Chương 9: Gặp gỡ thương nhân thần bí và thú triều
Sau khi đã đăng nhập vào trò chơi, Điệp Vân Tú liền chào hỏi với cô nàng NPC, mà cô ấy hiện đang bay lượn xung quanh sảnh chờ của cậu ta để tưới hoa, rồi sau đó cậu ấy liền bước vào cổng dịch chuyển, lần này Điệp Vân Tú thấy mình đang đứng ở giửa một sa mạc đầy cát vàng.
Xung quanh cậu ấy có nhiều cột đá rất lớn và lởm chởm, như mọi lần Tú lại nghe tiếng hệ thống thông báo vang lên.
*Ting*
“Bạn đã bước chân vào sa mạc c·hết”
“Bạn nhận được 1200 điểm danh vọng, vì bạn đã khám phá được khu vực mới, tỷ lệ rơi đồ và cấp độ của bạn sẽ được nhân đôi, khi bạn đi săn ở đây trong ba ngày"
Điệp Vân Tú ngước nhìn về phía những đồi cát ở trước mặt, nó làm cho cậu gợi nhớ về những chuyện buồn khi bản thân còn ở trong q·uân đ·ội, rồi cậu ấy ngồi xuống cầm lấy một nắm cát vàng lên trên tay, cậu từ từ mở lòng bàn tay mình ra rồi từng cơn gió thổi qua cuốn theo từng hạt cát bay đi, Điệp Vân Tú nhắm mắt của mình lại rồi suy nghĩ một cách miên man, thì sau lưng cậu lại nghe được một tiếng hắc xì thật lớn.
“Hắccc... xì...ììì”
*Ting*
“NPC thương nhân thần bí giảm độ thân thiện với bạn -10, nếu độ thiện cảm của thương nhân thần bí giảm dưới năm trăm điểm, bạn sẽ không thể mua được vật phẩm của ông ấy"
Điệp Vân Tú giật mình liền quay người nhìn lại, cậu ta không ngờ rằng sau lưng mình lại xuất hiện một người vào lúc nào không hay. Nói là người nhưng thực ra lại là một NPC người lùn, đây cũng là lần đầu tiên từ khi cậu ta vào trò chơi đến bây giờ, mà cậu ấy mới gặp được con người thay vì quái vật.
Nhưng rồi cả hai người nhìn nhau không biết nói lời nào, để đánh vỡ bầu không khí im lặng và nặng nề đó, NPC người lùn này lên tiếng.
"E Hèm... Ta là Kren thương nhân của vương quốc người lùn, ta đi buôn bán khắp các quốc gia, từ Tinh Linh quốc đến vương quốc Loài Người. Gặp nhau là duyên số, đến với nhau là duyên phận, ta sẽ bỏ qua việc vô lễ của ngươi trước đó, ta sẽ bán cho ngươi những sản phẩm cùng v·ũ k·hí của các bậc thầy Người Lùn, hay những vật phẩm thần bí khác mà ngươi cũng không ngờ đến"
Nói xong, như một trò ảo thuật cái ba lô ở phía sau lưng của ông ta bung ra, rồi sau đó lại biến thành một cửa hàng to lớn, còn ông ta liền đứng ở bên trong quầy bắt đầu mời chào cậu mua hàng.
Điệp Vân Tú ngạc nhiên và sửng sốt vô cùng, vì ở giửa sa mạc hoang vu lại xuất hiện một tay thương nhân kính nghiệp như vậy, luôn mang bên mình nguyên một cái cửa hàng đầy đủ tiện nghi và to lớn như thế, mặc dù mình vô tình đắc tội với ông ta, vì lợi nhuận cho dù bị người khác đắc tội một chút, nhưng ông ấy vẫn bỏ qua mà bán đồ cho người đó xem như không có chuyện gì xảy ra.
Điệp Vân Tú lúc này liếc mắt rồi xem lại kho đồ của mình, trong túi của cậu ấy chỉ có được 100 đồng tiền bằng đồng dành cho người chơi mới, vì cậu ta chưa từng bước vào một thành phố nào, nên không biết với 100 tiền đồng này thì mình sẽ mua được gì ở đây hay không?
