấp cao 10% tiêu hao: 200 MP mỗi lần, có thể sử dụng ở những khu vực có nhiều xác c·hết.
Bộc phá Thi: bạn có thể cho nổ các xác c·hết trên chiến trường, hoặc những quái vật mà bạn triệu hồi, gây xác thương vật lý hay phép thuật tùy vào loại xác mà bạn sử dụng, tiêu hao: 100 MP mỗi lần, có thể sử dụng ở những khu vực có nhiều xác c·hết.
Cái c·hết là khởi nguồn của sự sống, mỗi khi bạn c·hết đi thì có nghĩa là bạn đã thấu hiểu hơn về sự sống và c·ái c·hết. Tỷ lệ thông thạo kỹ năng tăng lên mỗi khi bạn c·hết, số lượng seleton nhiều hay ít, tùy thuộc vào chỉ số pháp thuật và số lượng chỉ huy mà bạn triệu hồi được.
_________________________________________________
Điệp Vân Tú nghe xong những thông báo này của hệ thống, cậu khá mừng là điểm thông thạo kỹ năng của bản thân đã lên được trung cấp, nhưng cậu ấy lại không thể vui lâu được khi sau lưng mình lại có hai cái đuôi đang đuổi theo ráo riết như vậy.
Trong những lần bản thân đang bận rộn chạy trốn, trước sự truy đuổi của Hắc Long Vương và Thủy Long Vương kia, cậu ta cũng có lúc đã thử cứng đối cứng lại bọn chúng.
Nhưng rồi với số lượng xương mà cậu triệu hồi ra được, nhờ nhìn thấy những bộ xương nằm rải rác khắp nơi ở trên đường trốn chạy của mình, lúc đó cậu triệu hồi được rất nhiều xương thậm chí còn có sự xuất hiện của Lich và hiệp Sĩ không đầu sơ cấp.
Khi tất cả đã chuẩn bị đầy đủ để đối phó với hai con rồng, nhưng rồi tất cả những bộ xương mà Điệp Vân Tú triệu hồi ra được, đều bị hai con rồng kia nhai nát giống như bản thân đang ăn bánh khoai tây chiên vậy, có vẻ như những khúc xương mà cậu triệu hồi được, đối với bọn chúng giống như là hơi thiếu canxi và khá giòn cũng không đủ cứng lắm nha.
“Crộp... Crộp... Rốp... Rốp”
Cơ bản bọn chúng không cần sử dụng sức mạnh phép thuật của mình, mà thuần túy chỉ dùng sát thương vật lý từ cơ thể đồ sộ của chúng mà thôi, đống xương mà Điệp Vân Tú triệu hồi ra được cuối cùng cũng bị nghiền nát hoàn toàn.
Sau một màn nhai nuốt xương chán chê của hai con rồng, kế tiếp lại tiếp tục là màn t·ruy s·át của bọn chúng, tất nhiên kết quả sau màn chơi đuổi bắt đó thì Tú phải tiếp tục trở về lại sảnh chờ rồi.
Nhờ việc mình được hồi sinh lại tại sảnh chờ quá nhiều lần, nên cậu ta cũng dần thân thiết hơn với NPC của bản thân, cũng vì thế mà Tú lúc này cũng đã biết được tên của cô gái NPC ấy là Rose, khi biết được tên của cô ta làm cho cậu lại nhớ tới sự cố lần trước, khi cậu ấy lỡ tay sờ vào cặp mỡ trên ngực của cô nàng.
Mặc dù cô nàng NPC này lúc đó vẫn mỉm cười với Điệp Vân Tú, nhưng rồi lại đá cho cậu một phát làm cho cậu ấy muốn cười lại mà cười không nổi nha, thế nên ông bà nói cũng rất đúng a, hoa đẹp là hoa có gai, gái càng đẹp là gái đá trai nhiều lần mà, sau này bản thân cần phải cẩn thận hơn khi gặp cô ta mới được a.
°°°
Điệp Vân Tú có lần cảm thấy thắc mắc là cậu ta mỗi lần hồi sinh, sau khi mình bước vào cổng dịch chuyển mặc dù mình bị đưa đến những nơi khác nhau, nhưng rồi hai con rồng kia lại chỉ mất có hai phút là có thể tìm đến vị trí của bản thân, cũng chính vì thế mà cậu ấy quyết định ngồi lại một chỗ, để nhìn thử xem hai tên này đến chỗ mình bằng cách nào?
