Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhục Thân Thành Thánh

Chương 9: Bị phát hiện!




Chương 9: Bị phát hiện!

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Từ khi từng đoàn võ giả rầm rộ đuổi theo nhóm người Nhất Minh, không ngừng có tin tức về đệ nhất Tiềm Long bảng xuất hiện tại Đông Phương trấn phát tán ra ngoài.

Không thể không nói, lực ảnh hưởng của đệ nhất Tiềm long vượt xa các võ giả tưởng tượng, tin tức từ tửu lâu không ngừng phát tán về bốn phương tám hướng.

Đừng nói các tông môn đỉnh cấp, chỉ cần là người tu hành, giờ khắc này đều biết Hồng Bảo Thạch cùng tam tinh Huyết Tinh Thạch có ý vị như thế nào, chỉ cần ngửi mùi thôi, cũng đủ để các tông môn thèm chảy nước dãi!

Cho nên, từ khi biết được tin tức Nhất Minh tiến về Đoạn Mộc Lâm, có không ít thế lực phái người tiến về đây làm đại sự, điều này khiến các cuộc chạm mặt giữa các tông môn trở nên thường xuyên hơn rất nhiều, dẫn đến không ít các cuộc tranh đấu nho nhỏ diễn ra, nhưng đều được sư huynh, sư tỷ ngăn lại.

Bên cạnh đó, tin tức về bốn vị Linh chủ t·ấn c·ông Trung Vực cũng được khuếch tán ra ngoài, vì thế, các võ giả càng muốn nhanh chóng tìm ra Nhất Minh sớm nhất có thể.

Bởi vì không ai biết được, tông môn của mình sẽ tìm được Nhất Minh trước, hay hắn sẽ rơi vào tay Linh tộc không chừng.

Lần này tiến về Đoạn Mộc Lâm, đa phần đều là võ giả tôi thể cảnh, linh tộc bên kia cũng không ngoại lệ, bởi vì võ giả có tu vi Chân Nguyên cảnh trở lên đều ở chiến trường đối kháng Linh tộc.

Mà giờ khắc này, Nhất Minh vẫn đang đả toạ tu luyện Tôi Thể Quyết mà vẫn không hay biết chuyện gì xảy ra.

Từ khi mở bát mạch, Nhất Minh liền có thể tu luyện tầng đầu tiên của Tôi thể quyết, nếu như chỉ xem tu vi, hiện tại hắn được xem như bước vào tôi thể nhất trọng.

Tôi thể cảnh mỗi nhất trọng thiên, lực lượng phát ra sẽ tăng đều 300 cân tả hữu, Nhất Minh không biết hiện tại bản thân có thể phát ra bao nhiêu cân, nhưng hắn cảm giác từ khi huyết mạch thức tỉnh về sau, lực lượng trong cơ thể của hắn trở nên mạnh hơn rất nhiều.

Đương nhiên, đây là không tính tới "lực lượng thần bí" màu lam quang kia, hiện giờ hắn cũng không biết đó là lực lượng gì, nó từ đâu tới, làm sao phát ra, hắn cũng mặc kệ những điều này, chỉ cần nó không hại chính mình liền tốt.

Tôi thể cảnh rèn luyện bằng cách vận dụng linh khí tuần hoàn bên trong cơ thể với tốc độ nhanh, quá trình này khiến cơ thể chịu áp lực xung kích mạnh mẽ, nếu chịu đựng được, sẽ thoát thai hoán cốt, tấn thăng cảnh giới, còn nếu không thể, xin chúc mừng ngươi đã rơi vào bình cảnh!

Nói cách khác, tôi thể cảnh là không ngừng phá rồi lại lập, chỉ có thể không ngừng phá hủy, tân sinh mới diễn ra.

Có người trãi qua sinh tử chém g·iết nâng cao tu vi, có người may mắn nhặt được cơ duyên và sống sót trở về, cho dù là loại nào, võ giả đều phải đánh cược mạng sống của mình, nếu không thì không cách nào tiến thêm được.



Kết thúc tu luyện, Nhất Minh nhìn trong tay khối tinh thạch màu trắng, xen lẫn bên trong là những điểm hồng lộ ra vô cùng bắt mắt.

Huyết Tinh Thạch!

Không thể không nói, Nhất Minh bây giờ tựa như một tiểu hài tay cầm hoàng kim chạy long nhong ngoài đường, ai mà không đỏ mắt cơ chứ?

