Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhục Thân Thành Thánh

Chương 8: Thần Quân chi uy! (cầu cất giữ, cầu đề cử)




Chương 8: Thần Quân chi uy! (cầu cất giữ, cầu đề cử)

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Nhìn bảng biến hoá Nhất Minh trong lòng vui sướng lẫn nghi hoặc.

Thể chất biến hoá!

Từ chưa thức tỉnh đến giờ khắc này, đã giải phong một thành lực lượng!

Đừng xem thường một thành lực lượng này, Nhất Minh cảm thấy, bản thân hiện tại có thể đấm ra một quyền lực lượng không thua kém gì trước đó!

Nhưng hắn cũng không chắc rằng, thể chất sau khi kích hoạt một thành có thật sự hiệu quả như vậy hay không, dù sao thì đấy cũng chỉ là ý nghĩ của hắn mà thôi!

Hắn hiện giờ có thể tự tin rằng, không cần dùng đến "lực lượng thần bí" đó, hắn vẫn có thể dạy đám hắc y nhân kia làm người!

Một viên Hồng Bảo Thạch chỉ có thể giúp Nhất Minh giải khai một thành lực lượng, khiến hắn không khỏi cảm thấy líu lưỡi.

"Cứ nghĩ Thiên bảng ban thưởng sẽ giúp mình giải phong huyết mạch, không ngờ chỉ có thể giải phong một thành a." Nhất Minh lắc lắc đầu.

Mặc dù không bằng lòng nhưng hắn cũng không nói cái gì, cơm muốn từng ngụm từng ngụm ăn, đường cứ từng bước từng bước đi!

Có một điều khiến hắn nghi hoặc là, tu vi lại không có hiển thị trên bảng?

Chuyện gì xảy ra?

Chẳng lẽ nói ta hiện tại không có tu vi?

Mà cũng không đúng!

Hiện tại hắn vẫn cảm thụ được linh lực vận chuyển, không có cảm giác được vấn đề gì khác thường.

Từ khi đột phá bát mạch với luyện hóa Hồng Bảo Thạch về sau, ta tu vi không có hiển thị chắc hẳn là liên quan đến việc thể chất thức tỉnh?

Nhất Minh trầm ngâm một hồi liền quyết định không nghĩ đến nữa.

Dù sao bản thân không có cảm giác gì bất thường.

Bình phục lại tâm thần, Nhất Minh tiếp tục ngồi xếp bằng vận chuyển từng dòng linh lực du tẩu khắp cơ thể bình ổn cảnh giới.

Hắn dù sao cũng vừa mới trải qua cảm thụ sống không bằng c·hết, giờ khắc này phải ổn định lực lượng trong cơ thể.



Trong lúc Nhất Minh đang say sưa bế quan, thì ngoại giới đã là gà bay chó chạy!

Ầm ầm!

Một đoàn mây đen như thao thiên cự lãng, thẳng từ Đông Hỏa Vực tiến về Trung Vực mà đi.

Bên trong mây đen,

Từng bóng người hiển lộ mà ra, mỗi người đều mang trong mình uy thế ngút trời khiến không gian vì đó run rẩy.

Một cỗ cuồng bạo đến cực điểm năng lượng bạo phát đi ra.

Cùng lúc đó,

Một cỗ cảm giác như bị tòa cự sơn trấn áp mà xuống.

Trung Vực trên không,

Mọi người chỉ cảm thấy trên đầu có cuồng bạo uy thế hàng lâm, khiến bản thân không tự chủ được tùy rạp trên mặt đất.

Vô số tu sĩ vì đó biến sắc!

Có không ít tu sĩ bỗng nhiên ngẩn đầu hướng trên không trung nhìn lại, lọt vào trong tầm mắt, khiến các tu sĩ sắc mặt tái không còn chút máu!

Chỉ thấy trên không, có nguồn năng lượng cực kì khủng bố hội tụ mà thành, bọn hắn bằng mắt thường cũng có thể thấy được!

