Chương 127:
"Eddy-Boy, ta hy vọng cậu có vài ý tưởng về cách đối phó với tên điên kia." Pegasus nói nhỏ khi chúng tôi đợi Bruno đang tính toán bước đi tiếp theo của hắn. " Bởi vì ta ko muốn mắc kẹt ở đây mãi mãi."
" Biết rồi, tôi đang nghĩ đây," tôi lẩm bẩm. "Tôi có thể ra khỏi đây dễ dàng… nhưng Bruno đã chứng minh rằng hắn sẽ không bỏ cuộc. Chúng ta có thể thoát khỏi hắn ngày hôm nay, nhưng điều đó có nghĩa là hắn sẽ liên tục quay lại. Lần đầu tiên hắn chỉ đang cố dụ tôi vào một cái bẫy c·hết người… giờ hắn đang b·ắt c·óc những người khác và dùng họ làm mồi nhử. Tôi không thể rời đi cho đến khi hắn đạt được những gì hắn muốn, mà tôi nghĩ thậm chí hắn còn không biết hắn muốn gì. Khốn kiếp… phải có cách nào đó để thoát khỏi mớ bòng bong này mà không ai bị tổn thương!"
" Tới lượt ta" Bruno lùn tuyên bố.
" Xin lỗi" Bruno lớn chen ngang, dù tôi có cảm giác là không phải xin lỗi chúng tôi; gã không thật sự vui vẻ, và hoàn toàn hợp lý khi tên ngốc kia đang đe dọa sẽ tiếp tục dùng mạng sống của cháu gái gã như một quân bài mặc cả để giữ tôi tiếp tục đấu bài. "Nhưng hiệu ứng của Fire King High Avatar Garunix của tôi kích hoạt, đưa nó trở lại sân và mang theo những ngọn lửa cháy bỏng hủy diệt mọi quái vật khác trên sân đấu."
Pegasus nheo mắt lại với vẻ khó chịu khi Thousand-Eyes Restrict bị tiêu diệt, hóa thành tro bởi ngọn lửa tái sinh của High Avatar. " Ta hi vọng anh nhận ra rằng sắp đến lượt tôi… và tôi sẽ rất thích thú khi biến quái vật của anh thành một phần của một trong những sinh vật Restrict của tôi."
" Ngươi sẽ không còn lượt nào nữa hết, Pegasus" Bruno tuyên bố với nụ cười điên loạn. " Bởi vì ta đã rút được những lá bài cần thiết để nghiền nát ngươi cùng Edwin Chaos một lần và mãi mãi."
" Nghe quen thế nhỉ. À đúng rồi, thằng nào gặp tao mà gáy câu đấy thì kết quả thế nào đứa nào cũng giống nhau. Bị tao nghiền nát hoàn toàn." Tôi đáp trả.
"Kẻ duy nhất bị nghiền nát là ngươi!"
" Mày vừa lặp lại câu nói vừa xong vì mày không thể nghĩ ra cái nào hay hơn à?"
Bruno lùn cười nhếch mép, thổi một luồng khí nóng ra từ mũi. " Ngươi sắp thua trận đấu này, Edwin Chaos! Trận đấu này và tất cả mọi thứ!"
" Hả? Mất cái gì? Chúng ta có đặt cược cái gì sao hả đồ điên."
" Chúng ta đang đặt cược tất cả vào trận đấu này!"
" Tao từ chối hiểu!" Tôi nói, tên Bruno lùn phớt lờ tôi.