Cảm thụ được lực lượng từ bên trong phát ra, Nhất Minh cảm thấy chính mình không khác gì con kiến hôi cả, trái tim của hắn càng lúc càng phanh phanh đập mạnh, một cỗ uy thế hiện ra trước mắt, khiến hắn không khỏi run lên một cái.

"Thật manh!" ánh mắt của Nhất Minh nhìn khối Huyết Tinh Thạch không khỏi lộ ra thèm thuồng lẫn sợ hãi!



Thèm thuồng vì hắn biết được, nếu mình có thể luyện hoá được thứ này, tu vi nhất định đề cao đến cấp độ không thể tưởng tượng được.

Sợ hã lài vì luồng uy áp này khiến hắn e ngại không thôi, Nhất Minh tinh tường một điều, nếu mình không chia nhỏ ra dần dần hấp thu, cơ thể sẽ không chịu nổi bạo thể mà c·hết.

Huyết tinh thạch chính là tinh huyết của tu sĩ hoá thạch mà thành, điều này sẽ giữ lại nguyên bản lực lượng bên trong mà không bị tuế nguyệt hao mòn.

Nếu nói nhất tinh Huyết Tinh Thạch( sơ giai) tương đương với Thần cảnh tu sĩ, thì tam tinh Huyết Tinh Thạch tương ứng với Thần Vương cấp độ.

Thần Vương a!

Đó chính là áp đảo Thần Quân phía trên, những tầng thứ này, Nhất Minh hoàn toàn không biết, nhưng hắn lại biết, khối Huyết Tinh Thạch này bá đạo vô cùng!

Chính vì thế, Linh tộc không hề cố kị gì liền phát động tiến công thẳng vào Trung vực, nhằm thu hút lực chú ý của các tu sĩ Nhân tộc.

Chần chờ trong chốc lát, hắn cắn răng một cái, làm ra quyết định!

Nhắm mắt ngưng thần, linh lực chầm chậm vận chuyển từng vòng chu thiên, Nhất Minh quyết định chia khối Huyết Tinh Thạch này làm một vạn giọt Huyết Ti, chỉ có như thế, hắn mới có đủ khả năng luyện hóa tất cả, nếu không, bạo thể là điều chắc chắn xảy ra.

Một giọt Huyết Ti chậm rãi xông vào bên trong cơ thể, Nhất Minh cảm thụ được một nguồn năng lượng cực mạnh tiến vào thể nội không ngừng du tẩu.

Ngay sau đó, hắn cảm nhận được cả người nóng rực hẳn lên, xung quanh không ngừng toát ra trận trận nhiệt khí, khiến cơ thể của hắn dần dần đỏ lên, linh khí xung quanh bắt đầu xoay vòng mà thấy mắt thường cũng có thể nhìn thấy được bao quanh Nhất Minh.

Chỉ một giọt!

Mới chỉ hấp thu một phần vạn tinh huyết, cơ thể đã gần như muốn nổ tung, hắn không lo được nhiều nữa rồi, giọt tinh huyết du tẩu trong cơ thể Nhất Minh không ngừng trùng kích cơ bắp, khiến toàn thân của hắn co giật không thôi, khiến hắn không tự chủ được ngã lăn trên mặt đất.

Cơ bắp nhận trùng kích liên tục khiến các sợi cơ liên tục đứt đoạn, bắp tay, bắp chân, bắp đùi,... tiếng cơ bắp vỡ nát khiến Nhất Minh thần sắc tái nhợt, thân thể nằm ngang trên mặt đất, tứ chi co giật tựa như trúng độc giãy c·hết một dạng.

Cảnh tượng vô cùng doạ người!

Giờ này khắc này, hắn cảm thấy toàn thân không còn cảm giác, cơ thể không thể cử động, nằm liệt trên mặt đất.

Nếu giờ khắc này có ai nhìn thấy cảnh tượng thiếu niên nằm liệt trên đất, miệng không ngừng chảy dãi, tứ chi co quắp, toàn thân co giật, sẽ không cách nào giữ được bình tĩnh mà thốt lên một tiếng hoảng hốt thanh âm.

Nhất Minh cố gắng để tâm trí của mình thanh tỉnh, một tiếng kêu cực kì bi thảm từ động phủ truyền ra, cách đó không xa, có võ giả nghe được thanh âm này trong lòng không khỏi giật mình một cái, không nói hai lời lập tức xoay người liền chạy.

Nói đùa cái gì! Đêm hôm tối om như vầy mà có người kêu thảm như thế không phải bị ăn thịt thì là bị người cho g·iết, hắn vẫn còn tỉnh và đẹp trai lắm!

Tối tăm bên trong, Nhất Minh cảm nhận được cỗ lực lượng giường như muốn thao túng cơ thể mình.

Nhất Minh làm sao đáp ứng?

Mặc dù không thể động đậy, nhưng hắn vẫn cố gắng duy trì ý thức, tuyệt đối không cho cỗ lực lượng này chiếm lấy, trong lòng của hắn chửi mẹ không thôi, đây là ban thưởng gì chứ!



Tinh huyết tiếp tục tàn phá cơ thể từ bên ngoài, không ngừng tác động đến kinh mạch bên trong, ngay lúc tinh huyết xông thẳng vào xương tủy thời điểm, ý thức của Nhất Minh dần dần trở nên mơ hồ, đôi mắt lờ mờ dần dần khép lại, tiếng kêu bắt dầu nhỏ dần, ngất đi!

Tí tách!

Tí tách!



Bên ngoài động phủ, mất gần nửa canh giờ, tên võ giả lúc nảy mới chạy về tới nơi đống quân của gia tộc mình, hắn mang toàn bộ những gì mình nghe được toàn bộ thuật lại.

"Ngươi nói trong động phủ có tiếng thét chói tai phát ra?" một nam tử toàn thân thanh y, bên hông treo một thanh kiếm nhìn về phía hạ nhân nói ra

"Đúng vậy thiếu chủ, ta nghi rằng bên trong có yêu thú đang t·ấn c·ông võ giả khác, nếu không thì cũng sẽ không có tiếng thét như thế!"

Tên võ giả không ngừng hít thở liên tục, nghĩ đến tình huống vừa rồi khiến hắn không khỏi run lên, hắn chỉ là tôi thể nhất trọng mà thôi, công việc dò xét ban đêm trong rừng đối với hắn vẫn là quá nguy hiểm.

"Xem ra chúng ta cần phải đến xem một chuyến, nếu thật là có yêu thú, chúng ta tiện thể thu thập cũng không tồi, ngươi dẫn đường đi." Nhạc Khang phân phó một câu, thân hình lập tức đứng dậy.

Nhạc Khang chính là con cháu Nhạc gia, khi hắn nghe được tin tức một người Khai Nguyên Cảnh cũng có thể đứng đầu bảng, trong lòng vô cùng khó chịu, vì lẽ đó mà hắn mới xin lĩnh đội tiến về nơi này "hỏi thăm" Nhất Minh một chút.

Gần hai canh giờ sau, đám người Nhạc gia đứng trên một gò núi cao nhìn về phía hang động, bởi vì là đêm tối, cộng thêm nhiều người di chuyển, cho nên tốn thêm một chút thời gian mới tới được nơi này.

Nhạc Khang đánh giá tình hình chung quanh, không ngừng cảm thụ một chút, xung quanh này không có bất kỳ dấu hiệu nào của yêu thú a.

Nhìn phía trước cửa động chất đầy tảng đá che lấp động phủ, Nhạc Khang nhíu mày, hắn cảm nhận được có không ít linh khí hội tụ ở đây.

Lẽ nào có bảo vật xuất thế?

"Các ngươi bao vây xung quanh, ngươi đến kiểm tra hang động" Nhạc Khang lần lượt phân phó đám hạ nhân làm việc, lập tức có từng đám võ giả chia nhau đứng xung quanh hang động.

Ầm ầm,

Các tảng đá ở cửa động liền bị một kiếm chém xuống, khói bụi mịt mù bốc lên dày đặc, từng viên đá rớt xuống lộ ra động phủ tối đen như mực, không nhìn thấy được bên trong có cái gì.

"Các ngươi vào bên trong xem thử, có cái gì không ổn lập tức rút lui." Nhạc Khang nhìn bên trong hang động tối đen phân phó một câu.

Hạ nhân làm sao dám chống lệnh cho được, bọn họ dù sao cũng chỉ là hạ nhân mà thôi, mặc dù trong lòng rất không tình nguyện, nhưng cũng phải làm a!

