Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 23: Bước chân vào thành phố đầu tiên




Chương 23: Bước chân vào thành phố đầu tiên

Mặc dù con Chihuahua này nhìn nó có vẻ như là vô hại, nhưng Điệp Vân Tú thì lại rất là cảnh giác, vì bản thân đã từng trải qua sự vùi dập của xã hội, nên cậu không vì vẻ ngoài mà khinh thường nó, chẳng có lý do gì mà hai tên to con kia lại hoảng sợ đến như vậy, sau khi cậu bước qua vạch cảnh báo làm cho con chó này xuất hiện.

Việc Điệp Vân Tú cảnh giác như thế là một hành động đúng đắn, con Curberus đó nó vừa xuất hiện sau khi trông thấy Tú, thì nó không một lời hoa mỹ hay sáo rỗng mà t·ấn c·ông cậu ta ngay.

Từ trong miệng của con chiahuahua phóng ra một tia chớp màu xanh bay nhanh về cậu ấy, còn miệng của con poodle thì lại phun ra một cột nham thạch và cái đầu phốc sóc còn lại thì phun ra một cột băng, tất cả các đòn t·ấn c·ông phát ra từ ba cái đầu đều bay theo một đường thẳng về phía cậu.

Do bản thân luôn giữ được một thái độ cảnh giác cao độ, nên cậu ta liền né ngay sau khi thấy con Curberus vừa há miệng t·ấn c·ông mình, nếu như là người chơi khác thì họ đã không kịp phản ứng gì rồi, đâu ai ngờ rằng một con chó bé tí ti thế kia, thì nguy hiểm được ở chỗ nào a.

Mỗi một đòn t·ấn c·ông từ mỗi cái đầu của nó phóng ra trông thì có vẻ yếu đuối vô hại, nhưng thực tế thì cho dù những con quái vật có cấp độ trên hai trăm đi nữa, bọn nó chỉ cần dính phải một trong ba đòn t·ấn c·ông này thôi, thì con quái vật đó cũng đủ lên bàn thờ ngắm gà k·hỏa t·hân rồi.

Trong khi Điệp Vân Tú đang loay hoay né tránh những đòn t·ấn c·ông đang bay tới ấy, thì cũng chính vào lúc này hai người bạn cũ của cậu ta cũng đã đuổi theo kịp đến đây, làm cho Tú có cảm giác tiến thoái lưỡng nan nha, hoàn cảnh của cậu bây giờ không khác gì một ổ bánh mì kẹp thịt.

Khi bản thân thì đang cố gắng lùi lại để né tránh đòn t·ấn c·ông thứ hai từ con Curberus, mà cũng chính vào lúc đó thì hai con Long Vương kia cũng đã bay đến gần bên cạnh cậu ấy, bọn chúng sau khi xuất hiện liền gào lên với Điệp Vân Tú, rồi sau đó há to cái miệng đầy răn nanh lởm chởm và sắc nhọn của mình mà lao về phía cậu.

“Tên con người kia mi đi c·hết đi Grào”

“Ta muốn băm mi ra thành trăm mảnh é é...”

Điệp Vân Tú thấy được đằng trước của mình là hai tên Long Vương mà sau lưng lại là đòn t·ấn c·ông của con Curberus đang đuổi theo, Tú lúc này trong đầu nhảy số thật nhanh, cậu ta liền sử dụng kỹ năng cánh của vua ruồi của bản thân, liền bay nhanh tới hướng của hai con rồng kia trong khi bọn nó đang lao tới chỗ mình.

Khi nhìn thấy được Điệp Vân Tú không bỏ chạy mà nhằm hướng của mình mà chạy tới, cặp Long Vương bắt đầu cảm thấy hoang mang, không hiểu vì sao mà tên con người này lại lao đầu vào rọ như vậy, bình thường thì chỉ cần thấy cái bóng của mình thôi, là hắn ta luôn tìm cách lẩn trốn còn nhanh hơn cả thỏ nữa là, mà lần này hắn lại chọn lao tới như vậy phải chăng là lần này sẽ có trá ư?

