Khi trời lạnh. Nguyễn Ngôn Hi: Lạnh quá, anh phải nằm. Khi trời nóng. Nguyễn Ngôn Hi: Nóng quá, anh phải nằm. Mộc Thập (đẩy kính mắt): Có khi nào anh không muốn nằm không? Nguyễn Ngôn Hi: Có, khi nghĩ đến vụ án và nghĩ đến việc phải hôn em như thế nào.