Bạn đang đọc truyện Trời Ban Mối Duyên Tình của tác giả Đại Mạc Tử Sắc. Sau một chuyến bay dài, Đào Lam Châu đã đặt chân tại mảnh đất quê hương của mình. Vì mệt mỏi nên cô không định quay về nhà cũ của mình mà quyết định ở tạm khách sạn. Ba mẹ cô không thích chốn thành thị náo nhiệt nên sống tại quê nhà và để lại cho cô một căn nhà ở đây. Thành phố Hồ Chí Minh đông đúc, từ sân bay Tân Sơn Nhất đến khách sạn của cô ở cũng phải mất 2 tiếng đồng hồ. Khách sạn đủ sang, đủ xa hoa, cô vừa ý. Ngã lưng lên chiếc giường êm ái, Lam Châu ngủ một giấc đến tối thui tối mù. Ừm, tối là vì cô không bật đèn thôi chứ từ ban công nhìn xuống thì đèn đuốc vẫn sáng chưng, người xe hối hả qua lại.
Bây giờ đã 9 giờ tối rồi, không sao vẫn sớm. Ngủ dậy thì chắc phải ăn rồi, mặc dù khách sạn sẽ phục vụ món ăn nếu yêu cầu nhưng mà cô muốn ra ngoài ăn nên đến quán ăn đối diện khách sạn. Ăn đồ tây ngán rồi, cô thèm phở ah~. Sau khi ăn no căng, cô trở về.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Tuế Nguyệt Như Ca hay Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện.