Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 46: Gặp lại bạn cũ ba




Chương 46: Gặp lại bạn cũ ba

Tuấn sau khi xem thông tin nhân vật của Tú một hồi, cậu ta phát hiện ra hai điều, cấp độ của Tú là âm cấp, mà âm kinh khủng luôn,.

không hiểu thằng bạn mình làm sao mà có thể chơi được như vậy, mà không nói đến việc đó, nội cái chỉ số của một thằng âm cấp có được như vậy cũng là ảo quá rồi.

Tuấn nhìn tới mục điểm EXP lại phát hiện rằng, điểm EXP để lên cấp khi âm cấp của Tú, chỉ bằng một phần mười số điểm người bình thường để lên một cấp độ, cái này làm cho Tuấn càng ngày càng tò mò hơn.

Tuấn còn liếc xem điểm thân thiện của Tú, toàn là NPC cao cấp thậm chí có Ma Vương cũng có luôn, không biết thằng này chạy đi đâu, mà lại làm quen với tăng điểm thân thiện với những NPC này được.

Phải nói rằng Tuấn muốn làm quen, rồi tăng độ thân thiện với những NPC trong vương quốc của mình, thì anh ta phải mất thời gian rất nhiều, từ lúc trò chơi mở ra cho tới tận bây giờ.

Mà thằng bạn anh ta chỉ mất một thời gian ngắn, không tới một tháng mà đã được như vậy rồi, còn chưa nói nó còn không biết chơi nữa chứ, đúng là người so với người, tức c·hết người mà.

Còn chưa hết nó còn gây thù chuốc oán khắp nơi, NPC cao cấp cũng có, còn có những con boss dã ngoại hay Huyền Thoại, đều có điểm phẫn nộ với nó cũng cao chót vót, phải hỏi kỹ ra mới được.

Tuấn quyết định hỏi Tú từ lúc cậu chơi như thế nào cho tới bây giờ, vì là người bạn thân của mình Tú cũng chẳng có gì dấu diếm cả, dù sao cũng chẳng có gì hay mà giấu, nên cậu kể hết từ đầu tới cuối cho Tuấn nghe.

Khi nghe xong Tuấn trợn tròn mắt, tất cả đều do cái máy mà cậu mua phải, mà nếu là người chơi bình thường thì họ sẽ trả lại ngay trước ba ngày rồi, còn con hàng này chẳng những chơi, mà còn chơi cho đến nghiện luôn.

Mà thông tin cái máy này cậu có nghe qua đâu đó rồi, Tuấn nhớ rằng cậu từng thấy tin về cái máy thứ một tỷ, của công ty Star trên trang bán thông tin do người chơi thu thập được.

Vì cậu thường thu thập thông tin của trò chơi, để mau phát triển bản thân và đội ngũ của mình, nên thông tin thường rất có giá trị, như nơi đâu có boss đã ngoại xuất hiện, nơi đâu có quái vật thích hợp cho người chơi hay đoàn đội đi săn cày cấp.

Trò chơi thế kỷ này có khu vực map quá rộng, nên không thể chia ra nhiều đội để thăm dò, nơi đâu là khu vực nguy hiểm và có quái vật gì, rồi cần mang theo gì để hạn chế tối đa thiệt hại cho đội ngũ, việc đi tìm mua thông tin là thói quen của Tuấn, cũng chính vì thế mà Guild của cậu mới phát triển nhanh được như vậy.



Trong lúc Tuấn tìm các thông tin có ích, thấy bài đăng về cái máy này làm cậu tò mò, vì không biết cái máy đó có gì đặt biệt, mà nhiều người lại trả hàng lại như vậy? Mà thông tin này cậu mua với giá khá rẻ, mà cậu ta lúc đó nghĩ đây chỉ là thông tin bên lề mà thôi.

Sau khi mua thông tin này cậu ta biết được rằng, cái máy này được di chuyển rất nhiều quốc gia, mỗi lần nó nằm ở nước nào, chỉ cần có ba người trả hàng là nó sẽ được di chuyển ngay đến quốc gia khác.

