Chương 126: Tag team
"Không thể tin được!" Rex tự nói với chính mình khi nhìn vào sáu thẻ định vị trong tay, đối thủ của cậu ta bỏ đi còn đám đông thì tan rã, "Mình làm được rồi… Mình thật sự làm được! Mình sẽ tham gia Chung kết Battle City!"
Cậu đã sẵn sàng bỏ cuộc sau trận thua Yugi. Nghĩ rằng mình đã hết cơ hội. Nhưng Edwin gọi cậu lại, khuyên đừng bỏ cuộc mà hãy cứ tiếp tục cố gắng. Và... mọi thứ đã diễn ra theo cách tốt đẹp. Rex đã tìm được những đối thủ khác, khiến họ phải khuất phục trước cậu. Bộ bài của cậu giờ có thêm mấy lá ma thuật mới, còn mấy lá bài quái vật dùng để trao đổi hoặc để bán, nhưng quan trọng nhất là cậu được tham gia chung kết Battle City
" Chà, cậu thực sự khá ấn tượng đấy." Một thanh niên tóc đen lên tiếng, tiến lại gần. Rex thấy trông rất quen nhưng ko nhớ đó là ai.
Rex định mở miệng huênh hoang nhưng ngay lập tức từ bỏ. Cậu nghĩ về cách Yugi xử lý mọi chuyện, cách Edwin đối mặt với mọi tình huống, thậm chí cách Mai đã xử lý trận đấu của họ tại Duelist Kingdom... và không ai trong số họ tỏ ra thô lỗ hay kiêu ngạo với chiến thắng của mình. Họ đã chiến thắng nhưng không hành xử như thể đó làm họ trở thành người giỏi nhất. Đặc biệt là Mai, cô ấy đã khiến cậu ngạc nhiên, nhưng sau khi đánh bại cậu, cô lại khá lịch sự, mời cậu đi bộ ra bến tàu vì "những tên tay sai của Pegasus ở đây rất thô lỗ" và khi cậu từ chối, cô đã bảo anh cố gắng cải thiện để lần sau gặp lại, họ có thể có một trận đấu hay hơn.
Weevil mới là kẻ kiêu căng và phiền phức,’ Rex nghĩ thầm, nhớ lại cảnh tên sâu bọ đó đã chế giễu cậu ngay cả khi cả 2 bắt tay nhau. ‘Kaiba cũng vậy.’ Rex đã xem một số trận đấu của Kaiba và tên này hoặc là bỏ mặc đối thủ, hoặc hành xử như thể họ không quan trọng. 'Nhưng Yugi... cậu ấy là vua trò chơi, lúc nào cũng thi đấu với sự tôn trọng đối thủ. Không biết mình có thể làm vậy không... nhưng Edwin chỉ là một tên ngớ ngẩn trong lúc đấu, và là một người tốt khi trận đấu kết thúc. Họ sẽ không bao giờ thô lỗ với một người lạ khen ngợi họ.'
Vì vậy, Rex đưa tay ra để bắt tay với người này, bỏ những thẻ định vị vào túi. "Cảm ơn lời khen! Trận đấu dù khá khó khăn nhưng rất vui."
"À, tôi định nói," cậu ta nói, giơ tay chỉnh lại áo vest đỏ. " Cậu có ý định sử dụng lá Cloudian đó không?"
" Không biết nữa," Rex thừa nhận. " Nó thực sự ko phù hợp với bộ bài của tôi."
" Vậy thì tôi biết chúng ta ta có thể thỏa thuận..." Người này nháy mắt. "Ồ, nghe có vẻ hơi... n·hạy c·ảm khi nói như vậy. Xin lỗi! Để tôi bắt đầu lại. Tôi sở hữu một cửa hàng bài… Đúng hơn là ba tôi sở hữu, nhưng tôi điều hành nó cho ông ấy. Và tôi sẵn sàng cho bạn xem qua vài lá Dino mới mà tôi mới nhập về tuần trước, và chúng ta có thể trao đổi."