Không đợi hai tên Long Vương kịp suy đoán xong, thì thấy được Điệp Vân Tú trong khi lao tới cách mình chỉ còn một mét, thì bỗng dưng cậu ta lại biến thành một đám côn trùng rồi bay về hướng khác, còn sau lưng của Tú lại là ba luồng ánh sáng khác nhau đang bay về phía bọn chúng.

“Ầm... Roẹt... Keng... Gréccc... Gào... xẹttt... éé áá...”

Hai con rồng gào lên một tiếng trong đau đớn, khi cả người dính phải đòn t·ấn c·ông này, bọn chúng bị chao đảo một lúc rồi mới lấy lại được thăng bằng, cả hai phẫn nộ mà nhìn về hướng của kẻ đã ra đòn t·ấn c·ông mình...

Mà Điệp Vân Tú vào thời điểm đó cũng đã bay ra cách xa nơi này, đây là một kỹ năng mới mà Điệp Vân Tú mới được mở, nhờ cậu ấy đáp ứng đủ yêu cầu của chiếc muỗng của vua ruồi Beelzebub, đó là bản thân phải thu thập rất nhiều linh hồn thức ăn.

Sau khi có được kỹ năng mới thì cậu ta chỉ sử dụng được vài lần, nhưng kết quả cuối cùng thì bản thân cũng bị g·iết c·hết, thế nên về sau thì cậu ấy mặc kệ không sử dụng kỹ năng này nữa, không ngờ lần này lại có dịp sử dụng lại kỹ năng đó.

Vì mục tiêu của con Curberus A kia là cậu, mà đòn t·ấn c·ông của nó lại quá đơn điệu, chỉ là những đòn t·ấn c·ông bay theo một đường thẳng mà thôi, nên cậu ấy muốn lợi dụng nó để t·ấn c·ông hai con rồng kia.

_______________________________________________________

Kỹ năng: Hóa thành côn trùng.

Bạn có thể hóa thành một loại côn trùng gây mầm bệnh bất kỳ như ruồi, muỗi, giòi, châu chấu hay gián để bản thân có thể tránh bất kỳ đòn sát thương nào một lần.

Tiêu hao: 600 MP, thời gian hồi chiêu: 24 giờ

________________________________________________________



Sau khi bản thân đã biến lại thành người, Điệp Vân Tú liền đứng lùi về sát vạch cảnh báo, nhưng lại giữ cho bản thân cách đủ xa để quan sát đám trâu bò này, tránh cho bản thân ăn phải đạn lạc nếu hai bên nổ ra trận chiến, dù sao thì trâu bò húc nhau thì ruồi muỗi chịu sao nổi a.

Tú cũng mừng là kế hoạch của mình đã thành công là dùng chiêu mượn dao g·iết người, không biết hai bên tiếp theo sẽ đánh nhau hay không, phải nhìn vào phản ứng của hai con rồng đó với con chó kia, nhưng lúc này cậu ấy chỉ biết chờ xem biến hóa.

“Gràoo... Con chó ghẻ kia, mày là đồng bọn của tên con người này phải không? Tại sao mày lại t·ấn c·ông bọn ta hả?"

Con Hắc Long tức tối văng tục với con Chihuahua đến nỗi nước miếng cũng đã bay tứ tung, vì bản thân sắp đuổi kịp để g·iết tên con người, đã g·iết con và phá hủy dụng cụ tăng dân số của mình, tự dưng lại ăn phải một đòn t·ấn c·ông khá là đau của kẻ mà mình không quen không biết, gặp ai mà chẳng tức như vậy chứ.

Thấy tên ái nam ái nữ này chửi bới mình, thì tên Curberus đó cũng không phải là dân hiền lành gì, nó liền trả đũa lại bằng một giọng đầy mỉa mai.

