Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 28: Có kẻ trốn trong tủ




Chương 28: Có kẻ trốn trong tủ

Mỹ Phương sau khi được người nhà đón trở về, thì cô ấy liền bị người lớn trong nhà càm ràm một hồi lâu, rồi dặn đi dặn lại với cô nàng rằng, là lần sau không được phép đi ra ngoài một mình như vậy nữa.

Cô ấy đành dạ dạ vâng vâng một hồi, sau đó làm nũng đủ kiểu thì người lớn trong nhà mới thôi nguôi giận, rồi trò chuyện với mọi người trong nhà, về việc là lần sau sẽ trả ơn Điệp Vân Tú như thế nào.

Cả nhà cùng nhau bàn luận xong xuôi, thì cô ấy liền trở về phòng của mình, khi Mỹ Phương trở về phòng không được bao lâu, thì điện thoại của cô nàng lại vang lên.

“Chị ong nâu nâu nâu nầu nấu nâu, chị bay đi đâu đi đâu đì đí đâu...”

“Alo có chuyện gì vậy Hoa Liên? Cậu có bị người lớn trong nhà mắng hay gì không?”

Hoa Liên liền than thở và nói.

“Ừ tớ bị ông nội và ba ngồi cằn nhằn hết bảy bảy bốn chín lần cũng chưa xong, nếu không có mẹ cùng bà ra năn nỉ dùm cho. Thì không biết là mình sẽ bị la đến khi nào nữa, mà điều đó cũng không quan trọng lắm, cậu cũng biết là tớ rất thích quay video lại thời gian sinh hoạt thường ngày của bản thân rồi phải không? Cậu còn nhớ món quà sinh nhật lần trước mà cậu tặng cho tớ không nè? Là cái sợi dây chuyền có máy quay phim siêu nhỏ có thể quay được 360 độ ấy"

Mỹ Phương liền trả lời ngay, rồi hỏi lại Hoa Liên lý do vì sao lại gọi cho mình.

“Yup tớ nhớ chứ, nhưng mà như vậy thì có chuyện gì à?”

Hoa Liên nhanh chóng khoe khoang với Mỹ Phương, điều mà bản thân vô tình phát hiện ra được.

“Tớ phát hiện ra một chuyện rất là bất ngờ luôn nha, đây chắc chắn là định mệnh của hai đứa mình rồi, cậu có biết không cái anh quản lý siêu thị đã cứu tụi mình hôm nay ấy?"

"Yup anh ấy nhìn rất rắn rỏi và đẹp trai, như vậy thì sao nào?"

"Cậu không thể nào ngờ được đâu, anh ta cùng anh chàng Tiểu Cường đã cứu mình trong trò chơi mấy ngày hôm trước ấy, thực ra bọn họ chính là một người nha, tớ sẽ gửi cho cậu xem một đoạn video này”

Thế là Hoa Liên liền gửi đoạn video mà lúc Điệp Vân Tú hỏi thăm hai người, nhưng vô tình cậu ta lại nói hớ ra tên nhân vật game, của một trong hai tên đã đuổi bắt hai người ở trong siêu thị ra.

Mà lần phốt trước trên mạng của cả hai, bọn họ lại không hề nêu tên nhân vật của hai tên kia lên trên mạng, thậm chí lúc bản thân bị hoảng loạn ở bên trong siêu thị, lại càng không nghĩ đến việc nói tên nhân vật game của hai kẻ này ra.

Vậy mà anh ta chỉ dựa vào những poster trên người của mình, cũng như lời nói của hai tên kia khi bắt được bọn họ, nên anh quản lý ấy đã biết được hai tên này là ai, cũng vì thế mà vô thức lại nói ra tên nhân vật game của hai tên ấy, khi anh ta hỏi thăm hai người.

Chỉ có người trong cuộc mới biết rõ được chuyện này, mà ánh mắt của anh quản lý lúc đó, cùng với ánh mắt của anh chàng bị rồng đuổi kia, kết hợp ánh mắt của cả hai lại, Hoa liên chắc chắn rằng bọn họ chính là một người nha.