"Thật á?" Rex nói, ngạc nhiên.
"Đúng thế! Tôi đang cố gắng thu thập thẻ bài từ những người tham dự Battle City... tôi nghĩ nếu tôi quảng cáo đây là những thẻ bài được các thí sinh vòng chung kết giành được, tôi sẽ bán được nhiều tiền hơn."
"Heh, nghe giống những gì bạn tôi-" và đúng là kỳ lạ khi nói như vậy vì cậu luôn tự xem mình là một kẻ đơn độc, nhưng đó là bạn cậu, “-Edwin sẽ nói.”
“…bạn biết Edwin ?" Anh bạn này nói rồi bật cười. " Tại bữa tiệc của cậu ta."
Ngay lập tức, Rex nhớ ra rằng đúng là nơi đó cậu đã gặp người này. " Heh, quả thực là trái đất tròn."
“Đúng vậy! Duke Devlin.”
“Rex Raptor, mặc dù cậu đã biết sau trận đấu."
“Ừ!” Duke nói. “Thôi nào, để tôi dẫn bạn đi chọn vài thẻ mới!”
“Tại sao không?” Rex nói, nhún vai rồi đi theo Duke.
______________________
Thông thường, việc chơi một bộ bài mà bạn chưa từng sử dụng bao giờ là ý tưởng tồi tệ.
Đó là điều mà bộ não của tôi, với nhu cầu không ngừng sáng tạo ra các kế hoạch, kế hoạch dự phòng, và cả các kế hoạch dự phòng cho những kế hoạch dự phòng, sẽ cảm thấy rất kinh hoàng.
‘Nhưng thực ra, mày chẳng có sự lựa chọn nào trong chuyện này, đúng không?’ tôi tự hỏi mình khi xáo trộn bộ bài, chỉ có vài phút để xem qua các lá bài và hiểu được chiến lược chung mà bộ bài này xoay quanh trước khi Bruno cuối cùng yêu cầu chúng tôi bắt đầu. Pegasus cũng đã đưa cho tôi một bản ghi chú ngắn mà Cassie đã viết, và tôi đã dành thời gian để đọc khi Pegasus, với cái tính phô trương của mình, đã làm chậm thêm một phút bằng cách nói rằng ông ta cần điều chỉnh lại dây đeo trên duel disc của mình.
Bộ bài Starry Knight. Ban đầu được gọi là Holy Knight bởi Cassie, nhưng bộ phận kiểm duyệt của Industrial Illusions đã phản đối tên đó vì lý do tôn giáo. Bộ bài lấy cảm hứng từ Giáng sinh, Ngôi sao Bethlehem và các thiên thần đã báo hiệu sự ra đời của Chúa Kitô… chỉ có điều lần này họ lại báo hiệu sự xuất hiện của một con rồng trắng khổng lồ. Và không phải là rồng của Seto, điều này tốt vì tôi khá chắc rằng nếu Pegasus đưa cho tôi một bộ bài Blue-Eyes, Seto sẽ g·iết tôi mất.
Tôi phải thừa nhận rằng bộ bài này có sức hấp dẫn với tôi và tôi coi nó như phiên bản đối trọng của Lair of Darkness. À, nó không sử dụng cùng chiến thuật hay thậm chí là phiên bản đối kháng của cùng một thuật, nhưng ý tưởng về việc những Quái vật và Tiên đều thờ phụng một con rồng khác nhau? Điều đó thật sự thú vị.
" Ngươi đã sẵn sàng gặp báo ứng của ngươi chưa, Edwin?" Bruno lùn lên tiếng, chỉ tay vào mặt tôi. " Chẳng mấy chốc ngươi sẽ b·ị đ·ánh bại, rồi bị nhốt mục xác trong cái lồng giam kia trong khi ta trở thành tân vua trò chơi. Cũng như ông, Pegasus… tôi sẽ giam ông lại và trở thành chủ sở hữu của Industrial Illusions!”