“Là Linh tộc thần quân lực lượng!”

Có Thần cảnh tu sĩ kh·iếp sợ kinh hô một tiếng!

Mặc dù nói Thần cảnh cùng Thần Quân chỉ chênh lệch một đại cảnh giới, nhưng lực lượng tựa như trời cùng đất một dạng.

Hắn không biết chuyện gì xảy ra, nhưng trước mắt cho thấy, nếu như nguồn lực lượng này rơi xuống, sẽ có không ít tu sĩ vì đó vẫn lạc!

“Linh tộc phương nào, dám đến Trung Vực ta ra oai?”

Có tu sĩ Thần cảnh gầm lên giận dữ, lập tức v·út không mà lên, liên tiếp chưởng lực đánh về nguồn lực lượng khủng bố đó!

Lực lượng rơi vào trên không trung tựa như giọt nước vào biển cả, hoàn toàn không có tác dụng.

Bạch Tử An sắc mặt tái nhợt nhìn lên nguồn năng lượng khủng bố đang không ngừng hội tụ.



“Hahaha, một đám nhân tộc sâu kiến cũng dám ngăn cản bản tọa”

Lam Quyền cười to nhìn xuống các tu sĩ nhân tộc, tựa như đang nhìn một đám kiến hôi không sai biệt lắm.

Không đợi Lam Quyền cười bao lâu, lập tức có bàn tay màu trắng xóa từ trên thương khung hàng lâm mà xuống.

Lực lượng khủng bố bạo phát mà ra,lập tức hướng về phía Lam Quyền đánh tới.

“Hừ, Bạch Dương Thần Quân! để hôm nay bản tọa lĩnh giáo một chút, cái gọi là Phong Thần Tứ Trụ rốt cuộc có bao nhiêu cân lượng!"

Tiếng nói vừa dứt,

Chỉ thấy không khí ngưng kết, vô tận hàn ý bạo phát mà ra, Lam Quyền ngự không một quyền oanh kích mà đến.

Ầm ầm!

Không gian chấn động!

Lực lượng v·a c·hạm khiến cuồng phong nổi lên, ngay lập tức, trận pháp được kích hoạt bao trùm toàn bộ Trung Vực ngăn chặn thần uy!

“Không ngờ Bạch Dương Thần Quân lại có thể tiến thêm một bước!”

Có Linh chủ ánh mắt lấp lóe.

Trận chiến kinh thiên, thương khung nổ vang khiến không ít tu sĩ nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng phấn chấn không thôi!

Bạch Dương thần quân đến rồi!

Thần Quân uy thế quả nhiên kinh người!

Bất quá phấn chấn không được bao lâu, các tu sĩ không khỏi đắng chát.

Liền nghe được thanh âm băng lãnh từ trên bầu trời vang vọng.

“Nhân tộc sâu kiến còn không mau ra nhận lấy c·ái c·hết!”

Thanh âm vừa dứt,

Liền có vô tận khí tức từ thương khung không ngừng hội tụ mà đến.

Kinh khủng uy thế từ trong bàn tay, cơ hồ có thể bao trùm một nửa Trung Vực, cái kia bàn tay mang theo nồng đậm thiên địa sức mạnh biển ảo mà ra!

Như thế một cái bàn tay chụp xuống, không biết có bao nhiêu tu sĩ phải vẫn lạc tại đây!

Bàn tay kia cũng không phải là thật, mà do lực lượng biến ảo mà thành.

Các tu sĩ mặc kệ tu vi cao thấp, đều ngay lập tức tế ra bí bảo, thiên binh, từng đoàn từng đoàn sức mạnh công kích ầm vang phá toái, thẳng tiến hướng về bàn tay to lớn trên không đánh tới.

Chỉ một thoáng, hào quang đầy trời!

Mặc kệ hào quang có bao nhiêu, bàn tay to lớn vẫn tiếp tục vỗ xuống, vô số công kích bên trên, tạo thành từng đoàn rung động.

