Chương 86: Giao dịch, đấu giá vật phẩm và bỏ chạy ba
Điệp Vân Tú sau khi ôm Mạnh Bà trên tay bay qua cây cầu Nại Hà, cậu nhìn bên dưới cây cầu có vô số người đang bơi lội ở đó và nghĩ.
“Sông gì mà có nhiều hải sản thế nhỉ? Nếu không bị mấy tên Đầu Trâu Mặt Ngựa này đuổi theo, thì mình cũng xuống bắt một mớ về ăn rồi”
Tú lắc đầu tiếc nuối, nhưng cũng tranh thủ bay đi khỏi cây cầu này, sau khi cậu bay đi thì ở dưới cây cầu Nại Hà liền vô số tiếng la hét vang lên.
“A!!! Đau quá!!! Đừng kẹp ta nữa buông tay ta ra”
“A!!! Ư!!! Đừng quấn cổ ta nữa con rắn kia, á ta lại bị hai con rắn độc cắn nữa rồi, c·hết ta nữa rồi a!!”
“Ngươi im đi!!! Ta mới bị đám cá rỉa xong chỉ còn lại bộ xương đây, mới vừa khôi phục lại thì nghe ngươi thét điếc cả tai, hả khoan mà đừng!!! Ta mới hồi phục thôi mà đừng rỉa ra nữa aaa”
Có vô số rắn độc, của, cá thay phiên nhau cắn, kẹp, rỉa những người này đến c·hết, nhưng không ngờ lại chẳng mất bao lâu thì bọn họ lại khôi phục bình thường. Rồi tiếp tục bị hành bằng cách cắn nuốt cơ thể của những người này, vì Điệp VânTú bay qua quá nhanh, nên cậu không kịp thấy rõ tình hình bên dưới, cứ nghĩ rằng họ chính là ngư dân xuống sông bắt hải sản nha.
*Ting*
“Bạn đã bước vào khu vực núi đao”
“Bạn nhận được 4200 điểm danh vọng, vì bạn đã khám phá được khu vực mới. Tỷ lệ rơi đồ và cấp độ của bạn sẽ được nhân đôi khi bạn đi săn ở đây”
Ở trước mặt Tú có vô số lưỡi đao to lớn khác nhau, những lưỡi dao này được xếp xen kẽ với nhau hóa thành địa hình đồi núi, trên những lưỡi đao này, có vô số người đang bước đi trên đó.
Họ bước từng bước không nhanh không chậm, nhưng trong mắt những người này, nơi cuối cùng của núi đao cách bọn họ không xa, những người này cố gắng đi mãi mặc dù là đau đớn, những nơi họ đi qua để lại sau lưng những vệt máu dài.
Điệp Vân Tú thấy được cảnh đó mà cậu cứ nghĩ rằng, Âm Phủ cũng có người tập diễn xiếc đi trên mũi đao ư? Thật là đông đúc và cần cù quá nha.
Nếu mấy người này biết được những gì cậu đang nghĩ, thì chắc chắn mỗi người phun một ngụm nước bọt thôi cậu cũng c·hết ngộp à nha, họ sẽ chỉ vào mặt cậu và nói.
"Ta nhổ vào mặt ngươi à, ngươi đi diễn xiếc, cả nhà ngươi đều đi diễn xiếc thì có, ngươi không thấy bọn ta rất đau đớn hay sao?"
Cảm xúc của mấy người ra sao thì cậu không biết, vì cậu đang bận rộn né tránh những sợi roi và dây xích t·ấn c·ông về phía mình.
Đầu Trâu và Mặt Ngựa cố gắng bắt Điệp Vân Tú cho bằng được, một phần là Mặt Ngựa bị thiến đi làm Đầu Trâu vô cùng tức giận, vì đây là chiến hữu đã làm việc bên cạnh hắn rất lâu rồi.