Điều làm người ta trả hàng ở cái máy này là, họ khi vào game lại bị quăng ra ngoài đã ngoại, với cấp độ là LV1 cùng hai bàn tay trắng, thì họ chẳng làm gì khác là làm con mồi cho đám quái vật.

Không chỉ điều đó, mà vấn đề họ trả lại là do cái máy này, khi dùng nó lại không thể tắt tính năng cảm nhận, khi b·ị t·hương hay c·hết làm cho họ sợ hãi không thôi.

Khi trả lại hàng họ được bên nhà sản xuất, bồi thường số tiền rất là hậu hĩnh, vì quả trứng trò chơi này đã được bên bán đưa thông tin lên, nhưng không nói lỗi của máy cũng làm họ tò mò mà mua, nên khi họ nhận được bồi thường cũng không có k·iện t·ụng gì cả.

Mà lúc đó họ nhận được một bản cam kết, khi nhận tiền bồi thường, yêu cầu họ không đưa thông tin về cái máy này lên mạng, nếu không sẽ bồi thường gấp ba lần cho công ty Star, vậy nên thông tin về cái máy này trên mạng không hề có.

Tuấn vô tình mua thông tin này nên mới biết, mà bài viết đó cũng bị xóa không lâu sau đó, vì chỉ là thông tin một cái máy bị lỗi nên Tuấn không quan tâm lắm, hầu như cậu muốn quên mất, cho đến hôm nay thằng bạn chí cốt mua phải làm cậu mới nhớ lại.

Mặc dù có nhiều điều không hiểu và tò mò, nhưng với định hướng cuộc sống của Tuấn, cái gì đến bản thân không thể biết thì nên trực tiếp bỏ qua, dù sao thì Tú chơi vẫn ổn mặc dù bị âm cấp.

Tuấn liền chỉ Tú những điều cơ bản khi chơi trò chơi này, mặc dù Điệp Vân Tú không biết chơi game, mà cậu có thể chơi bằng cái máy lỗi, mà đạt được như vậy, đủ làm Tuấn xem cậu như một con quái vật rồi.

Hai người Thủy Ngân đang buồn bực tìm con mồi cho mình, thì phát hiện một người đàn ông đang đi vào làm cả hai hốt hoảng. Đó là Kiên Đô-la một tên phú nhị đại kêu căng luôn làm người khác khó chịu nhất nơi đây.

Cả hai thấy bản thân thật xui xẻo khi hôm nay đi làm, lại gặp phải tên này, cả hai tính chịu lỗ bỏ tiền trả tiền rượu để tránh mặt tên này, nhưng không ngờ hắn thấy được hai người liền áp sát lại bàn hai cô.

Thấy bản thân không tránh được tên này, cả hai đành phải chịu trận, miễn cưỡng chào hắn.

“Kiên đại thiếu gia lâu ngày rồi không gặp cậu, thấy cậu vẫn tốt như lần trước gặp cậu vậy”



Tên này cười hề hề nói.

“Tất nhiên là phải tốt rồi, gặp được hai mỹ nữ như hai em, thì ta nói sao mà không tốt được”

Hắn nói xong không chờ hai người trả lời, hay có đồng ý hay không, liền áp sát nắm tay vuốt ve hai người, miệng luyên thuyên đủ thứ, làm cả hai vô cùng chán ghét nhưng lại sợ thế lực sau lưng hắn, nên cả hai đành chịu trận không dám làm gì.

Lúc này đây ở ngoài cửa có một chiếc Bugatti màu đen dừng lại, bước xuống xe là hai người một nam một nữ, sau khi đưa chìa khóa cho nhân viên để lái xe vào bãi, cả hai liền bước vào bên trong.

Lúc này đây Kiên Đô-la đang nắm tay sờ mông hai người, làm cả hai muốn khóc rồi, hắn thì khoe mẽ đủ thứ chuyện rồi nói.

