Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Chơi Game Bằng Cách Gọi Huynh Đệ

Chương 30: Trở thành ma tướng thứ bảy




Chương 30: Trở thành ma tướng thứ bảy

Sau khi bản thân làm chuyện nhà đã xong, Điệp Vân Tú bắt đầu đi ra siêu thị để mua thêm đồ về nhà, sau khi lướt qua vài gian hàng, cậu cảm thấy siêu thị ngày hôm nay không được đúng cho lắm.

Nếu như là ngày thường, thì khách hàng ở bên trong siêu thị sẽ không có đông như vậy, với lại lượng khách hàng nữ vào hôm nay lại nhiều hơn mọi ngày.

Mà mỗi khi cậu ta đi tới gian hàng nào, thì lại có cảm giác có rất nhiều ánh mắt đang hướng về phía mình, chuyện này thật là khó hiểu.

Khi cậu ấy chuẩn bị ra quầy tính tiền để ra về, thì lại nghe được một tiếng sù sì ở gần chỗ mình.

“Ảnh kìa!!! Ido của tụi mình kìa, hội trưởng nói không sai mà, anh ấy thật là đẹp trai nha, đã thế còn giỏi võ nữa chứ... Kiiaaaa c·hết tớ mất”

Cô gái kia quay lại cảnh báo với người bạn của mình.

“Suỵt hội trưởng và hội phó đã dặn lại rồi, không được cho mọi người biết anh ấy đang ở đây, chúng ta phải giữ bí mật nhấn mạnh là phải giữ bí mật”

Cô nàng này liền gật đầu đồng ý.

“Đúng rồi, đúng rồi phải giữ bí mật cho anh ấy nha, tớ quyết định rồi mỗi ngày sẽ chăm chỉ đi đến siêu thị nhiều hơn”

Tú sau khi nghe xong lời đối thoại của hai cô gái đó, thì lúc này chỉ biết lắc đầu.

“Không biết người nổi tiếng nào lại rảnh rỗi như vậy, lại đi đến siêu thị ở chỗ mình nữa chứ, không biết công tác bảo vệ bí mật của họ làm cái kiểu gì, mà người ta muốn phủ kín cả cái siêu thị này luôn rồi haiz”

Đúng là đối với chị em phụ nữ, bí mật của hai người, chỉ gói gọn ở trên điện thoại khi bọn họ nói chuyện với nhau mà thôi, còn quay đi thì không biết được a.

Khi hai cô gái được Điệp Vân Tú cứu trước đó, là Hoa Liên và Mỹ Phương nói chuyện với nhau xong, họ đã kể cho người trong nhóm kín của trường mình biết được về sự hiện diện của Điệp Vân Tú, rồi dặn dò mọi người phải đảm bảo bí mật.

Nhưng rồi bí mật bắt đầu từ hai người, rồi từ từ trở thành bí mật của mười người và trong một buổi sáng, bí mật lại trở thành bí mật của hơn ba trăm người, mà con số bí mật này càng ngày càng tăng lên, nhưng cũng may mắn là tất cả chỉ mới gói gọn trong khuôn viên trường của bọn họ.

°°°

Sau khi đi siêu thị trở về nhà, Tú bắt đầu đi tắm rửa rồi sau đó cậu ta bắt đầu vào trong game trở lại.

“Roẹt”

Lần này mở mắt ra, thì Điệp Vân Tú thấy được mình đang đứng gần một cặp vợ chồng Ma Tộc, mà người vợ có vẻ như đang quay lưng lại với ông chồng kia, mà cậu ta lại đứng sau lưng của ông ấy.

Nếu cậu thấy được mặt của ông ta, thì chắc chắn rằng sẽ nhận ra được đó là một người quen, ông ấy chính là người đàn ông đã từng xuất hiện ở trước cổng thành, khi cậu ấy mới vừa đến Ma Tộc.

“Vợ à em đừng cằn nhằn anh mãi như thế mà, để anh làm xong thêm mấy cánh cửa thành nữa, rồi anh sẽ làm lại cho em một cái giường và bàn trang điểm đẹp hơn cái trước ha, thôi nào lại đây cho anh nựng một cái nào”

"Ông đấy suốt ngày chỉ biết công việc không thôi, chẳng hiểu cho cảm giác của tôi một chút nào"

"Được rồi, được rồi anh sẽ quan tâm vợ nhiều hơn, em muốn gì anh đều chiều tất"

"Thấy ông thành tâm như vậy thì thôi tôi cũng bỏ qua cho ông thêm lần này, nếu ông cứ vô tâm như vậy hoài vậy thì tối cứ xuống gầm giường mà ngủ đi đó"

"Biết rồi, biết rồi, tôi hiểu rồi mà"

Người vợ của người đàn ông này dường như hết giận, bà ấy liền quay qua rồi nhắm mắt lại chờ đợi nụ hôn của chồng mình, khi cả hai người vừa định hôn nhau, thì bà ấy có cảm giác có gì không đúng lắm.

