Chương 36: Bắt đầu trận chiến một
Điệp Vân Tú đang đứng trên tường thành nơi mà Curberus B và C đang canh giữ, những chuyện đang xảy ra ở quản trường gần cổng thành thứ hai, chính là nơi đang diễn ra buổi lễ sinh nhật của Công Chúa, bây giờ đã trở thành một bãi chiến trường, tất đều được thu vào trong mắt Tú thông qua một vật phẩm [Con mắt của ba chị em phù thủy Graeae cấp A] đây là một món item, mà cậu lấy được trong kho báu của Hắc Long Vương.
______________________________________________ Con mắt của ba chị em phù thủy Graeae Cấp độ: cấp A
Cấp độ người chơi yêu cầu: không
Nghề nghiệp yêu cầu: không
Điểm pháp thuật yêu cầu: 633
Phải có trên 100 linh hồn theo bạn.
Chỉ số cộng thêm
Phép thuật: 589~600
Tầm nhìn: tùy theo cấp độ người sử dụng hiện có, tầm nhìn hiện tại 100km, mỗi lần tăng một cấp độ tầm nhìn tăng 10km.
Chú thích: một vật phẩm thích hợp cho nghề tư tế, pháp sư hoặc shaman, đối tượng sử dụng sẽ có hiệu lực tầm nhìn tăng gấp đôi.
___________________________________________
Nếu như được lựa chọn Điệp Vân Tú chỉ muốn được ở trong thành chiến đấu, thà là như vậy còn hơn là đứng ở trên này, áp lực ở đây có lẽ còn kinh khủng hơn là ở bên trong Ma Vương Thành rất nhiều, vì xuất hiện ở trước mắt cậu ta là một đội quân lên đến hàng trăm ngàn người.
Tất cả đều cưỡi trên lưng những con chiến mã to lớn, mà những kỵ binh này đều khoát lên người những bộ áo giáp bóng loáng, còn trên tay thì lại là những thanh kiếm và những ngọn thương sắc bén, bọn họ đều dần dần bước ra từ bên trong khu rừng.
Những binh sĩ này đều dừng lại trước vạch cảnh báo của Ma Tộc, chỉ cần có một hiệu lệnh từ cấp trên của mình thôi, thì bọn họ sẵn sàng lao lên t·ấn c·ông vào Ma Vương Thành ngay.
Tất cả binh sĩ vừa xuất hiện đó, bọn họ là kỵ binh của vương quốc Loài Người, tham gia với họ là đội quân cơ giới của người lùn, còn có cả những kỵ binh của Tinh Linh tộc, bên dưới những nh Linh này là những con quái vật hình nai, tất cả binh sĩ xuất hiện ở đây đều có cấp độ từ LV bốn trăm trở lên.
Thế quái nào mà Ma Vương lại chỉ để cho cậu ta ở lại đây cùng với hai con chó, thêm một lão thợ mộc cùng một người thanh niên tầm ba mươi tuổi, à không hẳn là năm người mà là ba người cùng hai con a, ông ta thật sự điên rồi.
Năm người trấn thủ tại cửa thành, trước sự t·ấn c·ông của cả một đội quân đông hàng trăm ngàn người, cho dù hai con chó cùng người thanh niên kia có mạnh đi chăng nữa, lấy bao nhiêu đây người chống lại tất cả, như vậy có khả thi chẳng? Nhìn cái méo nào cũng không được a.
Còn chưa nói bản thân còn có thể kéo chân cả ba nữa chứ, nghĩ đến đây Điệp Vân Tú bất giác nhìn qua lão già thợ mộc Macus, ông ta đang đứng ở trước cổng thành và đang gãi cái bụng bia của mình, như vậy bản thân càng cảm thấy hoang mang hơn.
Ma Vương nếu như ông ta không điên, thì ông ta chắc chắn phải tự tin vào thực lực của những người ở đây lắm, nhất là người thanh niên kia, nên bây giờ mới có cảnh năm người chiến đấu với trên trăm ngàn người như vậy nha, Điệp Vân Tú tức giận mà lầm bầm trong miệng.