Hai cô cứ nghĩ rằng sau lần gặp gỡ ấy, cũng là lần gặp gỡ cuối cùng của mình với anh ta, nhưng không ngờ được rằng người mà mình muốn gặp, bản thân cứ ngỡ như là xa tận chân trời, ai mà ngờ được lại gần ngay trước mắt, đây đích thực là chân mệnh thiên tử của mình a.

Nhưng rồi hai cô gái liền nhớ đến nhân vật game của anh ấy, đó là anh ta luôn đeo lên mặt nạ, rồi còn che giấu đi cấp độ và thông tin của bản thân, cho dù mấy ngày nay anh ta rất nổi tiếng trên mạng xã hội như thế nào, thậm chí những video mà người chơi khác vô tình quay lại được, khi bọn họ đăng lên mạng thì những video đó đều nhanh chóng trở thành Viral, nhưng anh ấy vẫn im lặng như chưa từng xuất hiện vậy.

Hai người chắc chắn rằng anh ta chỉ thích âm thầm mà trải nghiệm trò chơi, còn bản thân lại không thích bị làm phiền, nên anh ấy mới im lặng như vậy, thậm chí rất nhiều Guild lớn cho chạy quảng cáo trên các nền tảng xã hội, để mời chào anh chàng đó vào Guild, nhưng mọi thứ vẫn bặt vô âm tín.

Ngoài những sự kiện trên, thì những người chơi khác cũng tạo nên độ hot cho anh ta, vì khi mọi người tìm kiếm anh chàng bí ẩn này đã lâu nhưng vẫn không có kết quả, thế nên đã có rất nhiều kẻ dám làm liều đứng ra g·iả m·ạo làm anh ấy.

Vì Trò Chơi Thế Kỷ không hạn chế người chơi đặt tên trùng lặp nhau, mà người chơi khác lại có thể thay đổi lại tên nhân vật của mình bằng cách sử dụng đạo cụ, hoặc là vào những ngôi đền để thay đổi lại, bằng cống hiến một số tiền vàng cho những người quản lý ở trong ngôi đền.

Mà ngôn ngữ trong Trò Chơi Thế Kỷ cho dù bạn ở bất kỳ quốc gia nào đi nữa, tất cả đều bị biến thành duy nhất một ngôn ngữ thông dụng trong trò chơi, nên không có tình trạng người ở quốc gia này nói chuyện, người quốc gia khác thì không hiểu gì.

Thế nên tên người chơi Con Gián xuất hiện nhan nhản ở khắp nơi, nhưng rồi những kẻ g·iả m·ạo ấy, tất cả đều bị người chơi khác vạch trần rồi mần cho ra bã, vì không chỉ là người hâm mộ đang truy tìm anh ta, mà còn có những người tìm anh ấy để trả thù.

Còn anh chàng Con Gián thật sự vẫn im hơi lặng tiếng, cái tên người chơi Con Gián tiếp tục trở nên bí ẩn, mà chuyện này lại bị cả hai biết được, nên hai cô quyết định giữ kín bí mật đó trong lòng, đây sẽ là bí mật chỉ có riêng hai người biết được mà thôi, mà hai người có giữ được bí mật đó được hay không, thế thì có trời mới biết được dù sao bọn họ đều là Women.

°°°

Khi vào trò chơi Điệp Vân Tú liền chào hỏi Rose ở ngoài sảnh chờ của mình, thì cậu ấy bắt đầu bước vào cổng ánh sáng để vào thế giới Ragnarok.

Tú lúc này trong lòng lấy làm thắc mắc, không biết là lần này sau khi mình bước vào cổng dịch chuyển, thì không biết bản thân sẽ còn xuất hiện ở trong thành của Ma Tộc nữa hay không? Hay là lại xuất hiện ở một nơi xa lạ khác? Thôi thì đành chịu vậy tới đâu thì hay tới đó, có cưỡng cầu thì cũng không được gì.

°°°



“Soạt”

Một vòng hào quang bao quanh cả thân thể Điệp Vân Tú, mà vòng ánh sáng này chỉ một mình cậu thấy được mà thôi, tất cả dần từ từ biến mất, Tú lúc này thấy mình xuất hiện ở trong một cái tủ đồ, mà cái tủ này đang để chật kín quần áo của phụ nữ.