“Gấu gấu gầu gầu... Khặc khặc... ta nói là bản thân cố tình đấy, thì hai con thằn lằn ngươi làm được gì ta? Đây là địa bàn của Ma Tộc chứ không phải địa bàn của lũ thằn lằn các ngươi đâu hừ. Mà nói sao nãy giờ ta lại nghe mùi hôi thúi đến như vậy, thì ra là cặp đôi gian phu dâm phụ nổi tiếng của Long Tộc đại giá quan lâm a, nhìn hai ngươi thôi ta cũng thấy thật là ngứa mắt, hai ngươi thật sự đúng là cmn@#$ đó nha"

Nghe được lời này hai con Long Vương lúc này tức xì khói, con chó này nói mỉa mai mình thì thôi đi, nó chửi còn hơn dân thi rap Việt mùa một nữa nha, làm cho tên Hắc Long cùng ả Thủy Long Vương, phải đáp trả lại một cách luống cuống không biết làm sao để chửi lại đây.

Không hổ danh là loài chó có cái miệng chanh chua nhất trong các loài chó, làm cho cả hai con rồng phải nghĩ.

“Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, Rồng xuống Ma Tộc bị Curberus chửi”

Hai tên này dù gì cũng là một Long Vương nắm quyền cả một tộc, bây giờ lại bị một tên giữ cửa chửi như thế này sao mà nhịn được.

Không đợi cho tên Chihuahua này đang chửi hăng xong mà ngừng lại, cả hai liền cho nó một đòn Long Tức ngay tức thì.

“Khèèè... Ầmm...”

“Ẳngg... Ẳngg... Gâu... Gâu... hai con thằn lằn khốn kiếp nhà ngươi, sao hai ngươi không có Long đức vậy hả. Dám đánh lén khi cẩu ca còn chưa nói xong, được lắm hãy đón nhận cơn thịnh nộ của ta đây hợp thể A B C”

Điệp Vân Tú đang đứng đằng xa xem kịch hay thì nghe được tới đây, cậu liền lại nhớ tới tên cả ba con Curberus này, bọn chúng đều có chữ A B C kèm sau tên của bọn nó, chẳng lẽ cả ba nhập lại thành một con chó chín đầu ư? Mọi chuyện có vẻ hấp dẫn hơn rồi nha.

Khi tên đầu sỏ gây ra t·ranh c·hấp giữa rồng và chó đang vui vẻ xem kịch, thì hai con B và C đang che mắt với nằm ngửa giả c·hết ở gần cánh cổng, sau khi nghe được tiếng của đại ca mình kêu gọi, bọn chúng vội vàng đứng dậy rồi phóng ngay lại kế bên.

Tú bây giờ trông chờ vào màn biến hình vô tiền khoáng hậu của bọn chúng, chắc là bọn nó sẽ biến thành một con chó khổng lồ có chín cái đầu và to bằng những con rồng, mà mỗi cái đầu lại là một con chó khác nhau nữa chứ, nghĩ tới đây thôi thì sự tò mò và hưng phấn của cậu cũng bị đẩy lên cao rồi.

Nhưng rồi cậu chỉ thấy được con Rottweiler đứng thẳng ở dưới cùng, còn con husky liền phóng lên trên liền đứng lên trên lưng của nó, cuối cùng là con Chihuahua đó, nó lại phóng lên trên cùng và đứng ở trên đầu con Husky, cả ba xếp lại với nhau tạo thành hình kim tự tháp thế là xong phép biến hình.

Tú chỉ biết chửi thề khi thấy được cảnh hợp thể vô tiền khoáng hậu ở trước mắt này, đúng là trông đợi càng nhiều thì thất vọng càng cao a, cậu ta tức giận mà rên rỉ.

"Rồi con chó chín đầu trong tưởng tượng của tôi đâu? Một con cờ hó to lớn không thua kém gì mấy con rồng đó đâu a? Má cưng, thật sự không thể tin được mà”

Cứ tưởng là bọn nó sẽ biến hình cao siêu như thế nào, thì ra bọn chúng chỉ là xếp chồng lên nhau làm cho cậu ấy phải bổ não một hồi, nhưng kết quả lại không như bản thân tưởng tượng nha.

