Chương 36: Tìm ta trả một phần cơ duyên
"Tiền bối không ngại, ta thời gian còn dài, rảnh rỗi liền kể cho ngài một hai cố sự." Trịnh Thiên cười nói.
Theo hắn loại tiểu thuyết mạng này, đối với tu tiên giả chân chính mà nói thật chả ra làm sao nhưng nghe vẫn vui tai nên nghe một lần trong đời a.
Trần lão đột nhiên nhìn Trịnh Thiên bật cười, lại lắc đầu nói ra: "Có lòng chỉ là lão liền không có cách nào nghe đến!!"
Trần lão vừa nói vừa thở dài, giọng nói mang đôi chút tiếc nuối.
Ý gì? Trịnh Thiên có chút nhíu mày nghi hoặc trong lòng.
Quả nhiên không đợi Trịnh Thiên hỏi ra, Trần lão đã bộc bạch.
"Lão phu thần hồn vốn là tiên nhân theo lý mà nói liền lên cường đại, bất quá đó là trước kia không phải là hiện tại. Luân hồi về sau, linh hồn lão phu cũng chỉ so với phàm nhân mạnh hơn đôi chút mà thôi. Vốn là nên tan biến giữa đất trời hoặc luân hồi chọn cuộc sống mới, còn tồn tại ở đây đều là do Thánh hồn châu bảo dưỡng lấy một tia linh hồn."
Nói xong Trần lão lại thở dài.
"Đáng tiếc, Thánh hồn châu đã nhận ngươi lâm thời làm chủ, liền ta cái ngoại lai cũng nên đi luân hồi."
Trịnh Thiên: "..."
"Thật không có cách nào khác sao?"
Trịnh Thiên hỏi ra, hắn là thật tâm muốn giúp đỡ Trần đan tôn, không chỉ vì ân cứu mạng còn hơn nữa đối với lão Trần tràn đầy tiếc nuối, tiếc cho một đời cường giả bi ai.
"Có! Nếu tiểu tử ngươi không ngại để lão phu đoạt xá một cái a."
Trần đan tôn híp mắt cười tủm tỉm nhìn Trịnh Thiên.
Trịnh Thiên: ...
Hắn giật giật khóe miệng một cái, không tự chủ lùi về phía sau một bước.
Coi như ta vừa rồi chưa nói gì!
"Ha ha, tiểu tử ngươi một bụng ý xấu a, lão phu thật muốn đoạt xá vậy cũng không cần dài dòng với ngươi như vậy."
Trần đan tôn cười ha hả nói ra.
Trịnh Thiên lại nghiêm túc hỏi ra nghi vấn, "Tiền bối, tại cái gì không đoạt xá đâu?"
Trần đan tôn: ...
"Ngươi hình như rất thích người đoạt xá mình thì phải?!" Trần đan tôn bất đắc dĩ.
"Tiền bối đừng hiểu lầm, ta chỉ đơn giản tò mò một chút mà thôi."
Trịnh Thiên cười đáp.
"Đoạt xá chỉ là cái cấp thấp cách làm mà thôi. Cường giả nếu thọ nguyên đến, lựa chọn đoạt xá không nghi ngờ gì là cái cách tốt nhất để kéo dài tuổi thọ, mượn nhờ cỗ thân thể mới mà kéo dài hơi tàn."
Trần đan tôn giải thích.
"Chỉ là đoạt xá về sau muốn vấn đỉnh tiên đạo cũng đừng nghĩ đến. Thiên đạo có thiên ý quy tắc, đối với đám cường giả đoạt xá mà nói vậy tuyệt đối sẽ không tha thứ. Yếu kém một chút liền không có gì bất quá đến độ cao cảnh giới nào đó, nhẹ thì bị thiên kiếp đánh rơi vào luân hồi, nặng thì thân vẫn đạo tiêu."
"Đây chính là thiên đạo quy tắc cân bằng."
