Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 14: Nhận nhiệm vụ cấp S thứ hai




Chương 14: Nhận nhiệm vụ cấp S thứ hai

Khi nghe được thông báo của hệ thống, lúc này Điệp Vân Tú nghi ngờ rằng con rồng đang b·ị b·ắt kia, nó phải nằm ở đâu đó rất gần cậu thậm chí có thể là ở bên cạnh nữa nha, chỉ có như vậy thì nó mới nghe được lời cậu ta thì thầm một mình từ nãy đến giờ.

Nhưng rồi cậu ấy nhìn xung quanh nơi mình đang đứng lại chẳng thấy ai đâu? Mà Tú lại không dám bước ra ngoài để nhìn thử xem con rồng kia hắn đang bị trói ở nơi nào.

Nhưng rồi âm thanh của hai con rồng ở phía bên ngoài lại vang lên, mỗi lúc một lớn hơn và càng ngày càng gây cấn hơn, làm cho việc tìm kiếm của cậu ta phải đình chỉ lại.

"Cháttt... Cháttt"

"Oh yeah!! Oh yeah!! Come on Baby"

"Mạnh tay lên đi chàng ơi... Ááá... Kimochi aa"

Sau khi nghe được những tiếng rên rỉ và kêu la, cùng kết hợp với những hành động không phù hợp với trẻ em của hai con rồng này, thì lúc này đây trên đầu Điệp Vân Tú nổi lên một đường hắc tuyến, cậu ấy cảm thấy bản thân mà ở đây càng lâu, thì tâm hồn bé nhỏ của mình càng ngày càng bị vấy bẩn a.

Vào lúc này đôi cẩu nam nữ kia, à không là đôi long nam long nữ kia, đang bắt đầu chơi màn bịt mắt rồi nhét ball gags vào miệng, rồi sau đó nhỏ nến lên người sau khi đã kết thúc màn quật roi đầy thú tính của bản thân.

Mà cái cảnh người chồng bị buộc lại một chỗ để xem vợ mình n·goại t·ình như thế này, thì Tú chỉ tưởng tượng và nghe thấy nó chỉ có trên phim AV mà thôi, đây là lần đầu tiên mà cậu được coi phim HD trực tiếp như vậy a.

Tú thở dài tặc lưỡi nghĩ.

"hai ngươi mà không đi đóng phim, đây đúng thật là sự mất mát của ngành điện ảnh thế giới về phim người lớn đó nha"

Điệp Vân Tú chỉ biết lắc đầu cảm thán, rồi cậu ấy quay người định men theo bờ tường để quay trở lại con đường ban đầu, cậu ta muốn rời khỏi nơi đầy rẫy thị phi này, thì trong đầu cậu lúc này lại vang lên một giọng nói.

“Chào ngươi con người, ngươi hãy giúp ta thoát khỏi trói buộc này có được không? Nếu ngươi giúp ta thoát khỏi đây, thì ta sẽ cho ngươi một phần thưởng lớn cùng với sự bảo hộ của ta.”

Cậu

Tú lúc này giật nảy mình, rồi nhìn xung quanh sau khi nghe được giọng nói đó, ngoài bốn vách tường mà bản thân thấy ra, thì chỉ còn có hai con rồng đang bận đóng phim hành động ở ngoài kia thôi. Cậu ta chẳng thấy một ai khác cả, chẳng lẽ chơi game thôi mà cũng xuất hiện ảo giác hay sao?

Trong khi Tú còn đang nghi ngờ cùng hoang mang, thì cậu ta bắt đầu nhìn sang trái rồi ngó sang phải để tìm kiếm nơi mà giọng nói kia phát ra, đến khi Điệp Vân Tú vô tình đặt bàn tay của mình lên bức tường nơi mình đang đứng, thì giọng nói lúc trước lại vang lên trong đầu của cậu.



