Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 24: Tham quan Ma Tộc và tham gia lễ hội




Chương 24: Tham quan Ma Tộc và tham gia lễ hội

Khi cả nhóm bước vào trong thành Bán Nguyệt của Ma tộc, Curberus A liền ra lệnh cho B và C trở về giữ cổng, còn nó sẽ một mình dắt Điệp Vân Tú đi tham quan ở bên trong thành, tuy bản thân không tự nguyện lắm nhưng B và C vẫn phải đi ra ngoài giữ cổng.

“Gâu... Gâu... Ta sẽ giới thiệu cho ngươi về nơi này, bắt đầu từ cổng thành trở vào bên trong ngươi sẽ thấy được rất nhiều ma tộc cấp thấp, bọn họ sẽ hoạt động và sinh sống ở nơi đây, những giao dịch buôn bán ở đây thường là những đồ vật mà bọn họ tìm được hay chính bản thân tự mình sản xuất, đa phần là những thứ đó không đáng giá cho lắm, nhưng dùng thì vẫn rất tốt”

Điệp Vân Tú đảo mắt nhìn quanh hai bên đường, cậu thấy được vài sạp hàng cùng cửa hàng do Sucubus và Drak Elf đang làm chủ, bọn họ bày bán rất nhiều nội y cùng với đồ trang sức và đồ trang điểm, có những bộ nội y to to nhỏ nhỏ khác nhau, đồ có ren và không có ren tất cả được treo lên và bày ra sạp, để người mua tiện quan sát và lựa chọn chúng hơn.

Thậm chí còn có những cô nàng chủ tiệm mặc những bộ đồ s·exy ấy lên người, để quảng cáo cho sản phẩm của mình, ngoài việc thu hút các khách hàng nữ Ma Tộc, thì những nam Ma Tộc khi đi ngang qua khi nhìn thấy được, lại làm cho đôi mắt của bọn họ tỏa sáng không thôi.

Những món đồ nội y này có đủ loại màu sắc khác nhau, làm thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người xung quanh, nhất là mấy nam nhân của Ma Tộc, lỗ mũi của bọn họ máu chảy ròng ròng không thôi, sau khi bản thân trông thấy được mấy chị em đang ướm thử những bộ đồ nội y này, làm chèn ép mấy chổ căng tròn của mình một cách công khai như vậy.

Thật sự không hổ danh là Ma Tộc, phụ nữ ở đây cũng thật sự là phóng khoáng quá đi, Điệp Vân Tú gật gù không thôi khi thấy được cảnh tượng đó, cậu cũng vô thức chùi đi đống máu trên mũi của mình, rồi bản thân lại tiếp tục đi theo con Curberus.

Ngoài những tiệm quần áo do Sucubus và Drak Elf kinh doanh ra, còn có những tiệm rèn do bán nhân nửa người nửa thú làm chủ, chỉ thấy từng cột khói bay lên liên tục từ ống khói của những tiệm rèn, bọn họ phải làm việc liên tục như vậy, thì mới kịp giao sản phẩm cho khách hàng của mình.

Có rất nhiều Ma Tộc có chủng tộc khác nhau, họ ra ra vào vào nơi đây chỉ để lấy những món v·ũ k·hí mà bản thân đã đặt mua trước đó, hay mua những v·ũ k·hí hoặc nông cụ được bày bán sẵn có ở nơi đây.

Còn có những tên quỷ lùn bày bán những đồ linh tinh bát quái khác nhau, như chậu xô, tô, chén, dĩa hay trứng quái vật hoặc áo giáp da và áo giáp sắt dùng để phòng thủ, thậm chí còn có các bình hồi máu cùng năng lượng cũng được bày bán ở chỗ này.



Có nhiều vật phẩm kì lạ khác được những quỷ lùn này chế tạo, những vật phẩm đó cũng được công khai bày bán, nhưng mà những vật phẩm ấy có hữu dụng hay là không, thì chỉ có người mua mới biết được.

Xung quanh đây còn có những gian hàng bán thức ăn khác nhau, bọn họ bán ở trên vỉa hè hay những cửa hàng nối tiếp nhau, chúng nối liền và kéo dài hết con đường, còn tiếng rao bán phát ra từ những NPC ấy vang vọng khắp cả con đường.

Từng làn khói cùng mùi hương từ thức ăn, chúng tỏa ra từ trong những gian bếp, hay trên những vỉ nướng của những người bán hàng, mà tạo thành một khung cảnh mờ ảo vô cùng ấm áp khi chúng kết hợp với ánh nắng vào buổi chiều, từng tia nắng vàng chiếu qua những làn khói, làm cho bầu không khí của lễ hội tạo thành một bức tranh kì diệu.