"Cơ mà chúng tôi có năm người chứ không phải là năm anh em siêu nhân đâu a, kẻ địch đông như vậy thì đánh kiểu gì đây? Tôi không sợ bị g·iết thật, dù gì thì bản thân bị g·iết c·hết nhiều lần thì cũng quen rồi, nhưng cũng không cần cho tôi c·hết một cách hoành tráng như vậy đâu a"
Nói về lần đầu tiên tiếp xúc với Ma Vương, Điệp Vân Tú đã nhanh chóng báo cáo lại cho ông ta việc mình phát hiện trong thành có nội gián, trong lúc bản thân vô tình bị dịch chuyển lung tung trong Ma Vương Thành.
Sau khi hiểu được tường tận mọi thứ, ông ta liền cho cậu ấy một nhiệm vụ, đó là trấn thủ ở cổng thành này, còn những chuyện khác thì mình không cần quan tâm, như vậy thì cũng quá qua loa rồi, Tú bất chi bất giác nhìn vào bảng nhiệm vụ của mình thì chỉ biết cạn lời.
______________________________________________
Nhiệm vụ cấp AAA: Thủ thành công cửa thành Ma Tộc.
Phần thưởng: 300000 EXP, 20000 điểm danh vọng, bạn nhận được điểm thân thiện với Ma Vương +200 điểm, được phong hào Bá Tước.
Hình phạt: giảm 3LV, điểm phẫn nộ của Ma Tộc và Ma Vương tăng +300, mất đi chức vụ Ma Tướng.
______________________________________________
Trong khi Điệp Vân Tú đang rối rắm không biết làm sao với tình huống này, thì người thanh niên được giao nhiệm vụ ở đây thủ thành với cậu ta, thì lại đang đứng ở giửa bình nguyên, hai tay anh ta đang chống lên một thanh đao màu đỏ như máu và nó đang được ghim thẳng xuống đất, trên người thì khoát lên một bộ giáp đỏ như thanh gươm của anh ta vậy, người thanh niên này không có một chút hoang mang nào, mà nhìn về phía đại quân được kết hợp lại từ ba bộ tộc.
Điệp Vân Tú có một suy nghĩ sau khi nhìn về thanh niên này, anh ta nếu không phải là một tên hữu dũng vô mưu, thì thật sự là một người không tầm thường, chỉ có như vậy mới dám xuất hiện, rồi đứng một mình ở giửa bình nguyên mà không có một chút gì là sợ hãi thế kia.
Bình thường là một người có lý trí, thì sẽ chọn cách là ở trên tường thành rồi đóng cổng lại mà phòng thủ, chứ bây giờ tất cả người có thể ở đây, thì lại kéo nhau ra khỏi cổng thành như thế kia, như vậy cũng thật sự là bó tay mà.
Khi nhớ lại sự xuất hiện của người thanh niên ấy, sau khi bản thân nhận nhiệm vụ của Ma Vương xong, thì vào ngày hôm sau khi trở lại trò chơi, Tú bị dịch chuyển đến một vị trí cách tường thành không xa, cậu ấy liền chạy ngay lên tường thành rồi quan sát ngay cái bình nguyên này.
Lúc cậu ta đang quan sát, thì ở giửa bình nguyên đang yên đang lành, lại xuất hiện một cái lỗ đen rộng tầm hai mét, rồi từ bên trong lỗ đen lại có một người trồi lên làm cho cậu ta tò mò không thôi, nên bản thân đã xem thử xem thông tin của người này, đã không xem thì thôi, khi đã xem được thì lại hết hồn.
______________________________________________
Hoàng Tử Ma Tộc Kaiser
LV: ???/???
HP: ???/???
MP: ???/???
Trạng thái: Chờ đợi, cuồng chiến, hưng phấn
______________________________________________
Khi xem xong thông tin, Điệp Vân Tú không khỏi hô một câu " khá lắm" không hổ danh là Ma Vương a, đến con trai mình còn dám quăng vào hố lửa được, thì bốn tên binh tôm tướng tép như mình thì có xá chi a.