" Giờ thì, ta i có thể cảm ơn đối tác ngu ngốc của ta vì đã thiêu cháy những con ếch khác của ta, bởi vì không còn quái thú trên sân, ta có thể triệu hồi đặc biệt Treeborn Frog từ dưới mộ." Một con ếch trông tơi tả với đôi cánh thiên thần nhỏ và vầng hào quang từ từ nổi lên từ nghĩa địa bài, lơ lửng trước mặt chúng tôi. "Tiếp theo, ta gửi một T.A.D.P.O.L.E. xuống mộ để đặc biệt triệu hồi lần nữa lên sân Swap Frog!" Con ếch quay lại sân, kêu một tiếng "ộp ộp" " Và nó sẽ chỉ ở lại một thời gian ngắn vì ta muốn đưa ra thứ gì đó nguy hiểm hơn rất nhiều so với những gì ta có trên tay.. Trước khi làm vậy—" Bruno lùn cười sung sướng. "—ta dùng hiệu ứng thứ hai của Swap Frog để gửi t T.A.D.P.O.L.E. thứ hai xuống mộ." ột con nòng nọc nhỏ, đen xuất hiện trên sân trong hình dạng ma quái rồi biến mất vào nghĩa địa bài, Bruno cười suốt thời gian đó. “Và giờ… đến lúc tính sổ với các ngươi. Ta hiến tế Treeborn Frog để triệu hồi Des Frog!"
" Giờ với Des Frog trên sân kèm theo ai T.A.D.P.O.L.E. trong mộ của ta, ta có thể triệu hồi thêm hai Des Frog từ bộ bài lên sân!" Hai con ếch nữa xuất hiện, gia nhập cùng con đầu tiên, chằm chằm nhìn tôi và Pegasus. " “Và giờ ta sẽ kích hoạt lá bài này: Polymerization!"
" Lại nữa," tôi rên rỉ. "Mày quên trận trước như nào rồi hả?"
" Lần này ta sẽ không b·ị đ·ánh bại bởi Jerry Beans Man của ngươi."
" Cái gì?" Bruno lớn ngạc nhiên.
" Im mồm, ta ko muốn nhắc tới nỗi nhục này." Bruno lùn cau có. " Ra đi nào, D.3.S. Frog con quái vật mang tới sự hủy diệt!" Con ếch to lớn, đầy mụn xuất hiện, phát ra một tiếng ễnh ương thật to đến nỗi các bức tường bắt đầu rung chuyển xung quanh chúng tôi. "Với con quái vật này, ta sẽ dễ dàng nhảy thẳng vào đập nát ngươi, Edwin Chaos, đánh bại ngươi hoàn toàn. Sau đó ta sẽ để tay sai của mình xử lý ngươi, Pegasus! Cuối cùng ta sẽ trả thù cho tất cả những gì ngươi đã làm với ta! Không có gì cản được ta! Điểm gốc của ngươi hoàn toàn không có quái thú bảo vệ, không có gì đứng giữa quái vật của ta và đòn t·ấn c·ông vào ngươi! Các ngươi xong đời rồi, tất cả các ngươi!" Bruno lùn ngửa đầu lên cười lớn.
" Trừ việc quái thú triệu hồi dung hợp không thể t·ấn c·ông ngay trong lượt đấy." Pegasus trả lời.
Tiếng cười của Bruno lùn tắt ngúm.
“G…gì cơ?” hắn cố gắng thốt lên.
" Ngươi còn nhớ luật chứ? Quái vật dung hợp không thể t·ấn c·ông ngay trong lượt mà nó được triệu hồi, trừ khi ngươi sử dụng Quick Attack .." Pegasus cười nhẹ, " Mà theo ta đoán từ vẻ mặt ngớ ngẩn của ngươi rằng ngươi chắc chắn không có lá bài đó trong tay."
Bruno chỉ biết ngớ người ra nhìn.
" Còn luật đó?" hắn hỏi.
"... Ôi mẹ ơi, Bruno có đấy" Tôi chán nản. "Luật đấy vẫn còn áp dụng. Mặc dù tao đồng ý với mày là cái luật đó thực sự nhảm nhí."
" Này!" Pegasus ra vẻ khó chịu.
" Nhưng luật là luật, ít nhất cho tới hiện tại. Hi vọng sẽ có điều chỉnh sau này, nhưng hiện tại vẫn phải tuân thủ." Tôi vuốt tóc trong sự thất vọng. “Được rồi, thế này đi… lần trước chúng ta đấu, tao cho mày 1 cơ hội bỏ cuộc. Lần này… tới lượt tao bỏ cuộc, Ok?" Tôi đặt tay lên bộ bài của mình. " Xong, tao bỏ cuộc rồi. Mày đã trả thù thành công. Chúc mừng, mày đã làm được, tao công nhận trình độ của mày. Mọi chuyện kết thúc."
