Chương 2: Lựa chọn máy trò chơi
“Cong... Ong"
“Quên mẹ nó đi con đàn bà phụ bạc ấy, ả ta chỉ đáng làm một con bốn thôi, gái đẹp và tốt còn đầy và đang đợi mày đến rước kìa, cần gì phải buồn vì một con hồ điệp dễ dãi và hư hỏng ấy”
Tuấn vỗ vỗ vai Tú an ủi.
“Tao hiểu chứ, đến đây chủ yếu gặp mày thôi, chứ chuyện đó tao cũng bỏ ra sau lưng rồi, mày không cần phải lo lắng đâu”
Thấy Tú nói vậy thì Tuấn cũng không nói gì thêm, rồi đôi bạn ngồi ôn lại chuyện cũ, sau đó bàn về thời sự từ trái đất đến không gian.
Nói chuyện với nhau được một hồi Tuấn chuyển đề tài sang bàn luận về một trò chơi, mà trò chơi đó hiện tại đang thu hút người chơi trên toàn cầu.
Từ khi trò chơi ấy phát hành cho tới nay, trong thời gian rất ngắn trong vòng bốn tháng, mà công ty phát triển trò chơi ấy đã bán ra hơn một tỷ máy trò chơi và có xu hướng càng ngày càng tăng lên.
Trò chơi này từ sau khi ra bản thử nghiệm và bắt đầu phát hành rộng rãi đến bây giờ, nếu như cộng lại tất cả thời gian thì cũng đã được gần nửa năm rồi, nó đã bắt đầu chiếm lĩnh lấy thị trường game thế giới.
Cậu ta khoe với Tú rằng mình là chủ một Guild khá lớn cũng có danh tiếng, xếp hạng của guild cậu ta cũng khá cao trong game này đó là: Trò Chơi Thế Kỷ
Rồi Tuấn rủ Tú cùng vào chơi với mình, còn thiết bị kết nối trò chơi, Tuấn sẽ lo hết mọi chi phí mua máy và lắp đặt cho cậu, nhưng lại bị cậu ta từ chối.
Vì nguyên tắc của bản thân, Điệp Vân Tú không cho phép mình nhận không của bất kỳ ai, mà chính mình lại không bỏ ra bất kỳ thứ gì ra để trao đổi lại, Tuấn cũng đành bất lực mà nói.
"Thôi mặc kệ mày vậy, khi nào mày cần sự giúp đỡ của tao, mày không được giấu diếm mà cứ nói thẳng ra cho người anh em này hay đấy, tao luôn sẵn sàng hỗ trợ mày"
Tú vội vàng gật đầu đồng ý, để cho Tuấn không còn dây dưa với vấn đề đó nữa, cậu ta liền chuyển đề tài sang chuyện khác, rồi sau đó cả hai cùng uống và tàn sát những đĩa mồi trên bàn.
Một lúc sau Tuấn bỏ đi vệ sinh, Tú lúc này không có việc gì làm liền lướt điện thoại trong khi ngồi chờ Tuấn đi ra.
Cậu vô tình vào xem những sản phẩm của công ty Star, đây là công ty sản xuất ra game Trò Chơi Thế Kỷ, sau khi một hồi đắn đo suy nghĩ, với chút hơi men và ngà ngà say trong người, Điệp Vân Tú quyết định mua một quả trứng chơi game của công ty Star, vì trong đầu của Điệp Vân Tú bây giờ đang nghĩ rằng.
“Cần gì phải tiết kiệm tiền để quen, hay cưới một người đàn bà như thế chứ, mà bản thân mình phải xem đó là may mắn nha, cũng còn may là cô ta lộ rõ bộ mặt thật của mình mà bỏ đi sớm, nếu mình còn quen người đàn bà đó lâu hơn đến khi cầu hôn cô ta, thì không biết cái đầu mình với cái đầu của Ngưu Ma Vương khác nhau chỗ nào a"
Và rồi cậu lướt website của công ty Star, sau một hồi tham khảo những sản phẩm từ công nghệ của công ty này, cậu ta bắt đầu vào xem những sản phẩm giải trí.