Mà lúc này cũng làm cho Tú không khỏi suy nghĩ, chẳng lẽ ông ta là loại người trọng nữ khinh nam, con gái thì được cho tổ chức sinh nhật tưng bừng, còn con trai lại quăng ra chiến trường như vậy, cậu ấy không khỏi than thở cho thân trai mười hai bến nước nha.
Khi Điệp Vân Tú vẫn còn mãi suy nghĩ vu vơ, thì ở đối diện tường thành, ba đội quân đã tập trung đầy đủ ở trước vạch cảnh báo của Ma Tộc, từ bên trong ba đội quân này liền tách ra ba con đường, trên ba con đường vừa tách ra đó liền bước ra ba người, một người trong đó đi trên con đường ở giửa, vừa thấy Hoàng Tử của Ma Tộc liền nhanh chóng lên tiếng.
“Ê tên điên Kaiser kia, ngươi như vậy mà vẫn còn sống à? Ta cứ nghĩ rằng ngươi đ·ã c·hết trong trận chiến giữa Ma Tộc và Thủy Tộc rồi chứ? Chắc hẳn ngươi cũng ăn phải quả đắng không ít nhỉ, hèn chi từ trên xuống dưới của ngươi lại đỏ như đít khỉ như vậy nha Haha"
Kaiser nhìn người đó nhếch mép cười, mặc kệ lời châm chọc của ông ta rồi hừ lạnh trả lời.
“Hừ tên Lùn Uman nhà ngươi còn chưa c·hết trong miệng mấy tên rồng kia, thì ta làm sao c·hết trước ngươi được, ta thấy ngươi cũng nên c·hết dưới tay của mấy tên Long Vương đó thì tốt hơn, chứ không lại c·hết ở trong vũng nước tiểu của mình vì cái tật say sĩn đó của ngươi, thì như vậy lại mang tiếng cái danh tướng quân của mình, à mà cũng may cho ngươi là lần đó mấy tên Long tộc đó, bọn hắn lại giúp cho ngươi tỉa tót lại cái chòm râu xấu xí ấy của mình, nên bây giờ ta cảm thấy cái mặt đó của ngươi hiện tại cũng dễ nhìn hơn rồi nha hahaha”
Sau khi nghe Kaiser nói vậy, Uman liền tức giận run cả râu, nhưng đều tức cười ở đây là một bên râu của ông ta thì có, còn bên còn lại thì không.
Tuy ông ta là tướng quân của tộc người lùn, nhưng những lúc rảnh rỗi ông ta vẫn thích rèn luyện và chế tạo v·ũ k·hí, trong một lần tìm kiếm khoáng thạch, ông ta vô tình chui vào một cái hang đang có nguyên một ổ Long Vương đang dự họp, cả đám lúc đó trợn tròn mắt nhìn nhau, sau khi tỉnh thần lại thì cả đám Long Vương đó tưởng rằng ông ta là Đồ Long Dũng Sĩ, hay là một tên thích khách nên mới xuất hiện tại cuộc họp này.
Nên cả bầy đã lao ra đuổi đánh ông ta, nếu là một hai tên Long Vương, thì ông ấy còn có thể phản công mà ung dung rời đi, nhưng ở đây lại có nguyên một đám Long Vương có đủ loại nguyên tố khác nhau, mỗi tên chỉ cần phun một bãi thôi cũng đủ dìm ông ta c·hết ngộp rồi.
Ông ta lúc đó chạy như chưa từng được chạy vậy, với cái chân cụt ngủn của mình mà ông ta lại đạt được tốc độ, làm cho đám Long Vương nhìn thấy chỉ biết trợn tròn con mắt.