“Hai em hôm nay may mắn gặp anh đây, một người phải nói là...”

“Giàu Sang”

“Tuấn Tú”

Hắn nghe có người khen mình như vậy, gật đầu hài lòng nhìn qua xem ai vừa khen mình, thì hắn thấy một đại mỹ nữ xém chút nữa làm hắn chảy cả nước miếng.

Một cô gái cực kỳ xinh đẹp, mặc lên người một chiếc váy ôm body màu đen, tôn lên nét đẹp của các đường cong cơ thể, chỗ nào nên lồi thì lồi, chỗ nào nên lõm thì lõm. Với đôi mắt kính tôn lên vẻ trí thức, làm cho hắn tưởng tượng rằng, mình đang gặp một giám đốc xinh đẹp vậy.

Hắn định quay qua nắm tay mỹ nữ mà hiểu chuyện này, thì cô ta lại lên tiếng.



“À anh gì đó ơi, có thể vui lòng tránh qua cho tôi đi qua gặp bạn mình được không? A Tuấn Tú mình tới rồi nè”

“Ừ Giàu Sang, lâu rồi không gặp hai đứa mình qua ngay”

Vì mãi ngắm người đẹp, lúc này đây tên Kiên Đô-la này mới thấy sau lưng cô gái, còn có một người đàn ông ở sau nữa, tên này rất là đẹp trai và cũng rất cao, cũng phải gần một mét chín. Mà hắn thấy tên đàn ông này thấy rất quen mặt, nhưng nhất thời không nhớ được gặp ở đâu.

Nhưng vì hắn thẹn quá thành giận, cho là bốn người dám đùa bỡn mình, hắn liền giơ tay lên định tát cô gái xinh đẹp này để ra oai.

Ai ngờ đâu có một bàn tay cứng rắn nắm chặt lấy tay hắn, rồi hắn thấy mình bị bay bổng lên cao, ngã xuống sàn một cái thật đau.

“Rầm”

Mãi khó khăn lắm hắn mới bò dậy được, thì thấy hai tên thanh niên ngồi bàn đối diện với Thủy Ngân, đến sau lưng hắn lúc nào không hay.

Hắn lúc này đây cố gắng đứng dậy, rồi chỉ vào Tuấn và Tú để lại một lời cay độc.

“Mấy đứa mày đợi ở đây, chuyện này tao không bỏ qua đâu”

Không đợi Tú ra tay lần hai hắn liền bỏ chạy ra ngoài.

Lúc này đay Thủy và Ngân cũng thấp thỏm không yên, nhưng cũng có tâm nhắc nhở cả bốn người mau mau rời đi, để tên kia trở lại thì bốn người sẽ gặp nguy hiểm đấy.

Tuấn chỉ mỉm cười không cho là đúng, nhưng vẫn cảm ơn hai người rồi kêu bồi bàn, thanh toán tiền cho cả hai tính vào cậu.

Vì nhóm Tú không làm hư hỏng đồ đạc gì ở đây, nên hắn không tiện mời đi, mà tên Kiên kia nổi tiếng là tên khốn, hôm nay hắn bị dạy dỗ ai cũng vừa lòng hả dạ.

Mặc dù được hai cô gái khuyên rời đi, nhưng cả bốn người không đi nên đành mặc kệ mấy người này vậy, xong rồi cả hai vội vàng đi về sớm, chỗ này lát nữa thế nào cũng sẽ ồn ào cho coi.

Còn cậu nhân viên phục vụ gọi cho quản lý, nhưng lại nghe quản lý nói đừng quan tâm chuyện này, có vẻ như mấy người này có vẻ có máu mặt hay gì đây, nên anh ta cũng không quản gì nữa, tiếp tục làm công việc của mình.

Tú và Tuấn liền dẫn hai người Giàu, Sang lại vào bàn ngồi, cả bốn người mừng rỡ cuối cùng nhiều năm rồi, tứ đại tiểu quỷ của trường của mình, cuối cùng đã tập hợp đầy đủ rồi.