Với lại hiện tại cậu lại không có được món v·ũ k·hí nào dùng để chiến đấu, cứ mỗi lần cậu ta gặp phải đám quái vật kia, mà trên tay lại không có một tất sắt nào để phòng vệ, thế thì cũng thiệt thòi cho bản thân quá đi mà.
Điệp Vân Tú liền liếc nhìn một chút vào cửa hàng của người thương nhân này, xem thử giá cả ở đây như thế nào và coi mình có thể mua được gì ở nơi đây hay không, nhưng rồi cậu ta có cảm giác muốn quay người mà bỏ đi.
Vì mỗi món v·ũ k·hí hay dụng cụ ở đây được người thương nhân này bán, có cấp độ hạn chế ít nhất cũng là lv90, mà giá cả của mỗi vật phẩm thấp nhất cũng trên 500 đồng bạc, cao nhất cũng trên 1500 đồng vàng, với thằng vừa nghèo vừa âm cấp như cậu ta, chẳng khác nào một thằng nhà quê lại bước vào một cửa hàng cao cấp vậy, ở đây chẳng có vật phẩm nào cậu ta có thể mua hay dùng được.
Điệp Vân Tú trong lúc chán nản muốn từ bỏ ý định mua v·ũ k·hí cho bản thân, thì cậu ta lại thấy được cửa hàng của thương nhân thần bí lại có thể trao đổi vật phẩm bằng điểm danh vọng, Tú lúc này mừng thầm vì điểm danh vọng của bản thân cậu thì lại có rất nhiều.
Trong cửa hàng danh vọng này cũng có rất nhiều thứ mà người chơi có thể trao đổi được, như dụng cụ cùng vật phẩm linh tinh khác, ở đây có cả dụng cụ làm nông hay dụng cụ xây nhà như búa và đinh, thậm chí còn có những quả trứng mà Điệp Vân Tú đã từng đập qua.
Cậu ấy thấy được ở đây còn có thể trao đổi cả sách kỹ năng, nhưng muốn trao đổi một quyển sách kỹ năng ở đây, thì bản thân lại cần phải có số lượng điểm danh vọng rất lớn, với số điểm hiện tại mà Điệp Vân Tú đang có, nếu như cậu ta muốn đổi một cuốn sách kỹ năng ở đây, thì cậu ấy không còn đủ điểm để đổi lấy vật phẩm nào khác được, Tú không muốn mình đến đây tay trắng rồi về tay không, trong khi bản thân chưa tìm được một món v·ũ k·hí nào.
Điệp Vân Tú sau khi nhìn một vòng từ khu vực sách kỹ năng xong, cậu ta liền nhìn qua khu vực trao đổi khác, khu trao đổi tiếp theo lại có đầy chai chai lọ lọ xanh đỏ tím vàng đủ loại màu sắc khác nhau, có chai thì tăng điểm sức mạnh, có chai thì tăng điểm pháp thuật, thậm chí còn có cả bình hồi máu và năng lượng mà người chơi cũng có thể trao đổi được ở đây.
Nhìn thì hấp dẫn thật đấy, nhưng cậu ấy lại không đổi lấy thứ gì trong gian hàng này, mà lại trực tiếp lướt qua xem khu v·ũ k·hí của cửa hàng danh vọng, vì cậu ta không quên mục tiêu ban đầu của mình, đó là phải mua bằng được một món v·ũ k·hí để phòng thân.
Nhưng rồi sau khi Điệp Vân Tú nhìn thấy được những v·ũ k·hí này, thì chúng lại cũng yêu cầu cấp độ và chỉ số của người chơi, như vậy họ mới có thể sử dụng được. Trong khi bản thân đang thất vọng vì nghĩ rằng mình chẳng có thể đổi được thứ gì để sử dụng, thì cậu ta lại thấy được một món v·ũ k·hí khá là đặc biệt ở trong cùng của cửa hàng này.