Mà tên con người kia hắn có thể làm đồng đội hắn như vậy đượcc, thì cũng có thể làm mình như thế a, phải nhanh chóng trừ khử tên này, hắn là một mối nguy hại của hạnh phúc của mấy lão bà, cùng hôn nhân gia đình của đàn ông nha.
Còn lý do còn lại là Mạnh Bà đã rơi vào tay của hắn rồi a, nếu như không có Mạnh Bà nấu canh quên lãng thì không có ai làm được.
Mà khi những tên này vào vòng xoáy luân hồi, bọn họ sẽ nhớ hết chuyện của tiền kiếp, mà không những Địa Phủ đại loạn, mà những nơi của những người chuyển kiếp đến sẽ loạn theo.
Đúng như sự lo sợ của bọn họ, những người không uống canh của Mạnh Bà lúc này đi vào vòng xoáy luân hồi trở về dương gian, người thì đầu thai thành con của một thương gia giàu có, người thì đầu thai thành con của một đại tướng, người đầu thai thành những con quái vật v.v...
Tất cả trước khi bước vào, bọn họ đều thấy rõ là ai đã giúp họ vào luân hồi mà không quên chuyện cũ, vì khi đã có kinh nghiệm một đời người, thì họ sẽ biến bản thân mình thành người giỏi nhất ở kiếp sau.
Lúc này trong đầu cậu luôn nghe thông báo của hệ thống thông báo điểm thân thiện của cậu, với những người đó tăng lên.
“Bốpp!!! Bẹpp!!! Leng... Keng”
Lại thêm một người ở núi đao bị ngọn roi và xích quật vào người, bị biến thành bánh thịt, khi Điệp Vân Tú né tránh mấy đòn đánh của hai tên Đầu Trâu Mặt Ngựa, khi cậu đang bay quanh núi đao này.
Những người bị đ·ánh c·hết lại được hồi sinh lại nơi bắt đầu, tên mới c·hết này oán hận không thôi, chỉ cần hắn vượt qua khỏi núi đao này sau đó qua cầu Nại Hà.
Thì hắn đã chuộc hết tội của mình mà bước vào luân hồi rồi, mà ai ngờ lại bị cái tên màu đỏ cam đang bay kia, lại dẫn mấy tên âm sai tới đây phá đám làm hắn c·hết. Hắn phải bắt đầu đi lại từ đầu tức giận mà không thể làm gì, rồi bên cạnh hắn có một tên mới đến và một tên phải đi lại từ đầu, thế là hắn đẩy cho hai tên này ngã xuống c·hết cho xã tức.
Mà hai tên kia vừa c·hết lại hồi sinh ở kế bên tên này, tự dưng khi không lại bị đẩy ngã c·hết như vậy thì đâu thể nhịn được, thế là bọn hắn đánh và đẩy nhau. Làm nhiều người vừa xuất hiện bị cuốn vào, thế là ở đầu khu vực Núi Đao lúc này loạn cào cào.
*Ting*
“Bạn đã bước vào khu vực Chảo Dầu”
“Bạn nhận được 4400 điểm danh vọng, vì bạn đã khám phá được khu vực mới. Tỷ lệ rơi đồ và cấp độ của bạn sẽ được nhân đôi khi bạn đi săn ở đây”
Trước mắt Điệp Vân Tú, là một đám người đang bơi qua một cái dòng sông dầu đang sôi sùng sục, nói nó là con sông thì cũng không phải là con sông, mà là một cái chảo khổng lồ to như một con sông.
Những người cố gắng bơi qua con sông dầu này đều bị chiên chín, người thì thịt chín đến nỗi bốc ra mùi thịt nướng, thơm đến nỗi Tú đang ôm Mạnh Bà bay trên cao còn nghe thấy được, làm cho bụng cậu cồn cào không thôi.
“Mùi thịt nướng ở đâu thơm thế, mà ở đây đông người đang tập bơi quá nhỉ, a có người c·hết đ·uối nữa kìa chìm mất rồi, ồ hắn lại xuất hiện ở trên bờ luôn kìa”
Người ta đang chịu đau đớn vì dầu chiên, mà trong mắt cậu chỉ là một đám người đang cố gắng tập bơi, cũng may mà c·hết chìm rồi cũng được hồi sinh, nơi này đúng là thiên đường tập luyện mà.
