Xuyên không! Hoa khôi tin học làm thiếp!

Chương 22: Hoàn phần 1




Mặc Nghiên công chúa sau vụ đó quá mất mặt, đi đến đâu cũng bị dèm pha, chọc ngoáy đến đó, đau đến thương tâm. Không chịu nổi nàng ta uống thuộc độc tự vẫn.

Mà cho dù nàng ta là công chúa cũng bị đã phế truất trở thành người thường. Có tử cũng chẳng ai mảy may quan tâm.

-----------------
Thời gian trôi đi, đất nước cứ thế đi lên phía trước. Mà lúc này, Triệu Lam và Mi Vân cũng đã có những đứa con đáng yêu, bé bỏng. Chúng lúc này đều đã lớn, đều là những công tử, tiểu thư người người mến mộ, yêu quý.

Quý công tử là Triệu Phong Vân - đa mưu trí túc, nét đẹp khiến sơn kính nể, phong lui đường, càng lớn lại càng đẹp, tính tình lại ôn nhu, rạng ngời như mặt trời khác hẳn với người cha âm lãnh.

Còn vị tiểu thư là Triệu Ngọc An - chính là tiểu bảo bối của gia đình. Đi đâu cũng được lòng mọi người, vạn người vạn mê. Sắc đẹp của Ngọc An thì khỏi nói bởi lẽ đến hoa phải ghen cỏ phải hờn khi thấy nàng. Tài năng vẹn toàn, ai cũng phải nể phục bởi nữ nhân nhi thông minh, láu lỉnh này. Đặc biệt Triệu Ngọc An cực kì được sủng ái bởi Thái Hoàng Thái Hậu, nàng muốn cái gì ái gia đều cho nàng hết. Quả thực chính là cực phẩm bảo bối.

Không những thế, hai huynh muội nhà Thất Vương gia cực kì giỏi võ. Bởi ngay từ khi còn nhỏ, Mi Vân đã huấn luyện chúng rất nghiêm khắc. Thương có thương, nhưng cái gì cũng có chuẩn mực, điều đó tất yếu phải biết. Cái gì từ hiện đại mà Mi Vân có thể đưa cho hai tiểu bảo bối nàng đều đưa cả. Ngay cả lối suy nghĩ về phong kiến cũng khác. Nam nhân chỉ duy nhất một thê không có người tiếp theo. Mà đã chọn người đi với mình suốt cuộc đời phải chọn lựa cho đúng. Nếu lỡ chót không còn tình cảm thì phải hưu rồi mới được lấy người khác không được phép có nhiều thê thiếp. Nữ nhi của nàng - Ngọc An, Mi Vân dạy nàng cách chăm sóc bản thân, ý chí phải kiên cường ra sao, miệng lưỡi cũng không được thua kém ai, một câu nói phải khiến người người câm nín, bản năng sinh tồn tất yếu phải có, đừng có nhìn mấy nữ nhân yểu điệu thục nữ mà học tập hại bản thân yếu đuối ra.

Huynh muội chúng quả nhiên là những tiểu nhân nhi ngoan ngoãn, thông minh, tiếp thu rất nhanh, sáng nào cũng đứng trước hoa viên tập thể dục, còn có bơi lội. Nhớ lúc trước Triệu Lam không cho vì nói không ngay ngắn, Mi Vân liền thiết kế ra bộ đồ bơi kín người, không lộ ra cái gì. Phong Vân và Ngọc An ngày ngày chăm chỉ luyện tập, tiếp thu từng lời dạy bảo của phụ mẫu. Nương họ tức Mi Vân đã tuyên bố: "Khi các con đủ 18 tuổi, phụ mẫu liền không quản các con nữa!"

--------------------
Khi hai tiểu nhân nhi giờ đây đã đủ 18 tuổi, nếm trải không ít cuộc sống miệng lưỡi trong hoàng cung, da mặt cũng đủ dày, Triệu Lam và Mi Vân có thể an tâm mà không quản chúng nữa.

- Ca ca, huynh nói xem chúng ta có nên đua ngựa không ? - Ngọc An hớn hở vừa tập thể dục khởi động tay chân vừa hỏi Phong Vân.
- Tùy muội - Phong Vân nhẹ nhàng, lời nói tựa khói mây thoáng qua mà in dấu lòng người.
- Hảo, vậy trước tiên ta cùng huynh thi bơi đã. Dù sao, cũng sắp đến ngày hội thao trong cung rồi còn gì. Chúng ta phải mau chóng luyện tập nga~~ - Ngọc An thúc giục Vân ca ca, đẩy đẩy hắn về chỗ hồ bơi.....