Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 33: Âm mưu




Chương 33: Âm mưu

Ma Vương nhanh chóng nắm lấy một cái khăn ở gần mình, rồi che đi cái thứ ở giửa hai chân của bản thân lại, ông ta nhíu mày nhìn Điệp Vân Tú rồi nói.

“Ngươi là ai? Sao lại xuất hiện được ở trong hồ tắm của ta?”

May mắn cho Tú là ông ấy hỏi trước chứ không ra tay t·ấn c·ông, nếu là người bình thường tự nhiên thấy có người lạ xuất hiện ở trong nhà tắm của mình, thì phản ứng đầu tiên của họ chính là tìm mọi cách đuổi kẻ lạ mặt ấy ra khỏi đấy, mà với người có sức mạnh như Ma Vương, thì tất nhiên là cho kẻ lạ mặt đó một đòn t·ấn c·ông là tốt nhất.

Trái tim của Điệp Vân Tú lúc này cũng đập bình bịch không thôi, bản thân tuy đã gia nhập Ma Tộc rồi, nhưng mà lần đầu tiên gặp được lãnh đạo với một cách khó đỡ như thế này, thì thật sự là cậu không biết phải làm sao để giải thích.

Thấy được ông ấy sẽ vẫn bình tĩnh hỏi mình như vậy, thì cậu cũng thở ra một hơi con mắt liền đảo một vòng suy nghĩ thật nhanh ra câu trả lời.

Tú sợ rằng câu trả lời của mình để cho ông ta không vừa ý, thì bản không chỉ bị cho lên bảng đếm số mà sau đó cũng khó có mà ở lại trong Ma Tộc tiếp tục nữa, nếu bản thân mà bị đuổi ra khỏi thành phố này, chắc chắn rằng không được bao lâu thôi, thì cặp rồng khốn kiếp kia sẽ lại tìm đến bản thân mà t·ruy s·át mình tiếp tục.

Trong đầu Tú lúc này đang có muôn vàn sợi neuron thần kinh đang chạy đua thật nhanh, chúng đang chạy hết công suất để đưa ra ngay một lý do, mọi thứ diễn ra sau câu hỏi của Ma Vương không tới hai giây.

“Thưa Ma Vương bệ hạ, tôi là Ma Tướng mới thành công thăng chức và tôi đến đây là để trình diện ngài, thưa Ma Vương tôn quý”

Nghe cậu nói như vậy ông ta im lặng một hồi nhìn Điệp Vân Tú, không biết ông ấy đang suy nghĩ gì trong lòng mình lúc này, nhưng rồi ông ấy lại lên tiếng.

“Ngươi trở thành Ma Tướng từ khi nào? Ta nhớ rằng là mình chưa từng phong tước cho ai trong thời gian này, cũng như thăng chức thêm cho một Ma Tướng trong thời gian qua”

Không một tiếng động một cỗ áp lực vô hình xuất hiện, rồi đè ép lên người của Điệp Vân Tú sau khi Ma Vương dứt lời, làm cho cậu ta không kìm được mà rên lên thành tiếng.

“Hự... ự...”

Đây là một kỹ năng nội tại của Ma Vương [uy áp của Ma Vương] chỉ cần là Ma Tộc hay bất kỳ chủng tộc nào khác gia nhập Ma Tộc, thì những kẻ đó sẽ phải chịu uy áp từ kỹ năng này của ông ta và làm giảm đi 50% sức mạnh kẻ đó.

Mà Điệp Vân Tú cũng đã gia nhập Ma tộc rồi, chẳng những thế giờ lại trở thành một Ma Tướng bằng một cách không ai ngờ tới được, nên cậu ta không tránh khỏi việc bản thân bị kỹ năng này đè ép, Tú lúc này rất cẩn thận trả lời câu hỏi của ông ta.

“Tôi vừa đánh bại Ma Tướng Elena, từ trong Chiến Trường Vĩnh Cửu của cô ấy, nên bây giờ tôi mới trở thành Ma Tướng thưa ngài”

Ma Vương nhìn Điệp Vân Tú với ánh mắt thâm thúy, rồi cuối cùng nở một cười mà như không cười nói với cậu.