Đám người này mà nghe được, chắc chắn là phun máu tức c·hết tại đương trường, không thì cũng c·hết đứng như Từ Hải luôn a.
*Ting*
“Bạn đã bước vào khu vực Đá ĐÈ”
“Chà ở đây có nhiều người tập gym ghê, đội một cục đá cũng cả trăm kg luôn kìa"
*Ting*
“Bạn đã bước vào khu vực Cối Giã”
“Qua dưới này cũng có mãi võ luôn à? Lấy thân mình đỡ cối lợi hại a”
*Ting*
“Bạn đã bước vào khu vực Núi Băng”
“Hắcc... Xìì mấy người này là người nước ngoài hay sao, mà lạnh thế này lại cởi trần đi leo núi thế hả”
*Ting*
“Bạn đã bước vào khu vực Huyết Trì”
“Chà chà ở đây có tắm phù sa nữa nha, nếu không phải đang bỏ trốn thì mình cũng muốn xuống thử tắm phù sa một lần ghê”
Với người ta Âm Phủ là một nơi đáng sợ và kinh khủng, còn trong mắt cậu ai ngờ lại biến thành nơi tập luyện, nghĩ dưỡng a.
Mà Đầu Trâu Mặt Ngựa đang đuổi sát phía sau bực mình vô cùng, chỉ vì ném chuột sợ vỡ bình, mà t·ấn c·ông nhằm Mạnh Bà đang được Tú ôm trên tay . Nên bọn chúng chỉ t·ấn c·ông đằng sau khi tới gần, ai ngờ đâu cậu lại lẫn như cá trạch, bao nhiêu đòn t·ấn c·ông đều rơi lên đầu mấy tên xui xẻo đang chịu phạt.
“không biết ta có xuất hiện ảo giác không? Sao ta cảm thấy tên con người này, hắn giống như đang đi tham quan dạo chơi thế nhỉ?”
Đầu Trâu bực tức nói, mặt ngựa cũng trả lời.
“Ừ ta cũng có cảm giác ấy giống như ngươi vậy nha, Không biết tình hình của Mạnh Bà ra sao rồi, thật sự tội nghiệp cô ấy chắc phải bị tên này uy h·iếp ghê gớm lắm, nên mới ngồi im cho hắn ôm như vậy”
Khi cả hai tên này đang lo lắng cho Mạnh Bà, thì Mạnh Bà trong lúc này thì đang vui lắm, cảm giác được một người đàn ông ôm kiểu công chúa chạy trốn. Đằng sau thì lại bị kẻ thù truy đuổi, rồi cùng nhau bay qua những con đường, cùng nhau bay qua bao khó khăn, cảm giác cũng không tệ nha.
Điểm thân thiện của Mạnh Bà dành cho Tú càng ngày càng tăng lên, làm cậu càng ngày càng hoảng rồi nghĩ.
“Tôi chỉ ôm thôi mà cô thích tôi làm gì cơ chứ, mà nếu ôm cô ta về tới nơi, phải làm sao giải thích với mọi người cùng Công Chúa đây?”
Cậu cảm thấy mấy ngày nay, mình gặp chuyện rắc rối về phụ nữ khá là nhiều, từ ngoài đời tới cả trong trò chơi cũng không thoát. Tú nghĩ xem mình có nên gặp Tuấn và Sang không, để hỏi hai người họ cách thoát khỏi những rắc rối này nha.
