Chương 3: Trò chơi này có gì đó không đúng a một
Sau Khi Điệp Vân Tú đã vào trong trò chơi, lúc cậu ấy mở mắt của mình ra, thì cậu thấy được bản thân đang đứng ở giửa một đấu trường theo phong cách La Mã, trước mặt cậu ta là một cái cổng ánh sáng, mà Tú lại không biết nó sẽ dẫn bản thân đi đâu.
Bao quanh cánh cổng và đấu trường đó lại là một biển hoa có đủ loại màu sắc, làm cho Tú nhìn thấy mà thẩn thờ, bỗng có một tiếng nói vang lên bên tai ngay sau lưng của cậu, làm cho Điệp Vân Tú bị doạ sợ vãi cả linh hồn.
“Chào mừng ngài đến thế giới Nagnarok, ngài cần điều chỉnh hay thay đổi ngoại hình nhân vật của bản thân hay không? Ngài chỉ có thể thay đổi được 20% vẻ ngoài cho nhân vật của mình. Ngoài ra ngài vui lòng chọn điểm đến cho bản thân và đặt tên cho nhân vật của mình, rồi lựa chọn chủng tộc cho mình giữa ba vương quốc là Loài Người, Tinh Linh và Người Lùn”
Điệp Vân Tú liền quay đầu nhìn lại nơi phát ra giọng nói đó, đứng ở sau lưng cậu ta lại là một cô gái với khuôn mặt sáng đẹp như ánh trăng rằm, cùng một nụ cười rạng rỡ như bông hoa hướng dương, trên vai cô ấy còn có một đôi cánh bướm với bảy sắc cầu vồng sặc sỡ, làm vẻ đẹp của cô gái ấy càng trở nên lộng lẫy hơn.
Với nhan sắc của cô ta nếu ở ngoài đời đủ làm nhiều thanh niên điên đảo, đây cũng là NPC hỗ trợ và hướng dẫn của Điệp Vân Tú.
Thì ra đây là sảnh tạo nhân vật cho những người chơi mới, theo thông tin hướng dẫn trước khi chơi, một khi người chơi c·hết ở bên trong trò chơi, thì bọn họ sẽ được đưa trở về lại đại sảnh này.
Rồi mười giây sau thì người chơi mới có thể bước vào cổng dịch chuyển mà trở về địa điểm đã được lưu trữ của bản thân lúc ban đầu, cũng chính là những thành phố hay thị trấn, của những quốc gia mà người chơi ấy đang gia nhập.
Trò Chơi Thế Kỷ có rất nhiều chủng tộc, nhưng tạm thời chỉ mới mở được ba chủng tộc cho người chơi lựa chọn, nếu như có một người chơi hay một đoàn đội nào đó hoàn thành được một số điều kiện, hay nhiệm vụ trong trò chơi này, thì chủng tộc mới sẽ được mở ra cho toàn bộ người chơi...
Người chơi được phép chuyển đổi chủng tộc, hay thay đổi quốc gia khác (ví dụ: như con người theo phe người lùn hay ngược lại) mà điều bất lợi của người chơi khi chuyển đổi sang chủng tộc mới hay quốc gia khác, đó là bạn sẽ mất hết độ thiện cảm của mình với những NPC ở chủng tộc cũ hay quốc gia cũ, cùng với điểm cống hiến của bản thân với chủng tộc và quốc gia mà bạn gia nhập trước đó sẽ bị mất đi.
Mà khi bạn chuyển đổi chủng tộc, LV bạn vẫn được giữ nguyên ví dụ: Tinh Linh Lv30 chuyển sang chủng tộc con người là LV30 bạn sẽ mất hết tất cả điểm thông thạo kỹ năng, rồi bạn phải rèn luyện cấp kỹ năng của mình lại từ đầu.
Còn với những chủng tộc mới mở, trừ khi cấp độ của bạn ở chủng tộc cũ, thấp hơn mười người chơi đứng đầu LV của chủng tộc mới đó, thì bạn sẽ vẫn giữ được cấp độ mà mình đang có, nếu không bạn phải xác định bản thân sẽ phải chơi lại từ đầu.
Điều đặt biệt thu hút ở Trò Chơi Thế Kỷ là những người quản lý của trò chơi, bọn họ không thể can thiệp sâu vào sự phát triển của trò chơi được, mọi thứ hoàn toàn do người chơi tự phát triển.