“Hừm... Với tên yếu ớt như ngươi mà có thể chiến thắng Elena? ngươi đang nói đùa với ta? Hay là đang xem ta là một tên ngu ngốc vậy?”

Uy áp lại tiếp tục được tăng lên, Điệp Vân Tú lúc này khổ không thể tả, cậu ấy bây giờ có suy nghĩ rằng, bản thân có nên chọn logout hay không? Thật sự là một lão Ma Vương khó chịu, nhưng rồi cậu ta cắn răng tiếp tục trả lời.

“Không phải mình tôi chiến đấu với cô ấy, mà tôi còn được một minh hữu của mình hỗ trợ nữa thưa ngài"

Khi Tú vừa nói xong thì cái uy áp đang đè ép mình tự nhiên biến mất, làm cho cậu thả lỏng một hơi mà ngồi xụi lơ xuống đất, thấy cậu ta như thế, đôi môi của Ma Vương bất giác giương lên một độ cong ma mị, rồi mỉm cười nói với Điệp Vân Tú.

“Nãy giờ mi nói chuyện với ta, mãi mới có một câu trả lời làm ta thấy vừa ý, mọi thứ lúc này mới hợp lý hơn rồi đó, nói đi mi đến đây gặp ta có chuyện gì? Không được nói vòng vo, nói thẳng vào vấn đề cho ta"



Mặc dù là bản thân là vô tình đến đây, nhưng cậu cũng suy nghĩ một lúc, rồi chỉnh lý lại suy nghĩ mình rồi trả lời.

“Tôi đến đây với mong muốn đạt được phong tước từ ngài, và tôi muốn báo cáo với ngài một số việc quan trọng...”

Sau khi nói ra những việc mà mình muốn nói, mà Ma Vương sau khi nghe Tú báo cáo những điều mà cậu biết, ông ta im lặng một lúc rồi trả lời.

“Được thôi nếu những lời mi nói là sự thật, thì việc này có thể xem là một phần công lao của ngươi, ta sẽ phong tước quý tộc cho ngươi sau khi điều tra rõ lời ngươi nói, nhưng trước đó việc ngươi tự ý xông vào hồ tắm của ta khi chưa được phép, thì ngươi cũng phải nhận được h·ình p·hạt cho hành động đó của mình Moving Shadow”

Ma Vương vừa dứt lời, liền thấy một tấm màn màu đen hiện ra trước mặt của ông ta, rồi tấm màng này liền di chuyển theo từng cử động trên ngón tay ông ấy, nó được Ma Vương điều khiển bay thẳng vào màng bảo hộ của Điệp Vân Tú, rồi một tiếng vang đổ vỡ vang lên.

“Ầm... Koeng... Loảng xoảng”

Điệp Vân Tú

“!!!...”

Tấm màng bảo vệ người chơi của cậu ta, nó bị vỡ vụn ra y như những mảnh thủy tinh trước đòn công này này, cho dù là một NPC mạnh mẽ như chiến thần Elena, cô ta dùng hết sức còn không làm được gì tấm màng bảo vệ này, vậy mà chỉ với một đòn t·ấn c·ông nhẹ nhàng của Ma Vương thôi, thì tấm màng bảo vệ này liền tan vỡ ra như vậy, đúng không hổ danh là Ma Vương mà.

Sau tiếng tan vỡ này, dường như từ trong cõi u minh đang có gì đó nhắc nhở Điệp Vân Tú rằng, khắc tinh của đời mình cũng đã xuất hiện rồi.

Sau khi dính phải đòn t·ấn c·ông này từ Ma Vương, tấm màng đen đó không gây cho Tú một chút sát thương nào, nhưng nó liền nhanh chóng bao bọc cậu lại trông như một đòn bánh tét, rồi tấm màng đó lại di chuyển theo từng cử động từ ngón tay của Ma Vương, rồi nhanh chóng quăng Tú ra khỏi ban công của hồ tắm rồi rơi thẳng xuống biển.

"Aaaaaaaa"

“Ùm!!.”