“Ngươi đừng bỏ tay của mình ra khỏi mặt của ta được không, ta không thể nói chuyện trực tiếp với ngươi được, nếu không bọn chúng sẽ phát hiện ra và g·iết ngươi ngay"

Điệp Vân Tú lúc này thật sự là ngạc nhiên, cậu ấy không ngờ rằng góc tường mà bản thân đang đứng núp từ nãy đến giờ, thì ra lại là đầu của con rồng xấu số bị đội mũ xanh kia.

Hèn gì những lời mà cậu ta thì thầm một mình từ nãy đến giờ nó đều nghe được hết, à mà cũng phải thôi nói xấu người ta ngay ở kế bên lỗ tai luôn cơ mà, nói sao mà người ta không nghe thấy cho được, cậu ấy xấu hổ rồi gãi đầu mình mà hỏi.

“Vì sao mà ngươi lại bị chúng nó bắt lại như vậy chứ? Mà bọn chúng còn làm những chuyện khốn nạn này ngay ở trước mặt ngươi thế”

Tên Hoả Long Hoàng này im lặng một lúc, như muốn hồi tưởng lại mọi chuyện rồi nói.

“Ta là một con rồng trẻ được xem là một thiên tài của tộc Hoả Long, khi ta được tám trăm tuổi thì đã đạt được Hoàng cấp, cấp độ này dành cho những con rồng có LV cao hơn một ngàn và trong lịch sử các tộc rồng. Rất ít con rồng nào có thể làm được như ta vậy, ta là kẻ có cơ hội đạt tới cấp độ của Long Thần nhất, với sức mạnh của ta thì tất nhiên ta là vua của tộc Hoả Long hùng mạnh và đông đúc rồi”

Con rồng này kể lại một cách đầy tự hào rồi sau đó nó lại kể tiếp.

“Còn ả đàn bà kia lại là vợ của ta, ả là nữ hoàng của tộc thủy Long và cũng là con rồng nữ tính xinh đẹp nhất mạnh nhất của tộc thủy Long, ả đã đạt được cấp Vương dành cho những Long tộc có LV800 trở lên. Khi ta gặp và đánh bại được ả vào lúc ấy ta được hơn chín trăm tuổi mà ả ta thì đã gần hai ngàn tuổi, theo quy định của Long tộc ta đánh bại được ả thì tất nhiên là ả phải làm vợ ta rồi”

Nghe tới đây Tú rùng cả mình mà nghĩ.

“Đại ca à, ngươi cũng mạnh mẽ quá đi, người ta lớn gấp đôi tuổi của ngươi luôn đấy, như vậy mà ngươi cũng chịu rước đi, thật là hảo Long nha”

Đối với con người việc này khác nào phi công lái phi thuyền hạng nặng, nhưng chuyện này đối với Long tộc mà nói, với cái độ tuổi của hắn vào lúc đó khác nào một thanh niên mười bảy, đi lấy một cô gái hai mươi mấy tuổi mà thôi, nhưng điều đó Điệp Vân Tú lại không hề hay biết.

Rồi con rồng ấy tiếp tục kể với giọng điệu đầy giận dữ.

“Khi ta mang ả trở về nơi này, ta đã đưa hết toàn bộ kho báu của bản thân cho ả ta giữ, vì ả nói rằng vàng của ả là của ả, mà vàng của ta thì cũng là của ả. Trong khi đó đối với một con rồng vàng bạc kho báu của nó cũng giống như mạng sống của chính mình vậy, mà ta giao tất cả mạng sống của mình cho ả nhưng ả ta lại phản bội lại ta Grừ... Grào"

Nghe đến đây Điệp Vân Tú cảm thán về số phận của những người đàn ông, họ luôn bị các bà vợ quản lý tài sản của mình, đó là đều mà các ông chồng tốt phải luôn trải qua, đến cả những con rồng này cũng không chạy thoát khỏi việc bị vợ quản lý nữa a.