Chính vì điều ấy mới mang lại cho người chơi một cảm giác, giống như bọn họ sẽ trở thành một vị anh hùng, mà chính mình sẽ viết lên trang sử thi riêng cho bản thân trong thế giới này vậy.
Trò chơi Thế Kỷ cũng nổi tiếng do không xuất hiện lỗi, như những game chúng ta thường chơi mắc phải, hay những tên phá game bằng cách hack, chúng không có chốn dung thân ở nơi đây...
°°°
Điệp Vân Tú lúc này cũng đã lấy lại bình tĩnh, rồi nhanh chóng liếc nhìn xung quanh nơi mà mình đang đứng, sau khi đã nắm rõ tình hình ở nơi đây, cậu liền đi một vòng rồi quan sát cô gái NPC đó, trong khi cô ấy vẫn nhìn theo cậu ta và mỉm cười.
Khi cậu đã nhìn cô gái NPC này được một hồi Tú liền nhảy thử lên, rồi sau đó cậu ta lại sờ và nhéo thử lên cánh tay của mình, một cảm giác đau đớn truyền đến bên trên cánh tay, làm cho cậu ấy chỉ biết nhăn mặt xuýt xoa.
Rồi Điệp Vân Tú cũng cảm nhận được những cơn gió thổi qua nhè nhẹ chạm vào cơ thể mình, cùng với mùi thơm của những cánh hoa ở xung quanh mà cậu hít phải, Tú cảm thán với độ chân thực của trò chơi mà thốt lên.
“Cái này cũng chân thật quá đi mà, y như mình đang bước vào một thế giới khác vậy, nếu bản thân không biết mình đã vào trong trò chơi, thì có khi còn tưởng là bản thân bị dịch chuyển đến thế giới khác rồi chứ, cơ mà nếu mình gặp nguy hiểm và sau đó lại b·ị t·hương mà sự đau đớn đến từ v·ết t·hương ấy nó lại quá sức chịu đựng của bản thân thì phải làm sao đây nhỉ?”
Khi nghe được lời của cậu lẩm bẩm cô gái NPC lên tiếng rồi kiên nhẫn trả lời cậu ta.
“Ngài có thể tắt tính năng đau đớn của mình, bằng cách nói dừng cảm nhận khi ở nơi đây là được, nhưng như vậy sẽ giảm đi trải nghiệm chân thật của ngài, mong ngài sử dụng hợp lý”
Tú nhìn cô nàng NPC ấy thì cảm thấy cách nói chuyện và cách trả lời của cô ta, không khác gì người bình thường là mấy nha.
Mà cũng phải thôi với công nghệ thời nay, cho phép robot có khả năng suy nghĩ, nói chuyện và giao tiếp giống như con người vậy, mà trò chơi thực tế ảo cao cấp như thế này, thì chuyện đó cũng bình thường thôi.
Sau khi tìm hiểu xong những phần cơ bản, cậu chọn chủng tộc con người, rồi quyết định không thay đổi ngoại hình.
Cậu ta chọn địa điểm đến là ngẫu nhiên, vì vương quốc loài người có rất nhiều thành phố, mà cũng như những vương quốc loài khác.
Bạn phải chọn một địa điểm khởi đầu là một thành phố, như vậy bạn sẽ mới có thể nhận được nhiệm vụ, để phát triển cấp độ và độ thân thiện với các NPC trong thành được, chỉ có làm như vậy thì bạn mới có thể đủ tiền để mua vật phẩm từ các NPC ấy, đến lúc đó bạn mới có đủ sức mạnh ra dã ngoại để săn quái vật.
Với một người không biết chơi game RPG và cũng là người mới, cậu ấy chẳng biết mình nên làm gì đầu tiên, hay bắt đầu từ thành phố nào, thì tất nhiên là cậu ta quyết định chọn ngẫu nhiên rồi, đã không biết gì thì ở đâu mà chẳng được.
Đến mục tạo tên nhân vật, Điệp Vân Tú đắn đo suy nghĩ thật lâu, cậu nghĩ rằng cậu là một tên luôn gặp xui xẻo, những người ít tiếp xúc với mình luôn tránh xa và khó chịu với bản thân, nên Tú liền chọn cái tên một con côn trùng mà ai nghe đến đều cảm thấy kh·iếp sợ.