".... Đừng mơ." Bruno lùn phản đối. " Ta không cần chiến thắng rẻ tiền này."
" Hắn nói đúng đấy." Pegasus đồng ý.
Tôi cảm thấy mắt trái mình giật liên tục. “Hắn. Đã. Bắt. Cóc. Một. Đứa. Trẻ. Để.Ép. Chúng. Ta. Đấu. Với. Hắn.”
" Vẫn không phải là một chiến thắng danh dự nếu cậu bỏ cuộc như vậy." Pegasus nói.
Bruno lớn rụt rè giơ tay lên. " À, tôi muốn đính chính một việc, Mira không phải là một đứa trẻ. con bé...15 tuổi."
" Bốc bài lên và một lần nữa đối mặt với ta, Edwin!” Bruno lùn tuyên bố.
Tôi hít thở thật sâu.
" Được rồi," tôi gầm gừ, "được thôi." Tôi bỏ tay ra khỏi bộ bài và rút lá tiếp theo. "“Vì Starry Knight Arrival vẫn còn trên sân, tao kích hoạt hiệu ứng của nó, đưa Starry Night, Starry Dragon quay trở lại sân đấu."
Con rồng xuất hiện trên bàn đấu, gầm lên một tiếng trước khi quay đầu nhìn tôi. Ánh mắt của nó, như kiểu muốn nói. " Ế, chúng ta vẫn còn chơi tiếp?"
" Ừ, tao cũng nản như mày đó, nhưng hãy làm xong chuyện này rồi tao sẽ tìm cho mày một bao đựng bài đep nha. Một con rồng xinh đẹp như mày xứng đáng được như vậy." Starry Night, Starry Dragon ngẩng đầu lên nhìn vào đối thủ. "... Giải quyết nhanh chóng việc này thôi. Đầu tiên, tao sử dụng hiệu ứng đầu tiên để tiêu diệt D.3.S. Frog-" Con ếch nhớp nháp nổ tung thành từng mảnh. "-kinh tởm. Tiếp theo, tao sẽ t·ấn c·ông Bruno lớn và loại bỏ Fire King High Avatar Garinux của hắn, cho phép rồng của tao t·ấn c·ông trực tiếp. Nếu mày muốn đỡ cho hắn..."
" Ta ko quan tâm." Bruno lùn nhún vai. "Ta ko còn cần hắn trong trận đấu này, ngay cả khi D.3.S. Frog bị tiêu diệt, ta sẽ sử dụng những con quái vật khủng kh·iếp hơn để tiêu diệt ngươi, Edwin.
" Tùy mày."
Starry Night, Starry Dragon dùng đuôi quất vào Bruno lớn khiến điểm gốc của hắn tụt về 0. (Bruno lớn-0)
" Ôi không, tôi đã bị loại khỏi trận đấu, may quá. Mấy người cứ tự nhiên đánh tiếp, tôi xin phép đi ăn."
"Đứng lại," Bruno lùn quát. " Ta ko cần ngươi nhưng ta muốn ngươi chứng kiến cảnh ta đánh bại cả 2 tên này."
" Tôi đã bắt đầu hiểu lý do tại sao Edwin luôn cảm thấy thất vọng nếu cậu là dạng đối thủ mà cậu ta phải đối mặt."
“Ít nhất Kaiba còn có trình độ." tôi chỉ ra. "Có bao nhiêu Rare hunter chạy nhông ngoài kia mà tao lại phải mặc kẹt ở đây...ông trời bất công."
" Ngươi cứ lảm nhảm đi, nhưng đến lượt của ta-"
" Ta ko tin là ngươi còn lượt để chơi đâu, thằng nhóc hỗn hào." Pegasus lên tiếng. "Ta bắt đầu thấy chán ngấy ngươi rồi. Thế nên ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh thực sự của bộ bài của ta. Ban đầu nó được tạo ra để đối đầu với kẻ thù của ta... còn bây giờ được thiết kế để đồng hành cùng những người bạn của ta." Ông ấy nhìn tôi rồi tung ra một lá bài. "Ta bắt đầu với Relinkuriboh!”