Nó có vẻ ngoài giống như một cái muỗng nhưng lại dài tới hai mét, mà cái v·ũ k·hí này lại không hạn chế cấp độ của người chơi, mà nó chỉ yêu cầu người sử dụng phải có đủ điểm sức mạnh, nhanh nhẹn cùng sức bền và các chỉ số khác. Ngoài điểm yêu cầu về các chỉ số ra, quan trọng nhất là người chơi phải có điểm thân thiện với phe bóng tối và những linh hồn thức ăn đi theo.
Vừa hay Điệp Vân Tú đáp ứng được tất cả điều kiện này, mặc dù cậu chỉ còn thiếu một ít điểm chỉ số mà thôi, nên cậu ấy lấy làm mừng vì mình cuối cùng cũng tìm được một v·ũ k·hí cầm tay cho bản thân rồi, mặc dù đó chỉ là một cái muỗng cơ mà có vẫn tốt hơn là tay không a.
Sau khi đổi điểm lấy cái muỗng này và nó ngốn gần hết số điểm mà cậu ta đang có, cậu ấy liền đổi hết số điểm còn lại của mình để lấy những bình thuốc tăng chỉ số, vì cậu ta phải tăng các chỉ số của bản thân lên để đủ điều kiện sử dụng cái muỗng này.
Với số điểm chỉ số ban đầu sau mỗi lần Điệp Vân Tú lên cấp còn tích trữ lại, sau khi cậu đã phân bố vào các điểm chỉ số còn thiếu khác, thì cậu ấy lại sử dụng thêm vài bình thuốc tăng chỉ số để cho bản thân đạt đủ yêu cầu, chỉ có như vậy thì cậu ta mới đáp ứng được yêu cầu sử dụng của cái muỗng này.
________________________________________________________
Chiếc Muỗng Của Vua Ruồi cấp độ: ??
Cấp độ người chơi yêu cầu: không
Điểm sức mạnh yêu cầu: 66
Điểm nhanh nhẹn yêu cầu: 66
Điểm pháp thuật yêu cầu: 66
Điểm phòng thủ yêu cầu: 66
Điểm khéo léo yêu cầu: 66
Điểm may mắn yêu cầu: 66
Điểm chịu đựng yêu cầu: 66
Điểm thân thiện với thế lực bóng tối: 66
Có trên 100 linh hồn đồ ăn theo bạn.
Chỉ số
Sức mạnh: 666~999
Pháp thuật: 666~999
Kỹ năng 1: ẩn (chỉ được mở khi bạn hoàn thành đủ yêu cầu)
Kỹ năng 2: ẩn (chỉ được mở khi bạn hoàn thành đủ yêu cầu)
Kỹ năng 3: ẩn (chỉ được mở khi bạn hoàn thành đủ yêu cầu
______________________________________________________
Kren khá là bất ngờ vì cậu ta có thể đạt đủ điều kiện để đổi được cái muỗng này, không riêng gì Điệp Vân Tú đổi cái muỗng này, còn có những người gặp được thương nhân thần bí trước cậu, cũng có vài người muốn thử đổi lấy cái muỗng này xem sao, họ muốn xem cái muỗng này có gì đặc biệt hay không, nếu may mắn mà cái muỗng này là vật phẩm đặc biệt cao cấp thì họ sẽ lời to.
Nhưng rồi họ lại không thể đáp ứng đủ yêu cầu, để bản thân có thể đổi hay sử dụng được cái muỗng này nên đành bất lực, nhất là điểm thân thiện với thế lực bóng tối và những linh hồn đi theo, vì bọn họ không biết hai điểm chỉ số này tăng lên bằng cách nào, sau khi Điệp Vân Tú đổi lấy cái muỗng này thì Kren chỉ liếc mắt nhìn cậu nhưng lại không nói gì thêm.
