Ta say một giấc ngủ, tỉnh dậy đã trăm năm.
Tay nắm càn khôn, ta nghịch thiên cải mệnh.
Lòng cầm công pháp, ta nghịch chuyển âm dương.
Chỉ tiếc...Thân tàn, cát vàng lại nhuộm thân.
Lòng mang hướng thiên địa, đất trời lại không dung.
Cứ vậy, ta ngủ say rơi vào hố luân hồi!