Hiện ra trước mắt Điệp Vân Tú đó là một quả trứng trò chơi đầu tiên, nó có vỏ bọc bên ngoài màu trắng bạc, được ghi đầy đủ thông tin quảng cáo và giá niêm yết của sản phẩm.
Mà quả trứng trò chơi này có giá chỉ bằng một phần tư giá của thị trường, cậu ta tò mò vào xem thông tin của quả trứng trò chơi đó.
“Đã được trả lại lần thứ 65, tình trạng máy mới 90% không có hư hỏng”
Sau khi xem xong lời giới thiệu ấy, cậu ta tặc lưỡi rồi lắc đầu mà nghĩ.
“Máy không hư hỏng gì mà đến tận 65 người trả hàng, có quỷ mới tin mấy người là cái máy này không có vấn đề gì, những con dân Đông Lào không dễ bị lừa như vậy đâu nha"
Nói thì nói thế, bản thân cậu sau đó lại thắc mắc.
“vì sao họ lại để thông tin giới thiệu sản phẩm, có thể gây bất lợi đến việc bán hàng như vậy nhỉ? Chẳng lẽ năm nay mấy con buôn đổi tính rồi, bọn họ bắt đầu chuyển sang buôn bán trung thực như vậy à?”
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ Điệp Vân Tú không biết chuyện này sai ở đâu, nhưng rồi cậu mặc kệ mà tiếp tục lướt web xem những sản phẩm khác, nhưng rồi cậu ta chỉ biết câm nín nghe tiếng thở của chính mình.
"Hít hà..."
...
Khi Điệp Vân Tú nhìn thấy được giá bán ra của những máy trò chơi khác, thì cơ thể của cậu ta lúc này hít vào thì nhiều còn thở ra thì ít, vì sau khi xem xong giá của những quả trứng trò chơi kia, bản thân Tú có cảm giác thiếu oxi lên não trầm trọng, giống như việc mình ăn vịt lộn không có muối tiêu và rau răm vậy, à nếu có thêm tắt hay chanh thì càng ngon. Nhưng đây lại chỉ có hột vịt lộn không mà thôi, chuyện này thật sự là một mất mát to lớn với tín đồ ăn uống à nha.
Trên đầu Tú hiện tại nổi lên toàn dấu chấm than giống như cuộc đời cậu ta vậy, một cuộc sống đầy sự bấp bênh mà lắm thăng trầm, cậu ấy bị giá tiền của cái máy này dọa cho hoảng sợ, lúc này Tú chỉ biết thét lên sâu trong thâm tâm của bản thân rằng.
“Má ơi nó đắt vãi linh hồn, tiền mua máy mới đủ cho mình cưới một hai bà vợ rồi, thật sự là kinh khủng quá đi mà!!”
Rồi Điệp Vân Tú thành thật quay xe, cậu quay ra xem lại cái máy trò chơi được giảm giá ở trước đó rồi nói.
“À công nhận máy mới 90% mà giá như vậy cũng hợp lý đó, với một thằng cái gì cũng có, mà chỉ không có nhiều tiền như mình thì mua với giá như vậy cũng tạm được.”
Cậu ta quyết định chọn cái máy này, vì giá cả của nó lại phù hợp với điều kiện kinh tế của bản thân hiện tại, mà cậu ấy có thể chấp nhận được, cũng vì bản thân của Điệp Vân Tú lại không thích mua hàng trả góp, mặc dù những máy kia đều có hỗ trợ trả góp và có nhiều ưu đãi đặc biệt khác nữa.
Sau khi đã đặt hàng rồi chuyển khoản, Điệp Vân Tú đưa địa chỉ cùng số điện thoại nhận hàng của mình cho nhân viên của họ, bên công ty Star hẹn cậu vào tám giờ sáng hôm sau sẽ giao hàng...
Khi Tú đã đặt hàng xong không bao lâu sau thì Tuấn cũng từ trong nhà vệ sinh đi ra, cả hai người bắt đầu tiếp tục nói chuyện và uống rượu với nhau, cả hai nói chuyện cùng nhau đến quên trời quên đất luôn cho đến tận khuya, khi quán rượu chuẩn bị đóng cửa thì hai người mới ngừng lại, rồi bắt đầu mới lần mò trở về nhà của mình.
