Cuộc đời này, ai cũng chỉ sống có một lần, nhưng tại sao người người chèn ép, tạo nên áp lực lớn như vậy? Cùng nhau sống trong hòa thuận vui vẻ, không được hay sao? Đố kị, ghen ghét, vậy được lợi lộc gì? Khi chết, chính ta cũng không thể mang theo được bất cứ thứ gì. Thắc mắc sao? Quan hệ nhân quả chưa bao giờ đặt lên sai người. Sự ganh ghét đố kị ông trời vốn đã sinh ra từ trước đó rồi! Muốn thay đổi? Có thể sao?
Nàng vì bị lời đồn thổi của người đời mà cảm thấy nhục nhã. Vu oan giáng họa cho nàng, nhưng nàng lại không có cách nào rửa sạch tội danh. Bất lực! Nàng không muốn sống trong kiếp người nhàm chán như thế. Tự vẫn, nàng cứ nghĩ cuộc đời của mình đến đây là chấm dứt. Vậy mà ông trời lại không để nàng rơi ý nguyện, nàng trực tiếp rơi vào vòng tay của một nam nhân.
Nghe nói, hắn trước đây là sơn tặc! Nhưng tại sao hắn lại đối với nàng tốt như vậy? Hắn nghèo? Như vậy thì sao? Trái tim nàng đã bị hân cướp đi mất rồi! Có tiền tài, địa vị để làm gì? Nàng nguyện một lòng đi theo hắn, cả đời yêu thương hắn, có đói cùng đói, có no vùng no. Cuộc sống như vậy, không phải là vô cùng ấm áp hay sao?