Chương 31: Thu phục ma tướng
Khi Điệp Vân Tú lựa chọn chấp nhận, thì lại có một dòng thông báo khác vang lên.
*Ting*
“Bạn đã trở thành một Ma Tướng, những Ma Tộc có giai cấp thấp hơn sẽ bị bạn áp chế”
*Ting*
“Bạn nhận được kỹ năng [Kẻ Bề Trên]”
_____________________________________________
Kẻ Bề Trên cấp A
Áp chế Ma tộc có chức vụ thấp hơn, đối tượng bị áp chế sẽ bị giảm đi 30% sức mạnh.
Áp chế kẻ có cùng chức vụ nhưng có cấp độ thấp hơn, đối phương sẽ bị giảm đi 10% sức mạnh.
Điều kiện sử dụng: Cùng trận doanh
______________________________________________
*Ting*
“Để được nhận phong hào quý tộc cùng chức vụ cho mình, bạn cần phải có sự chấp thuận của Ma Vương”
*Ting*
______________________________________________
Nghiệm vụ cấp A: nhận sự chấp thuận của Ma Vương để trở thành quý tộc.
Phần thưởng: Một tòa lâu đài của riêng bạn, một đội quân Ma Tộc cho riêng bạn.
Hình phạt: cấp độ bị giảm đi 2 cấp, giảm đi 100 điểm độ thân thiện với Ma Tộc, bạn sẽ bị trục xuất khi điểm thân thiện ít hơn 500 điểm
Điểm thân thiện với Ma Tộc hiện tại là: 1000/1000
Thời gian hoàn thành nhiệm vụ: ba mươi ngày.
[Đồng ý] [Từ chối]
______________________________________________
Điệp Vân Tú thở dài sau khi xem xong nhiệm vụ này, có vẻ như miếng bánh dành cho mình cũng không dễ ăn cho lắm.
Dù sao cũng đã lấy được chức vụ Ma Tướng rồi, vì tòa lâu đài, vì một chỗ định cư lâu dài, vì để có đám đàn em hỗ trợ cho bản thân, vì bản thân có một nơi có thể yên ổn mà luyện cấp, vậy thì phải cố lên thôi.
Sau khi đã chấp nhận nhiệm vụ, cậu liền nhìn qua Lich Solomon đang ngồi yên một chỗ mà hỏi thăm.
“Ông có ổn không đấy? Có cần tôi giúp đỡ chuyện gì không?”
Những ngọn l·ửa b·ùng l·ên trong hốc mắt của Lich Solomon cứ lóe lên liên tục, ông ta hừ lạnh rồi trả lời.
“Hừ... không cần ngươi quan tâm, ta tự lo cho mình được, mà ngươi cũng nên tính làm sao để giải quyết với cô ta đi, dù sao thì ngươi cũng đã trở thành một Ma Tướng rồi. Bản thân ngươi cũng không thể g·iết c·hết cô ta được, mà nếu như ngươi chọn cách làm như vậy, thì ngươi cũng phải chuẩn bị tinh thần chịu sự trừng phạt của Ma Vương đi”
Sau khi phải chiến đấu với một Ma Tướng với biệt danh là nữ chiến thần, ông ta đã phải chịu sự áp chế từ kỹ năng này mà chiến đấu chỉ với 80% sức mạnh.
Nhưng với kinh nghiệm của một vị vua huyền thoại như ông ta, đã trải qua quá nhiều cuộc chiến lớn nhỏ khác nhau, với sức mạnh đã khôi phục cũng khá nhiều, thì ông ta cũng đã đấu ngang nhau với Elena cho đến khi Tú quay trở lại.
Mặc dù bị tên đồng minh này của mình vô tình hố thảm và lấy đi 1/10 chỉ số sức mạnh, nhưng điều làm ông ta bất ngờ là, không hiểu sao tên này có thể thoát khỏi Đấu Trường Vĩnh Cửu được.
Vì khi kỹ năng này được mở ra, thì chẳng ai có thể dừng nó lại mà rời đi được trừ khi người thi triển giải trừ, chẳng những thế muốn vô thanh vô tức thoát khỏi nó lại càng không thể nào.
Cho dù là một pháp sư, hay những con quái vật chuyên về di chuyển không gian đi nữa, thì tất cả cũng không thể nào làm được như vậy, ông ta bây giờ chỉ có thể nghĩ rằng, chỉ có những người được các vị thần đưa đến thế giới này, thì bọn họ mới có thể làm được như vậy.