Cái tủ ấy treo tới ba tầng quần áo, làm cho cậu ta phải cực lực đẩy đống đồ này ra hai bên, chỉ có làm như vậy thì bản thân mới có một chút khoảng trống mà nhúc nhích được, cậu ấy chen từ từ mà đi ra tới cửa tủ.

Điệp Vân Tú nhẹ nhàng mở cánh cửa ra một khe hở, vì cậu ta không biết nơi này có ai hay không, nếu bản thân mà đột ngột bước ra từ trong cái tủ này, cho dù bản thân mình không có làm chuyện gì, nhưng người khác cũng sẽ nghĩ rằng mình là k·ẻ b·iến t·hái, cho dù cậu ấy có mười cái miệng đi nữa, thì như vậy cũng không thể nào giải thích được nha.

Rồi cậu cẩn thận nhìn qua khe cửa mà bản thân vừa mới mở, đập vào mắt cậu ta là một cô gái đang đứng k·hỏa t·hân, mà cô ấy đang đứng trước một cái gương đồng khá lớn, hình như cô ta đang nhìn ngắm cơ thể của mình.

Cô gái này có mái tóc dài màu vàng óng, trên đầu có một cặp sừng cong v·út về phía sau như một búi tóc, sau lưng lại là một cặp cánh dơi thật to, cùng một cái đuôi màu đen có hình trái tim nằm ở chóp đuôi.

Ở cuối cái đuôi của cô ấy lại buộc một cái nơ màu hồng, khi kết hợp cả hai lại thì trông chúng thật là dễ thương, mà cô ta đang đứng soi gương và quay lưng về phía Điệp Vân Tú.

Mặc dù chỉ nhìn được từ đằng sau, nhưng Điệp Vân Tú cũng thấy được một đôi vai mảnh khảnh, một bờ mông vểnh lên đầy khiêu khích, cùng tấm lưng trắng nõn và bờ eo thon thả, dù mới chỉ nhìn ở phía sau cô gái này mà thôi, nhưng cậu cũng đoán được rằng cô ấy chắc chắn là một mỹ nữ.

Không ngoài dự đoán của cậu ta, khi cô gái đó quay người trở lại, thì cậu ấy thấy được rõ ràng vẻ ngoài của cô ấy, cô ta có một đôi mắt to tròn có hai con ngươi màu hổ phách, hai hàng lông mi cao v·út cùng sóng mũi thật cao.

Kết hợp với đôi môi anh đào đỏ mọng, cùng khuôn mặt hình trái xoan, với vẻ đẹp của cô ta có thể thu hút biết bao nhiêu ánh mắt phải ngoảnh đầu nhìn lại, điều quan trọng nhất là cặp hung khí trước ngực của cô ta.

Chúng cong lại như một hạt sương mai, mà cũng không quá to để làm cho người ta nhìn vào mà ngộp thở, nhưng cũng đủ để tàn sát tứ phương và câu đi nhân tâm của biết bao chàng trai khi nhìn thấy.

Điệp Vân Tú lúc này ngây người khi thấy được vẻ đẹp của cô gái này, đơn thuần chỉ là chiêm ngưỡng cái đẹp mà không hề có một chút dục vọng, mà lúc này cô ta đang dần bước lại cái tủ nơi cậu ta đang đứng, tuy bản thân không cố ý nhìn trộm, nhưng cậu ấy lúc này cũng rất là chột dạ.

Dù sao thì đằng trước và đằng sau của người ta, tất cả đều bị mình nhìn thấy hết rồi, kiểu này thì xem như xong, có giải thích cỡ nào cũng không ổn thỏa được nha, nếu bản thân mà còn b·ị b·ắt được đang đứng ở trong tủ quần áo của người ta nữa, như vậy thì thực sự là có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được a.

Bất giác Điệp Vân Tú từ từ lùi về sau một bước, thì lúc này cậu cảm giác được phía sau mình vừa chạm phải cái gì đó cứng ngắc, cậu ta liền quay người mà nhìn lại, xém chút nữa là la lên thất thanh rồi đấm thẳng vào cái vật đó.

