Chương 3 : Khởi hành
Chương 3 : Khởi hành
Tôi thở dài khi kiểm tra lại túi của mình một lần nữa, cố gắng tập trung vào việc đảm bảo rằng không quên bất cứ thứ gì. Không có gì tệ hơn việc bắt đầu chuyến đi để nhận ra rằng chiếc bàn chải đánh răng đã bị bỏ lại. Vấn đề là thay vì nghĩ về chuyến du ngoạn cùng tất cả những gì chờ đợi tôi trên hòn đảo đó, tâm trí tôi lại ở nơi khác, cụ thể là lần chạm mặt đầu tiên của với dàn nhân vật chính.
Tôi không muốn gặp dàn nhân vật chính sớm. Trên thực tế, hoãn càng lâu càng tốt. Không phải vì tôi lo lắng hay bất cứ điều gì, tôi biết rằng Yugi và những người bạn của cậu ấy tốt bụng, đáng tin cậy. Tôi có thể dễ dàng đi đến Kame Game, giới thiệu bản thân và ngay cả khi lo lắng về ông nội của mình, Yugi vẫn chào đón tôi bằng một nụ cười. Quan trọng nhất là khác biệt tuổi tác, một người 28t đi chơi với đám nhóc tuổi teen thật là kinh khủng.
Còn về phía Kaiba, nên tránh càng xa càng tốt. Sau khi thua Yugi lẫn big 5 làm phản, tên này đang bị hoang tưởng nặng chỉ quan tâm tới em trai. Với việc Mokuba chuẩn bị b·ị b·ắt cóc thì thân thiện với Kaiba khiến tôi thành n·ghi p·hạm hàng đầu mất.
Tôi cảm thấy có lỗi với Mokuba. "Tôi biết về vụ b·ắt c·óc nhưng tôi không thể ngăn nó lại. C·hết tiệt, Pegasus ngươi phải trả giá."
Hơn nữa dính líu đến Yugi và những người bạn dẫn đến hiệu ứng cánh bướm, toang luôn cốt truyện thì bỏ mẹ. Tôi không muốn vì tôi xuyên không mà Atem thua trước Zorc khiến thế giới chìm trong bóng tối.
" Giả sử tôi quyết định đến gặp Yugi và cung cấp cho cậu ta thông tin về môi trường chiến đấu tác động lên sức t·ấn c·ông của lá bài. Thì trận đấu giữa Yugi vs Weevil kết thúc nhanh chóng, Yugi nghiền nát hoàn tên chơi sâu bọ còn tôi chứng minh bản thân là đồng minh đáng tin cậy. Tất cả đều tốt, phải không? Ngoại trừ Pegasus có thể cử PaniK dí Yugi thay vì để tên quái thai đó loại người chơi khác. Tôi tin là Yugi thừa sức thắng bất cứ tên Eliminator nào, nhưng việc Yugi giúp Mai lấy lại toàn bộ số sao bị mất giúp cô ấy kết bạn, giúp đỡ nhóm Yugi sau này. Không có sự kiện đó, Mai khả năng cao bỏ qua Yugi tiến thẳng đến lâu đài. Hoặc PaniK xuất hiện, Joey lên cơn điên thách đấu với hắn rồi thua tan tác và bị loại."
Tôi xoa trán bằng hai ngón tay, ngồi ngoài lề thì chán mà can thiệp một chút thì hỏng.
Đi ra khỏi căn hộ, tôi bước vào thang máy và nghĩ về cuộc gặp gỡ với Mai. Kế hoạch là quen biết chút ít với Yugi, Joey, Tristan và Tea khi ở trên tàu. Tôi không đi cùng họ nhưng sẽ tỏ ra thân thiện tạo hảo cảm. Thêm một chút kết nối trong lâu đài khi Yugi đánh bại Pegasus, tạo nên tiền đề ở Battle City. Trong số tất cả chỉ có Mai là xuất hiện chào hỏi. Rex là tên ngố, Weevil là thẳng bẩn thỉu, Mako ổn áp nhưng bị loại quá sớm, Bandit Keith đơn giản là né. Về phần Bakura... thằng nhóc phiền phức, nếu không có gì bảo vệ khỏi cái vòng tròn c·hết tiệt đó, tránh xa là tốt nhất. Bị nó rủ chơi trò chơi bóng tối là mệt lắm.
Tôi nghiến răng khi bước ra khỏi thang máy và đi về phía chiếc taxi đang đỗ. " C·hết tiệt Mai, cô quá... bướng bỉnh! Tôi biết mình đang là một kẻ đạo đức giả, vì cô ấy muốn có lợi thế là tôi thì tôi cũng làm thế. Mai là một người cô độc, tự bao bọc mình trong chiếc mặt nạ, nhưng nói mấy lần mà vẫn không chịu hiểu, chỉ cần hỏi tử tế là biết mà cứ thích vòng vèo." Tôi bước vào taxi với đống hành lý. " Chaos ... mày đang phát điên vì Mai cố tán tỉnh mày."