Nhìn vào những gian hàng đó Điệp Vân Tú tò mò là không biết những NPC Ma Tộc kia, bọn họ thường ăn những gì, không phải thịt người đấy chứ?

Cậu đi lại một sạp hàng bán đồ nướng của một tên Minotaur đang bán ở gần đấy xem sao, tên Minotaur này có thân hình cao gần ba mét cơ bắp cuồn cuộn, hắn mang trên người một cái tạp dề có hoa văn sặc sỡ, sau khi nhìn thấy cậu ta lại gần gian hàng của mình, hắn liền niềm nở mời chào Điệp Vân Tú mua hàng.

“Chào ngài, ngài có muốn ăn thử một miếng thịt trâu nướng hay không? tôi đảm bảo với ngài là ngài sẽ thích món này cho xem, món ăn của bổn tiệm nổi tiếng thơm ngon nhất ở nơi đây đấy”

Điệp Vân Tú sau khi nghe lời giới thiệu của tên Minotaur, cậu ấy nhìn lại miếng thịt mà hắn đang nướng ở trên vỉ, con mắt cậu trợn tròn mà nhìn hắn với một ánh mắt đầy nghi ngờ rồi suy nghĩ.

“Không phải là mi tự cắt thịt của mình xuống, hay g·iết đồng loại của mình để kinh doanh đó chứ?”

Dường như hắn có thể đọc được suy nghĩ của cậu ta qua ánh mắt của Điệp Vân Tú, hắn liền rống lên một giọng nói đầy giận dữ.



“Nghé... Ọ.... Ọ... Mồ tổ cha nhà mi @#$ ánh mắt đó của ngươi như vậy là sao? Ta đã thấy nhiều ánh mắt giống như ngươi vậy. Ta đã nói biết bao nhiêu lần rồi, ta là Nhân ngưu, không phải là trâu ngươi có hiểu không hả!!! Ụm... Ụm... Xin lỗi ngài vì đã không kìm chế được cảm xúc của bản thân, mong ngài đừng nhận lầm giữa tôi và mấy con trâu kia nữa nhé”

Sau một màn biểu lộ đầy cảm xúc của con trâu... À không nhân ngưu này, cậu cảm thấy Ma Tộc có chỗ nào đó không được đúng lắm, từ lúc bản thân gặp mặt người đàn ông giống như thợ mộc ở trước cổng thành, cho tới ba con Curberus ABC kia, cùng biểu cảm của những Ma Tộc xung quanh đây và cả con Minotaur này nữa.

Tính tình của những người này, chỉ nhìn thôi cũng hiểu được bọn họ là những kẻ không dễ nói chuyện, nhưng rồi tất cả đều lấy lại được bình tĩnh khi bản thân sắp sửa bùng nổ, chuyện này thật sự là một điều bất khả thi, giống như việc bạn nuôi một con gà mái, khi nó sắp đẻ mà bạn lại bắt nó nín đẻ vậy.

Khi bản thân đã không thể tìm ra được manh mối nào, Tú đành trả tiền cho tên Minotaur là ba mươi tiền đồng cho mấy chục xâu thịt trâu, rồi cậu cùng con Curberus cùng nhau đi tiếp vào bên trong.

Dường như nó hiểu được suy nghĩ của Điệp Vân Tú lúc này, con Curberus A vừa đi vừa ăn mấy xâu thịt mà cậu đưa rồi nói.

“Bọn ta hiện tại đang chuẩn bị cho sinh nhật của Công Chúa, mà nàng ấy là viên ngọc quý giá nhất của Ma Tộc chúng ta, vì nhờ có cô ấy mà Ma Tộc hiếu chiến dễ bốc đồng và chưa từng được đoàn kết, mà bây giờ thì lại gắn kết với nhau như vậy. Cũng như những tên ma tộc cứng đầu hiếu chiến kia, bọn chúng cũng đã bỏ bản tính hung bạo cùng kêu ngạo của chính mình, giống như tên đầu trâu mà ngươi gặp vừa nãy. Trước đây nếu ngươi nhìn hắn với ánh mắt như vậy thôi, không cần nói nhiều hắn ta đã vát rìu ra mà đánh nhau với ngươi rồi"

Sau khi cắn tiếp mấy miếng thịt, con Curberus A tiếp tục kể cho cậu nghe.