Không biết từ khi nào sau lưng cậu ấy xuất hiện một bộ xương, nó đang nhìn cậu mà mỉm cười, nếu như không nhìn thấy tên của bộ xương ấy, thì cậu ta đã thét lên thành tiếng rồi.

Nếu như một người chơi có nghề necromancer mà thấy được cảnh này, thì họ sẽ cười lăn cười bò vì cậu, một người có nghề triệu hồi xác c·hết lại sợ một bộ xương a haha...

Bộ xương đó lại là Lich Solomon, không biết ông ta xuất hiện ở sau lưng cậu ấy từ lúc nào, mà ông ấy đang nhìn Tú bằng một ánh mắt giống như, ngươi và ta đều hiểu rồi nói với cậu.

“Đàn ông cả mà, ngươi làm như vậy thì ta cũng dễ hiểu thôi, yên tâm đi ta kín miệng lắm, ta sẽ giữ kín chuyện này cho ngươi”

Lich Solomon mỉm cười một cách vui vẻ, bằng cái đầu sọ chỉ còn lại vài sợi tóc và hàm răng của ông ta, nụ cười của ông ấy chẳng khác nào là đang dọa người khác, có đứa trẻ con nào mà ở đây nhìn thấy được, chắc chắn rằng sẽ bị ông ta dọa cho tiểu ra ngay tại chỗ luôn nha.

Còn Điệp Vân Tú sau khi thấy biểu cảm của lão Lich đó, thì bản thân lại có cảm giác ôi thôi xong rồi, bây giờ mình có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch nỗi oan này, có thuê được mười cái ông luật sư cũng không bào chữa được.

Nhưng nghĩ lại thì lại càng làm cho Tú tức giận, lúc cậu ta bị hai con Long Vương truy đuổi, làm cho bản thân phải chạy đông trốn tây ở khắp nơi, cậu bấm dấu ấn mà lão Lich này để lại cho mình muốn lủng cả cánh tay, nhưng rồi lại chẳng thấy lão ta ở đâu?

Còn lúc này lại xuất hiện thật sự là đúng lúc nha, rồi chế diễu mình nữa chứ, trong lòng cậu ấy có xúc động, muốn lấy cái muỗng của bản thân ra rồi đập lên người mà thiến lão ta luôn.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì lão chỉ còn lại một bộ xương mà thôi, chẳng còn chỗ nào để cậu ta hạ thủ cả, mà muốn hạ thủ thì không biết hạ ở chỗ nào a, thế là thôi đành chịu vậy.

Nói ra thì cũng oan ức cho ông ta, khi ông ấy vừa mang chiếc nhẫn lưu ly của mình chạy đi, mà ông ta cũng biết rằng Điệp Vân Tú là người bất tử do các vị thần đưa đến, nên cũng không lo lắng cho cậu ta lắm.

Ông ta muốn khôi phục lại sức mạnh rồi sau đó sẽ đến giúp cậu sau, vì Tú có c·hết thì cũng có thể hồi sinh nên không sợ gì, nhưng còn ông ta thì lại không, ông ta có thể sống bất tử thật, nhưng khi bị g·iết thì chỉ có c·hết mà thôi.

Khi Lich Solomon đánh nhau với con Hắc Long Vương để lấy lại chiếc nhẫn lưu ly của mình, vì ông ta có cùng nguyên tố với nó, nên tên Hắc Long Vương này muốn thu phục ông về dưới trướng, nhưng lại bị ông ấy liên tục từ chối, là một vị vua vĩ đại sao có thể phục tùng một con rồng được chứ, cuối cùng nó đành cùng Thủy Long Vương phong ấn ông ta lại, cho đến khi Tú lấy lại chiếc nhẫn và cứu ông ta ra.

Mà mỗi lần ông ta ngồi thiền để khôi phục lại sức mạnh, đến những thời điểm quan trọng thì bị Điệp Vân Tú bấm vào ấn ký triệu hồi, cứ mỗi lần như thế ông ta phải ngừng việc thiền của bản thân lại, rồi phải tốn thêm một thời gian lâu hơn mới khôi phục lại trạng trạng thái bình thường.