Trên sân đấu xuất hiện một Kuriboh... nhưng khác biệt. Mặc dù đó là con vật nhỏ dễ thương mà Yugi thường xuyên triệu hồi, Kuriboh này đã được biến đổi, với móng vuốt của nó biến thành những bàn tay của Relinquished và con mắt của Anubis gắn vào lưng nó. Nó phát ra một tiếng kêu lanh lảnh mà... bị bóp méo, nghe giống như tiếng rên rỉ của Thousand-Eye Restrict.
" Meta giờ ai cũng có Kuriboh hử? "Kuriboh của tôi đâu, Konami?"
" Cậu vừa nói gì?"
"Đừng để ý, tôi nói vu vơ thôi" tôi nhanh chóng nói với Pegasus. " Ông đánh đi." Tôi tự nói với bản thân. " Mình muốn một con Kuriboh quá đi mất."
" Tất nhiên. Mọi người thấy đấy, Relinkuriboh của ta sẽ rời khỏi sân đấu. Ta dùng nó để triệu hồi một quái thú khác, xuất hiện cho ta Relinquished Anima!"
Trên sân đấu, một con Relinquished xuất hiện và từ từ quay lại, xoay vòng trên không một vòng 180 độ cho đến khi hàm của nó giờ đã ở trên con mắt. Đôi cánh và móng vuốt thịt của nó di chuyển khi nó hạ xuống mặt đất, nhìn chằm chằm vào Swap Frog bên phía Bad Bruno.
" Và ngươi biết chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo," Pegasus nói với một nụ cười thích thú. "Relinquished Anima hấp thụ Swap Frog để nó trở thành một phần của ngươi, lấy sức t·ấn c·ông của nó biến thành của ngươi."
" KHÔNG!" Bruno lùn gào lên. " Chiến đấu đi! Đừng để nó hút mày vào!" Swap Frog cố gắng nhảy trốn thoát nhưng phát hiện bản thân bị kéo lê trên mặt đất, lực hút của Relinquished Anima quá mạnh Con quái vật nhỏ thậm chí còn cố dùng lưỡi để bám vào nhưng cuối cùng nó thấy mình bị nâng lên không trung và nuốt chửng vào miệng của Relinquished Anima, xuất hiện vài giây sau đó gắn kết với thân hình bằng thịt của nó. "Con ếch ngu dốt! H tao không còn quái thú phòng thủ!"
" Đừng đổ lỗi cho quái thú của ngươi vì sự yếu kém của chính bản thân." Pegasus tuyên bố, lắc đầu. “Có những quái vật yếu trong trò chơi này không? Tất nhiên rồi… khi ta tạo ra chúng, ta nghĩ chúng chỉ là những viên đá lót đường cho những quái thú mạnh mẽ hơn mà người chơi có thể đưa vào bộ bài của mình. Nhưng Yugi Muto đã dạy ta rằng ko có quái vật yếu. Mỗi quái vật đều có thể giành chiến thắng trong một trận đấu nếu nó nằm trong tay của người chơi biết cách sử dụng đúng cách. Chuyện sắp xảy ra tiếp theo, Bruno? Chính là do ngươi. Sự kém cỏi của ngươi. Sự tập trung mù quáng vào trả thù của ngươi. Tất cả … đều là do ngươi." Pegasus cười nhếch mép. "“Relinquished Anima, t·ấn c·ông trực tiếp."
“Không… không, phải có cách… ta phải-" Bruno lùn chưa kịp nói hết câu thì bị Relinquished Anima phóng ra luồng năng lượng khiến hắn đập mạnh vào tường. (Bruno lùn-0)
"Thật tuyệt," Bruno lớn nhận xét. " nhưng 2 người hiểu là hắn sẽ ép chúng ta đấu lại với hắn lần nữa, đúng không?"
"Eddy-Boy, chắc chắn nếu cậu vội vàng-" Pegasus bắt đầu
"Không thể mạo hiểm được. Ai mà biết hắn đã bố trí bẫy rập gì với con tin." Tôi thở dài. "Chúng ta chỉ còn cách tiếp tục đánh bại hắn trong những trận đấu cho đến khi hắn bỏ cuộc."
