Bạn đang đọc truyện Mảnh Ghép của tác giả Mộc Tuệ (Mogiatue). Hắn là một người mù. Cô lại là một người câm. Người mù kẻ câm quả là hợp với nhau, dường như sinh ra là dành cho nhau vậy. Chỉ có điều kẻ mù kia lại rất giàu và đẹp trai, có tiền thì mù cũng không sao. Hai người chưa từng gặp nhau, cô được mẹ hắn mang về rồi sắp xếp cho hắn cưới làm vợ. Trần Tuân cũng chẳng quan tâm nhiều, dù sao cũng mù làm gì thấy được mà phản đối. Cứ theo ý mẹ hắn sắp xếp là được, dù sao từ trước đến nay bà luôn là người tinh tế lại chu đáo trong mọi việc, không hề vì chuyện hắn bị mù mà tự ý quyết định mọi thứ.
Trước khi đi đến chuyện hôn nhân đại sự này, bà cũng từng hỏi ý hắn, nói cho hắn nghe rõ ràng về cô gái kia. Trần Tuân tất nhiên tin tưởng con mắt nhìn người của bà. Đêm tân hôn không cần tiếp rượu nhiều, Trần Tuân chào hỏi người quen xong liền tự mình trở về phòng ngủ. Con đường quá đỗi quen thuộc, hắn cứ bước về phía trước như một người bình thường khỏe mạnh. Mở cửa bước vào phòng, Trần Tuân chầm chậm đóng cửa lại đứng im một hồi rồi mới lên tiếng. "Cô tắm chưa?" "..."
Không có ai lên tiếng, Trần Tuân như quên mất điều gì đó, hắn nhíu mày hỏi tiếp. "Cô bị câm à?" "Tôi hỏi sao không trả lời?" Đang khinh thường hắn là người mù nên không thèm trả lời sao? Trần Tuân nhíu mày không vui, đứng đó chờ đợi người trong phòng lên tiếng. Quân Yên ngồi trên giường nhíu mày, khóe môi giật giật. Cô há hốc miệng, bất đắc dĩ kéo váy cưới đứng lên đi lại gần hắn. Bàn tay đang buông lỏng của hắn đột nhiên có ai đó chạm vào, Quân Yên thẳng ngón trỏ viết lên lòng bàn tay hắn. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Lãi Được Bé Yêu và Hoàng Phi Nhất Tiếu Khuynh Thành.