Rồi có lúc ông ta đi đến một di tích, là nơi chôn giấu những quần thần của mình, mà nơi đó đang có một con boss đang canh giữ.

Khi ông ta đang chiến đấu với một con quái vật mạnh gần bằng ông ấy, thì lại bị Tú bấm vào dấu ấn triệu hồi làm ông ta phân tâm, suýt chút nữa bộ xương già của ông ấy phải ra đi lạnh toát, mặc dù xương ông ta đã lạnh từ rất lâu rồi.



Cậu ấy bấm nút triệu hồi liên tục như một đám nhóc hàng xóm, cứ rình mò chạy sang bấm chuông nhà mình làm phiền suốt vậy, ông ta có lúc xúc động muốn giải trừ lời thề minh hữu, nhưng vì từng là một nhà vua ông ta không thể rút lại lời thề của bản thân được, nên đành mặc kệ cậu ta vậy.

Khi bản thân đã làm xong mọi việc, liền dịch chuyển đến bên Điệp Vân Tú ngay để giúp đỡ, ai mà ngờ được bản thân lại dịch chuyển đến bên trong một cái tủ, còn Tú thì đang nhìn gái thay đồ, ông ta lắc đầu nghĩ.

“Thanh niên bây giờ sao lại không có tiền đồ đến như vậy chứ, nếu là ta thì đã ra ôm người đẹp vào trong ngực rồi, ai đời lại rình mò như một tên trộm như vậy"

Nếu Tú mà đọc được suy nghĩ của ông ta lúc này, thì cậu chắc chắn sẽ tức học máu mà la lên cả ngàn lần.

“Oan ức quá Bao Đại nhân ơi”

Nói thì nói vậy, nhưng ông ấy vẫn ngó ra nhìn cô ta, nhưng sau khi nhìn thấy mọi thứ ở bên ngoài xong, rồi lùi lại vào bên trong mà lẩm bẩm.

“Thật là kỳ lạ nha, sao một Sucubus lại đạt được cấp độ của Ma Tướng nhỉ, với kinh nghiệm trải qua hơn ngàn phụ nữ của ta, cô gái Sucubus này chắc chắn vẫn còn là Trinh nữ. Nếu như một Sucubus muốn phát triển sức mạnh của bản thân, bọn họ phải hút lấy tinh lực của những loài giống đực khác, cái này thật phi logic nha, chẳng lẽ là biến dị?”

Trong lúc Lich Solomon đang lẩm bẩm suy nghĩ một mình, thì cô gái quỷ này dường như nhớ được chuyện gì, cô ấy liền quay người lại mà không đi về hướng tủ đồ, nơi mà Tú và Lich Solomon đang ở trong đó.

Tú thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nghe những lời của Lich Solomon đang lầm bầm, cậu cũng tò mò về cô gái này, cậu ta liền xem thông tin nhân vật và thấy.

______________________________________________

Elena Sucubus [Ma Tướng]

LV:???

HP:???/???

MP:???/???

Trạng thái: Nghi Ngờ, dò xét, t·ấn c·ông

______________________________________________

Khi cậu ấy thấy được dòng trạng thái của cô nàng Sucubus kia, cậu ta cảm thấy tình hình có vẻ không được ổn lắm, cậu định phóng ra ngoài mà bỏ chạy, nhưng giác quan của bản thân lại ngăn mình lại.

Khi cô gái Sucubus đó sau khi quay lưng lại mà đi lại gần một cái bàn, cô ấy liền chụp lấy một cây roi dài đầy gai nằm ở trên đó, sau đó liền quật roi về hướng cái tủ nơi Điệp Vân Tú trốn ở bên trong, thì lại nghe được một tiếng.

“Keng!!!”

Tú liền nghe được một dòng thông báo.

*Ting*

“Bạn đang ở khu vực bảo hộ dành cho tân thủ dưới cấp mười, mọi công kích của bất kỳ NPC hay người chơi sẽ không thể thương tổn đến bạn”

Với những người chơi mới dưới LV10, họ sẽ được hệ thống bảo vệ khi xuất hiện ở các thành thị nơi mà mình đã ký, để tránh PK giữa người chơi cấp cao chèn ép người chơi mới hay cấp thấp, người chơi khi xuất hiện ở khu vực này, thì được xem là trạng thái bảo vệ tuyệt đối và vô địch.