Trong thời gian chờ đợi ấy, thì cậu thấy được rất là nhiều nước ở xung quanh, chúng bắt đầu tụ tập lại với nhau mà tạo thành một cánh cổng khổng lồ, rồi hai con rồng này đều bước ra từ bên trong đó.
Bọn chúng đúng là bỏ không ít vốn luyến ra để trả thù cậu ta nha, cơ mà nếu như cánh cổng này được triệu hồi ở thế giới thật, thì có lẽ sẽ có khối người tiết kiệm được một đống tiền nước nhờ mấy con rồng này đây, muốn được như vậy thì phải làm giống như cậu là phải trêu chọc bọn nó nha, nhưng chọc rồng thì dễ mà chạy thoát khỏi mấy con rồng đó thì khó a.
Để hạn chế bản thân bị âm quá nhiều cấp khi mình bị tên Hắc Long Vương kia g·iết c·hết, Điệp Vân Tú thường sẽ lựa chọn t·ự s·át bằng cách nhảy xuống biển, nhảy vào những ngọn núi lửa, hay cho những con quái vật khác g·iết c·hết khi mình sắp bị hai con rồng này đuổi kịp, thà là bị mất một cấp còn hơn là bị mất ba a...
Mãi đến về sau khi Tú hồi sinh ở gần các vương quốc như Tinh Linh, người Lùn và con người, mà đó cũng chính là lần đầu tiên mà cậu thấy được người chơi khác, cũng đồng thời đem rắc rối đến cho bọn họ.
Cậu ta cảm thấy bản thân như một ngôi sao chổi vậy, mình đi tới đâu là quét sạch đến đó, chính vì thế không riêng gì bọn quái vật, mà người chơi bắt đầu xem cậu ấy là kẻ thù của mình rồi, nhất là những người chơi nam nha.
Lần này cậu ấy hồi sinh là ở một bìa rừng có những tán cây rất lớn, phải đến ba bốn người nắm tay nhau mới ôm hết thân cây được, sau khi nhìn những thân cây này xong Tú thắc mắc nơi đây là đâu, thì cậu ta nhìn thấy được ở phía trước mình khá xa có một tấm bảng thật to ghi là Welcome To Ma Giới.
Khi cậu thấy cái bảng giới thiệu địa danh vào lúc đó thông báo cũng vang lên.
*Ting*
“Bạn đã đến Ma Giới”
*Ting”
“Bạn được nhận 3700 điểm danh vọng vì bạn đã khám phá được khu vực mới, tỷ lệ rơi đồ và điểm kinh nghiệm của bạn nhân đôi khi bạn đi săn ở đây trong ba ngày”
*Ting*
"Bạn đã đủ điều kiện để gia nhập Ma tộc"
__________________________________________________
Đồng ý Từ chối
__________________________________________________
Điệp Vân Tú lúc này muốn khô hạn từ và sa mạc lời rồi, cậu liền lẩm bẩm.
"Để tôi tự biết xong, rồi mấy người mới liền thông báo, sao mấy người thông báo sớm quá vậy?"
Tú thấy bực mình vì sự chậm trễ này của hệ thống, vì mỗi lần cậu ta thường sẽ phán đoán địa hình nơi mà mình mới đến, rồi dựa theo cái tên của khu vực đó mà cậu ấy sẽ chọn cho mình một cách c·hết nhanh nhất, trước khi bản thân bị con hắc Long kia đuổi kịp rồi g·iết c·hết.
Mà dòng thông báo vừa rồi của hệ thống là cậu có thể gia nhập Ma tộc, cũng làm cho Điệp Vân Tú khá là chú ý, nhưng cậu ta không biết Ma Tộc sẽ phản ứng như thế nào, khi mình là một tên con người lại gia nhập vào bọn họ đây, chuyện đó cậu ấy chưa thể đồng ý sớm được, bản thân phải quan sát họ thêm chút nữa xem sao, trước khi hai con rồng kia đuổi theo kịp tới nơi đây.
Tú nhìn lại cái bảng chào mừng của Ma Tộc này mà cảm khái, thì cậu ta thấy được cách cái bảng giới thiệu ấy không xa, thì nơi đó lại có một cánh cổng thật là to lớn, trên bề mặt của cánh cổng này loang lổ đầy những vết thủng, cũng như những cái bản lề xiêu vẹo nhìn chúng như muốn bung hết ra vậy, rồi còn có những bọt nước dính bên trên hai cánh cửa đó trông thật là kinh khủng.
