Chương 37: bắt đầu trận chiến hai
Mấy mắn là Điệp Vân Tú sau khi trở về phòng Elena, cậu nhận được một đống chỉ số từ kỹ năng Đấu Trường Vĩnh Cửu của cô ta.
Vậy nên sức mạnh sức chịu đựng và phòng vệ của Tú tăng cao, chứ cậu ấy ăn nhiều sát thương liên tục và dầy đặc như thế này, thì cậu có cảm giác ăn không tiêu.
Còn tên minh hữu c·hết tiệc của cậu lại biến đi đâu mất, cậu nhấn vào dấu ấn triệu hồi nhưng lại không có phản ứng gì, cậu khá là bực mình nhưng đành kệ vậy. Mà kỹ năng của nghề Necromancer Huyền Thoại của cậu, thì không có xác c·hết thì không thể sử dụng được.
Cậu sực nhớ ra là mình còn một cái xác Griffin mới nở nằm trong kho đồ, nhưng rồi cậu lắc đầu, một cái xác của một con chim non thì có công dụng gì trong cuộc chiến này nên trực tiếp bỏ qua.
Trong kho đồ cậu chỉ có túi tiền của Judas là cậu có thể sử dụng được, nhưng mà cậu muốn xem kỳ biến rồi tính tiếp có nên sử dụng hay không.
Cậu bị đẩy lùi đến gần Macus, thì sau lưng cậu lại xuất hiện một bóng đen lớn, đó là một cánh cửa được Macus đưa lên che chắn ở trên đầu ông ta.
Cậu nhìn cánh cửa mà ông ta đang dùng như một cái ô che mưa gió, thay vì là những hạt mưa mà đây là mưa tên bão đạn.
Điệp Vân Tú không biết cánh cửa mà ông ta làm ra làm bằng chất liệu gì, chỉ thấy những đòn t·ấn c·ông rơi lên cánh cửa, cứ như ném đá xuống giếng không gây ra chút gợn sóng nào.
Cậu liếc nhìn về con Husky đang nằm ngáp ngắn ngáp dài, đang nằm dưới bụng con Rottweiler Curberus C, cậu không thể tưởng tượng được là hàm răng của nó, phải sắc bén nhường nào mà gặm nát được cánh cửa này được vậy?
Macus thấy cậu chật vật né tránh những đòn t·ấn c·ông như vậy, ông ta liền túm lấy cậu rồi lôi về sau lưng ông ta.
Tú lúc này mới nghĩ rằng, ở đây có ba người hai chó, mà mãi chỉ có một người dễ nói chuyện mà thôi.
Cậu trốn sau lưng Macus thầm xin lỗi ông ta, vì cậu mà ông ta bị con cọp nhà của ông ấy chửi mắng, để khi nào có dịp cậu sẽ bù đắp cho ông ấy sau vậy.
Sau khi đội quân t·ấn c·ông từ xa vừa kết thúc đợt t·ấn c·ông thất bại của mình, thì đội kỵ binh cưỡi quái vật cũng. Bắt đầu xung phong lên.
Macus mỉm cười quay qua nhìn cậu và nói.
“Tới lượt ta lên sân khấu rồi, nhìn cho kỹ nhé cậu nhóc”
Chỉ thấy ông ta bước lên, đứng sau lưng Kaiser và thét lên tên kỹ năng của mình.
“Đắp Mộ Cuộc Tình”
Chỉ thấy hai cánh cửa màu đen khổng lồ xuất hiện ở giửa bầu trời trên đầu Macus, khi hai cánh cửa này mở ra, có vô số cánh cửa màu đen nhỏ hơn bay ra. Nói nó nhỏ hơn nhưng chúng có kích thước gần mười mét, tất cả rơi xuống ghim chặt xuống đất, xung quanh tất cả khoảng đất, trước cánh cổng bước vào tòa thành của Ma tộc.
Chúng tạo thành một con đường duy nhất rộng hơn năm mét, đủ cho bốn tên kỵ binh có thể di chuyển trên đó, muốn vào trong thành thì phải đi qua con đường bằng cửa này.