Bà ấy nhớ rằng lúc mình quay người qua, dường như nơi này hình như lại dư ra một người, bà ta liền vội vàng mở mắt mình ra nhìn, thì bà ấy lại thấy được Điệp Vân Tú, mà cậu ta đang đứng sau lưng của Macus thế là liền vội vàng la lên.

“AAAAAA... Ngươi... Ngươi là ai?”



“Ôi... Ôi... Đầu tôi...”

"Rầm... Ầm"

Vì quá hoảng sợ mà người phụ nữ này bị tăng huyết áp chóng mặt mà ngất xỉu, khi thấy tình hình không ổn như vậy Tú liền vội vàng.

“log out”

Macus khi nghe vợ mình hét lên như vậy rồi té xỉu, liền vội vàng mở mắt ra nhìn thì chẳng thấy gì xung quanh, ông ấy vội vàng đỡ vợ mình dậy rồi hỏi thăm.

“Chuyện gì vậy em? Em làm sao vậy? Em có sao không?”

“Có ma, có ma a hắn mới vừa mới đứng đây này"

Tay bà ấy run run chỉ về phía sau lưng Macus, nhưng ông ấy nhìn qua lại chẳng thấy gì, lúc này Macus triệt để bó tay với vợ mình rồi liền nói.

“Chúng ta chẳng phải là Ma Tộc hay sao? Thấy Ma thì có gì lạ đâu cơ chứ?”

Nghe Macus nói vậy, thì vợ ông ta kìm không được mà tán lên đầu ông ấy.

“Bốp... Bốp... Ngu ngốc, ông thật sự là một lão già ngu ngốc chẳng biết gì cả, suốt ngày chỉ có làm cửa rồi lại làm cửa mà thôi hừ, tối nay ông xuống gầm giường mà ngủ đi, ông mà leo lên giường thì c·hết với bà đây”

Sau khi sạc cho Macus một hồi, vợ ông ta nhìn xung quanh một chút rồi liền bỏ đi.

“Chuyện gì vậy ta? sao bà ấy hôm nay sao lại khó chịu như vậy nhỉ? Chẳng lẽ do thay đổi nội tiết tố ở tuổi trung niên hay sao?"

Macus lúc này chỉ biết thở dài bất lực.

°°°

“Roẹt”

Một Minotaur đang cầm trên tay một cây đao thật to, còn một tay và một chân của hắn đang đè đầu một con bò xuống mặt đất, hắn nhìn con bò bằng một ánh mắt kiên quyết rồi nói.

“Nghé... Ọ... Ọ... Con bò này, mày có thể nằm yên một chút có được không nào, để ta có thể tiễn mày ra đi thật nhanh gọn, yên tâm đi ta rất có kinh nghiệm, bảo đảm mày sẽ không có đau đớn gì đâu... Ngày mai ta lại có mẻ thịt trâu mới để buôn bán rồi”

Con bò sợ hãi mà vùng vẫy một hồi, rồi nó kêu lên một cách bất lực.

“Ọ... Ọ... Ụmm bò”

“Chặc... Chặc... Log out”

Tên Minotaur dường như nghe được tiếng của một ai đó, kẻ đó đang tặc lưỡi ở phía sau lưng mình, hắn liền nhanh chóng quay lại, nhưng lại chỉ thấy được một vùng đen tối, giống như hành động đen tối mà mình đang làm.

°°°

Sau khi Điệp Vân Tú log out khỏi nhà của tên Minotaur kia mà trở về sảnh chờ, cậu liền nghĩ.

“Khá lắm thì ra đây là thịt trâu của ngươi, chỉ có mua lầm chứ không có chuyện bán lầm là đây chứ đâu thật sự là miệng lưỡi con buôn, đúng là treo đầu trâu lại bán thịt bò mà, lần sau gặp lại không có cửa được ta mua ủng hộ cho ngươi nữa đâu”

Bỏ qua việc mình bị lừa ăn thịt bò thay vì thịt trâu, sau khi trêu chọc rồi nói chuyện với Rose một lúc, cậu ta lại bước vào cổng dịch chuyển mà bước vào thế giới Ragnarok.