Vì bản thân bị cuộn lại như đòn bánh tét, nên bản thân của Điệp Vân Tú không thể sử dụng được kỹ năng cánh của vua ruồi để bay lên, mặt cậu đâm thẳng xuống biển y như bản thân đâm đầu vào một bức tường vậy, như thế thì cũng khá là đau nha, rồi sau đó tiếng hệ thống thông báo cũng vang lên.

*Ting*

"Bạn bị mất -318HP"

*Ting*

“Bạn đã bước vào vùng biển chuộc tội”

*Ting*

“Bạn nhận được 3600 điểm danh vọng, vì bạn đã khám phá được khu vực mới, tỷ lệ rơi đồ và cấp độ của bạn sẽ được nhân đôi khi bạn đi săn ở nơi đây”

Bỏ qua dòng thông báo đó của hệ thống, Điệp Vân Tú lúc này mới hiểu vì sao mà lãnh địa của Ma Vương, nó lại có hình bán nguyệt như vậy rồi.

Không ngờ được rằng sau lưng thành Ma Vương, lại là một vách núi cao dựng đứng hơn trăm mét, từ vách núi này kéo dài đến cuối hai bờ tường thành là những ngọn núi cao cả nghìn mét, mà bên dưới là một vùng biển sâu thẳm vô cùng tăm tối.



Tú lúc này cũng không khỏi cảm thán với thành lũy tự nhiên này, nó thực sự là một hệ thống phòng thủ vững chắc vô cùng, vừa kiên cố vừa ít tốn chi phí xây dựng hơn những công trình phòng thủ khác.

Trong khi Tú vẫn còn chìm đắm trong cảm thán, thì ở dưới biển đột nhiên xuất hiện hàng chục cái xúc tu khổng lồ, mỗi cái cũng có chiều dài hơn hai chục mét, rồi một trong những xúc tu đó liền quấn lấy cả người cậu ấy, rồi cái xúc khổng lồ kia nhanh chóng lôi Điệp Vân Tú xuống đáy biển.

Cậu ta bị kéo đi rất nhanh một đường đi thẳng tận đáy biển, phải cố gắng hết chín trâu hai hổ, thì cuối cùng cậu cũng ấy thấy được kẻ đang kéo mình xuống là cái thứ gì.

________________________________________________

Kraken thần thoại

LV:???

HP: ???/???

MP: ???/???

Trạng thái: Săn mồi, tham lam, canh phòng

________________________________________________

Đó là một con bạch tuộc khổng lồ, đây là một quái vật huyền thoại của biển cả, là một cơn ác mộng của biết bao nhiêu thủy thủ, ngoài con bạch tuộc khổng lồ này ra, thì ở xung quanh nó lại có một đám nửa người nửa cá.

Mà bọn chúng mang trên tay món v·ũ k·hí là một cây đinh ba, có tên thì cầm theo cả lưới và một cây cung có thể sử dụng dưới đáy biển, bọn chúng có hàng chục ngàn tên người cá đang bơi qua bơi lại xung quanh giống như đang tuần tra, mà Điệp Vân Tú cũng nhìn thấy được thông tin của bọn chúng.

_________________________________________________

Bán nhân ngư

LV: 769

HP: 35700/35700

MP: 9860/9860

Trạng thái: cảnh giác, canh phòng, nghe lệnh

_________________________________________________

Điệp Vân Tú không khỏi rùng mình khi thấy được cái cảnh tượng này, không ngờ rằng cái nơi mình vừa rơi xuống, lại có một đội hình khủng bố như vậy, lúc này cậu mới hiểu được là vì sao mà đòn t·ấn c·ông của Ma Vương, nó lại chẳng có lực sát thương lên mình như vậy.



Chẳng cần ông ta phải ra tay, thì cái đám kinh khủng này cũng sử lý cậu ấy thay cho ông ấy rồi, mà ở sau nhà mình lại có một đám khủng bố như vậy, ông ta không lo lắng một chút nào hay sao?

Tú lúc này chỉ biết nhắm mắt buông xuôi, với chênh lệch cấp độ lẫn số lượng như thế này với bản thân, mà nguy cơ còn cao hơn gấp mấy lần với hai con rồng biến thái kia, thì có cố gắng vùng vẫy cũng chỉ có một kết quả mà thôi.