Tên Hoả Long Hoàng này sau khi lấy lại bình tĩnh được đôi chút, rồi nó kể lại câu chuyện của bản thân bằng một tâm trạng buồn bã và đầy phẫn uất.

"Ta và ả sống với nhau được hai trăm năm, mặc dù bản thân ta đã nắm tay với ả rất nhiều lần, rồi ta đứng trên gió còn ả ta đứng dưới gió nhưng ả vẫn không có Long thai. Đến khi tên Hắc Long kia dọn đến ở kế bên nơi này được một trăm năm, thì ả ta lại bắt đầu có long thai, rồi ả đã mang thai thêm một trăm năm nữa thì mới sinh nở, đó cũng chính là ngày ta bị mắc bẫy của ả tiện nhân này cùng tên Hắc Long kia Grào”



Tú nghe tới đây định tiếc thương cho tên rồng xấu số này, nhưng rồi cậu cảm thấy có gì đó sai sai vội vàng kêu hắn ngừng lại và hỏi.

“Ngươi nói cái gì? Ngươi bảo rằng mình nắm tay ả, rồi ngươi đứng trước gió rồi cho ả đứng sau gió mà vẫn không có thai à? Ai đã nói với ngươi như vậy?”

Tên Long Hoàng này dường như đang hồi tưởng lại kí ức, dường như rất là xa xưa của mình rồi nói.

“Lúc ta được hai trăm tuổi (tầm năm tuổi của con người) ta có hỏi mẫu thân mình là ta được sinh ra như thế nào, rồi bà ấy trả lời ta một cách ấp úng và miễn cưỡng là nắm tay là được. Rồi ta cũng có hỏi phụ thân mình thì ông ta bảo ta rằng, ông ấy chỉ cần đứng trước gió và mẫu thân ta đứng dưới gió thế nên mới có ta”

Nghe tới đây Tú muốn khô héo và h·ạn h·án lời rồi, đúng là việc giáo dục giới tính thật sự là rất quan trọng mà, chứ ngu ngơ như tên rồng đực này bị cắm sừng hẳn hai trăm năm thật là thảm nha.

“Vậy bình thường ngươi làm gì? Mà ả làm gì ở cái tổ của mình?”

Hắn trả lời lại cậu ấy bằng giọng nói đầy hào hứng.

“Ta thường rời tổ đi ra ngoài tìm những tên mạnh mẽ để đánh nhau, ta thường đến địa vực phía Đông đánh nhau với lũ Ngũ Trảo Kim Long, rồi ta đi tìm v·ũ k·hí và vàng cùng kho báu mang về đây đưa cho ả giữ”

Nghe tới đây Tú cũng kết luận được, đây đúng là đặc điểm của mấy tên trẻ trâu có dây thần kinh thô đây mà, não của mấy tên này chính xác là không có nếp nhăn a, suốt ngày chỉ biết đánh nhau rồi đánh nhau, nói sao mà bản thân lại bị hai tên kia lừa thảm như vậy hàizz.

Sau đó hắn kể tiếp với một giọng đầy âm trầm.

“Tên kia là Hắc Long Vương là vua của tộc Hắc Long, hắn tên là Tây Môn Hắc Long, còn ả là Phan Kim Thủy Long, vì hắn là một tên rồng cấp Vương nên ta thường kêu hắn là Lão Vương nhà bên cho tiện, ta xem hắn như huynh đệ với mình nhưng không ngờ hắn lại làm như vậy với ta aaa...”

Nghe tới đây Tú bó tay rồi, kết hợp với việc cậu ấy thấy được ở nơi để kho báu của Hắc Long Vương kia, vì sao lại có một đường hầm thông thẳng đến nơi này, thêm cái biệt danh lão Vương ở nhà bên do tên này đặt cho nữa.