Cậu ta không biết rằng cái muỗng mà mình đổi được, nó lại được làm từ Mithril một nguyên liệu hiếm có không dễ bị phá hủy, nếu mua bằng vàng thì nó có giá hàng chục ngàn vàng. Nhưng vì đây là một v·ũ k·hí bị nguyền rủa và khó có thể tìm được người mua và có thể sử dụng được, cái muỗng này được Kren trao đổi từ khu chợ đen của đền thờ, vì bán nó bằng vàng thì không được mà bỏ đi cũng không xong, đối với một thương nhân đây là một vụ làm ăn thất bại, nên ông ta chỉ đành để cái muỗng này ở trong góc của gian hàng trao đổi thần tinh mà thôi.
°°°
Mà Điệp Vân Tú lại không biết được số điểm danh vọng mà bản thân cậu ta đang có như vậy là rất nhiều, vì trước đó cậu có nhận được một thông báo rằng, mình đã đủ điều kiện và số điểm để vào được bảng xếp hạng danh vọng, nhưng cậu ấy lại chọn không công khai bởi vì cậu ta nghĩ.
“Âm cấp thì vào bảng danh vọng làm quái gì cơ chứ? Để người ta biết mà cười vào mặt mình hay sao? Quên nó đi thì hơn”
Với người không có chơi game như cậu, bảng danh vọng này khác nào một bảng công khai cười nhạo mình vậy, mà bảng cấp độ hay những bảng xếp hạng khác, những người chơi kia phải trầy da tróc vảy liều mạng để vào bằng được, thì cậu ấy chỉ xem chúng đều như nhau cả mà thôi.
Cậu không hề biết nếu như bản thân mà vào được những bảng xếp hạng này, cậu ta không chỉ được nổi tiếng, mà còn có thể kiếm được tiền từ việc quảng cáo và quản bá sản phẩm, chỉ bằng việc bản thân mình vào được một trong những bảng xếp hạng này.
Mà người chơi có thể may mắn gặp được thương nhân thần bí, mà họ muốn mua hàng của ông ta thì người chơi đó phải có số lượng điểm danh vọng rất cao, chỉ có như vậy mới có thể mua bán trao đổi với ông ấy được, mà bản thân người chơi đó phải có một lượng vàng rất lớn mới có thể mua được đồ ở đây. Nếu như ở các thành phố bạn chỉ cần có một số lượng vàng đủ lớn là có thể mua được một món v·ũ k·hí tốt, nhưng các chỉ số cùng chất lượng của những v·ũ k·hí này, lại chỉ bằng một phần hai thậm chí là một phần ba so với vật phẩm mà thương nhân thần bí bán.
Nên người chơi rất mong muốn mua được vật phẩm của thương nhân thần bí, nhưng cho dù bạn đáp ứng đủ các yêu cầu trên, bạn muốn mua nhưng muốn gặp thì lại rất là khó khăn, vì thương nhân thần bí không bao giờ ở yên một chỗ, tất cả đều chờ cho duyên phận...
Điệp Vân Tú cầm cái muỗng trong tay, cậu ta có cảm giác cái muỗng này rất vừa vặn với bàn tay của mình, cậu ta nhìn cái muỗng rồi nghĩ đến kỹ năng của bản thân thì bất chợt bật cười, giống như việc ăn hột vịt lộn vậy muốn đập trứng thì mình phải có muỗng để đập chứ phải không nào? Bản thân cầm cái muỗng rồi sử dụng kỹ năng kẻ đập trứng, rồi đi đập những quả trứng của lũ quái vật đây cũng thật sự là tuyệt phối nha, ôi ôi nghĩ tới thôi cũng đã đủ hưng phấn rồi.
Cậu ấy vui vẻ cầm cái muỗng của mình múa vài vòng, rồi xoay tròn đão lấy cái muỗng này qua lại như tôn ngộ không đang xoay gậy như ý vậy, cậu ta đang thử v·ũ k·hí mới này của mình cho quen tay.
Còn Kren khi trông thấy Điệp Vân Tú đang bận nghiên cứu cái muỗng mới mua của cậu ấy, mà cậu ta lại không mua gì thêm nên khá là thất vọng, mặc dù cậu ấy có đổi điểm danh vọng để mua đồ.