"Một cái cường giả lại chỉ nhăm nhe đi đoạt xá để kéo dài thọ nguyên cầu đến trường sinh, loại này hành vi lão phu mới khinh thường cách làm. Ta là muốn vấn đỉnh trường sinh, truy cầu đến điểm cuối tiên đạo, không phải muốn kéo dài thọ nguyên sống nhờ thân thể kẻ khác. Lão phu nếu muốn kéo dài thọ nguyên, lấy năm đó lão phu cảnh giới, năm đó đan đạo trình độ, không dám chắc thọ ngang trời đất nhưng vạn cái vạn năm cũng không phải không thể. Chỉ là sống lâu lại có cái gì dùng? Không thể nắm lấy vận mệnh của mình có gì đáng sống? Sống lâu vạn năm cảnh giới yếu kém, liền tương lai bị đám trẻ tuổi treo lên đánh a, đến lúc đó lại khép mình từng li cẩn thận mà sống, vậy khác biệt gì c·hết đâu?."
"Lão phu là không muốn dạng này tồn tại!"
Trần đan tôn phong khinh vân đạm nói ra.
Trịnh Thiên im lặng nhìn Trần lão một cái thật sâu, liền lần nữa thủ đại lễ hướng lão vái.
"Đa tạ Trần lão khai sáng!"
Đây mới là cường giả chân chính ý nghĩ, hoặc bất tử bất diệt hoặc thân vẫn đạo tiêu. Không mong sống lâu vạn tuổi chỉ mong sống trăm năm tung hoành ngang dọc, tự do mà tự tại.
Ở cái nơi cường giả vi tôn, một mét vuông mười tên cường giả, không thực lực chính là tội ác, sống lâu vài năm lại phải luôn căng mình trốn tránh, trốn tai kiếp trốn họa lây, tránh cường giả để ý, tránh thiên kiêu ngó nhìn, khép nép cúi mình mong yên ổn sống qua cái vạn năm, vậy sống lại có nghĩa lý gì?!
Này rất tốt cùng Trịnh Thiên mong hướng đến cuộc sống!
...
"Tiền bối, thật không còn cách nào khác?"
"Là có nhưng không phải ngươi hiện tại có thể làm đến."
Trần đan tôn lắc đầu.
"Trịnh Thiên, ta và ngươi coi như cũng có một đoạn duyên phận. Lão phu là mặt dày cầu ngươi làm một việc a."
Trần đan tôn khiêm tốn nói ra.
"Trần lão, ngài cứ nói. Vẫn câu trước kia, chỉ cần tiểu bối có năng lực ta liền dứt khoát đi hoàn thành ngài tâm nguyện." Trịnh Thiên cung kinh nói.
Đây là Trịnh Thiên cao nhất lời hứa cùng tôn trọng đối với vị mang tên Trần đan tôn này.
Là ân cứu mệnh cứu giúp sự tình!
Là đối với cường giả kính trọng chi ý!
"Vậy lão phu cũng không khách khí." Trần đan tôn mỉm cười, đối với Trịnh Thiên càng thêm gần khoảng cách.
"Lão phu là dự định đi luân hồi, bất quá luân hồi lần này chính là trầm mê luân hồi, không ký ức cũng không định lấy số mệnh. Liền là một cái bình thường đi luân hồi bỏ lại quá khứ không tính tương lai."
Trần lão nghiêm túc nói ra.
"Ta cũng không biết trầm luân trong đấy bao lâu, cũng không biết thành dạng gì hình người... Có lẽ một kiếp cũng có thể ngàn đời, hoặc lần nữa đạp bước tu hành hoặc đời đời trầm luân tại phàm thế."
"Tiểu Thiên a, ta sống đủ lâu nhưng tâm ta lại chưa bao giờ đầy đủ, ta thật tâm muốn đi vấn đỉnh tiên đạo, vậy nên... Ta không muốn một đời lại tiếp một đời sống trong phàm thế, ta muốn tìm lại ta của bây giờ, tìm lại ta sở hữu bản tâm, bất quá khó lại càng thêm khó."