Mấy tên ma tộc này chắc là phải tranh đấu với nhau hung ác lắm đây, thế nên cái cổng mới như thế này mà lại bị tàn phá đến như vậy, thậm chí còn có những bọt nước không biết của tên b·ị đ·ánh nào, mà nó lại dính lên trên cánh cửa còn không lau đi nữa, như vậy thì cũng gớm quá đi mà.
Thực sự không hỗ danh là ma giới, tạo hình như thế này cũng rùng rợn quá nha, trong lúc cậu ta còn đang cảm thán về cảnh tượng ở trước mắt thì lại nghe được tiếng động lạ.
“Cà... Rộp... Cà... Rốp... Két kẹt... Gẹc gẹc..."
Điệp Vân Tú liền nheo mắt mình lại rồi nhìn xuống dưới cánh cổng đó, sau khi thấy được thứ bên dưới cánh cổng này, thì cậu ấy liền vội vàng dụi dụi đôi mắt của mình liên tục, cậu tưởng là mình đang hoa mắt nên mới nhìn lầm.
Nếu như bản thân mà không thấy được cái tên giới thiệu của cái thứ đang nằm ở bên dưới cánh cổng kia, thì cậu ta đã nghĩ rằng đây đúng thật sự là một trò đùa, ở nơi đó lại có một con quái vật huyền thoại.
Mà nếu đây thực sự là con quái vật trong huyền thoại mà cậu ta biết, vậy tại sao nó lại khác xa với con quái vật trong trí tưởng tượng của mình một trời một vực vậy.
Trước mắt cậu ấy là một con chó có ba đầu, mà mỗi cái đầu của nó phân biệt là Husky, alaska và Samoyed rồi tiếng động phát ra từ cánh cửa đó lại là do cái đầu husky của nó, đang ra sức cạp cánh cửa mà tạo ra.
_________________________________________________
Cerberus B
LV: ???
HP: ???/???
MP: ???/???
Trạng thái: vui vẻ, mất kiểm soát, ngứa răng
_________________________________________________
Cậu ta chỉ biết cảm thán là con chó giữ cửa này thực sự là quá kinh khủng nha, nhìn thấy cái đầu husky của nó thôi cũng đã thấy kinh khủng với vật dụng trong nhà rồi, đằng này lại là bộ ba hủy diệt luôn a, khi Tú còn đang tặc lưỡi vì thấy được con Curberus như thế này, thì một tiếng thét thật lớn từ sau lưng cánh cửa vang lên.
“Mày có thể thôi ngừng cạp mấy cánh cửa này được hay không hả? Cái này là cái thứ tư trong tháng này rồi đó? Còn cả bàn trang điểm và cái giường của vợ chồng ta nữa, cũng đã bị mày gậm không còn gì rồi. Nếu không phải mày là con chó được công chúa yêu thích, chắc chắn là ta sẽ làm sẵn một nồi lá mơ chờ đợi mày vô trong đó nằm rồi, không thì ta cũng sẽ chém mày ra làm mười tám mảnh rồi nướng lên, mày có biết hay không hả? Sao ta nói rồi mà mày vẫn còn cạp vậy? aaaa đúng tức c·hết lão phu mà.”
________________________________________________
Macus Ma Tộc
LV: 631
HP: 25540/25540
MP: 7452/ 7452
Trạng thái: tức giận, cay cú, bực bội
_________________________________________________
Một người đàn ông có thân hình thấp bé, trên đầu là một cái sừng và một đôi cánh dơi ở sau lưng xuất hiện, trên người ông ta có đầy mùn cưa cùng với đặc điểm trang phục mà ông ấy mặc trên người, hình như người đàn ông đó là một thợ mộc ở nơi đây rồi.
Điệp Vân Tú định lại gần xem thử Ma Tộc ở đây, với Ma tộc trong suy nghĩ của bản thân sẽ như thế nào, mà người đàn ông đó dường như cũng phát hiện ra được sự có mặt của cậu và nói.