Nếu như có một người chơi khác ở đây biết được suy nghĩ đó của ông ta, thì người ấy sẽ trả lời cho ông ta biết rằng, người khác thường ở đây chỉ có cậu ta mà thôi, chứ không có gì là bất thường nào ở đây cả...
Sau cậu ta khi đi lướt qua bốn tên thuộc hạ của Lich Solomon và Elena, mặc dù Tú khá là tò mò không biết mấy tên này từ đâu xuất hiện ở đây, mà bọn chúng lại nằm một đống ở chỗ này, thật sự là làm choáng chỗ mà.
Bốn tên thuộc hạ này mà biết cậu suy nghĩ như thế, thì chắc chắn máu phun ba thước mà chửi ầm lên rồi.
“Bọn ta nằm ở đây không phải vì chuyện tốt của ngươi làm ra hay sao!!!"
Người thì bị kẻ thống trị của mình gọi đến, người thì bị chủ nhân mình triệu hồi, rồi phải đánh nhau đến sức đầu mẻ trán, cuối cùng nằm lăn lóc như cá c·hết như thế này...
Khi Điệp Vân Tú đi lướt qua bốn tên thuộc hạ kia đến gần Elena, thì cậu ta lại thấy cô ấy không phản ứng gì, lúc này cậu cũng lấy làm yên tâm vì mình sẽ không bị cô ta t·ấn c·ông.
Nhìn cô nàng Sucubus xinh đẹp ở trước mặt, Tú do dự một hồi rồi lấy trong hộp đồ của mình ra một vật phẩm, cậu ấy phân vân là mình có nên sử dụng nó với Elena hay không? Nhưng nếu không sử dụng thì cậu ta lại càng gặp chuyện rắc rối hơn với cô ấy.
Mà khi Điệp Vân Tú cầm vật phẩm này lên tay đứng kế bên Elena, thì tiếng hệ thống lại vang lên.
*Ting*
“Đối tượng đã đủ yêu cầu để sử dụng vật phẩm, bạn có đồng ý sử dụng lên mục tiêu này hay không?”
______________________________________________
[Đồng ý] [Từ chối]
______________________________________________
Tú do dự một hồi rồi chợt nhớ lại một việc mình đã làm, đó là mình đã sử dụng chiêu thập chảo vồ xôi với cô ta, nếu cứ để cô ấy như thế này đến khi tỉnh dậy, thì bản thân chắc chắn sẽ gặp rắc rối to, cậu không muốn lại tiếp tục chạy đông trốn tây như lúc hai con rồng biến thái kia truy đuổi mình, thế là cậu ấy không còn do dự nữa mà chọn đồng ý.
*Ting*
“Vòng kim cô đã được sử dụng”
*Ting*
“Đối tượng không thể t·ấn c·ông bạn, hãy tăng độ thân thiện với bạn lên trên 500 điểm, để đối tượng có thể được bạn triệu hồi ở bất kỳ khoản cách nào, điểm thân thiện hiện tại là 0/1000”
Sau khi cậu ta đồng ý sử dụng vòng kim cô lên Elena, thì ngay trên cổ của cô ấy lại xuất hiện một cái vòng màu vàng chói mắt.
Cậu liền lấy ra từ hộp đồ của mình một bình thuốc khôi phục hoàn toàn, mà cậu ấy đã mua được trong khu chợ khi đi dạo với Curberus A, một tay nhẹ nhàng mở đôi môi mềm mại và đàn hồi của Elena ra, còn tay kia đổ thuốc vào miệng cho cô ấy.
“Khặc... Sặc... Khụ...”
Khi uống được Điệp Vân Tú móm cho hết một bình thuốc, hiệu ứng b·ất t·ỉnh của cô ta dần biến mất, số HP của cô ấy tăng lên lại được gần một nửa. (đồ hịn có khác)
Khi tỉnh lại Elena liền mở mắt ra, thì lại thấy tên biến thái đeo mặt nạ đang ngồi xổm ở trước mặt mình, làm cô ấy hốt hoảng vội vàng lùi về phía sau.
“Đã tỉnh lại rồi à? Cô còn có thấy khó chịu ở đâu nữa hay không?”
Nghe được lời Tú hỏi, Elena liền kiểm tra khắp cơ thể một hồi rồi thở phào nhẹ nhõm.