Con côn trùng này mỗi khi nó xuất hiện, bất kỳ cô gái hay bà mẹ nào cho dù là can đảm tới đâu, đều phải thét lên khi trông thấy nó giang cánh bay. Còn đàn ông con trai có thẳng bao nhiêu, thì đôi khi đều bị cong lại mà giẫy đành đạch, khi bị nó bò lên trên người của mình và con côn trùng này chính là: Con Gián (ai cũng có ít nhất vài lần phải thét lên khi thấy nó bay hay leo lên người phải không? :D)
Con gián vừa sống dai dẳng bền bỉ, chúng có thể sống ở bất kì môi trường nào cho dù nơi đó có khắc nghiệt hay thuận lợi, nhìn tổng quan chung cậu thấy nó khá là giống bản thân.
Sau khi hoàn tất phần tạo nhân vật, Điệp Vân Tú làm theo sự chỉ dẫn của NPC rồi cậu ta bắt đầu bước vào cổng ánh sáng.
Trông thấy Tú đã biến mất sau khi đã bước vào cổng ánh sáng, cô gái NPC nhìn về phía cánh cổng này với một ánh mắt đầy thâm ý, rồi cô ta mỉm cười với một nụ cười động lòng người và nói.
“Chúc Ngài may mắn nhé chàng trai”
°°°
Một cột sáng chiếu xuống mặt đất mà ở bên trong nó là một bóng người, Điệp Vân Tú ở trong cột sáng ấy dần dần mở đôi mắt của mình ra, rồi cậu nhìn xung quanh nơi mà mình đang đứng, không như cậu ấy tưởng tượng là bản thân sẽ đến một thành phố đông đúc có đầy người chơi và NPC qua lại, trước mắt Tú lại là một cánh rừng nguyên sinh rậm rạp, mà cách cậu ta ở không xa đó lại là một con sói.
Nó đang bận cắn xé một con hưu có ba sừng, ở xung quanh là một cảnh tượng đầy máu me và b·ạo l·ực, còn trên đầu con sói này có hàng chữ màu xanh lá, cùng một thanh màu đỏ dài có ghi hàng chữ.
_____________________________________________________
Sói bóng đêm
Lv 11
HP: 300/320
MP: 70/140
Tình trạng: săn mồi, khát máu, thèm khát
________________________________________________________
Điệp Vân Tú thầm nghĩ.
“Trò chơi này cũng kích thích thị giác quá đi mất, hèn gì bắt buộc người chơi phải trên mười sáu tuổi, chỉ có như vậy thì bản thân mới được sử dụng quả trứng trò chơi này, hoặc phải có được sự cho phép của người giám hộ của mình thì người đó mới được sử dụng, mà người chơi ấy chỉ có thể hoạt động ở một số khu vực chỉ định”
Trong khi cậu đang mãi mê suy nghĩ, thì con sói đó dường như phát hiện có sự xuất hiện của cậu ấy, nó liền dừng động tác của mình đang làm lại rồi bỏ con mồi xuống, sau đó nó liền quay người lại mà nhìn cậu ta bằng một ánh mắt thật là say đắm, rồi chào đón lại cậu thật là đắm say bằng răng nanh cùng móng vuốt.
“GRỪ... Ừ”
Nó gào lên một tiếng thật to rồi nhe nanh múa vuốt với cậu ấy, còn hàng chữ có tên của con sói liền chuyển từ màu xanh thành màu đỏ, sau đó nó liền lao ngay vào người Điệp Vân Tú.
Khi cậu nhìn thấy được con sói đang lao tới tập kích mình, cậu ta vội vàng đưa cánh tay của bản thân lên để đỡ lấy đòn t·ấn c·ông này theo phản xạ.
"Bộp... Soạt... Kịch..."
Mặc dù bản thân chặn được đòn t·ấn c·ông của nó, nhưng cậu lại bị con sói hất văng ra xa, một cảm giác đau đớn dâng lên trên cánh tay làm cậu ấy tỉnh táo lại.
Thanh màu đỏ trên đầu của Tú lúc này bị giảm đi một chút, cậu ta bị mất gần một phần ba lượng máu mà bản thân đang có, cậu lúc này mới biết được thanh màu đỏ trên đầu của bản thân, nó lại tượng trưng cho lượng máu của mình.
