Chàng là thần y nổi tiếng nhưng cũng đồng thời là bệnh nhân nặng nhất, lãnh đạm, bình thản, khắc nghiệt với chính bản thân mình cũng là chàng - Mộ Dung Vô Phong. Nàng, hiệp khách vô tình đến và đi tựa như cơn gió, tiền bạc, danh hiệu nàng đều không để trong mắt - Sở Hà Y. Nam chính của chúng ta là thần y nổi tiếng thiên hạ nhưng bản thân lại tàn phế và mang trọng bệnh.
Họ gặp nhau và rồi chỉ trong khoảnh khắc đã yêu nhau, tựa như hai trái tim cô đơn lẻ loi đang lang thang trong trời đất và rồi định mệnh xô đẩy buộc chặt họ vào với nhau. Chàng có thể cho nàng tất cả kể cả sinh mệnh của mình, trừ một thứ, và đó mãi mãi lại là niềm khát khao mơ ước của nàng. Cơ thể này, căn bệnh này có lẽ mãi mãi là gánh nặng mà thôi...
Tình duyên của hai người họ lận đận, hết hợp lại tan, nhưng dù có xa cách muôn trùng thiên lý cũng chẳng thể quên được nỗi nhớ nhung sâu sắc...Giang hồ dưới ngòi bút của Thi Định Nhu nhiều phần tình cảm, dịu dàng, đằm thắm. Văn chương như gió thanh mây đạm, giản dị trong sáng.