Khi Tú tưởng mọi thứ chẳng có gì thay đổi, thì lúc này chín con chó à không ba con mới phải, bọn nó sau khi xếp hình liền t·ấn c·ông hai con rồng kia ngay.

Chỉ thấy một luồng sáng chạy dọc qua chín cái đầu rồi lưu chuyển khắp người của bọn chúng, làm cho cơ thể bọn nó lóe sáng lên liên tục, dường như có một luồng năng lượng đang lưu động trong người cả ba, dường như bọn nó đang tích xúc lực lượng lại để chuẩn bị ra một đòn t·ấn c·ông a.



Chưa tới năm giây bọn chúng liền phóng ra đại chiêu, chỉ thấy khu vực xung quanh người con Curberus bắt đầu run lắc dữ dội, rồi một luồng sáng phóng đi kèm theo là hiệu ứng chó hú ngay sau đó.

“Ấu... Ấu... Ấu... Hú... Úúuu..."

Điệp Vân Tú bắt đầu cảm thấy bó tay trước màn khởi động của ba con Curberus đó rồi, ba đại ca à các ngươi là chó dữ đó, sao lại tru ra tiếng sói con kêu như vậy chứ thật sự là quá mất mặt mà.

Nhưng kết quả lại không như cậu tưởng tượng là hai tên Long Vương sẽ không thèm nhìn, vì đòn t·ấn c·ông trông như có vẻ hời hợt này, mà bản thân có bị trúng phải thì cũng sẽ không sao đâu, ngược lại ý nghĩ đó của cậu ta thì cả hai lại là rất nghiêm túc đón lấy đòn t·ấn c·ông này.

Chỉ thấy hai con rồng lại vội vàng triệu hồi ra một màn chắn màu xanh và đen, đan sen lại với nhau tạo thành một vòng tròn trông giống như một quả dưa lưới để phòng thủ, rồi tia sáng trông như mỏng manh từ đòn t·ấn c·ông của ba con Curberus này tới, chúng v·a c·hạm vào nhau và tạo thành một t·iếng n·ổ thật lớn.

“Ầm!!! Ầm!!! Ầm!!"



Màn phòng thủ của cả hai vỡ tan tành Thủy Long Vương liền bị đẩy lùi về sau gần trăm mét, còn Hắc Long Vương vẫn còn trụ lại và chọn cứng đối cứng với đòn t·ấn c·ông đó, đôi cánh của nó lúc này lại bị thủng loang lổ, rồi máu chảy ra từ những v·ết t·hương ấy trông khá là thê thảm, sau khi bản thân nhận một đòn t·ấn c·ông tổng hợp của bộ ba con chó ba đầu kia.

Thấy Hắc Long Vương b·ị t·hương như vậy, Thủy Long Vương tuy cũng b·ị t·hương nhưng không quá nặng như tên kia, nên đã vội vàng bay lại kế bên hắn hỏi thăm, nhận thấy được khí thế cũng như sức mạnh của ba con Curberus sau khi hợp thể, cả hai Long Vương liền nhìn nhau gật đầu làm ra quyết định bất khả kháng, đó là rút lui có kế hoạch.

Bọn nó biết rằng nếu bản thân còn ở đây lâu hơn, Ma Tộc sẽ phát hiện ra động tĩnh ở nơi đây quá lớn, rồi cùng kéo nhau ra thì bọn chúng càng gặp nguy hiểm hơn. Mà mình lại không chiếm được ưu thế về thiên thời địa lợi, lựa chọn rút lui là tối ưu nhất của cả hai trong tình trạng bây giờ.

Trước khi đi bọn chúng liền nhìn về hướng của Điệp Vân Tú một hồi lâu, sau đó liền chuyển toàn bộ ánh mắt của mình về bộ ba con chó đó, rồi cả hai để lại một lời ngoan thoại.