Sau một đường chạy trốn đào vong, thì ông ta cũng đã trốn thoát được mà trở về tộc người lùn của mình, mà những binh lính người lùn giữ cổng cho đến những thường dân, bọn họ đều thấy được vẻ chật vật của ông ấy.
mà bọn họ khi thấy được một bên râu của Uman, lại bị cháy mất do trúng phải Long tức của đám Long Vương kia, thì ai ai cũng muốn bật cười lên thành tiếng, nhưng ngại vì chức vụ ông ta một tướng quân, nên mọi người phải nhịn cười mà không dám phát ra tiếng, nhưng những người đi ngang lướt qua ông ấy sau khi thấy được cảnh này, cũng chỉ biết bóp miệng của mình mà nhịn cười.
Đối với người lùn, bộ râu của họ giống như danh dự của một hiệp sĩ vậy, việc bộ râu của bản thân bị đốt trụi đi, mà còn bị mất một bên như thế này chẳng khác nào là một trò cười và là một sự sĩ nhục.
Đâu ai có ai ngờ được rằng Hoàng Tử Kaiser của Ma Tộc, lại xoáy đúng vào chỗ đau của ông ta nữa chứ, như vậy thì làm sao mà ông ấy có thể nhịn được, thế là Uman tức lồng lộn rồi chửi bới cả lên.
Thấy được cảnh tượng khó coi này, một cô gái xinh đẹp lộng lẫy có đôi tai nhọn bước ra lên tiếng, cô ấy mặc trên mình một bộ giáp nhẹ màu nâu, được làm từ những mảnh vỏ cây không biết tên với độ cứng không thua gì những khoáng thạch, vát trên vai là một cây cung to hơn một mét, đó là Anthea một nữ tướng quân của tộc Tinh Linh.
“Đủ rồi Uman!!! Rào chắn phép thuật bao vây Ma Tộc cũng được dựng lên rồi, bọn người Ma Tộc cũng bị áp chế hơn năm phần mười sức mạnh rồi, nữ hoàng của bọn ta cùng những người khác, bọn họ cũng đang cầm chân Ma Vương và người của ông ta rồi, chúng ta cũng không rảnh rỗi mà ở đây xem ông cãi nhau, để tránh đêm dài lắm mộng bắt đầu phát động tiến công mau”
“Tôi đồng ý với lời cô ấy nói, chúng ta mau chóng t·ấn c·ông vào bên trong Ma Vương Thành đi, trước khi rào chắn ma thuật áp chế Ma Tộc bị hết tác dụng”
Người trả lời theo Anthea là Flora cũng là một nữ tướng, cô ấy có một mái tóc nâu xinh đẹp, để cho bản thân thật là cơ động để chiến đấu, cô ấy mặt trên mình một bộ giáp ôm sát thân hình bốc lửa của mình, với ánh mắt nghiêm nghị của cô ta, cũng đủ chấn nh·iếp những ánh mắt không nghiêm túc của các binh sĩ.
Không chỉ được vẻ ngoài, cô ấy không hề giống như một bình hoa di động, mà là hoàn toàn có thực lực cũng như sự uy nghiêm của một vị nữ tướng, với thanh thương dài hai mét của mình, cô ta đã hạ gục biết bao nhiêu người thách thức cũng như kẻ địch, đây là vị nữ tướng của tộc con người.
Vì hai vị tướng của hai tộc Tinh Linh và con người, cả hai đều là nữ và họ còn quá non trẻ, nên nhiệm vụ dẫn đầu ba đoàn quân liên hợp này, tất cả được giao cho Uman một vị lão tướng người lùn đầy kinh nghiệm làm chỉ huy chính.
Dù sao thì ông ta cũng là một vị tướng là đàn ông duy nhất ở đây, mà ông ta lại có nhiều kinh nghiệm giao chiến với q·uân đ·ội Ma Tộc, cũng như việc ông ấy cũng là một vị tướng dày đặc chiến công hiểm hách của tộc người Lùn.
Mà cũng không hỗ danh là một vị tướng luôn dẫn dắt q·uân đ·ội, ông ta rất mau điều chỉnh tâm trạng của mình trở lại bình thường, rồi nhanh chóng ra lệnh cho các binh sĩ.
