Nàng yêu hắn, có thể đánh đổi bằng cả một kiếp người. Trải qua biết bao gian khổ, nếm vô vàn đắng cay cùng nỗi khổ sở tuyệt vọng. Nhưng cuối cùng, nàng vẫn không thể quên phong thái ung dung khiến người người lưu luyến kia. Nàng yêu hắn muôn kiếp vẫn yêu hắn. Cho dù là ngàn năm, vạn năm, tình yêu này vẫn như sông dài tràn nước, như dải ngân hà vắt vào trong tâm can nàng. Nếu như nàng có thể cùng hắn đi đến cuối đời, nàng nguyện không hối hận. Nhưng còn hắn? Hắn liệu có thể yêu nàng, vì nàng mà làm tất cả? Nhân duyên chỉ có thể đến một lần, tình yêu lại có thể kéo dài vạn kiếp. Vạn kiếp không thể yêu, vạn kiếp nàng bất phục. Quay đầu? Nàng có thể sao? Trái tim nàng đã tràn ngập hình bóng của hắn mất rồi!