"Ta...ta sẽ KHÔNG bao giờ bỏ cuộc!" Bruno lùn khẳng định. "Ta sẽ tiếp tục thách đấu với các người... lần này đến lần khác, lần này đến lần khác. Các ngươi khiến ta thua nhục nhã 2 lần? Ta sẽ làm các ngươi thống khổ hàng vạn lần! Các ngươi sẽ phải cầu xin ta kết thúc nỗi thống khổ của các ngươi nhưng ta sẽ không làm vậy! Và ta sẽ kéo các ngươi đi cùng khi ta đối đầu với mọi tên sâu bọ từng-"
Bruno lùn ko kịp nói hết câu.
Chủ yếu vì một người đàn ông đeo mặt nạ t·ừ t·rần nhà rơi xuống, hạ cánh lên hắn.
"Ngươi sẽ không thể làm hại ai nữa, ác nhân!" người đàn ông tuyên bố. Anh ta mặc một bộ đồ liền thân màu tím, một chiếc áo choàng đỏ rách nát, và một chiếc mặt nạ trắng không có đặc điểm. "Không khi ta đứng đây! Bây giờ ngươi phải đối mặt với sức mạnh của Corpse-Man!"
"...được thôi, tôi chấp nhận," tôi nói với một cái nhún vai. "Cảm ơn Corpse-Man nhưng tôi nghĩ hắn b·ất t·ỉnh rồi, ko nghe được anh nói gì đâu."
Người... siêu anh hùng?... nghiêng đầu trước khi nhìn xuống Bruno lùn. Nắm tóc hắn lên để xác nhận rằng hắn đã bị b·ất t·ỉnh. Nhân vật đeo mặt nạ sau đó nhún vai và thả đầu Bruno lùn xuống bịch một cái. "Vậy là tôi đã ngăn cản hắn vĩnh viễn."
" Tôi chắc 3 người chúng tôi ko có ai phàn nàn hết." tôi nói với anh ta. Này, tôi cứ nghĩ sự điên rồ này thường thường bắt đầu ở phần Gx mới đúng.
"Không hề," Pegasus nói với một cái cúi đầu nhẹ, chấp nhận điều này khá nhanh so với tất cả những gì đã xảy ra. "Cảm ơn rất nhiều, quý ngài Corpse-Man."
" Liệu anh có thấy cháu gái của tôi không?" Bruno lớn hỏi.
" Tôi thấy 1 người đàn ông với 1 đứa bé. Từng có chút hiểu lầm nhưng mọi chuyện đã được giải quyết."
"Anh ta đang nói đến tôi," một thiếu nữ lên tiếng, đi theo cô là Renard. Cô ôm chặt Bruno lớn, " cháu ổn... anh Renard cùng cháu đã kiểm tra khắp nơi và không còn ai khác ở đây hết."
"Và rõ ràng không có bom," Pegasus nói, nhìn xuống bộ dạng b·ất t·ỉnh của Bruno lùn. " Lại một trò lừa bịp đáng thương khác."
" Tôi nghĩ mọi người nên rời đi ngay, cho đó là thật hay giả." tôi nói với mọi người.
"Còn hắn?" cô gái hỏi, đã buông tay khỏi người chú của mình
"Đừng lo, cô bé-"
"Nghiêm túc?" Cô gái phàn nàn. " Tôi 15t!"
" Tôi đảm bảo các cơ quan chức năng xử lý tên t·ội p·hạm này!" Corpse-Man vác Bruno lên vai. "Hãy nhớ rằng… nếu các bạn bao giờ gặp rắc rối, nếu các bạn bao giờ gặp nguy hiểm, nếu các bạn bao giờ cảm thấy bị xúc phạm nhẹ bởi một cái biển quảng cáo… Corpse-Man sẽ có mặt!” Và với câu nói đó, anh ta vội vã rời đi."
" Chúc may mắn, Corpse-Man," Pegasus chào tạm biệt.
" Anh có người bạn mới rồi nhỉ?" tôi thúc trỏ vài Renard, người đang có bộ mặt hết sức mệt mỏi.