"Mỗi khi có một ai đó đang gây gỗ và sắp đánh nhau, hay những người cần sự giúp đỡ, thì Công Chúa không ngần ngại về thân phận của mình mà xuất hiện, đến can ngăn và giúp đỡ bọn họ, chẳng hạn như những Sucubus hay Drak Elf kia, khi bọn họ mới đến nơi đây, một người là Ma Tộc cấp thấp còn một người là không phải Ma Tộc, nên bọn họ thường bị kỳ thị và được cho là công cụ để các Nam Ma Tộc thỏa mãn, nhưng rồi Công chúa đã phá vỡ khoảng cách xã hội cùng định kiến ấy, nên bây giờ cậu mới thấy được bọn họ thoải mái đi lại mua sắm và làm những thứ mình thích"

Ba cái đầu của con Curberus sau khi nhai mớ thịt trâu trên que xiên, nó liền đưa cho cậu ấy mấy cây que mà mình ăn xong rồi lầm bầm kể tiếp.



"Còn đám người bán thú nhân đó cũng vậy, bọn chúng được cho là một lũ mọi rợ không thể dạy bảo hay thuần phục, nhưng cô ấy không cho là vậy mà đã tận tình hướng dẫn cho họ tự phát triển bản thân. Trong khi những Ma Tộc kia khịt mũi không tin, thì Công Chúa đã giúp cho đám bán thú nhân đó, bọn họ có thể khai phá ra những hướng đi mới, đến khi bản thân biết được thiên phú rèn đúc của mình, bọn họ đã phát triển kỹ năng của bản thân, đến mức không còn thua kém gì mấy tên tộc người lùn nữa rồi, làm cho những tên Ma Tộc khinh thường bán thú nhân phải câm miệng lại"

Nói đến đây nó không muốn nói gì thêm, vì Công Chúa có quá nhiều chuyện tốt đẹp mà bản thân đã làm, để cho nó kể ra hết thì không biết đến khi nào mới xong.

Nó chắc chắn rằng Điệp Vân Tú sẽ ở lại đây lâu dài, nên cứ để cậu ta tự mình tìm hiểu thì sẽ tốt hơn, vì những chuyện đó Ma Tộc hầu như ai cũng biết.

Khi bản thân được con Curberus A tường thuật lại lý do vì sao Ma Tộc lại có được bộ mặt ngày hôm nay, thì cậu ấy cũng đã hiểu được một phần của câu chuyện.

Cậu không ngờ rằng Ma Tộc khát máu hiếu chiến như vậy, mà lại có thể sinh ra một nàng Công Chúa lương thiện thế kia, Điệp Vân Tú không còn xoắn xuýt thêm về chuyện này nữa, rồi cùng con Curberus đi đến một quản trường thật lớn.

Nơi đây có nhiều căn liều được giăng ra để buôn bán, cùng với các xe hàng được đặt ngang hàng với nhau một cách ngay ngắn và thẳng hàng, còn có nhiều gian hàng trò chơi cũng có ở nơi này

Nhìn chúng không khác gì những trò chơi, trong những khu hội chợ mà Điệp Vân Tú đã thấy được ở thế giới thật.

Thậm chí bọn họ còn dùng đến pháp thuật để duy trì những trò chơi, có những trò chơi mà trẻ em Ma Tộc có thể bay lên cách mặt đất vài mét, rồi phóng vào những ống cầu tuột mà tuột xuống, hay những bóng nước to lớn bay trôi nổi cách mặt đất năm sáu mét, mà đám trẻ con có thể bơi lặn bên trong mà không bị ngộp.

Chẳng những thế chúng còn có thể phóng từ bóng nước này qua bóng nước khác y như những con cá heo vậy, những trò chơi này mà ở thế giới thật, chắc chắn không những thu hút trẻ nhỏ mà còn có người lớn tham gia nha.

Mà những trò chơi như thế này, ở thế giới thật chỉ được áp dụng cho khoa học thôi, bọn họ có thể cho nước trôi nổi trong môi trường không trọng lực, nhưng để tạo ra nước có thể thở được ở bên trong thì còn cần thêm thời gian, nhất là việc điều chỉnh một vật thể không xác định như nước, cố định lại ở môi trường không trọng lực thì vẫn chưa được.

Còn trong trò chơi thế kỷ thì đây chỉ là chuyện bình thường mà thôi, ngoài khu vui chơi cho trẻ em ra, thì còn có khu ẩm thực, khác với các quán ăn ở bên ngoài cổng thành, thì nơi đây buôn bán đa dạng và phong phú hơn, do có sự kết hợp giữa thức ăn mặn và đồ ngọt.

Khi cậu bước chân vào khu vực này, nó mang đến cho bản thân một cảm giác, giống như mình đang đi vào một khu hội chợ khổng lồ có đủ màu sắc, mà cậu ta cũng rất mau bị bầu không khí náo nhiệt ở nơi đây lôi cuốn theo...