“Tôi không nhớ là chúng ta đã đồng ý với những điều kiện đó,” Pegasus chỉ ra.
“Vào thời điểm này, tôi nghĩ Bruno lùn chỉ đang bịa ra mọi thứ và hy vọng rằng một cái gì đó sẽ có tác dụng.”
“Câm miệng!” hắn ta ra lệnh.
Tôi thở dài và rút những lá bài đầu tiên. ‘Được rồi, bộ bài này được xây dựng hoàn toàn xoay quanh việc triệu hồi và phá rối sân của đối phương. Vì vậy, lượt đầu tiên hực sự sẽ không mang lại nhiều lợi ích, nên mình chỉ cần bắt đầu xây dựng nền tảng cho những gì sắp tới.’ Tôi cau mày nhìn xung quanh. 'Nhưng vấn đề là trận đấu này không phải là một trận đấu bình thường. Đây là một trận đấu đồng đội… giống như với Cabal. Có nghĩa là mình ko chỉ phải lo cho bản thân à còn cả Pegasus nữa. Không rõ trình độ của ông ta khi mất con mắt ngàn năm còn lại bao nhiêu. Bruno lớn liệu người này a có đặt hết tâm huyết vào trận đấu này không? Bruno lùn vẫn chưa đe dọa cháu gái của kẻ này, nên ít nhất cũng không có gì phải lo nếu hắn thua. Nhưng hắn vẫn có thể đấu quyết liệt vì trong thế giới này chẳng ai làm gì một cách hời hợt. Má nó, mình ghét không có đủ thông tin!’ Tôi lắc đầu và chọn một lá bài. ‘Mình cần chơi an toàn đã, cho đến khi có được câu trả lời.’
" Ngươi tính làm chúng ta chờ tới c·hết ở đây hả?' Bruno lùn hỏi.
" Ngay bây giờ, tao đặt quái vật này ở tư thế phòng thủ úp mặt và kết thúc lượt."
Bruno lớn gật đầu, nhìn vào mấy lá bài trên tay. "Uh… ừ, tôi đoán tôi sẽ làm cái này. Fire King Avatar Arvata ở chế độ t·ấn c·ông.” Con voi hai chân màu hồng xuất hiện, cầm trong tay thanh kiếm và rìu lửa, ngọn lửa màu xanh tím nhấp nháy trên chúng. “Và tôi kết thúc lượt của mình.”
'Đệch,' tôi nghĩ thầm. ‘Fire Kings. Được thiết kế để kích hoạt hiệu ứng khi chúng “bị thiêu đốt” hay nói cách khác là bị hủy diệt bởi hiệu ứng bài. Chúng cũng rất giỏi trong việc kiểm soát sân đấu. Khó chịu rồi đây.' Tôi đã chơi Fire Kings và biết rằng trong tay đúng người, có thể tạo ra những chuỗi combo nguy hiểm khiến đối thủ gặp khó khăn.
“Hmmm,” Pegasus nói, nhìn qua tay bài của mình. “Xem nào… ta sẽ bắt đầu chơi với quái vật này ở tư thế phòng thủ úp mặt.” Ông ta nhắm mắt lại và vẫy tay về phía Bruno lùn. “Lượt của cậu, ta nghĩ vậy.”
" Giờ ta sẽ cho các ngươi thấysự hủy diệt mà ta mang tới." Hắn ta giơ một lá bài lên. “Ta bắt đầu bằng cách triệu hồi Swap Frog ở chế độ t·ấn c·ông!” Con ếch màu cam và đỏ với cặp sừng quỷ xuất hiện trên sân, và nhờ vào các máy chiếu, trông nó như một con ếch bình thường. Tôi đã suýt có ý định dẫm lên nó để xem Bruno lùn nói gì. "Khi lá bài này được triệu hồi ra sân, tôi có thể gửi một con ếch từ bộ bài của mình vào mộ bài!" Hắn ta rút bộ bài và bắt đầu lật từng lá. “Giờ thì, xem nào… ah, lá này sẽ phù hợp.” Hắn gửi lá bài vào mộ. "Tiếp theo, ta sẽ sử dụng effect thứ hai của Swap Frog, cho phép ta trả nó lại tay và triệu hồi một con ếch mới. Trở lại nào Swap Frog để ta triệu hồi Submarine Frog!”