Chính vào thời khắc cuối cùng, trước khi bản thân bị con bạch tuộc bỏ vào miệng rồi sau đó trở thành một thành phẩm chui ra từ hậu môn của nó, Tú thấy được ở dưới đáy của vùng biển đen ngòm này, lại có một có một nơi phát ra ánh sáng làm cậu chú ý.

Tú cố gắng nheo mắt nhìn cho thật kỹ xem, chỗ phát ra ánh sáng đó là gì, sau một hồi cố gắng nhìn, thì cậu ta thấy được nơi phát ra nguồn sáng đó là một cái bình đài, bên trên bình đài đó dường như có hai bóng người đang bị xích trên hai cây trụ thật lớn.

Vì khoản cách quá xa và cũng ì vùng nước này quá tối, cậu ấy không thể thấy rõ được khuôn mặt của hai người này, Điệp Vân Tú cố gắng nhìn kỹ càng hơn nhưng con Kraken lại không đợi được, nó liền trực tiếp nuốt cậu vào trong bụng.

*Ting*

“Bạn đ·ã c·hết”

“Cấp độ của bạn bị giảm -1”

Điệp Vân Tú lập tức bị đưa về sảnh chờ của mình, phải mất một lúc Tú mới lấy lại cảm giác bình thường sau khi bản thân bị con Kraken nuốt, Rose thấy cậu đang đứng thững thờ như vậy cũng bay lại rồi rải những cánh hoa lên đầu cậu ta, Tú không thèm để ý Rose đang bay qua bay lại làm trò trước mặt mình, mà vẫn còn chìm đắm trong suy nghĩ của bản thân.

"Hai bóng người mà mình thấy dưới đáy biển đó là gì ấy nhỉ? Khi nhìn thấy hai bóng người này lại mang đến cho mình một cảm giác kỳ lạ không nói nên lời, thật sự là khó mà hình dung được cái cảm giác này nha"

Sau khi suy nghĩ một hồi mà vẫn không tìm ra đáp án, Tú biết rằng mình có nghĩ nhiều đi nữa thì cũng không giải quyết được vấn đề, để sau này khi bản thân mạnh hơn, thì mình sẽ đến đó nghiên cứu thêm...

°°°

Trong một căn phòng tối tăm không một tiếng động, có một người đàn ông đang nhìn một cái bản đồ dưới ánh sáng của đèn cầy.

Ở một góc tối của căn phòng, lại bước ra một người trên mặt đeo một chiếc mặt nạ hình một con chuột, toàn thân khoát lên một bộ đồ màu đen.

“Chuyện ta giao phó cho các ngươi, mọi thứ đã làm xong chưa?”

Ông ta lên tiếng hỏi người vừa bước ra từ trong bóng tối đó, nhưng ánh mắt vẫn không thôi nhìn vào tấm bản đồ.

“Thuộc hạ đã làm xong mọi việc, những người đó cũng đồng ý hợp tác với chúng ta, chỉ cần ngày đó bắt đầu, thì chúng ta có thể thực hiện theo kế hoạch”

Ông ta gật đầu hài lòng rồi lên tiếng.

“Được rồi ngươi có thể lui đi, chuẩn bị cho thật tốt, kế hoạch lần này rất quan trọng không được sai lầm”

“Vâng thưa chủ nhân”

Sau khi trả lời, người đó liền lui vào bóng tối và biến mất.

Còn người đàn ông này nhìn bản đồ, rồi nở một nụ cười điên loạn.

“Hahahaha... Hahahaha... Khặc khặc... Ui ui đã quá lâu không cười to như vậy, đau họng quá... Các ngươi hãy đợi đấy, ta chờ đợi ngày này cũng lâu lắm rồi... Hahaha... Khụ khụ”

Sau khi một tràn cười điên cuồng, trên bàn tay người đàn ông đó xuất hiện một q·uả c·ầu l·ửa, rồi tấm bản đồ trên tay ông ta không chịu được bao lâu mà hóa thành tro tàn....

“Phừng... Ừng”