“Hai người chúng ta đã báo cáo mọi chuyện cho Thập Điện Diêm Vương rồi, các ngài ấy đã đóng lại cửa luân hồi, ngoài mấy tên chạy thoát đi trước đầu thai ra, hầu như tất cả đều đã bị chặn lại rồi. Mấy vị đó đều ra lệnh cho chúng ta, phải nhanh chóng bắt tên con người này về chịu tội, nhanh chóng cứu Mạnh Bà trở về nếu không thì, cánh cửa luân hồi này phải ngừng sử dụng rồi”
Hắc Bạch Vô Thường nói trong gấp gáp, trong thời gian đuổi theo Tú, cả hai phải báo cáo về cho cấp trên mình rõ chuyện ở đây, mọi thứ đã vượt ngoài tầm kiểm soát của bốn tên này rồi. Bọn hắn không ngờ chỉ vì truy đuổi một tên con người, Âm Phủ phải một phen gà bay chó sủa như vậy, Đầu Trâu Mặt Ngựa cũng bực tức nói.
“Bọn ta cũng muốn lắm a, tên con người này lúc đầu còn né tránh đòn t·ấn c·ông của bọn ta, nhưng khi hắn biết chúng ta cố kỵ không đánh trúng Mạnh Bà. Hắn liền vô sỉ cõng Mạnh Bà trên lưng để bọn ta không dám t·ấn c·ông nữa, aa thực là tức quá đi mà, nếu ta mà bắt được thì tất cả các h·ình p·hạt ở nơi đây, ta sẽ cho hắn đều thưởng thức hết a”
Đầu Trâu và Mặt Ngựa hí và rống lên trong tức giận, nhưng cả bọn cũng bắt đầu lo lắng, Điệp Vân Tú và Mạnh Bà mà bay khỏi khu vực Huyết Trì này, sẽ có thể đến được vùng đất n·gười c·hết.
Ở nơi đó là khu vực trung lập, không thể đưa nhiều người đến nơi đó để bắt người được, vì như vậy sẽ chịu vay công của những phe khác.
Giống như lần trước, khi bốn tên này tới nơi bắt người thì những vị kia cũng xuất hiện, còn chưa nói tới Diêm Vương đại nhân lại không thể làm cứng lại mấy vì kia.
Diêm Là Vương căn dặn âm thầm bắt Tú, trước khi cậu chạy về kế bên con rắn chín đầu ấy, như vậy nào có dễ a, tên này trơn trượt như lươn Cao Bằng vậy nha.
Lúc này đây, Hắc Bạch Vô Thường cũng vừa hồi được một kỹ năng truy bắt n·gười c·hết hay Sống của mình, để bắt về một tên khá là khó chịu.
Nếu sử dụng kỹ năng này để bắt Điệp Vân Tú thì tên kia sẽ thoát ra, mà không bắt tên này được thì sẽ bị Diêm La Vương trách phạt, thế là cả hai quyết định sử dụng kỹ năng đó, vì bọn hắn không tin rằng có đủ bốn âm sai cao cấp ở đây, mà không bắt được mấy tên này sao.
“Âm dương nghịch đảo”
Một nửa vòng thái cực màu đen xuất hiện trước mặt Điệp Vân Tú và Mạnh Bà, còn nửa còn lại xuất hiện ở phía hai tên Hắc Bạch Vô Thường.
Đảo mắt một cái cậu và Mạnh Bà xuất hiện ở vị trí của hai tên này vừa đứng, và kế bên hai người lại có thêm một người.
“Khốn kiếp bọn Âm Phủ các ngươi đám b·ắt c·óc ta, đỉnh Olympus sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu”
Một người đàn ông vừa xuất hiện liền chửi bới một hồi, với thân hình to lớn của một người đàn ông lực lưỡng, nhưng lại có đôi chân mất cân đối, có vẻ như chân ông ta có tật, không hiểu sao hai tên Hắc Bạch Vô Thường lại bắt ông ta nhỉ? Tú tò mò liền xem thông tin của ông ta.
____________________________________________
Hephaestus (thần: ???)
Cấp độ:???
HP: ???/???
MP: ???/???