“Tất cả kỵ binh sắp xếp thành đội hình nêm mà đột kích vào, đội xạ thủ, pháo thủ, cùng đội phép thuật t·ấn c·ông trước khi đội kỵ binh t·ấn c·ông tới vị trí kẻ thù, sau khi đội kỵ binh đột kích và q·uấy r·ối xong kẻ địch, thì phải nhanh tách ra hai bên mà quay trở về, đội thuẫn binh sau đó phải nhanh chóng sát ép lên, một nửa đội kiếm sĩ lùi lại phía sau yểm trợ cho đội tầm xa, một nửa còn lại cùng với đội thương cùng di chuyển lên t·ấn c·ông cho ta"
Sau một hồi, những mệnh lệnh liên tiếp được đưa ra xong, ông ta vẫn không ngừng lại mà cảnh báo những binh lính của liên quân.
"Các ngươi đừng vì thấy bọn hắn ít người mà khinh địch, chỉ cần một mình tên điên Kaiser kia ở đó thôi, thì hắn cũng đủ mạnh bằng cả một đội quân rồi, còn hai tên Curberus ở đằng sau kia, nếu không có đủ ba tên cùng chiến đấu thì không có gì đáng ngại lắm, nhưng bọn chúng cũng khá là phiền phức đây, chúng ta cũng có thể dùng số lượng người mà đè bẹp hai tên này, còn tên ở trước cổng cùng tên đứng ở trên tường thành, hai tên này ta đã dùng v·ũ k·hí quan trắc quan sát thì hai kẻ này khá là yếu, chắc hẳn hai tên này chỉ là lâu la mà thôi nên cũng không cần lo lắng, vậy nên tất cả dùng toàn lực t·ấn c·ông ba tên đó trước cho ta”
Sau khi ra lệnh, vô số tiếng tù và trống được đánh vang lên, những đạo quân từng lớp từng lớp bước ra rồi chuẩn bị làm theo hiệu lệnh của cờ hiệu, rồi từng đội quân di chuyển theo từng bước hiệu lệnh của Uman vừa ra.
Nhóm kỵ binh của ba tộc liền nối tiếp nhau, bọn họ di chuyển với nhau thành ba hình tam giác đột kích mà lao lên, nhắm thẳng mục tiêu một người cùng hai chó đang đứng ở giửa bình nguyên và ở trước cổng thành.
Còn người đứng ở trước cổng và ở trên tường thành là Điệp Vân Tú, thì trực tiếp bị đám kỵ binh này ngó lơ, dù sao thì đây cũng không phải là nhiệm vụ của bọn họ.
Điệp Vân Tú thở dài, rồi nhìn mảnh bình nguyên rộng lớn ở trước mặt mình, sắp sửa trở thành một bãi chiến trường, cái nhiệm vụ này cũng quá biến thái đi, cũng không giống như nhiệm vụ cấp S lúc trước mình nhận vậy, chuyện này thực sự là bất khả thi mà.
Lúc đầu khi cậu thấy Hoàng Tử xuất hiện cùng bản thân thủ thành, Tú cảm thấy tinh thần được kéo lên đôi chút, nhưng khi thấy uy thế của một trăm ngàn quân này đang xông lên, thì cái tự tin đó của cậu ta cũng bị thổi bay đi mất, thôi thắng thua đành do trời định vậy...
Khi thấy đội kỵ binh đã lao lên t·ấn c·ông, nhóm pháp sư và xạ thủ bắt đầu dùng kỹ năng tầm xa của mình bắt đầu t·ấn c·ông, rồi muôn vàn ánh sáng đủ màu được kết hợp từ pháp thuật, cùng với những mũi tên ma pháp được bắn ra, những đòn t·ấn c·ông này bay v·út lên trên không, rồi bay ngang qua đầu nhóm kỵ binh hướng về đám người của Điệp Vân Tú.