“Này chàng trai, nếu ta mà là cậu thì ta sẽ không hành động như cậu đâu, hãy nhìn kỹ lên cánh cửa này đi”
Thế là ông ta chỉ lên cánh cổng đang bị con chó husky à không cerberus đang gặm kia, trên đấy có dán một bảng thông báo rất to và bắt mắt, có ghi một hàng chữ rất lớn là coi chừng chó dữ!! Và rồi ông ta lại chỉ xuống chân cậu rồi nói.
“Nhìn xuống chân bản thân mình đi nào, chỉ cần cậu mà bước chân mình qua nó thôi, thì ta chắc chắn rằng lũ chó c·hết tiệt này, chúng nó sẽ bay ra mà xử cậu ngay đấy”
Rồi ông ta không nhìn Điệp Vân Tú nữa mà lại nhòm nguýt tiếp tục với con chó ba đầu kia, lúc này Điệp Vân Tú mới để ý tới dưới chân bản thân, cách cậu chỉ còn một bước chân lại có một cái vạch cảnh báo rất dài màu đỏ, còn ở bên trong vạch này có ghi rất nhiều dòng chữ màu trắng kéo dài đến cuối vạch.
“Khu vực nguy hiểm!! Vui lòng đừng bước qua khỏi vạch cảnh báo này, xin cảm ơn”
Điệp Vân Tú bắt đầu Sahara lời rồi, Ma Giới bây giờ sống văn hóa dữ vậy? Có ghi cảnh báo chó dữ thì cũng thôi đi, còn thêm cái vạch cảnh báo cẩn thận nguy hiểm khi bước qua nữa chứ, họ làm vậy giống như muốn tránh cho người lạ gặp nguy hiểm, khi bọn họ vô tình bước chân vào khu vực của Ma Tộc vậy.
Ma Giới đáng ra phải là một nơi máu me rùng rợn, gió tanh mưa máu khói lửa khắp nơi thì mới đúng chứ, ngoài cánh cửa bị chó gặm kia là khá giống với hình ảnh trong tưởng tượng của mình ra.
Thì cấu trúc của các bức tường bằng đá xung quanh cánh cửa, rồi đỉnh của các tòa nhà cùng lâu đài xuất hiện lấp ló ở nơi xa ở bên trong thành. Làm cho nơi này lại nhìn khá là giống một thành phố thời trung cổ, mà Điệp Vân Tú được thấy trong phim ảnh ngày trước.
Cậu ta cảm thấy bản thân mình chơi trò chơi này lâu, thì trí tưởng tượng của bản thân là không đủ dùng a...
Nhìn con chó ba đầu ở trước mắt, cậu thật sự là không thể hình dung ra được cấp độ nguy hiểm của nó là cao đến mức nào.
Ngoài cái cơ thể to gần hai mét và có ba cái đầu ra, thì nhìn thế nào cũng thấy là nó vô hại a, à không ngoại trừ cái đầu husky kia ra.
Cậu ta định chứng thực xem lời cảnh báo ở trước mắt có đúng thực như vậy hay không, cậu ấy dù sao thì tốc độ của bản thân khá là cao, mà mình có chọc chó rồi bị nó dí chạy đi thì cũng không lo bị nó đuổi kịp a.
Dù gì thì bản thân cũng là người có kinh nghiệm nha, chọc rồng rồi bị chúng dí mấy ngày trời thì cậu ta còn chưa sợ nói chi mấy con cún này, khi cậu định bước qua vạch cảnh báo thì lại nghe được một tiếng sủa rất là hữu lực.
" Gào!! Gầu!! Gầu!! Gâu”
Từ sau cánh cửa nơi mà con chó ba đầu husky alaska Samoyed đang nằm, lại xuất hiện thêm một con chó ba đầu khác, hình thể nó lại to hơn con chó ba đầu ở lúc trước, phải nói là nó to hơn gấp đôi luôn mới phải, mà chiều cao của con chó ba đầu vừa xuất hiện này cũng gần năm mét nha, nó có một cái đầu Pitbull, Ngao tạng và Rottweiler.
_________________________________________________
Curberus C
LV: ???
HP: ???/???
MP: ???/???
Trạng thái: Hí hửng, mừng rỡ, cảnh báo
_________________________________________________
Khi Điệp Vân Tú nhìn thấy nó bước ra thì cậu liền thở phào nhẹ nhõm, cậu mừng là trí tưởng tượng của bản thân không phải là không đủ dùng nha, mà là nhà sản xuất trò chơi ra bài không theo lẽ thường a.