Khi con ếch trong bộ đồ lặn xuất hiện trên sân, tôi quay sang Pegasus. "Tôi phải hỏi… ai là người thiết kế đống quái thú ngu si này vậy?"
"Không biết, nhưng ta đảm bảo sẽ làm rõ chuyện này!”
" Cũng như ngươi sẽ thấy cái điểm gốc của các ngươi về 0!" Bruno lùn tuyên bố.
Tôi xua xua tay . “Trình cỡ mày mà đòi bốc phét thắng bọn tao á. Tao lại chả đẻ ra mày."
" Đi c·hết đi!" Bruno lùn gầm lên. “Submarine Frog, t·ấn c·ông lá bài úp của Edwin! Và với hiệu ứng của nó, ta sẽ tự động gây tổn thất cho điểm gốc của ngươi, ngay cả khi ngươi để nó ở trạng thái phòng thủ! Rào cản kém cỏi của ngươi-"
Con Submarine Frog bị hất ngược lại, phát ra tiếng kêu ộp oạp đầy đau đớn.
"- Nếu con cóc ghẻ của mày có chỉ số cao hơn quái thú của tao." Tôi nói khi Starry Knight Orbitael xuất hiện. Thiên thần của tôi mang mặt nạ và cầm khiên, những ngôi sao lấp lánh và nhấp nháy xung quanh như một con Pokémon sáng bóng khi nó dễ dàng đẩy lùi cuộc t·ấn c·ông của Bruno và phản lại hắn. ( Bruno lùn-3100)
“Làm tốt lắm, Eddy-Boy!” Pegasus tuyên bố, trong khi Bruno lùn cay cú, úp một lá bài xuống.
“Cảm ơn… và giờ là lượt tôi" ” Tôi rút lá bài tiếp theo rồi xem qua bài trên tay. "Tao bắt đầu bằng cách triệu hồi Starry Knight Rayel ra sân!” Một thiên thần mang mặt nạ nữa, lần này cầm thanh kiếm một tay, xuất hiện, mang theo không chỉ các ngôi sao mà cả ánh sáng của cực quang. “Và khi nó được triệu hồi ra sân, tao có thể thêm một lá bài Bẫy hoặc Ma Thuật Starry Knight từ bộ bài vào tay.” Bộ bài bật ra vàtôi đã lợi dụng khoảnh khắc đó để nhìn lại bộ bài một lần nữa, nhắc nhở bản thân những lá bài tôi có. ‘Hmmm… đúng rồi, lá này sẽ rất hữu ích, với những gì mình có trong tay.’ Tôi chọn lá bài và giơ nó lên. “Và tại sao lại để nó trong tay khi tao có thể chơi ngay bây giờ? Tao kích hoạt Starry Knight Sky!”
Đột nhiên căn phòng biến mất và chúng tôi đang ở trên một cánh đồng ánh sáng trắng, và trên cao là bầu trời đêm đẹp đẽ và tĩnh lặng nhất mà bất kỳ ai trong chúng tôi từng thấy, bừng sáng rực rỡ. Tất cả các vì sao trên thiên đường chiếu sáng xuống chúng tôi, lấp lánh vui vẻ và hứa hẹn rằng những phép màu và giấc mơ sắp trở thành hiện thực nhờ vào sức mạnh của chúng. Nó làm tôi nhớ đến những đêm lạnh giá của tháng 12, khi thế giới hoàn toàn im lặng đến mức bạn không thể nghe thấy gì ngoài hơi thở của chính mình và tất cả những gì xung quanh bạn là bầu trời.