Kaiser vẫn đứng yên mà nhìn, không có một chút hoang mang hay phản ứng, dường như đòn t·ấn c·ông này đối với anh ta là không đáng quan tâm, tuy rằng Kaiser không động nhưng vẫn có người phải động, chỉ thấy con Curberus B rướn người một cái một cách uể oải, rồi bước lên vài bước, sau đó ngước đầu nhìn về những đòn t·ấn c·ông tầm xa này của đội quân Pháp sư và xạ thủ rồi sủa, à không hẳn là sủa mà là hú mới đúng...
“À... Úúuu... Khặc... Khặc... Ặcc”
Sau một tràn hú của mình, Curberus B liền phun ra một đống vật thể, chúng là những mảnh gỗ cùng với những mảnh kim loại, đó cũng chính là những mảnh vỡ từ những cánh cổng, đã bị con Husky kia gặm trước đó, tất cả từ trong miệng nó bắn bay ra hướng về những mũi tên, cùng với những quả cầu đủ màu chứa đầy năng lượng phép thuật.
“Ầm... Ầm... Lịch... kịch... Rào rạt"
Tiếng p·hát n·ổ từ những quả cầu năng lượng từ đội quân Pháp sư, với những pháo của của người lùn va vào mảnh gỗ mà p·hát n·ổ, cùng với tiếng những mũi tên của xạ thủ ghim vào từng mảnh gỗ của cánh cửa, mà con Curberus B đã phun ra.
Tuy là đa số những đòn t·ấn c·ông đã bị Curberus B chặn lại, nhưng vẫn còn những mũi tên và pháo năng lượng không bị chặn lại, chúng rơi lên tường thành và năm kẻ ngăn chặn đại quân.
“Lộp... Độp... Ầm... Ầm...”
Chỉ thấy từng phiến đá trên tường thành ánh lên một màu xám nhạt, bên dưới màu xám nhạt đó nổi lên những họa tiết phức tạp, nhưng sau đòn t·ấn c·ông của liên quân ba tộc, lại chẳng để lại chút vết xước nào cho tường thành Ma Tộc.
Còn những đòn t·ấn c·ông hướng tới người Kaiser, khi chỉ còn cách hai mét tất cả đều biến mất như chưa từng tồn tại, còn những đòn rơi lên Curberus B và C thì bọn chúng rất trực tiếp hơn, Curberus B lười biếng chui xuống dưới bụng Curberus C nằm, mặc kệ những đòn t·ấn c·ông rơi lên người đồng đội của nó.
“Lengg... kengg... Lịchh... Kịchh... Ầmm...”
Tiếng va đập từ những mũi tên, t·iếng n·ổ từ những khẩu pháo năng lượng và phép thuật rơi lên làn da đen bóng bẩy của Curberus C, giống như gió xuân thổi qua không để lại một vết xước.
Điệp Vân Tú lúc này, lần đầu tiên lại ngưỡng mộ với một con chó đến vậy. Cậu có xung động muốn chui vào háng con Curberus C, như con Curberus B nằm dưới bụng nó để tránh làn t·ấn c·ông từ xa này.
Khi thấy những mũi tên bay tới, Tú liền xoay tròn chiếc muỗng của mình để chặn những mũi tên, nhưng còn những quả pháo năng lượng và phép thuật, chúng p·hát n·ổ ở gần cậu thì không thể ngăn chặn được.
“Ầmm... Ầmm... Ầm...”
“-218 HP”
“-167 HP”
“-289 HP”
Điệp Vân Tú bị dính một đống sát thương, từ những đòn t·ấn c·ông từ xa đó, thậm chí cậu bị phản chấn từ đòn t·ấn c·ông, làm cả người cậu bị hất văng năm sáu mét làm rơi cả muỗng.
Khi cậu ngồi dậy rồi đưa tay lên, triệu hồi cái muỗng của mình bay về, chiếc muỗng run run vài cái rồi bay về tay cậu. Y như Thỏ triệu hồi cây búa thần của mình vậy, rất chi là ngầu nhưng trong lòng cậu lại phát sầu.
“Cái nhiệm vụ biến thái này sao mà hoàn thành được đây, đây chẳng khác nào trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chịu trận mà haizz”