Các hạ nhân góp thành một nhóm năm người tiến vào bên trong, dẫn dầu là một thanh niên tay phải cầm kiếm, tay trái cầm bó đuốc từ từ tiến vào.



Sau nửa chén trà, bọn hắn tới một cái ngã rẽ trước mắt, vừa rẽ qua đã có một cú đấm từ trong bóng đêm lướt nhanh mà tới.

Oanh!

Tên võ giả dẫn đầu lập tức bay đính trên hang động, miệng không ngừng thổ huyết, biến cố bất ngờ xảy ra khiến các võ giả còn lại trong lòng hoảng thành một nhóm, lập tức xoay người liền chạy.

Bọn hắn còn chưa kịp phản ứng đã có một tên bị đấm thổ huyết tại chỗ, cái này làm sao chơi!

Cả đám không nói hai lời nhanh chóng chạy ra bên ngoài, nhưng số phận trêu ngươi a!

Tiếng v·a c·hạm trong động phủ kèm theo âm thanh không ngừng la hét thất thanh, khiến không ít võ giả ngoài hang động nuốt một ngụm nước bọt!

Thanh âm la hét dần dần lắng lại, đám người bên ngoài cũng không biết chuyện gì xảy ra, bọn hắn hoàn toàn không thấy tình cảnh bên trong, nhất thời, bầu không khí trở nên quỷ dị vô cùng.

Kiếm chưa ra khỏi vỏ, là kiếm nguy hiểm nhất.

Điều mình không biết, vẫn luôn là điều đáng sợ nhất!

Giờ khắc này, các võ giả xung quanh khu rừng nghe được tiếng động bên này, cũng không ngừng hướng về bên này chạy tới.



Bên trong hang động, Nhất Minh nhìn trước mắt năm bộ t·hi t·hể, y phục đồng nhất không khỏi nhíu mày.

Không phải bọn hắc y nhân?

Có lẽ đây là võ giả của môn phái nào đó vào rừng lịch luyện không chừng? Cũng có thể là hướng về phía mình tìm đến!

Cách đây một canh giờ trước Nhất Minh đã tỉnh dậy, hắn cũng không biết tại sao, toàn thân thoải mái vô cùng, lần cuối cùng hắn ý thức được, chính là bản thân đang bị tinh huyết tàn phá, lúc đó cơ thể truyền đến đau đớn khiến hắn hét thảm không thôi.

Cho đến khi tỉnh lại, Nhất Minh mới cảm nhận được cơ thể của chính mình trở nên nhẹ nhõm rất nhiều, toàn bộ nhục thân đều được chữa trị hoàn toàn, tất cả tựa như chỉ là một giấc mơ!

Huyết nhục tràn đầy.

Lực lượng mạnh mẽ!

Cẩn thận cảm thụ lực lượng bên trong cơ thể một chút, Nhất Minh vận chuyển linh lực một vòng chu thiên, hắn lại có cảm giác quái lạ, có cái gì đó cực kỳ quái lạ xảy ra ở bên trong thì phải, hắn không biết phải diễn tả thế nào đây nữa.

Bình thường tới nói, võ giả đột phá bát mạch, vận chuyển một vòng chu thiên liền cảm giác vô cùng mượt mà, nhưng Nhất Minh ẩn ẩn lại có cảm giác như có cái gì mọc ra, không diễn tả được.

Lắc lắc đầu, mặc kệ nó, miễn sao không ảnh hưởng đến thực lực của mình là được rồi.

Bình phục lại tâm thần, Nhất Minh nhìn năm bộ t·hi t·hể, lập tức tiện tay "nhặt" năm cái nhẫn trữ vật thu vào, hướng phía ngoài hang động từ từ bước đến.

Hắn biết, chỗ này không thể tiếp tục ẩn giấu, nếu không, bị chặn ngoài cửa thế này cuối cùng cũng sẽ phải ra ngoài, không bằng chủ động một chút, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn!

Nhìn đám t·hi t·hể này tu vi vẻn vẹn chỉ là tôi thể cảnh nhất trọng, đám bên ngoài, tu vi hẳn là sẽ không cao, dù sao hắn cũng đang cần kiểm nghiệm một chút tự thân thực lực.

Cảm tạ các vị huynh đệ rất nhiều a!