Lich Solomon cũng rất là ngạc nhiên, vì không hiểu sao với công kích của một Ma Tướng, vậy mà lại không thể phá vỡ được cái tủ này, làm xém một chút nữa ông ta đã xúc động, muốn sử dụng sức mạnh của mình để ngăn chặn đòn t·ấn c·ông này rồi, nhưng mọi thứ vẫn yên ổn.

°°°

Elena bây giờ trong lòng cũng rất là tức giận, cô ta không ngờ rằng trong phòng của mình lại có một tên đàn ông đang trốn ở trong tủ, nếu đó là một tên thích khách thì bản thân đã gặp phải nguy hiểm rồi.

Với khả năng thiên phú của loài Sucubus, thì cô ta có thể phát hiện ra một người đàn ông ở cách mình trong vòng hai trăm mét, khi bước chân vào phòng đến khi thay đồ, cô ấy không hề nghe có mùi một người đàn ông nào ở trong phòng của mình, cho dù kẻ đó dùng khả năng ẩn nấp của sát thủ đi chăng nữa, thì cô ta cũng có thể phát hiện ra ngay được.

Lúc đầu khi Tú vừa xuất hiện ở trong tủ, cô nàng Sucubus đó nghe được mùi đàn ông xuất hiện ở trong phòng mình, thì cô ta chỉ nghĩ là binh sĩ tuần tra đi ngang qua phòng mình phát ra, nhưng suy nghĩ kỹ lại thì những bình sĩ là đàn ông đều ở dưới sân tập của binh đoàn, còn canh gác và tuần tra ở bên trong lâu đài đều là nữ binh sĩ Ma Tộc.

Khi bản thân nghe được cái mùi đàn ông này, thì cô ấy đi lại nơi phát ra mùi đàn ông đó, ai ngờ lại là bên trong tủ đồ của mình, thế nên Điệp Vân Tú mới thấy được cảnh cô ta lại gần tủ rồi sau đó liền quay người lại, mà cô nàng Ma Tướng lúc này liền thét lên.



“Cút ra đây ngay cho ta, ta biết ngươi đang trốn trong đấy, nếu còn là một người đàn ông, thì bước chân ra đây mà đối mặt với ta”

Tú nghe xong được lời này thì thực sự tức giận mà nghĩ.

“Ta tất nhiên là đàn ông rồi, điều đó có thể nghi ngờ được sao? Thậm chí vốn luyến của ta còn rất là mạnh mẽ đó nha”

Nghĩ thì chỉ nghĩ thế thôi, nhưng Tú không hiểu sao cô ta có thể biết được mình đang ở trong tủ, đã bị phát hiện rồi thôi thì dứt khoát bước ra ngoài vậy.

Điệp Vân Tú liền đẩy cửa tủ mà bước ra ngoài đứng đối mặt với cô nàng NPC này, khi đã đối mặt với cô gái đó, cậu mới cảm nhận được vẻ đẹp cuốn hút của cô gái ấy, kiều mị mà pha chút lãnh diễm cùng kiên cường, nhìn về phía ngực của cô ta đang bị một cánh tay che chắn, làm tim của cậu ta bất giác đập liên hồi.

Trong tâm trí của Tú luôn cảnh báo mình, đây chỉ là trò chơi và đứng trước mình chỉ là một NPC, không nên có ý nghĩ xung động a, hiện lên trên khuôn mặt của Điệp Vân Tú một thắc mắc, đó là vì sao cô ấy lại biết mình trốn ở bên trong mà t·ấn c·ông.

Dường như hiểu được suy nghĩ trong lòng của cậu ta lúc này, cô nàng Ma Tướng này lên tiếng.

“Nhìn vào mắt của ngươi, ta cũng biết rằng chắc là ngươi đang nghi ngờ là vì sao mà ta biết được, là nhà ngươi đang trốn ở trong tủ có phải không? Đó là thiên phú của tộc Sucubus chúng ta. Ta có thể cảm nhận được dương khí của một người đàn ông, cho dù hắn trốn bất kỳ ở đâu, chỉ cần cách ta hai trăm mét đều có thể phát hiện ra được”

Cô ta vừa nói còn một tay thì che ngực của mình lại, tay còn lại thì cầm roi chỉ về phía cậu mà hỏi.