Sau một khoảnh khắc mà tôi nhớ trong đầu rằng sẽ phải nói với Kaiba rằng hắn cần phải tăng lương cho các kỹ sư phần mềm, tôi nói. " Lá bài này cho phép tao thực hiện một lần triệu hồi thường thứ hai, miễn là lần triệu hồi đó là một trong hai loại quái vật: Starry Knight hoặc..." Tôi giơ một lá bài lên và lập tức Pegasus rạng rỡ như thể là sáng Giáng Sinh… điều này khá là hợp lý khi xét đến bộ bài mà ông ấy đã cho tôi. "Tao hiến tế Starry Knight Orbitael và Rayel để triệu hồi Starry Night, Starry Dragon!"
Bruno lùn hừ một tiếng. "Con quái thú vô danh."
Những ngôi sao bùng nổ rực rỡ trên đầu chúng tôi, cắt ngang bất cứ điều gì mà tên kia nói, và từ trên thiên đường, con rồng thiên thần hùng vĩ xuất hiện. Vảy của cô ta trắng tinh như tuyết rơi và đôi mắt xanh như những cây thông Noel. Thân hình cô ta có phần giống người hơn so với những con rồng khác, khiến cô trông giống như một hiệp sĩ khổng lồ trong bộ giáp rồng hơn là một con quái thú. Đây không phải là Blue-Eyes hay Red-Eyes; Starry Dragon là một chiến binh vì hòa bình và công lý, và khi cô vươn cánh và cất lên tiếng kêu như chuông bạc, tôi không thể không mỉm cười.
" Để tao khai sáng cho mày." Tôi trả lời. "Đầu tiên tao kích hoạt hiệu ứng thứ nhất của Starry Night, Starry Dragon, cho phép tao, khi được triệu hồi từ tay, phá hủy một lá bài trên sân. Đương nhiên tao chọn Submarine Frog của mày."
Starry Night, Starry Dragon vươn rộng cánh và các ngôi sao bắt đầu nhấp nháy xung quanh cô, nạp đầy năng lượng thiêng liêng. Con ếch lặn nhìn lên quái vật của tôi, nuốt nước bọt, nhưng không có nơi nào để trốn hay ẩn mình—
“Tôi kích hoạt hiệu ứng đặc biệt của Fire King,” Good Bruno tuyên bố, mắt anh ta nửa mở và có vẻ đờ đẫn. “Tôi có thể hi sinh một con quái thú trong tay để đổi lấy mạng của Submarine Frog.”
" Rất tốt Bruno," Bruno lùn nói. " Ngươi rất biết vị trí của bản thân."
"Tôi không làm vì cậu," Bruno lớn nói. "Mira sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi nếu tôi ko đánh hết sức, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi tôn trọng cậu."
' Con mẹ nó, gã này là loại người tin vào danh dự hơn lý trí. C·hết tiệt, chỉ một lần thôi, tôi muốn gặp ai đó tốt bụng nhưng cũng hiểu rằng danh dự cũng có giới hạn.' Tôi bực bội nhìn Bruno lớn đưa 1 quái thú xuống mộ. ‘Và vì đây là bộ bài Fire King, việc phá hủy một lá bài có thể thực sự giúp hắn rất nhiều, vì chúng chuyên về việc thiêu đốt nhanh và dùng tro tàn để tạo ra những ngọn lửa mới. Tuyệt vời.’ Tôi lắc đầu, nói to. "Vậy thì hãy làm theo cách cổ điển, Starry Night, Starry Dragon, t·ấn c·ông Bruno lùn."
Con rồng của tôi lại vươn cánh một lần nữa, nhưng lần này nó lao về phía trước, những móng vuốt khổng lồ giơ lên chuẩn bị vung xuống Submarine Frog.