Dáng vẻ của chó ba đầu thì phải như vậy mới đúng nè, nếu so sánh với con chó ba đầu lúc trước thì một đứa quậy cấp địa ngục, còn đứa này mới đúng là nguy hiểm cấp địa ngục đây.
Tú chưa kịp cảm thán về vẻ ngoài hung mãnh của con Curberus đó, thì con chó này vừa xuất hiện lại làm một hành động mà cậu không kịp đỡ, đó là vẫy đuôi rồi lăn lộn dưới đất làm nũng với người đàn ông giống như thợ mộc kia.
Pha quay xe này làm cậu suýt té ngã mà bước tới mấy bước, sau khi bản thân thấy được một con Curberus nhìn thì dũng mãnh bá khí, mà lại hành động không khác gì chó nhà a.
Người đàn ông kia đang rất vui vẻ nựng và vuốt ve con Curberus liền dừng động tác của mình lại, còn con Curberus B đang cạp cửa khí thế thì động tác cũng cứng ngắc, mà con Curberus C đang rên rỉ vì thoải mái thì im bặt lại, khi cả ba à không cả bảy cặp mắt trông thấy được Tú bước chân qua vạch.
Vì cú sốc tinh thần quá lớn mà bản thân sau khi thấy được hành động của con Curberus mới vừa xuất hiện đó, làm cho Điệp Vân Tú đứng không vững nên đã lỡ chân bước qua vạch cảnh báo này, trong lòng của cậu không ngừng lẩm bẩm.
"Đại ca à, sao nhà ngươi không có một chút liêm sỉ nào với ngoại hình cool ngầu của mình thế hả, mặc dù nhà ngươi là chó, nhưng đừng có mà hành động chó quá như vậy có được không hả? Ít ra cũng phải hành động sao cho phù hợp với vẻ ngoài của mình một chút chứ, sao bây giờ nhìn ngươi chẳng khác gì con chó nhà thế này a"
Mặc kệ phản ứng của Tú bây giờ như thế nào sau khi bị sốc tâm lý, người đàn ông kia không nói hai lời liền chạy đi mất, còn con husky ba đầu ấy liền hướng ba cái đầu của mình xuống mặt đất rồi mông chổng lên trời. Nó vội vàng lấy hai chân trước của mình che đi hai đôi mắt của bản thân, mặc dù là nó có đến sáu con mắt, nhưng thôi mặc kệ che được bao nhiêu thì che nha.
Còn con Pitbull thì thực tế hơn con Husky ấy, nó nhanh nhẹn dứt khoát liền nằm ngửa ra, còn bốn chân thì đưa thẳng lên trời rồi nhắm mắt giả c·hết.
Điệp Vân Tú sau khi thấy được phản ứng của cả ba vào lúc này, cậu bắt đầu phát hiện được mức độ nghiêm trọng, việc bản thân gây ra sau khi bước qua cái vạch này, mà hai đại ca à, tụi bây dù gì cũng là một con Curberus sao mà lại làm ra những hành động như vậy chứ, ít ra cũng phải giữ hình tượng cho bản thân một chút đi.
Để có thể hù dọa cả ba đến như vậy, Điệp Vân Tú cảm thấy sắp có một sinh vật rất kinh khủng nào đó, nó sẽ xuất hiện ở đây khi mình vi phạm lời cảnh báo này.
Đến nỗi hai con chó ba đầu này phải hoảng sợ giả c·hết thế kia, còn người đàn ông đó cũng phải trốn ngay như vậy, vào lúc dây thần kinh của cậu ấy đang bị kéo căng lên, thì lại có một tiếng sủa khác vang lên.
“Gầu gấu gấu gấu grừ gấu gấu”
Từ sau cánh cửa lại xuất hiện thêm một con chó ba đầu khác, mà bản thân sau khi thấy được con quái vật này xuất hiện, làm cho Điệp Vân Tú muốn té xỉu ngay tại chỗ lần hai.
Đó là một con chó ba đầu mà nó có một cái đầu là chihuahua, poodle và phốc sóc, nó to cỡ một con chó bình thường mà thôi, nhưng lại không thể hiểu sao cả hai con kia lại run lẩy bẩy, sau khi có sự xuất hiện của nó.
______________________________________________________
Curberus A
LV: ???
HP: ???/???
MP: ???/???
Trạng thái: cảnh giới, bực bội, khó chịu, lườm nguýt
______________________________________________________