Chỉ thấy Macus sau khi sử dụng kỹ năng này xong, dường như tất cả năng lượng và thể lực của ông ta bị rút cạn đáy vậy, chỉ thấy ông ta khụy người xuống hai tay chống đầu gối của mình mà thở hỗn hển.
Hoàng tử Ma Tộc Kaiser quay lại vỗ vai ông ta và nói.
“Ông làm tốt lắm Macus, hãy lùi về sau đi, mọi chuyện còn lại để cho ta”
Macus sau khi lấy lại hơi, gật đầu rồi lui về sau.
Khi những cánh cửa rơi xuống, làm tất cả người liên quân lùi dần về sau, cách xa vạch cảnh báo.
Vì kỹ năng của Macus, nên kỵ binh bất đắc dĩ phải di chuyển thành chữ nhất để t·ấn c·ông, con đường bằng máu và c·hết chóc bắt đầu từ đây.
Khi kỵ binh đã xông lên chỉ còn cách Kaiser mười mét, anh ta nhẹ nhàng nhấc thanh kiếm của mình lên, rồi sử dụng kỹ năng của mình.
“Vụ Nổ Điên Cuồng”
Một quả cầu màu đỏ, được bao bọc trong những luồn điện màu đen, từ đòn t·ấn c·ông của Kaiser bay ra.
“Ầmmm...”
“Aaa... Ư... Aaa”
Một hàng kỵ binh bị quét sạch và cuộc chiến đẫm máu bắt đầu...
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°° Macus lùi về sau gần tới cổng thành bên trong, Tú cũng đang đứng hóng hớt ở nơi này, vì trước cổng thành này lại có địa thế cao hơn, khi cậu đứng ở đây có thể nhìn thấy rõ được toàn bộ trận chiến.
Khi thấy Macus trở lại, Điệp Vân Tú liền lấy ra một mớ bình thuốc khôi phục hoàn toàn, mà cậu mua vào lúc đi dạo với con Curberus A, rồi cậu đưa cho ông ta uống.
Macus rất ngạc nhiên, vì lúc cậu trốn dưới cánh cửa mà ông ta chắn lúc trước, khi ấy cậu tu một đống bình hồi máu mà không xót chút nào, mà bây giờ cậu ta lại cho ông ấy mấy bình hồi phục nữa làm ông ta trợn tròn mắt.
Có vẻ thằng nhóc này tuy yếu, nhưng mà sao nó lại giàu thế nhỉ? Với vẻ ngoài rắn chắc, dưới mặt nạ chắc chắc là một khuôn mặt như mấy tên mặt trắng rồi, nhìn như thế nào cũng hợp với mấy mụ phú bà, chắc tên nhóc này được Sugar mami nào đó bao nuôi chăng.
Bị một lão già thô kệch nhìn tới nhìn lui, làm cậu lúc này rùng cả mình, Tú lúc này có xung động muốn lấy lại mấy bình thuốc của mình rồi...
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Giửa chiến trường bây giờ đang nằm la liệt xác người ngựa, hưu, tinh linh và người lùn.
Tất cả đều không còn nguyên vẹn trước đòn t·ấn c·ông của Kaiser, khắp nơi là tay chân, đầu, mình, áo giáp, chiến mã và cùng chủ nhân của chúng, nằm vương vãi khắp mọi nơi.
Còn Kaiser lúc này con mắt màu đen trắng của anh ta, đã chuyển hết sang màu đỏ, cùng với lượng máu anh ta giảm dần mà sức t·ấn c·ông của anh ta càng ngày lại tăng lên.
Nếu có một người chơi ở đây (không tính main vì con hàng này chẳng biết gì) thì họ sẽ biết, đây là dấu hiệu cuồng hóa của cuồng chiến sĩ.
Điều khó hiểu ở đây là việc anh ta bị hạ HP nhưng sức mạnh lại tăng lên, đó lại là dấu hiệu của một Berserker khi chiến đấu.