" À mà quên mất tao chưa nói hết." Tôi nở nụ cười mỉa mai. " Khi Starry Night t·ấn c·ông, nó có thể loại bỏ một quái vật của mày cho tới hết lượt."
" Cái quái!?" Bruno lùn hoảng hốt khi một cổng ánh sáng sao xuất hiện dưới con ếch, hút nó lên và để hắn ko còn quái thú bảo vệ. Hắn hét lên khi b·ị đ·ánh trúng, bị văng vào một bức tường. " Ngươi...sẽ phải trả giá!" Hắn lấy tay lau miệng. ( Bruno lùn- 400)
“Chắc chưa? Kích hoạt hiệu ứng tiếp theo. Tấn công lần 2."
" Tấn công lần 2? Cái đéo-" Bruno lùn mở to mắt khi nhìn Starry Night, Starry Dragon của tôi chuẩn bị loại hắn khỏi trận đấu vô nghĩa này.
“Fire King, ngăn chặn,” Bruno lớn Bruno ra lệnh, mặc dù không có một chút nhiệt huyết nào. Quái thú của hắn lao ra ngăn chặn đòn t·ấn c·ông của Starry Dragon, giữ Bruno lùn ở lại trận đấu. ( Bruno lớn-3100)
'Điều này đồng nghĩa Bruno lớn đã đưa hai quái thú xuống mộ, một do hiệu ứng nên hiệu ứng sẽ kích hoạt bất kể thế nào, một là do bị tiêu diệt trên sân đấu, thế nên tôi có...25% cơ hội kích hoạt hiệu ứng. Cần phải đề phòng.' Tôi chọn một lá bài từ tay và đặt nó lên sân trước khi kết thúc lượt của mình.
" Vậy thì" Bruno lớn vừa nói vừa ngáp. "Xin lỗi. Dù sao thì, tới lượt tôi bộc bài… H Fire King High Avatar Garunix mà đã bị hủy trong tay tôi ở lượt trước giờ được triệu hồi mộ lên sân."
"Biết ngay mà," tôi rên rỉ nhìn con phượng hoàng bùng cháy trở lại sân đấu.
"“Khi Fire King High Avatar Garunix được triệu hồi, nó giải phóng ngọn lửa tiêu diệt toàn bộ quái thú trên sân"
Ngọn lửa tỏa ra từ con chim thiêu đốt mọi quái vật trên sân.
" Đồ ngu" Bruno lùn cay cú. " Ngươi vừa khiến ta mất Submarine Frog "
“Cần phải loại bỏ con Starry Night, Starry Dragon. Nhìn xem sân của hắn đã trống trơn."
Bruno chớp mắt, rồi bật cười khúc khích. “Đúng rồi… đúng rồi, điều này thật hoàn hảo! Ta rất vui vì chiến lược xảo quyệt của chúng ta đang dần thành công!”
" Ta phải nhận xét rằng hắn bị ảo tưởng nặng" Pegasus lên tiếng khi quái thú Hex-Sealed, bị tiêu diệt
" Chuẩn luôn," tôi nói rồi chạm vào lá bài úp của mình. " Dễ ăn của ngoại lắm, tao kích hoạt bài bẫy Starry Knight Arrival. Đáng lẽ ra nó nên được gọi là Starry Knight Departure."
Pegasus thở dài. “Các luật sư lo lắng về những tên gọi chúng ta chọn…”
“Ờm, tôi đã xem qua tài liệu đó. Cassie đã rất tức giận."
" Vậy nên đành phải đổi tên vào phút chót."
Bruno lớn nhíu mày khi thấy Starry Night, Starry Dragon của tôi biến mất khỏi sân. " lá bài đó có công dụng gì vậy?"
" Đơn giản ý mà, đưa Starry Night, Starry Dragon trở lại tay thôi. Và nhờ ma pháp môi trường, tao được quyền bốc thêm một là bài nữa."