Cùng thời điểm mà cậu ấy nhận phải sát thương, thì Điệp Vân Tú cũng nhận được một dòng thông báo là lượng máu của bản thân mất đi.
“-30”
Cậu ta liền nhìn vào bảng số liệu của mình.
_______________________________________________________
IGN: Con Gián
Lv: 1
HP: 70/100
MP: 80/80
SP: 80/80
EXP: 0/0
________________________________________________________
Điệp Vân Tú cảm thấy hoàn cảnh của bản thân mình, giống như một chàng trai mới bước chân vào đời vậy, anh vào đời bằng hai bàn tay trắng, nhưng cuộc đời lại xô đẩy để cho anh trắng tay.
Mới vào trong trò chơi không được bao lâu đã bị cho ăn hành rồi, à không ăn tát mới đúng chứ, sau khi đã lấy lại được bình tĩnh, cậu liền bật dậy quay người bỏ chạy.
Con sói nhìn thấy được con mồi ở trước mặt mình đang bỏ chạy, nó liền đuổi theo ngay sau lưng của Điệp Vân Tú, khi thấy được con sói sắp đuổi kịp mình thì cậu ta liền né ngay sang một bên, rồi cậu nhanh nhẹn cầm ngay một cành cây nằm trên đất ở gần chỗ của mình, Tú liền đập ngay cành cây lên người của con sói đó, rồi sau đó là một tiếng kêu thật lớn vang lên.
"Rốp!!"
Cành cây liền bị gẫy làm đôi và điểm sát thương mà cậu gây ra cho con sói cũng hiện lên.
“-12”
Điệp Vân Tú.
...
Cậu ta sửng sốt sau khi nhìn thấy lượng máu mà bản thân gây ra cho con sói, Tú bây giờ không biết phải nói ra sao luôn, nó chỉ mất có một chút xíu HP mà thôi, việc này chẳng khác nào muỗi đốt inox a.
Điệp Vân Tú đứng dậy định bỏ chạy tiếp tục, nhưng con sói lúc đó lại không cho cậu ta cơ hội chạy thoát một lần nữa, nó liền bay lại cho cậu ấy hai nhát cào trí mạng, rồi tiễn cậu ấy lên bảng đếm số.
-46 HP
-52 HP
Với lượng HP của mình đang có là 100 HP, Tú sau khi nhận phải ba lần sát thương từ con sói, thì cậu ta đã bị trắng máu rồi chuyển sang màu xám, cùng lúc đó tiếng thông báo của hệ thống cũng vang lên.
*Ting*
“Bạn đ·ã c·hết”
*Ting*
"Cấp độ của bạn bị giảm - 1"
Thế là sự khởi đầu của Tú nó lại bắt đầu từ một c·ái c·hết như vậy đấy, khi bản thân bị đưa trở lại sảnh chờ, cậu ta lúc này cảm thấy rất là lúng túng và xấu hổ, vì trước mắt cậu ấy là cô gái NPC đang mỉm cười nhìn mình, mà Điệp Vân Tú không ngờ rằng bản thân lại c·hết nhanh chóng như vậy cậu ta nghĩ.
“Thật sự là đen đủi mà, mình mới vào trò chơi này chưa được bao lâu đâu, giờ thì hay rồi chưa gì đ·ã c·hết đi rồi, chắc là do mình lần này không may thôi, mình không tin lần sau sẽ bị c·hết nhanh như vậy nữa”
Để che đi sự lúng túng của bản thân, cậu mỉm cười một cách gượng gạo mà nhìn cô ấy, dù biết đây chỉ là một NPC vì biểu cảm của cô ấy quá giống người thật, nên cậu ta cũng cảm thấy khá là xấu hổ liền vội vàng chạy thật nhanh lại vào trong cổng thì...
“Kinh!!!"
“két... Étt..."
Tiếng mặt Điệp Vân Tú va vào một bức tường vô hình ở cánh cổng, cậu ấy có cảm giác như bản thân chạy đi mà đập mặt vào một tấm kính thật là dầy, do cậu ta hồi sinh chưa đủ mười giây thì cậu không thể tiếp tục chạy vào thế giới Ragnarok được...