“Tên con người kia ngươi chờ đó cho bọn ta, hai chúng ta sẽ còn đến tìm ngươi, chuyện của chúng ta chưa xong đâu. Còn mấy con chó c·hết kia hãy đợi đấy, tộc Thủy Long Hắc Long bọn ta cũng sẽ không bỏ qua cho lần sỉ nhục này, lần tới bọn ta sẽ đem lá mơ và củ riềng đến thăm hỏi các ngươi, hãy nấu sẵn nước sôi mà đợi đấy”

Cả hai gào rú một hồi, rồi sau đó liền chui vào cánh cổng mà Thủy Long Vương tạo ra rồi biến mất, còn con Chihuahua thì khịt mũi khinh thường nói, sau khi thấy hai con rồng đó đã bỏ đi.

“khịt... Khịt... Xì Gấu... Chỉ là mấy con thằn lằn thôi cũng dám lên mặt với ca, lần sau bọn mi dám tới thì bọn ta dám ăn thằn lằn xào sả ớt, thằn lằn nấu đậu xanh nha, nghĩ tới đây thôi mà đã thèm rồi chẹp chẹp”

Sau khi tâm hồn ăn uống của đám Curberus ấy bay cao bay xa một hồi, nó liền nhìn về phía Điệp Vân Tú đang rón rén muốn rời khỏi nơi thị phi này rồi lên tiếng.

“Grừ... Gâu Tên con người kia ta khuyên ngươi không nên rời khỏi đây, ngươi nên nhớ không sợ tặc trộm chỉ sợ tặc nhớ thương mà thôi, chỉ cần ngươi bước chân rời đi khỏi nơi đây, thì hai con thằn lằn kia bọn chúng sẽ trở lại tìm ngươi ngay"

Nói ra một lời đe dọa cậu ấy xong, nó im lặng suy nghĩ một hồi rồi nói tiếp.

"Ta cảm nhận được trên người ngươi đã bị bọn chúng dùng lời nguyền truy tìm, theo tin tức mà ta được biết sau khi tên Hoả Long Hoàng kia trở về tộc của mình, hắn ta đã công bố chuyện xấu của hai tên Long Vương đó ra ngoài rồi. Mà người cứu hắn chắc chắn là ngươi rồi đúng không? Vì ta biết chẳng có tên con người nào có đủ dũng khí mà đi trêu chọc vào hai tên Long Vương như ngươi cả, mà ta còn ngửi được trên người của ngươi không hề dính qua máu của ma tộc, nên ngươi mới có thể còn đứng ở đây để nghe ta nói chuyện, cơ mà cái mùi trứng ung trên người của ngươi cũng thật là khó ngưởi nha"

Điệp Vân Tú

"..."

Nghe được nó nói như vậy làm cho cậu oán thầm

"Người mình từ lúc nào mà lại có mùi trứng ung chứ? Hoạ may ra chỉ có mấy quả trứng của lũ quái vật chưa nở mà thôi, chẳng lẽ trong đống trứng đó có trứng bị ung? Nhưng mà mình có thấy cái nào ưng đâu, ngươi đúng thực sự là mũi chó mà"



Mặc kệ sắc mặt của Điệp Vân Tú lúc này nó lại nói tiếp.

"Lúc ta t·ấn c·ông ngươi thật ra ta chỉ muốn thử xem ngươi có bản lĩnh thật hay không mà thôi, ta không tin rằng một tên yếu đuối như mi mà có thể cứu tên Hoả Long kia, thoát khỏi sự liên thủ của hai Long Vương, nhưng trước mắt thì ta thấy ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy"

Nghe tới đây Tú lúc này cũng chỉ biết oán thầm X2.

"Ngươi cũng thật sự là bố đời quá đi, chỉ thử thôi mà hai con rồng kia đã chật vật như vậy rồi, đợi ngươi cố tình thì chắc ta cũng chẳng còn tí cặn nào lưu lại luôn quá, thực sự là quá ngang ngược mà"

Giận thì giận nhưng bản thân cậu lại không thể nói gì hơn, nhưng Tú lúc này mới hiểu vì sao con chó đó khi nó t·ấn c·ông mình, mà chỉ dùng những đòn t·ấn c·ông đơn giản là bay theo đường thẳng, thì ra chỉ thăm dò bản thân mà thôi, có vẻ như nó cũng muốn giúp đỡ cậu khi cố tình t·ấn c·ông hai con rồng ấy.