"Tôi không quen người này... tôi ko muốn nói về người này lần nào nữa."
" Tôi có nên lo lắng về việc anh rời bỏ tôi để lập Liên minh Công lý với anh ta không?" Tôi đùa.
" Tôi sẽ rời bỏ cậu ngay bây giờ."
" Được rồi, được rồi, ko đùa nữa, chỉ cho chúng tôi đường ra đi." Renard gật đầu và dẫn chúng tôi qua những ngóc ngách của kho hàng, cho phép p Pegasus và tôi hít thở không khí trong lành.
"Ta nghĩ ta sẽ cần một kỳ nghỉ!" Người sáng tạo ra bài ma thuật nói. " Tất nhiên là sau khi mọi chuyện ở đây kết thúc."
" Tôi nghĩ ông nên thuê vệ sĩ mới trước đã. À mà làm thế quái nào gã Bruno lại b·ắt c·óc được ông?" Tôi hỏi.
Pegasus tặc lưỡi
~ Ngày hôm trước~
"Truyện tranh giảm giá! Truyện tranh giảm giá! Mại dô mại dô!"
"Oooooo!” Pegasus nói với vẻ thích thú, rẽ khỏi con đường ban đầu và đi về phía quầy bán có xe đẩy đầy những tập truyện tranh khác nhau. "Nói tôi nghe, cậu có những bộ truyện tranh nào lấy cảm hứng từ Disney không? Tôi mới phát hiện ra Papernik và rất muốn xem Nhật Bản biến tấu Donald Duck ra sao."
" Vâng, ngay đây." người bán hàng nói, mở một thùng lớn vừa đủ để nhét một người đàn ông vào...
________________________
" Đó là một kế hoạch b·ắt c·óc hoàn hảo." Pegasus khẳng định với tôi.
"Ừ…uh." Tôi quay lại nhìn Bruno lớn cùng cô gái. "Tôi có thể giúp gì 2 người ko?"
" Trừ khi anh có thể đưa chúng tôi về nhà thật nhanh, nếu không thì tôi nghĩ không cần đâu," Bruno lớn trả lời. " Sau tất cả mọi chuyện tôi chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi xem tivi."
"Thế anh có ảnh nào về quê nhà ko?" tôi hỏi. Bruno lớn với vẻ mặt khó hiểu, lấy trong túi ra một bức ảnh về một ngôi nhà lớn và đầy màu sắc. "Ừ, cái này được đấy." Mắt tôi chuyển sang màu vàng đen, khiến hai người họ lùi lại và tôi nắm lấy cánh cửa kho hàng, xoay nắm đấm cửa và tạo ra một cổng dẫn về nhà của họ. " Đường về của 2 người đây."
"... Chờ tới khi tôi kể chuyện này cho mọi người trong gia đình." Bruno lớn tuyên bố trước khi rời đi, cháu gái anh ta cũng dành thời gian ít ỏi còn lại cảm ơn Renard trước khi bước qua cùng.
" Họ tiếp nhận khó tốt." Renard nói.
"Phép thuật dần trở nên quá phổ biến,"tôi thở dài, lắc đầu với suy nghĩ đó. "Thật đáng tiếc."
"Ai đó trở nên hơi u sầu," Pegasus trêu chọc nhẹ nhàng. "Cậu quá trẻ để suy nghĩ như vậy, Eddy-Boy."
" Chúng ta gần ngang tuổi nhau Pegasus,” tôi nói nhỏ. “Chỉ là tôi không nhìn giống vậy. Nhờ Selene."
"Selene?"
" Ừ... tôi chưa kể cho ông. Tại-"
Điện thoại của tôi reo.
" Chờ chút." Tôi lấy điện thoại ra “Alo?”
" Anh Edwin!"
"Mokuba?"
"Em đã cố gắng gọi cho anh nhưng lũ Rare Hunter có thiết bị phá sóng"
Mặt tôi lạnh toát. " Em làm sao? Chúng đã làm gì em?"
" Anh phải đến bến tàu ngay lập tức! Nếu không…chúng sẽ g·iết họ!"