°°°



“Roẹt”

Điệp Vân Tú mở mắt ra thì thấy được trước mặt mình là một đám Ma nữ, bọn họ đang vui đùa cùng nhau tắm trong một hồ tắm công cộng, khi thấy Tú bỗng nhiên xuất hiện trong nhà tắm bọn họ liền vội vàng la lên, vì đang khoả thân tắm, mà trước mặt mình tự nhiên xuất hiện một người đàn ông ai mà không sợ nha.

“Kiaaa Aaaa... Ngươi là ai?”

"Cho tớ cái khăn che người lại nào aaaa"

"Aaa đừng trả cái khăn lại đây, lộ hết hàng họ của người ta rồi aaa"

“Log out”

“Roẹt”

Vừa thoát ra khỏi nhà tắm, Tú vội vàng chùi đống máu cam trên mũi của mình, cậu cảm thấy thời tiết hôm nay thật là nóng nha, hèn chi mình chảy máu mũi a, mình không phải thấy được một đống bánh bao mà chảy máu đâu nha, chắc chắn là vậy rồi, Tú tự nhủ với bản thân mình như vậy.

Mà lúc này có một đám binh sĩ đang đi tuần tra xung quanh doanh trại của các Ma Tướng, bỗng nhiên phát hiện ở trước mặt mình lại xuất hiện một kẻ lạ mặt, cả bọn liền bắt đầu cảnh giới mà thét lên.

"Là ai?"

"Ngươi là kẻ nào trả lời mau"

“Có kẻ đột nhập... Bắt lấy hắn”

Thấy vậy cậu ta cảm thấy chỗ mà mình xuất hiện không ổn, nên nhanh chóng chọn.

“Log out”

“Roẹttt”

Có một đứa nhóc Ma Tộc đang vòi vĩnh mẹ của mình mua cho quà cho bản thân, nhưng vì quá hoảng sợ mà nói ra hết bí mật của mình.

“Mẹ nhớ kêu bác Macus làm cho con một con người gỗ để chơi nha, năn nỉ mẹ đó... Ủa aaaa ông kẹ xuất hiện kìa... Con không dám trộm tiền của mẹ mua kẹo nữa đâu, con không sẽ giấu kẹo ở dưới gầm giường nữa, con sẽ không đòi quà nữa đâu mẹ đuổi ông kẹ đi đi huhu”

"Á à cái thằng ranh con này, mày dám ă·n c·ắp tiền bà trốn đi mua kẹo, mà bây giờ còn dám hù bà nữa à, nằm cúi xuống ngay, xem hôm nay bà có đánh cho mông thằng ranh này nở hoa hay không"

“Log out”

°°°

Ngày hôm nay Curberus A đang nhàn nhã nằm ở trên tường thành mà phơi nắng, còn con husky kia vẫn đang bận gặm nốt cái cửa còn lại, con Curberus còn lại thì đang bận rộn đuổi theo một con bươm bướm, thì ở bên trong thành lại có một đám bụi mù đang chạy về phía này.

“Rầm... Rập... Rầm... Rập”

Ở trong thành lại có một đám người dân cùng binh sĩ của các Ma Tướng, bọn họ cùng nhau chạy tới cổng, nơi mà Curberus A và hai con Curberus còn lại đang nằm canh chừng làm cho nó tỉnh giấc.

Cả đám miệng năm miệng mười báo cáo với bọn chúng rằng, bên trong thành đang xuất hiện một tên Ác Ma, hắn đi doạ dẫm ở khắp làm cho đám trẻ con im bặt, làm cho gà mái đang đẻ cũng phải nín lại.

Hắn toàn xuất hiện vào những lúc quan trọng, thậm chí hắn còn xuất hiện sau lưng một tên bán thú nhân đang đi đại tiện làm tên đó giật mình té vào hố xí, thậm chí các xuất hiện ở phòng tắm của các ma nữ nữa.

Đến doanh trại của các tướng quỷ hắn cũng cả gan xông loạn nữa, tên này làm cho tất cả Ma Tộc gà bay chó sủa, hỗn loạn hoang mang.