Bây giờ thì cậu cũng hiểu được mọi chuyện, chắc chắn là tên Hắc Long Vương kia đã đào ra con đường đó, để đến nơi đây cùng gian díu với ả Thủy Long này rồi... Đào tường đào người à không đào mẫu Long như thế này, vậy nên kết quả cuối cùng của tên Hoả Long bị như vậy thì cũng đúng thôi, cơ mà sao tên của hai con rồng này nghe mà quen thế nhỉ?

“Tây Môn Hắc Long, Phan Kim Thủy Long u là trời ơi, có khi nào tên này là Võ Đại Long hay không nhỉ? Còn ta chắc là Võ Tòng đả hổ quá, chuyến này ta chắc là phải đi đả Long quá nha haha”

Nghe lời Tú lẩm bẩm, Hoả Long mừng rỡ nói.

“Ngươi cũng họ Võ à? Phải chăng là ý của Thần Long mang ngươi đến cứu ta, mà ta tên là Võ Đại Hoả Long chứ không phải là Võ Đại Long a. Tuy là ngươi khá là yếu, nhưng ngươi vào được tới nơi đây mà không phát động bất kỳ cái bẫy ma pháp nào, thì chắc chắn rằng ngươi cũng có bản lĩnh riêng của mình, vậy ngươi đồng ý giúp ta thoát khỏi giam cầm này được chứ?”



Điệp Vân Tú

"..."

Cậu nói chơi thôi ai ngờ tên Hoả Long này lại nghĩ là thật thế có chán hay không chứ, nhưng rồi hệ thống cũng phát động nhiệm vụ cho cậu ta.

*Ting*

________________________________________________________

Nhiệm vụ cấp S: Cứu Hoả Long Hoàng khỏi trói buộc.

Phần thưởng: 400000 exp, 40000 điểm danh vọng, một hộp đồ vô hạn, sự bảo hộ của tộc Hoả Long và Long Hoàng, trở thành kẻ thù của Hắc Long Vương và Thủy Long Vương.

Thời gian hoàn thành: 30 phút

Thất bại: thất bại bạn sẽ bị giảm đi 5LV, trở thành kẻ thù của Hắc Long Vương và Thủy Long Vương, cùng sự truy đuổi của tộc Hoả Long vì sự thất bại này.

________________________________________________________

[Đồng Ý] [Từ Chối]

________________________________________________________



Tú sau khi đọc nhiệm vụ, cậu liền lẩm bẩm về cái tên của hai con rồng kia.

“Thuỷ Long Vương Hắc Long Vương, Thuỷ Hắc, Nước Đen... Nước đục... Nói sao mà cả hai tên đó lại phối hợp ăn ý với nhau như vậy, rồi tình chàng ý th·iếp như thế kia, cái tên thôi cũng nói lên tất cả rồi, đây đúng là trời sinh một đôi gian phu dâm phụ a, cơ mà vũng nước này mình có nên lội hay không đây? Thật là không ngờ chỉ vì sự tò mò của mình, mà bản thân bây giờ lại rơi vào vũng nước đục này rồi ài"

Tú nhìn lại nhiệm vụ ở trước mắt mình, cậu cảm thấy hoàn thành nó rất là khó khăn nha, nhưng mà với mấy cái phần thưởng này thì cũng rất hấp dẫn a.

Nếu cậu ta có hoàn thành hay không thì cũng gây thù chuốc oán với hai con rồng này mà thôi, cùng với việc bản thân còn nhận nhiệm vụ cấp S ở trước đó nữa, thì chắc chắn điểm phẫn nộ của mấy con rồng này cũng sẽ tăng lên là việc tất nhiên, nhưng bây giờ cậu ấy lại không biết chiếc nhẫn của vua Solomon bị tên Hắc Long kia giấu ở đâu.

Mà thời gian cứu Hỏa Long còn rất ít, cậu ta cắn răng quyết định, đằng nào thì cũng phải đắc tội với tên Hắc Long kia thôi, mà bản thân cũng rất chán ghét mấy kẻ phản bội nên cậu ấy đã chọn.

[Đồng ý]