Trạng thái: Nổi giận, tìm kiếm
___________________________________________
Thì ra là một NPC cấp cao, không biết bọn họ bắt ông ta làm gì nữa, cậu đảo mắt một vòng suy nghĩ có nên hợp tác với ông ta không? Dù sao thì kẻ thù của kẻ thù là bạn mà, không đợi Tú lên tiếng thì ông ta đã la lên.
“Đầu Trâu Mặt Ngựa cũng có ở đây, còn có Mạnh Bà cũng được các ngươi mời hỗ trợ b·ắt c·óc ta ư, vậy ra các ngươi muốn nổ ra cuộc c·hiến t·ranh với đỉnh Olympus à?”
Thấy ông ta nhìn vào Mạnh Bà kêu cái tên ấy, làm cậu đỗ mồ hôi mà nghĩ “bộ ngươi muốn c·hết cho nhanh hay sao” vì sợ cái tên này kêu réo làm cho Mạnh Bà nhớ lại, thì cậu chẳng còn đường lui, liền vội vàng cắt ngang lời của ông ta.
“Ông nói gì thế, Mạnh Bà nào ở đây? đây là Mối Bà bạn tốt của tôi bị bọn hắn b·ắt c·óc như ông, tôi tới đây cứu cô ấy khỏi tay bọn chúng, ông đừng có nói lung tung”
Nghe Điệp Vân Tú nói thế, Hephaestus nheo mắt nhìn cậu rồi nhìn Mạnh Bà như con chim nhỏ nằm trong vòng tay cậu.
Ông ta cũng thấy rõ được tình trạng của Mạnh Bà, nhưng ông ayt không vạch trần lời nói dối của cậu, mà gật gật đầu giơ ngón cái lên với Tú và nói.
“Tốt lắm thanh niên, đời ta ít nể phục người khác, nhưng ngươi thì ta không thể không phục, lấy sức mạnh người trần mà bắt được người phụ nữ này. Đến tên Hercul·es kia còn chưa làm được, đều là đàn ông cả mà truy cầu phụ nữ đẹp là tất nhiên hahaha, đây đúng là cái tát vào mặt cho lũ Âm Phủ này mà thật là sảng khoái nha”
*Ting*
“Hephaestus cảm thấy điểm chung với bạn, điểm thân thiện tăng +100”
*Ting*
“Vì bạn làm cho kẻ thù của Hephaestus mất mặt, nên Hephaestus có hảo cảm với bạn điểm thân thiện tăng +100”
Tú bó tay rồi, ông bị người ta bắt đi, còn ta bắt người của kẻ bắt ông, ông lại thân thiện với kẻ b·ắt c·óc cũng dễ quá rồi, còn điểm chung về phụ nữ thì thôi khỏi bàn đi. Suy đi nghĩ lại như vậy cũng tốt, cậu liền nói với ông Hephaestus.
“Vậy ông có muốn hợp tác với tôi rời khỏi đây không? Chỉ cần thoát khỏi vòng vây này, tôi biết một chỗ an toàn cách đây không xa, cho dù bọn chúng có đuổi theo kịp thì cũng không dám làm gì chúng ta đâu”
Nghe Điệp Vân Tú nói vậy Hephaestus suy nghĩ một lúc rồi nói.
“Được thôi, nếu như lời của cậu là đúng, thì ta sẽ giúp cậu làm một số vật phẩm trước khi trở về đỉnh Olympus. Sau này cậu có dịp đến đó, ta sẽ giới thiệu những người quen của ta cho cậu, đối đãi như khách quý nha”
*Ting*
______________________________________________
nhiệm vụ cấp S+ : Bắt tay chạy trốn khỏi sự truy lùng của âm sai.
Phần thưởng: được Hephaestus chế tạo v·ũ k·hí, ông ấy sẽ trở thành bạn bè với bạn
Thưởng 6200000 Điểm kinh nghiệm
Thưởng 50000 điểm danh vọng
[Chấp nhận] [Từ chối]
______________________________________________
Bây giờ không còn sự lựa chọn nào khác cho cậu, tất nhiên Tú phải chọn.
[Chấp nhận]