“Phải nói là ta và tên Long Hoàng kia có một chút thân thuộc, ta và hắn cũng hay cùng đi đánh nhau với lũ Côn Bằng rồi Ngũ Trảo Kim Long và mấy tên của tộc Tứ thánh thú"

Con Chihuahua này kể lại một cách tự hào về việc bản thân và tên Hoả Long Hoàng kia, bọn chúng đi phá làng phá xóm khắp nơi dường như là chuyện đáng tự hào lắm vậy, mặc dù mức độ phá làng phá xóm của cậu ấy cũng chẳng kém chúng là bao nhiêu.

"Nễ tình ngươi đã cứu tên Rồng ngu ngốc kia, ta phá lệ cho ngươi vào trong thành, khi ngươi vào bên trong hãy trung thực một chút cho ta, còn như không muốn thì ngươi cứ tiếp tục ở bên ngoài, rồi chờ đợi hai tên Long Vương kia lại thiết đi"

Không đợi Điệp Vân Tú trả lời đồng ý hay là không, nó liền nhảy từ trên đầu của con Husky xuống đất, rồi dẫn theo hai tên tiểu đệ của mình đi vào trong thành, bỏ lại Tú đang do dự xem bản thân có nên đi vào hay không? Nhưng rồi cậu ấy cắn răng đi theo mà nghĩ.

"Nếu như nó muốn hại mình thì cũng không cần phải vòng vo như vậy, trực tiếp cho mình một đòn là xong, nếu như bản thân gặp nguy hiểm thì bất quá lại tăng lên một LV mà thôi cũng không có gì to tát"

Thế là cậu ta đuổi theo bộ ba Curberus kia, khi Tú đi qua cánh cổng hiện ra trước mắt cậu là một thành phố, được quy hoạch hợp lý nhà cửa được xây dựng hoàng toàn bằng gạch, rồi từng căn nhà được xây liền với nhau thật là ngăn nắp, đường xá dành cho xe rất là rộng rãi thậm chí bốn chiếc xe ngựa đi đàng hàng ngang vẫn có thể đi được.

Đi trên lề đường có rất nhiều ma tộc có nam có nữ với hình thù khác nhau đi trên đó, thậm chí còn có thú nhân hay hắc ám Tinh Linh qua lại, còn trên

con đường này có những chiếc xe được kéo bằng quái vật cũng đi lại tấp nập không kém.

Ở nơi xa thì lại có những người buôn bán bên lề đường hay trong cửa hàng, cậu ấy đứng xem những Ma Tộc này cù cưa mặc cả, tất cả không khác gì cuộc sống của cậu ở ngoài đời thật vậy.

*Ting*

“Bạn đã bước chân vào thành phố, điểm thân thiện với phe hắc ám của bạn đủ điều kiện để vào nơi đây, bạn có chọn nơi này làm điểm dừng chân của mình mỗi lần sau khi hồi sinh hay không??”

_________________________________________________

[Đồng ý] [Từ chối]

_________________________________________________

Không cần phải đợi lâu cậu ta liền.

[Đồng ý]

*Ting*

"Chào mừng ngườì chơi đã lưu trữ nơi này làm điểm dừng chân, phương châm của Ma Tộc hiện tại: đoàn kết hữu nghị, yêu thương, giúp đỡ, cùng nhau chống kỳ thị, yêu cầu bạn phải tuân thủ pháp luật, sẽ giảm độ thân thiện với Ma Tộc nếu bạn vi phạm"

Mặc dù nơi đây chỉ là thành phố của các NPC Ma Tộc, nhưng nơi này lại là thành phố đầu tiên cậu bước chân vào, Tú cũng ngán ngẫm với việc bản thân phải chơi trò đuổi bắt với hai con rồng kia mấy ngày nay lắm rồi, cậu ta bây giờ cũng muốn trải nghiệm cuộc sống trong một thành phố là như thế nào, nên cậu ấy mới chọn đồng ý như vậy...