Đỉnh Thục Sơn trời xanh mây trắng. Trên đường hẹp quanh co, một nam tử áo xanh đang chạy gấp đột nhiên dừng lại. Từ trên đỉnh núi , từng hồi chuông vọng ra kèm theo những tiếng tụng kinh râm ran vang tận trời xanh. Âm thanh không nhanh không chậm này tựa như kiếm sắc xuyên thủng đất trời, khiến cõi lòng Cảnh Tiểu Thiên chợt nhói lên. Cùng lúc đó, Nam Minh Ly Hỏa kiếm trong tay '' keng'' một tiếng, tự động chui ra khỏi vỏ, phát ra tiếng xé gió vùn vụt như rồng gầm nóng lòng có ý bay lượn khắp chín tầng mây.
Cảnh Tiểu Thiên nhìn lên trời xanh mây thẳm, chỉ thấy cuồn cuộn mịt mù như có một đoàn ác ma báo thù, giận dữ điên cuồng lao thẳng tới Thục Sơn. Khí thế cỡ này, cùng trời cuối đất, chín tầng trời cao, ngoại trừ Ma quân Trùng Hiệt thì còn có thể là ai được? Cảnh Tiểu thiên dừng bước, trong lòng thầm nghĩ:'' Lẽ nào là hắn...''.
Đỉnh Thục Sơn , mọi người tập trung nín thở, hàng trăm đệ tử lặng ngắt như tờ trên đài Trích Tiên rộng lớn. Đây vốn là đại lễ kế vị vô cùng trang trọng uy nghiêm, chỉ lát nữa thôi, đại sư huynh Tạ Trường Khanh sẽ trở thành chưởng môn của họ. Nhưng mà chính vào lúc này, ngay phía chân trời xuất hiện một làn hắc quang khiến người ta khiếp sợ.