Dừng lại một chút đột nhiên Trần lão xoay người, nhìn thằng về phía Trịnh Thiên thủ lễ.
"Tiền bối, ngài làm gì?" Trịnh Thiên trong lòng nhảy một cái.
Trần lão lắc đầu, tiếp tục thủ lễ nói ra.
"Tiểu Thiên, Lão phu là muốn nhờ ngươi, đợi ngươi có thành tựu ngày đó tìm đến ta thân phận luân hồi, trả cho ta một đoạn cơ duyên. Ngươi là nên nhận cái lễ này!"
Trần lão nói ra.
"A..." Trịnh Thiên có chút sửng sốt.
Còn có thể làm theo cách này?!
Tìm đến thân phận luân hồi trả lại một phần ký ức? Trịnh Thiên cảm thấy nghe qua ở đâu đó...
A, tiên hồng trần!
Nhập hồng trần lịch luyện tiên nhân hẳn cũng dạng này a.
Trịnh Thiên là trên mạng đọc đến. Bất quá khác biệt là, người ta là tự chọn đi luân hồi lịch luyện, là mang theo kiếp số đi luân hồi, còn Trần lão lại là bắt buộc phải đi con đường.
Trước và sau đều là luân hồi nhưng ý nghĩa lại hoàn toàn khác biệt a.
Bất quá cũng không quan trọng, quan trọng là hắn có cái thí năng lực làm như thế, hắn tu tiên đều gian nan, nhập luyện khí cảnh đều chưa tới, đợi đến hắn cường đại lại là bao nhiêu cái vạn năm? Hắn không biết, chỉ biết ở Nguyên Hi thế giới tu luyện đến tận cùng cũng đừng mong hoàn thành cọc đại sự này.
Hắn thật không dám đáp ứng lên!
Bất quá hắn vẫn nói ra, "Tiền bối, không phải tiểu Thiên không đáp ứng ngài, chỉ là ta năng lực có hạn cũng không chắc chắn sẽ hoàn thành tâm nguyện của tiền bối ngài."
"Ta biết!"
"Lấy ngươi hiện tại tình trạng, đừng nói có thể hoàn thành mà là chắn chắc không làm được." Trần đan tôn nghiêm túc nói ra.
"Ta luân hồi cũng không biết như nào, liền hàng ngàn vạn cái vĩ diện, vạn ngàn cái tiên giới, thậm chí cao hơn vĩ diện, trong đó liền chỉ có ta một người. Dù lấy ta trước kia chân tiên lực lượng cũng vô pháp tìm kiếm đến. Ta nói chỉ khi ngươi có năng lực ở đây chính là đợi ngươi bước l·ên đ·ỉnh cao của tu tiên giả, hiểu thấu đạo luân hồi hoặc tương tự đại đạo lại tìm đến ta, trả ta một cọc cơ duyên."
Trần đan tôn nói ra.
Trịnh Thiên một bên nghe liền hít vào một ngụm khí lạnh, liền như Trần lão nói phải đến đỉnh cao tu tiên, vậy là cái gì cảnh giới? Hắn không biết, bất quá cùng tính toán năm tháng phải đến chữ vạn a.
Một vạn năm luân hồi phàm thế là bao cái kiếp người? Hơn nữa đâu chỉ nhiêu đó...
Trịnh Thiên là thật không dám đáp ứng lên. Không nói đến thứ gì khác chỉ riêng nói đến bản tâm của hắn, nếu sau này thật có ngày hắn cường đại mà không thể hoàn thành chuyện này, vậy chẳng khác gì trong lòng hắn có một khối u a...
Hắn không biết có ảnh hưởng đến tương lai hay không nhưng hẳn sẽ có vướng bận gì đó...
Giống như một loại nhân quả hắn từng đọc qua kia vậy...