Thanh âm "ầm ầm" chấn động hư không, tựa như tận thế.

Nhưng rất tiếc,

Không thể ngăn cản!

Ngay khi bàn tay tiếp cận trận pháp sát na, liên tiếp âm thanh do v·a c·hạm mà thành không ngừng kêu lớn.

Răng rắc!

Trận pháp vỡ nát!

Bàn tay kia vẫn chưa hoàn toàn rơi xuống, một kinh thiên kiếm cương tàng phá hư không, kiếm cương mang theo cuồng b·ạo l·ực lượng, kinh khủng v·út không mà đến!

Nhất kiếm kinh thiên!

Tốc độ mà mắt thường không thể thấy được, chỉ nghe một tiếng v·út không mang theo tàn b·ạo l·ực lượng, lập tức đem bàn tay chém thành hai nửa!

Oanh!

Lực lượng kinh khủng nổ bắn đi ra!

Liền có hai thân ảnh từ hai bên ngự không mà đến, lực lượng nổ bắn đi ra toàn bộ bị áp chế hoàn toàn!

“Các ngươi mấy lão bất tử, không ở nhà bồng con bế cháu, lại chạy đến đây gây cái gì chuyện?” thanh âm đạm mạc từ trên không trung vang vọng, chỉ thấy ba thân ảnh hàng lâm mà xuống.

Bắc Huyền Kiếm Tông tông chủ, Bắc Vô Ngân!

Tư Không gia tộc, Tư Không thần quân!



Nhật Nguyệt Thần Tông, Dương Thiên Tứ!

“Phong thần tứ trụ!

Là phong thần tứ trụ!”

Có tu sĩ phấn khích la hét thật lớn.

“Ta đi, không ngờ có một ngày ta được tận mắt chứng kiến cả bốn vị thần quân đồng thời hiện thế!”

“Đúng vậy a, bốn vị thần quân đồng thời ra tay, Linh tộc e rằng phải bại vong mà về!”

“Ngươi cũng đừng xem thường bốn vị Linh chủ, bọn hắn tu vi cũng không hề kém cạnh, không thể xem thường!”

Tiếng nghị luận ầm ĩ nhưng đều mang trong mình tâm tình kích động!

Trung vực, Trên không

“Các ngươi Linh chủ không hảo hảo ở nhà bú sữa, chạy đến đây tìm c·hết?” Tư Không thần quân thần sắc trêu chọc nói.

“Các ngươi nhân tộc sâu kiến cũng dám trước mặt bổn quân càn rỡ?

Hôm nay chúng ta tới đây chẳng lẽ các ngươi không minh bạch sao, chỉ cần các ngươi giao ra Hồng Bảo Thạch, chúng ta lập tức rời đi, thế nào?”

Lão Tà cười hắc hắc, giọng điệu vô cùng quỷ dị nói.

Lời này vừa ra, khiến không ít tu sĩ minh bạch dụng ý của Linh tộc!

Thì ra là vì Nhất Minh người kia mà tới.

“Ta nói Nhất Minh người này trong tay cầm bảo vật không nói, lại một thân tu vi yếu như vậy, sẽ khiến không ít thế lực thèm chảy nước dãi đây.”

“E rằng hiện tại hắn cũng không an toàn gì, bốn vị Linh chủ đích thân tới đây là hiện thực rõ ràng nhất.”

Có thần cảnh tu sĩ không khỏi lắc đầu nói ra.

Theo Lão Tà vừa dứt lời,

Lập tức, Tư Không thần quân trực tiếp một đao chém ra.

Kinh thiên ba động hóa thành một đạo đao mang phá không rời đi, Lão Tà đôi mắt khẽ híp: ”Hôm nay bản tọa lĩnh giáo một chút sức mạnh của Lạc Thần Đao, để xem có bao nhiêu lợi hại.”

Ầm ầm!