Điệp Vân Tú được Tuấn đưa về nhà trên chiếc siêu xe của anh ta, rồi chiếc xe dừng lại ở trước cổng nhà cậu, Tú bước xuống xe quay lại nhìn Tuấn một lúc rồi nói:
“Thằng bạn tôi ơi, cảm ơn mày nhé”
Tuấn mỉm cười giơ nắm đấm của mình lên, đưa tới trước mặt Điệp Vân Tú và nói.
“Là anh em mà mày cứ nói những lời khách sáo như vậy, thì mày đừng xem nhau là anh em nữa”
Tú và Tuấn nhìn nhau rồi cả hai cùng phá lên cười.
“Hahaha... Haha”
Cậu ta cũng giương nấm đấm của mình lên, đụng vào nấm đấm của Tuấn và gật đầu, sau đó cả hai chào nhau vài tiếng rồi Tuấn phóng xe rời đi, vì đã lâu bản thân không ngồi uống rượu, nên Điệp Vân Tú lúc này mới lảo đảo mà bước chân vô trong nhà.
Cậu ta buồn bực vì hôm nay sao mình lại mau say như vậy? Có phải chăng ta say rượu hay do say tình, cậu ấy lắc đầu qua lại rồi không thèm suy nghĩ nữa.
Sau khi bước vô nhà Điệp Vân Tú liền đi thẳng vào trong phòng của mình, rồi cậu phi ngay lên giường và lăn ra ngủ, đến việc bản thân phải cho hai con boss ở nhà ăn, cùng với việc mình mua máy trò chơi mà cậu ta cũng quên mất.
Chỉ đến khi nhân viên giao hàng gọi điện cho bản thân, kêu cậu ra nhận hàng thì lúc này Tú mới chợt nhớ ra.
Sau khi mở cửa để cho nhân viên giao hàng vào nhà, Tú chỉ cho họ chỗ lắp đặt máy trò chơi đó là một căn phòng khá là rộng rãi, mà căn phòng này cậu cũng không sử dụng hay để vật dụng gì ở trong đó.
Sau khi lắp đặt máy xong họ hướng dẫn luôn cho cậu cách sử dụng và các điều cần lưu ý khi sử dụng máy, rồi trước khi ra về họ có nói với cậu rằng.
“Quý khách có thể đổi máy này trong vòng 3 ngày, nếu như ngài thấy trục trặc hay không vừa ý điều gì. Thì ngài hãy gọi ngay cho chúng tôi, chúng tôi sẽ xử lý ngay cho ngài, chúc quý khách chơi game vui vẻ.”
Khi đã đưa tiễn mấy anh nhân viên này ra về, cậu ta bắt đầu đi tắm rửa và ăn uống, sau đó đi dọn dẹp tất cả mọi thứ và cho hai con boss của mình ăn.
Sau khi đã làm xong mọi việc Điệp Vân Tú bước vào căn phòng để quả trứng trò chơi của mình, mà bản thân cậu ta hiện tại lại khá là phân vân khi đứng trước quả trứng trò chơi này.
Vì trước đây cậu ấy chưa từng chơi game thực tế ảo RPG bao giờ, ngoài những con game Pikachu hay xếp gạch mà hồi nhỏ bản thân hay chơi ra, thì cậu không chơi bất kỳ dòng game nào khác từ sau một biến cố, đó là một vụ t·ai n·ạn giao thông làm cho cậu ta mất đi cả ba lẫn mẹ lúc cậu ấy mới chỉ được năm tuổi.
Sau sự kiện đó Điệp Vân Tú lúc ấy bắt đầu sống khép mình lại, cậu chẳng còn chơi game hay coi truyền hình gì cả, ngoài việc cậu ta được đưa đến võ đường khi được bác mình dẫn đến nơi đó mà thôi, vì bác cậu ấy muốn Tú chú tâm vào việc khác mà vơi đi nỗi đau này.
Nhưng rồi Điệp Vân Tú lại vô tình nhớ đến những lời nói, mà người phụ nữ chuyên ngành địa chất cùng tên đàn ông mới kia của ả ta, làm cho cơn bực mình của cậu quay trở lại.