" Nhưng giờ ngươi không còn quái thú để bảo vệ bản thân." Bruno lùn hét lên. "“Làm đi, Bruno! Tấn công hắn! Đá hẳn ra khỏi trận đấu!"
" Tôi đã tính làm vậy, dù High Avatar của tôi không đủ mạnh lấy đi toàn bộ điểm gốc của hắn. Nhưng tôi đoán cậu sẽ hài lòng với số điểm gốc sắp mất đi này..." Hắn ta bỏ lửng câu nói khi Fire King High Avatar Garunix triệu hồi một biển lửa lao thẳng về phía tôi.
Tôi mỉm cười rồi chạm vào mộ để Starry Knight Orbitael quay trở lại trên sân.
" Khi tao đưa Starry Night, Starry Dragon về tay, nó cho phép tao triệu hồi đặc biệt Orbitael lên sân.” Ngọn lửa bao trùm, đưa thiên thần của tôi trở lại mộ. " Nó đã làm tốt nhiệm vụ của nó, điểm gốc của tao vẫn an toàn."
Bruno lớn úp một lá bài trên sân trước khi gật đầu với Pegasus, người trông cực kỳ thích thú. "Ếh! Tới lượt ta rồi sao!? Đánh đôi thật là vui mặc dù ta chưa làm gì nhiều trong trận đấu này. Ta đã bị cuốn vào việc xem tất cả các combo của mọi người. Nó giống như lúc ta xem đứa con trai của ta vào đại học vậy."
" Đéo ai quan tâm," Bruno lùn thốt lên.
" Nếu ngươi đã nói thế thì... ta sẽ không nhân nhượng nữa"
'Đáng sợ,’ tôi nghĩ thầm, dù không còn con mắt ngàn năm, tôi vẫn có thể CẢM NHẬN được sức mạnh tỏa ra từ Pegasus. Không nên chọc tức người này khi không cần thiết.
" Giờ thì, ta xin phép giải thích về bộ bài này. Sau khi ta thua Yugi-Boy lẫn mất luôn con mắt ngàn năm, ta thực sự cảm thấy rất buồn bã và tuyệt vọng. Ta cảm thấy như mình đã mất đi rất nhiều. Ta bối rối, không tìm được cách nào để thoát khỏi biển tuyệt vọng mà mình đã lún sâu vào. Ta tin rằng không có gì ta gượng dậy. Và mặc dù ta i đã cố gắng ngoi lên khỏi mặt nước, ta nghĩ rằng có lẽ nên từ bỏ việc trở thành bất kỳ ai hơn ngoài cái vỏ bề ngoài vui vẻ mà ta đã tạo ra cho mình. Sau tất cả… mọi người dường như thích Pegasus vui vẻ hơn là Pegasus nghiêm túc."
“Nhưng rồi ta bắt đầu suy nghĩ về tất cả những gì mình đã làm và bao nhiêu công việc ta cần phải làm để sửa chữa tất cả những sai lầm mà bản thân đã gây ra… và ta nhận ra rằng để làm được điều đó, ta cần phải không loại bỏ đi những suy nghĩ tối tăm mà phải ôm lấy chúng. Ồ, ta vẫn sẽ sử dụng những quái vật Toon dễ thương của mình nhưng… mà… mỗi Lucky Rabbit đều có những mặt trưởng thành hơn.”
Ông ấy mỉm cười.
" Để ta chỉ cho mấy người. Ta bắt đầu bằng việc triệu hồi Golden-Eyed Idol!" Golden-Eyed Idol xuất hiện, được mạ vàng nó nhảy múa vui vẻ trước khi vươn rộng hai tay ra. " Và nhờ hiệu ứng của nó, ta có thể xem toàn bộ bài trên tay của một người."
"Thói quen khó bỏ, ko có con mắt thì tự làm ra con mắt vậy," tôi bật cười trong lúc Pegasus tiến lại gần Bruno lùn.
" Đừng hòng," hắn từ chối đưa bài cho Pegasus.