Bây giờ tôi không biết phải chờ đợi điều gì khi tôi đến con tàu. Tôi nghi ngờ mình sẽ nhận được lời xin lỗi từ cô ấy. Lựa chọn tốt nhất là cô ấy sẽ phớt lờ tôi và giả vờ như chưa bao giờ quen biết. Tệ nhất là cô ấy sẽ nổi điên và tạo ra một cảnh không hay ... hoặc coi đó như một thử thách và cố gắng dụ dỗ tôi tiếp. Như vậy thì tôi sẽ bị chú ý đến, trở thành mục tiêu của tất cả, lại càng đau đầu hơn.
Sau đó, tôi nghiền ngẫm, quan sát Domino cố gắng nhớ tất cả những gì sắp diễn ra. Truyện đọc từ hồi cấp 1 khó nhớ chi tiết quá. Con thuyền khởi hành từ 7h tối, mất 1 đêm để tới Duelist Kingdom. Đến sáng Pegasus bắt đầu giải đấu. Ngày đầu tiên Yugi vs Baruka, Yugi vs PaniK. Ngày thứ hai, Kaiba chơi cùn vỡi Yugi, Sau đó Kaiba ăn hành bởi Pegasus. Tiếp đến Pegasus phục vụ một bữa tối muộn để xác định thứ tự bán kết. Sáng hôm sau là các trận đấu bán kết, buổi đêm đêm thì Tristan, Tea và Bakura leo lên một tòa tháp vì ... gì đó ( không nhớ nổi). Cuối cùng Joey vs Yugi và Yugi ha gục Pegasus. Tôi tính toán cố gắng ở trên đảo 4 ngày.
" Ngoại trừ việc không gì là chắc chắn." chiếc taxi chạy đến bến và tôi bước ra, không khí biển mát lạnh đập vào mặt tôi làm tôi vui vì đã quyết định tham gia. Tôi chỉnh lại chiếc mũ của mình và bước tới thùng xe, lấy vali đi đến chỗ đám đông đang tụ tập bên con tàu đồ sộ, sẵn sàng báo danh lên tàu. Trong truyện hay anime không đề cập đến việc Kaiba thành người thứ 5 trong vòng bán kết được tự động nhận tiền thưởng lẫn quyền thách đấu. Có phải vì tôi ở đây mà mọi thứ thay đổi hay nó chưa bao giờ được nhắc tỡi. Tôi không thích những gì bất ngờ khiến kế hoạch của tôi thất bại.
Yugi hay Joey sẵn sàng chấp nhận đấu bài ma thuật với những tên g·ian l·ận, bẩn thỉu nhưng tôi thì không. Ở thế giới cũ, tôi nổi tiếng với các cấp dưới vì ghét cay trò cá tháng 4 tôi nói rõ cho các nhân viên biết hậu quả của trò đùa và chấp nhận trừng phạt. Vì vậy, tôi có một số ... bất ngờ ... đề phòng ai đó đã thử bất cứ gì dại dột.
" Mọi người chú ý"
Tôi nhìn lên giả vờ lắng nghe một trong những tay sai của Pegasus phát biểu về lý do tại sao chúng tôi ở đó và những gì chúng tôi cần để lên thuyền
" Sao đâu thưa ngài? " Người đàn ông hỏi.
" Ngay đây" tôi nói, đưa hai ngôi sao của ra . "Tôi cũng có thẻ này ..."
" Ah!" Người đàn ông cầm lấy thẻ để kiểm tra trước khi trả lại. " Ngài được chọn có phòng riêng trên chuyến đi tới Duelist Kingdom. Chiếc thẻ này dùng làm chìa khóa thưa ngài. Chỉ những người vào chung kết các giải vô địch quốc gia mới có phòng riêng. Chúc ngài vui vẻ."
"Chờ đã," tôi nói, giơ tay. "Những người khác ngủ đâu?"
"Ông chủ Pegasus sắp xếp một phòng sinh hoạt chung cho họ."
"Con tàu này chứa được hàng nghìn người và ông bắt mọi người ngủ trên sàn nhà?"
" Lệnh của ông chủ, thưa ngài. Bây giờ xin hãy lên tàu."
Tôi tròn mắt. " Một người đưa 3 triệu $ làm tiền thưởng mà lại keo kiệt vậy." Tuy nhiên, sao cũng được, tôi giật lấy chìa khóa phòng để đi lên tàu. Đột nhiên nghe tiếng động kì lạ, đó là một người lạ mà quen.
Joey Wheeler cố gắng lẻn lên tàu.
"Yugi đâu? ..." Tôi thì thầm, nhìn xung quanh đã thấy cậu bé tuổi teen với mái tóc lố bịch đó sẽ cứu cả thế giới thoát khỏi bóng tôi vô tận. Tôi vẫn chưa thực sự hiểu chuyện gì xảy ra với mình. Nơi tôi đứng, điều gì đang chờ đợi. Ngay cả khi cầm bộ bài trong tay và cảm nhận trái tim của những lá bài đập xuyên qua Endymion, đi bộ trên đường phố Domino, nhận được thay thế chú đén Duelist Kingdom, nói chuyện với Mai... Đây là thực tại sao? Nó khiến tôi rùng mình.
" Thôi nào anh bạn nhanh lên." Người sau lưng hối thúc.
" Xin lỗi" Tôi nhanh chóng bước nhanh rũ bỏ sự sững sờ để lên tàu.