“May quá vẫn còn nguyên”
Mặc dù là Ma Tộc nhưng dù sao cũng là một cô gái, mà cô ta lại càng không thích đàn ông, nghĩ tới việc lần đầu tiên của mình bị mất trong tay một tên biến thái thì, cho dù cô ta là một Ma Tướng cứng cỏi tới đâu cũng không thể chấp nhận được.
Nhìn lại việc hắn ta không lợi dụng lúc cô b·ất t·ỉnh, mà làm chuyện xấu xa với mình, rồi nhìn bình thuốc mà hắn ta cho cô uống còn nằm lăn lóc trên đất, cùng với cảm giác bàn tay chạm lên môi mình vẫn còn vương lại, Elena liền nghĩ cái tên này cũng không quá đáng ghét đi.
*Ting*
“Độ thân thiện Elena dành cho bạn là 80 điểm”
Nhưng rồi nhìn lại hai tên thuộc hạ của mình đang nằm lăn lóc trên sàn, cùng chỉ số của bản thân mất đi 1/10 thì cô ta lại phẫn nộ.
*Ting*
“Điểm phẫn nộ của Elena đành cho bạn tăng 100 điểm”
Mà cô ấy từ khi nhận được kỹ năng Đấu Trường Vĩnh Cửu, thì chưa từng thất bại bao giờ, mà lại thua bởi một người đàn ông đã táy máy tay chân với ngực của mình, nhưng mà hắn cũng đã giúp cô hồi phục trở lại, rồi còn dịu dàng hỏi thăm mình nữa, cùng với cái cảm giác lần đầu tiên được một người đàn ông quan tâm, nó cũng không tệ cho lắm nha.
*Ting*
“Độ thân thiện của Elena dành cho bạn là 100 điểm”
Khi cô ta định trả lời Điệp Vân Tú thì lại thấy, trên cổ mình từ khi nào lại xuất hiện một cái vòng, cô ấy dùng hết sức để gỡ nó ra nhưng lại không được, vì trên cổ cô ban đầu hoàn toàn không có nó, mà chỉ khi cô ấy b·ất t·ỉnh thì nó mới xuất hiện, ở đây chỉ có ba người là tỉnh táo mà kẻ ở gần mình nhất lại là tên này, cô ấy chắc chắn rằng kẻ làm ra chuyện này chỉ có Tú mà thôi, Elena liền phẫn nộ mà cảm thấy đàn ông vẫn là sinh vật không đáng tin.
Điệp Vân Tú lúc này trong đầu vô vàn dấu chấm hỏi, chỉ đơn giản một câu hỏi thăm thôi mà, sao mà cô ta lúc giận lúc vui thế nhỉ?
Phụ nữ đúng là sinh vật khó hiểu mà, khi bạn đã hiểu được cảm xúc của họ ở một mức độ nhất định, thì cảm xúc của họ lại chuyển sang cung cảm xúc khác mất rồi.
°°°
“Khịt... Khịt... Cái mùi này... Không phải hắn đấy chứ? Người anh em à ngươi đừng gây rắc rối cho ta a, ngươi có thể đi khắp thành tham quan trêu ghẹo người khác, nhưng vạn lần đừng bao giờ đến phá nơi các Ma Tướng đang ở. Nhất là đừng bao giờ đến cung điện của Ma Vương mà trêu chọc ngài ấy, ta không thể bao che nổi cho ngươi được đâu ... Gâu...”
Lúc này đây con Curberus A đang đội một cái nón thám tử, trên miệng ngậm theo một tẩu thuốc, còn hai cái đầu còn lại hít lấy hít để các mùi xung quanh để điều tra.
Theo lời khai của các nhân chứng tố giác, thì có một tên đeo mặt nạ có cặp sừng màu xanh, vâng là màu xanh dương chứ không phải xanh lục, đang dịch chuyển ở khắp nơi.
Hắn chỉ xuất hiện một lúc rồi biến mất, không có làm bất cứ hành động gì, nghe lời khai của các bị hại, nó cũng nghĩ đến là Tú rồi, nhưng nó cũng phải lại hiện trường xác minh xem có đúng là cậu hay không?
Khi đã xác định là Tú nó cũng đành mắt nhắm mắt mở vì cậu thôi, dù sao cũng đã nhận làm anh em với nhau rồi, với lại cậu cũng chẳng gây bất lợi gì với những Ma tộc này, nên nó cũng không thể bắt cậu chịu trách nhiệm được.
Nó chỉ cầu mong là cậu sẽ không chọc đến các Ma Tướng và Ma Vương thôi, nhưng nó lại không biết rằng đều nó đang lo sợ, thì lại đã trở thành sự thật...