Thế nhưng đối với NPC thì điểm danh vọng mà người chơi giao dịch với họ được gọi là thần tinh, đối với những thần tinh này NPC có thể đi trao đổi với những thương nhân của các ngôi đền, hay ở các khu chợ đen gần các ngôi đền và những khu vực đặc biệt khác, nhưng với ông ta thì vàng vẫn là tốt hơn a.
Đang có tâm trạng chán chường vì buôn bán ế ẩm, thì lúc này dường như cảm nhận được gì đó, ông ta vội vàng thu dọn hết đồ đạc cùng hàng hóa của mình lại vào trong ba lô, sau đó liền triệu hồi ra một cổ máy có hình con chuột trũi, rồi ông ta vội vàng điều khiển cổ máy chui nhanh xuống cát và biến mất.
Còn Điệp Vân Tú sau khi múa mây với cái muỗng của mình một hồi chán chê, cậu ta liền quay lại định nói với Kren lời cảm ơn và một vài thắc mắc của bản thân về cái muỗng này, nhưng rồi lại chẳng thấy người ở đâu cả. Cậu ấy định hỏi Kren về lai lịch của cái muỗng này như thế nào, vì trước đó sau một hồi luyện tập sử dụng cái muỗng của mình, thì Tú lại nghe được một dòng thông báo.
*Ting*
“Bạn đủ điều kiện liên kết với chiếc muỗng của vua ruồi Beelzebub”
*Ting*
“Nó sẽ trở về bên bạn, cho dù bạn c·hết và rơi ra nó, chiếc muỗng này vẫn sẽ trở về bên bạn, khi bạn vẫn cho nó thưởng thức những bữa ăn đặc biệt”
*Ting*
"Những hiệu ứng tiếp theo sẽ được mở ra, đến khi bạn đạt đủ điều kiện"
*Ting*
“Vua quỷ Beelzebub đang chú ý bạn”
*Ting*
“Bạn đạt 1200 điểm danh vọng, vì bạn là người thứ năm được Quỷ Thần chú ý”
Sau khi nhận được những dòng thông báo như vậy, cậu không hiểu đó là gì? Cái muỗng mà cũng biết ăn sao? Cho nó ăn bằng cách nào đây? Mà bình thường thì muỗng dùng để ăn rồi cơ mà? Trên đầu cậu ta đầy dấu chấm hỏi.
Muốn biết rõ về một sản phẩm, thì chúng ta nên đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng, mà không hiểu về sản phẩm đó sử dụng như thế nào thì nên hỏi nhà sản xuất, khi Điệp Vân Tú muốn hỏi người bán là thương nhân thần bí, thì người ta đã đi đâu mất tiêu rồi như vậy thật sự là không có trách nhiệm mà.
Điệp Vân Tú đành phải mặc kệ mọi chuyện mà thôi tới đâu thì hay tới đó vậy, cậu ta dự định đi loanh quanh tiếp tục quan sát, xem nơi mình đang đứng là ở đâu trong sa mạc c·hết này và có gì hay không, thì lúc này cậu ấy cảm giác được dưới bề mặt của những đồi cát này.
Chúng đang bắt đầu rung rung lắc dữ dội, đến cả những hạt cát cũng nhảy cả lên theo từng nhịp rung chuyển, trông giống như việc bạn đổ những giọt nước vào một cái chảo dầu đang sôi vậy.
Điệp Vân Tú liền nhìn về phía xa xa thì cậu thấy được một đám bụi bay mịt mù đang hướng về phía của mình rất nhanh, cậu ta vội vàng nheo mắt mình lại để nhìn cho thật kỹ, thì cậu ấy phát hiện được đám bụi đó lại là một đàn bò cạp màu vàng óng.
Vỏ ngoài của chúng phản chiếu lại ánh sáng của mặt trời, chúng di chuyển rất nhanh trông giống như một cơn lũ vàng đang trôi đi trên sa mạc, bọn chúng xuất hiện ở khắp nơi và đang chạy về phía của cậu đang đứng, hoàn cảnh của Điệp Vân Tú lúc này không khác gì chim trong lồng, như cá trong chậu vậy...