Tú hít một hơi rồi thở ra, sau khi đã lấy lại bình tĩnh để làm dịu lại tâm tình của bản thân, Điệp Vân Tú liền nghĩ.
"dù sao cũng đã mua máy rồi, vậy thì mình cứ thử sử dụng xem sao"
Nghĩ là làm, sau khi làm các bước khởi động máy, cậu ấy chui vào quả trứng trò chơi và không bao lâu, trước mắt cậu tối lại rồi bắt đầu vào trò chơi.
°°°
Ở một căn phòng to lớn và sang trọng, có một người đàn ông đang ngồi một mình trong căn phòng này, trước mặt ông ta có hàng chục cái màn hình đang phát trực tiếp hình ảnh của những người chơi giỏi nhất của Trò Chơi Thế Kỷ, mà trên bàn ông ấy là tấm bảng ghi hai chữ.
[Chủ Tịch]
Bỗng nhiên có một giọng nói phụ nữ vang lên.
“Thưa ngài, quả trứng trò chơi thứ một Tỷ, đã được bộ phận kinh doanh thông báo rằng, đã có người mua rồi ạ"
Người đàn ông đăm chiêu suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng.
“Hôm nay là ngày 6 tháng 6 năm 2066 và người thứ 66 mua máy, con số này thật là đặc biệt, là một nhà khoa học cũng là một người kinh doanh, nhưng điều này thật sự khiến cho người ta tò mò. Đây có phải gọi là số mệnh hay không? người này có phải là người được chọn? Hay chỉ là trùng hợp, hay rồi cũng sẽ như những người trước, ta thật sự mong đợi biểu hiện của cậu ta.”
Người đàn ông im lặng một lúc rồi ra lệnh:
“Ngươi hãy theo dõi người này, rồi sau đó báo cáo lại cho ta khi có chuyện bất thường.”
Người đó trả lời:
“Vâng thưa ngài, nhưng trước đó, ngài hãy uống ly cà phê mà tôi chuẩn bị, đã được làm theo thói quen của ngài, hãy uống trước khi nó nguội thưa ngài.”
Rồi một bàn tay mịn màng đưa tới cho người đàn ông đó một ly cà phê, nhưng thật ra đây lại là một con robot siêu máy tính có trí tuệ cực cao, nếu như những nhà khoa học hay chính phủ mà biết được.
Một con robot đặc biệt như thế lại bị biến thành một người hầu gái, lúc ấy không biết họ nghĩ ra sao đây. Nhưng với vị thế và sự giàu có của người đàn ông đó, không một ai dám phê bình hay phản đối ông ta cả.
Ông ta chính là Chủ Tịch tập đoàn Star người chế tạo ra hệ thống thăm dò không gian, hệ thống này giúp con người ở Trái Đất. Có thể cảm nhận được cảm giác về các vật thể ở hành tinh khác, chúng ta có thể đụng và sờ, thậm chí nghiên cứu các thành phần vật chất ở hành tinh ấy, giống như chúng ta đang ở trên chính hành tinh đó vậy, mà không cần phải trực tiếp đi đến hành tinh này.
Các nhà khoa học bây giờ không cần phải đi lên phi thuyền, và tốn thời gian dài đằng đẵng, hay rủi ro để đến hành tinh mà bọn họ muốn nghiên cứu. Họ chỉ cần phóng phi thuyền lên rồi gửi nó đến hành tinh mà họ muốn, robot sẽ quét rồi chụp hình cả hành tinh ấy rồi đưa dữ liệu trở về cho bọn họ, việc còn lại của họ chỉ là ở trong phòng nghiên cứu rồi nằm trong những hệ thống này làm việc mà thôi.
Từ phát triển công nghệ thực tế ảo cho ngành hàng không vũ trụ, ông ta lại phát triển cho ngành công nghiệp giải trí và tạo ra Trò Chơi Thế Kỷ.
Trong khi đó Tú không biết rằng đoạn đường về sau của bản thân, luôn có một người theo dõi mình và từng bước đi của cậu khiến cả thế giới phải kh·iếp sợ...