Với chức trách là kẻ quản lý an ninh của Ma tộc, nên dân chúng cùng binh sĩ đã vội vàng báo cáo lại với đám Curberus, mà Curberus A khi nghe được báo cáo, bắt buộc phải điều tra cho ra rõ chuyện gì.



Mọi người đều chắc chắn rằng cái tên bí ẩn này, hắn lại xuất hiện vào gần ngày sinh nhật của Công Chúa ở khắp nơi q·uấy r·ối, thì đây chắc chắn là một kẻ địch rồi.

Con Curberus A cũng đau đầu vì cả trăm người lại báo cáo cùng một lúc, làm cho cho nó luống cuống cả tay chân, mặc dù nó có tới ba cái đầu, nhưng cũng nói không kịp với đám người này.

“Grào... Gâu... Tất cả im lặng cho ta, B và C hai đứa ở lại canh cổng, còn ta sẽ đi điều tra kẻ phá rối đó là ai, xem kẻ ấy là địch hay chỉ một tên q·uấy r·ối, còn mọi người ai về nhà nấy, giải tán!!”

Sau khi đã giải tán được đám đông, con Curberus A cũng bắt đầu hành trình điều tra của mình...

°°°

“Roẹt”

Điệp Vân Tú sau nhiều lần log out, thì cậu đã trở lại được căn phòng của Elena, lúc này đây cậu ấy thấy được căn phòng sang trọng lúc đầu, mà bây giờ đã biến thành một đống hoang tàn và đầy dấu tích của một trận chiến dữ dội.

Sau khi cậu ta nhìn quanh một hồi, thì thấy được Lich Solomon và Elena đang ngồi bệch một góc rồi thở hỗn hển, còn bốn tên cấp dưới của hai người lại nằm bất động không biết sống c·hết.

Với sự xuất hiện của Điệp Vân Tú, làm cho ánh mắt của cả hai dường như muốn tóe lửa.

Té ra đánh nhau cả một ngày trời, thì ra người mà Elena muốn g·iết vì tội nhìn lén cô ta khoả thân, rồi còn bóp lên ngực của cô ấy nữa, lại không phải là tên Lich này.

Còn Lich Solomon lại đang nổi máu... À không tức run cả xương, vì cậu trốn đi mà để lại cho ông ta một đối thủ khó nhằn này.

Vào thời điểm đó, tiếng thông báo của hệ thống về điểm phẫn nộ của hai người bọn họ dành cho cậu ta cứ “Ting Ting” lên liên tục, Tú chỉ biết gãi đầu mà nói.

“À xin lỗi... Lúc nãy do đói bụng quá, nên tôi đi ăn một chút ấy mà, bây giờ cũng đã trở lại rồi đây, hai người bây giờ có ổn không thế?”

Elena trực tiếp xỉu vì tức, còn Lich Solomon thì tức đến rớt cả hàm dưới của mình xuống đất, khó khăn lắm mới lụm được mà nó gắn lên miệng lại.

*Ting*

“Vì bạn là người cuối cùng còn đứng được trên Đấu Trường Vĩnh Cửu, các chỉ số của người thua cuộc sẽ mất 1/10, bạn nhận được 1/10 chỉ số của người thua cuộc trên đấu trường”

*Ting*

“Đấu Trường Vĩnh Cửu bị giải trừ”

*Ting*

"Bạn đã đủ điều kiện để được phong tước vì thành tựu này của mình, bạn cần gặp Ma Vương để phong tước cho mình, bạn sẽ có một lãnh địa riêng, độ rộng lớn của lãnh địa của bạn tùy thuộc vào chức vị của bạn "

*Ting*

“Vì bạn thuộc phe Ma Tộc và chiến thắng một Ma Tướng, bạn đã đủ điều kiện trở thành một Ma Tướng, bạn có chấp nhận trở thành một Ma Tướng hay không?”

______________________________________________



[Chấp nhận] [Từ chối]

______________________________________________

Tú lúc này nhớ lại lời của Curberus A nói, mỗi Ma Tướng đều có một lâu đài riêng cho bản thân, nếu như cậu trở thành một Ma Tướng, thì cậu sẽ có một lâu đài cũng như một khu vực cho riêng mình.

Mà bản thân cậu ấy nếu như có một lâu đài riêng, thì cậu ta sẽ có chỗ đứng trong Ma Tộc, dù sao Điệp Vân Tú vẫn là một con người, mà cái cảm giác mình có một tòa lâu đài thì cũng không tệ lắm a, rồi cậu ta liền lựa chọn.

[Chấp nhận]