Một người chơi hay một NPC mà có một class chiến binh như Kaiser đã hiếm, mà một lần có hai class này rất khó có được.
Nếu như một người chơi hay một NPC muốn có hai class trở lên, họ phải đáp ứng nhiều nhiệm vụ rất khó khăn.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Ngoài việc tăng sức mạnh khi mất máu, anh ta còn cầm trên tay là một thanh ma đao, nó có khả năng hút HP và MP, Kaiser không cần phải ngừng lại hồi phục, nhưng vẫn có thể chiến đấu điên cuồng.
Phải nói là Kaiser là một chiến binh hoàn hảo, cỗ máy chiến đấu nếu như anh ta có thể hồi phục thêm thể lực...
Mỗi bước chân Kaiser bước đi, đều vương lại dấu chân trên những vũng máu mà anh đi qua, những sợi máu nhớt nháp bị kéo lên từ đôi giày của anh ta tạo thành những tiếng kêu.
“Léppp... Béppp... Lộppp... Độppp”
Ngoài tiếng máu còn kèm theo tiếng não, nội tạng, từng mảng da thịt dính trên những cánh cửa từ từ rơi xuống.
Con đường của những cánh cửa này, đã trở thành cổ máy xay thịt cho đám kỵ binh ba tộc. Đây không phải là sự dẫn dắt sai lầm của Uman, mà ông ta không lường trước được sự xuất hiện của Macus.
“C·hết tiệt!!! Tên Ma Tộc này ở đâu xuất hiện vậy? Nếu như không có hắn tạo ra những cánh cửa khốn kiếp này, thì đội kỵ binh chúng ta đã có thể vây chúng lại, rồi treo bọn chúng lên đánh rồi”
Ông ta tức giận đến phùng mang trợn má, vò đầu bứt tóc và xém bứt đứt luôn nửa bộ râu còn lại của mình rồi.
Anthea và Flora đều khuyên ông ta bình tĩnh, trước tiên là rút đội kỵ binh về để hạn chế thiệt hại, dù sao đây cũng là c·hiến t·ranh, mọi thứ biến hóa rất nhanh không ai lường trước được.
Sau khi nhận được lời khuyên nhủ của hai vị nữ tướng, ông ta liền nhanh chóng ra lệnh cho kỵ binh rút về, nhưng thiệt hại mà Kaiser gây ra cũng là rất lớn.
Khi tù được thổi trống được gõ, cờ hiệu được phất lên, những kỵ binh còn sống khi nghe và thấy được, họ liền thở phào nhẹ nhõm như được đại xá liền vội vàng lùi lại.
Cùng lúc đó Kaiser cũng đuổi g·iết kỵ binh tới gần vạch cảnh báo, đây cũng là điểm cuối của con đường bằng cửa này.
Anh ta liền ngừng lại nhìn kỵ binh rút về đội ngũ của mình, tuy Kaiser đang cuồng hóa nhưng vẫn giữ được lý trí, nên anh ta đã không đuổi theo nhóm kỵ binh vào đội hình địch.
Kaiser nhếch mép cười rồi quay lưng lại với kẻ địch, đi từng bước từng bước đạp lên t·hi t·hể máu và nội tạng của kẻ thù để quay trở lại.
Hành động đưa lưng lại cho kẻ thù là một hành động khác nào t·ự s·át, nhưng dù Kaiser có làm vậy đi nữa, thì cũng không một kẻ địch nào dám ngăn cản và ra tay với anh ta.
Kaiser đi về vị trí ban đầu, lúc anh ta đứng chờ liên quân ba tộc thì ngừng lại, cũng một người, cùng một vị trí, cùng một nơi ghim thanh đao xuống.
Bây giờ chỉ khác nhau là, từ một vùng đồng bằng đầy cỏ xanh tươi, bây giờ bị thay từ màu xanh thành màu đỏ của máu và những cánh cửa màu đen.
Hình ảnh Kaiser lúc này không khác nào, một tướng công thành vạn cốt khô, một mình ta đứng đây kẻ nào lên thì kẻ đó c·hết....