Cuồng b·ạo l·ực lượng v·a c·hạm vào nhau.

Đao quang lấp lóe, chưởng lực kinh thiên!

Không nói lời gì, giờ khắc này còn lại các vị thần quân cùng nhau tiến lên lẫn nhau công kích, bạo phát thần uy khiến thiên địa vì đó biến sắc!

Cùng một thời gian,

Lam Quyền gầm thét, thiên địa lực lượng bạo phát mà ra, hóa thành một quyền kinh thiên, mang theo vô tận hàn khí, hướng về Bạch Dương thần quân g·iết tới.

Hai cỗ lực lượng v·a c·hạm vào nhau, băng quyền mang theo thiên địa chi lực ầm vang phá toái, hủy diệt chưởng cương đập vào mi mắt để Lam Quyền cảm nhận được to lớn áp lực.

Thấy vậy,

Băng Quyền thần niệm khẽ động, chỉ thấy bạch ngân quyền sáo bao bọc đôi tay.

Một quyền huy động đấm ra thời điểm, chỉ thấy thiên địa biến hóa, không gian rung động!

Cuồng bạo một quyền cùng chưởng cương đánh vào cùng một chỗ, song song ầm vang mẫn diệt!

“Bạch Thiên Thủ, nhị phẩm chí bảo!”

Bạch Dương thần quân ánh mắt lạnh lùng.

Món bảo vật này hắn chưa từng gặp qua, đúng ra đây là lần đầu tiên hắn cùng Lam Quyền giao phong, nghe đồn, Bạch Thiên Thủ chính là do một vị cường giả lưu lại trong bí cảnh, món bảo vật này khiến cho quyền pháp gia tăng sức mạnh không ít!

“Bạch Thiên Thủ quả nhiên danh bất hư truyền!”

Bạch Dương thần quân không khỏi cảm khái một câu!

Bất quá,

Bạch thiên thủ mặc dù cường đại, nhưng bản thân Bạch Dương hoàn toàn không e ngại.

Nếu không có Bạch Thiên Thủ, Bạch Dương liền có tám thành nắm chắc trấn áp vị Linh chủ này.

Nhưng giờ có sự xuất hiện của Bạch thiên thủ, Bạch Dương chỉ có thể cầm chân vị này, chí ít không thể để hắn nhúng tay vào trận chiến của những người khác.

Có thể nói, Bạch Thiên Thủ uy lực không thể khinh thường, dường như món chí bảo này sinh ra là dành riêng cho Lam Quyền vậy.

Hiện tại, cả Bạch Dương và Lam Quyền đều cảm nhận được lẫn nhau lực lượng, chỉ có thể nói, cả hai không ai kém ai!



Mặc dù như thế, nhưng Lam Quyền không có rút lui ý nghĩ.

Ngay tại Bạch Dương cùng Lam Quyền đối chiến thời điểm.

Tư Không thần quân trường đao phá toái hư không, Lạc Thần Đao phong mang lấp lóe, đồng dạng ngăn lại một vị Linh chủ.

“Một thanh đao cùn cũng dám làm càn!”

Có thanh âm nghiêm nghị quát lên, đối phương cùng Lam Quyền một dạng, đều là Linh Chủ.

Lão Tà chính là Linh Chủ Độc Lâm tại Tây Vực, bản thân chuyên sử dụng độc công.

Nhìn qua Tư Không chém tới một đao, Lão Tà không sợ chút nào, một chưởng lục sắc trấn áp xuống tới, nồng đậm thiên địa lực lượng kèm theo độc công chi lực hình thành lục sắc chưởng cương, hùng hậu đến cực điểm khiến hư không vì đó run rẩy!

Nhưng theo hai cổ lực lượng xen lẫn v·a c·hạm, thần lực chưởng cương cùng đao quang ầm vang phá toái.

Lão Tà mới phát hiện chính mình thế mà xem nhẹ vị thần quân này!

Oanh!

