Mi Vân-hoa khôi năm nhất của khoa tin học. Là người luôn được mọi người yêu mến và coi là thứ bảo vật trân quý nhất. Nàng đang sống trong một gia đình vô cùng hạnh phúc và tràn đầy niềm vui cùng người bố cực giỏi về lĩnh vực kinh doanh, người mẹ thì rất giỏi về lĩnh vực nghệ thuật-bà là họa sĩ, diễn viên và là một nhà thiết kế nổi tiếng. Bao nhiêu tinh hoa ấy, Mi Vân đều thừa hưởng tất cả mọi thứ.
Đang sống trong hạnh phúc và vui vẻ thì tất cả đã kết thúc. Hôm đó, Mi Vân đang chuẩn bị đi tắm sau khi thằng em trai vừa bước ra khỏi nhà tắm xong. Thì lại bị trúng ngay cái trò đùa quỷ quái của nó. Nó bôi hết xà phòng bánh xuống mặt sàn và đế dép. Lúc nàng đi vào, không chú ý nên đã “XOẠC”. Thực ra thì cái “XOẠC” này cũng “nhẹ” lắm. Chỉ là đầu thì bị đập vào thành cửa chảy máu be bét, chân thì bị bong gân, tay thì bị mảnh gỗ của cửa đâm thủng xuyên tay.
Tóc tai thì tèm nhem, ướt hết cả lên do lúc ngã nàng đạp một phát thật nội lực vào cái chậu nước và trời xui quỷ khiến, cả chậu nước to ngập nước là nước đổ “ùm” hết lên nàng. Nàng nhắm chặt mắt, một bụng tức giận nói thầm trong lòng: “Cái thằng quỷ trời đánh nhà mi!