“Ngươi là ai? Sao một mình lại vô thanh vô tức xuất hiện ở trong tủ đồ của ta? Có phải ngươi là sát thủ do loài người phái đến á·m s·át ta phải không?”

Nghe lời của cô ta nói Tú khá là ngạc nhiên, ngoài cậu ta ra còn lão Lich Solomon nữa mà, sao cô ta lại bảo chỉ có một người.

Cậu chợt nhớ lại lão ta chỉ còn lại là bộ xương thôi, đã là bộ xương thì làm gì mà có dương khí để cho cô ta phát hiện, cậu ấy gãi gãi đầu giải thích.

“Nếu ta nói là bản thân chỉ vô tình xuất hiện ở trong tủ quần áo của cô, cũng vô tình nhìn thấy cô đang thay đồ, như vậy cô có tin không?”

Elena sau khi nghe Tú nói vậy liền cười lạnh mà phẫn nộ nói.

"Lời nói đó của ngươi, chỉ có mà đi lừa trẻ lên ba thôi, thật là một tên trơ trẽn"

Mặc dù là một Sucubus, nhưng cô ta chỉ thích phụ nữ, cô ta không hề thích gần gũi với một người đàn ông.

Vì nhờ vào một lần may mắn, khi cô ta còn nhỏ rồi rơi vào một cái hố sâu, ở nơi đó không có gì để ăn, còn cánh của cô ta thì b·ị t·hương nặng, lúc đó không thể nào thoát ra khỏi nơi đó được, cô ta chỉ biết ở trong đó chỉ chờ đói c·hết.

Vào lúc ấy một nữ quỷ Lilit xuất hiện và phát hiện ra cái hố, nơi mà cô ta đang mắc kẹt rồi cứu cô ta ra khỏi đó, mà cô ta chỉ kịp nhìn thấy nữ quỷ này thật là xinh đẹp sau đó liền ngất đi, khi cứu được Elena được lên nữ quỷ Lilit này đã cho cô ta ăn một thứ gì đó, rồi sau đó liền bỏ đi.

Khi cô ta tỉnh dậy thì phát hiện mình thức tỉnh được kỹ năng mới, không hề dính dáng đến chủng tộc của mình, nhờ nó mà cô ấy đã phát triển đến được như ngày hôm nay, cũng vì thế cô ta luôn có cảm tình với nữ giới hơn là đàn ông, kỹ năng mà cô có được đó là.

______________________________________________

Đấu trường Vĩnh Cửu cấp S

Khả năng: Làm giảm 2 /10 sức mạnh của kẻ địch.

C·ướp đoạt 1/10 chỉ số của kẻ thua cuộc

Bất kỳ đấu sĩ chiến đấu trong đấu trường Vĩnh Cửu sẽ không thể rời đi, đến khi hạ gục đối thủ hay một bên đầu hàng.

Bất kỳ phép thuật dịch chuyển không thể rời khỏi đấu trường.

Đấu trường có khoảng cách bao nhiêu, do người sử dụng lựa chọn, tối đa là ba trăm mét.

Khi đấu trường mở ra, ai cũng có thể bước vào trận chiến.

Đấu trường chỉ đóng lại khi cuộc chiến kết thúc.

Thời gian hồi: 48 giờ

______________________________________________

Vì nhờ có kỹ năng này mà cô ta đã phát triển đến ngày hôm nay, Elena có biệt danh là ma nữ chiến thần, số lượng người bị cô ta hạ gục rồi lấy đi chỉ số có rất nhiều.

Rồi sau đó những kẻ thua cuộc ấy, đều được cô ta thuyết phục đi theo mình, đối với ma tộc thì cường giả vi tôn, nên đều đó không khó để chấp nhận, vì thế bảy quân đoàn của ma tướng, thì quân đoàn của cô ta là đông người nhất, không chỉ vì sức mạnh của cô ấy mà còn vì sắc đẹp của cô ta làm cho họ thuần phục.