Đao quang tiếp tục phá toái hư không, mang theo từng trận khủng bố uy thế chém tới, bàn tay Lão Tà suýt chút nữa bị một đao trực tiếp chém gãy!

“Lạc Thần Đao quả nhiên không hổ danh là thần khí, mặc dù trải qua tuế nguyệt ăn mòn, nhưng vẫn phát huy ra lực lượng như thế, thật mạnh!”

Lão Tà nhìn trên tay Tư Không thần quân Lạc Thần Đao, không khỏi gật đầu cảm thán một câu.

Tư Không thần quân sắc mặt đạm mạc: "Bản quân cho tới bây giờ không có nói với ngươi đây chỉ là thanh đao gãy, Lạc Thần Đao đã lâu không uống máu Linh chủ, hôm nay bản quân bắt ngươi khai đao vậy!”

Dứt lời,

Khí tức kinh khủng bạo phát đi ra, xung quanh Tư Không thần quân ẩn hiện từng thanh đao khí, đao khí bao bọc không ngừng xoay quanh toàn thân.

Thất Hà Ánh Nhật!

Lão Tà thấy thế cũng là thần niệm khẽ động, tế ra tự thân một cái cổ lô đỉnh, lô đỉnh vừa ra, nồng đậm đến cực điểm độc công chi lực trong cổ đỉnh bạo phát đi ra.

Theo thần lực thôi động, cổ đỉnh xoay tròn, diễn hóa ngập trời độc công chi lực, lực lượng kinh khủng hướng về Tư Không thần quân, vang lên từng trận gào thét thanh âm mà đi.

Thánh Độc Cổ Đỉnh!

Nhị phẩm chí bảo!

Nhìn thấy ngập trời chưởng cương ầm vang mà tới, một bộ muốn đem toàn bộ hư không bao phủ bộ dáng, Tư Không thần quân thần sắc nghiêm túc, Lạc Thần Đao ẩn ẩn rung động, tựa như gặp được đối thủ một dạng.

Hít sâu một hơi,

Thần Đao phá không!

Kinh thiên đao quang phá toái hư không ầm vang chém xuống, hung hăng bổ vào chưởng cương, lực lượng đáng sợ chấn động mãnh liệt, bộc phát ra thiên địa lực lượng hủy diệt ầm vang chấn động!

Cùng một thời gian,

Lại gặp Dương Thiên Tứ một chỉ ầm vang rung động, mang theo vô hạn lực lượng, khiến hư không ầm vang rạn nứt thẳng tiến Lôi Âm mà đi.

“Nhân tộc thiệt là không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết a, người ta là con gái mà lại ra tay độc ác hết sức à!”

Lôi Âm thần sắc có chút ủy khuất nói ra.

Ngay sau đó,

Hủy diệt lôi quang cùng chỉ cương v·a c·hạm.

Thiên địa biến sắc!



Lúc này không ít tu sĩ thần cảnh cũng đang chém g·iết không ngừng.

Bốn vị Linh Chủ không phải đến một mình, mà là dẫn theo vô số Linh tộc thần cảnh, còn có Linh tộc Chân Nguyên cảnh cùng nhau tiến tới!

Mây đen bên trong,

Nhân tộc Thần cảnh cùng Linh tộc Thần cảnh đối chiến.

Vô số hào quang lấp lóe chiến thành một đoàn, vô cùng hỗn loạn!

Binh đối binh, tướng đối tướng!

Đây là quy tắc lâu nay trong chiến trường, cao tầng phân tranh sẽ dẫn tới lực lượng bạo phát, khiến hạ tầng không thể chịu được.

Vì thế mà tám vị thần quân mỗi người một nơi trên thương khung, lẫn nhau công phạt!

Thần Quân lực lượng mang đến dư ba, khiến không ít tu sĩ có tu vi thấp trực tiếp vẫn lạc!

Cảm tạ các vị huynh đệ rất nhiều a!