" Vậy thì ngươi từ chối tiếp tục thi đấu và bị xử thua." Pegasus hằng giọng khiến Bruno lùn dù khó chịu nhưng vẫn phải làm theo.
Hmmm… thú vị… nhưng không phải thứ ta phải lo trong lượt này," Ông ấy nói rồi quay trở về chỗ cũ. "Tiếp theo, ta kích hoạt Fusion Recycling Plant!" Ma pháp môi trường kích hoạt và dưới bầu trời Starry Knight của tôi, một nhà máy xuất hiện, hoạt động yên lặng ngay cả giữa đêm, những con robot nhỏ đang đi qua những phế liệu mà nó tạo ra để tìm những mảnh tốt. "Đầu tiên, lá bài sân này cho phép ta loại bỏ một lá bài để thêm một lá Polymerization vào tay" Pegasus làm chính xác như vậy. “Và bây giờ ta sẽ sử dụng Thousand-Eyes Idol và Fusion Parasite trong tay để triệu hồi dung hợp ra Thousand-Eyes Restrict!”
' Chà chà, nghiêm túc rồi đây,' Tôi hét lên trong đầu khi con quái thú ghê tởm từng xuất hiện ở Duelist Kingdom chào sân.
"“Và ta tin rằng Fire King của anh sẽ là sự bổ sung tuyệt vời cho quái thú của ta." Con phượng hoàng bắt đầu gào thét, chống cự lại lực kéo khi Restrict kéo nó vào miệng
“Xin lỗi,” Bruno lớn nói, lật lá bài đang úp của mình. “Tôi không thể để điều đó xảy ra. Tôi kích hoạt Circle of the Fire Kings, cho phép tôi hủy bỏ Fire King High Avatar Garunix và triệu hồi lại Fire King Avatar Arvata ra sân." Một vòng lửa xuất hiện quanh High Avatar, t·hiêu r·ụi nó và biến nó thành bụi mà Thousand-Eyes Restrict nhổ ra trước khi người khổng lồ điều khiển lửa xuất hiện lại trên sân, sẵn sàng chiến đấu.
"Được rồi,” Pegasus nói, “Ta sẽ sử dụng hiệu ứng của Golden-Eyes Idol mà đã bị gửi vào nghĩa địa để ép buộc kết hợp một lần nữa!”
"Thế thì tôi sẽ sử dụng hiệu ứng của Arvata để hủy một quái vật Fire King khác, vô hiệu hóa hiệu ứng của ông.”
Pegasus cắn môi.
" Ta thực sự ghét khi có người cứ cắt ngang màn trình diễn của ta."
" Còn ta thấy bị sỉ nhục khi lũ các ngươi chỉ tập trung vào hắn chứ ko phải ta." Bruno lùn tuyên bố, giơ tay lên. "Các ngươi… các ngươi cứ mãi tập trung vào mọi thứ trừ TA! Quên đi sự tồn tại của ta. Đó là điều luôn xảy ra, suốt cuộc đời ta... mọi người bỏ qua ta, khinh thường ta."
" Mày biết lý do không?" Tôi lao về phía trước. " Bởi vì mày chả có cái mẹ gì để người khác thấy cả. Kẻ nào hét lên 'Ta là vua' thì chẳng phải là vua.'" Tôi dang rộng tay ra. "Mày cứ lải nhải, phàn nàn về việc mày xứng đáng có được thứ này thứ kia. Nhưng trên thực tế mày chả làm cái gì để xứng đáng với bất cứ thứ gì hết. Mày đi lãng phí thời gian vào cái bẫy ngu xuẩn này, nếu mày dùng công sức của mày vào một cái gì đó có ích..."
" Nó có ích!" Bruno lùn hổn hển, mặt hắn nhăn lại đầy sự ghê tởm và căm ghét. "Tất cả đều dẫn đến việc ta đánh bại ngươi!"
" Để làm gì?" Tôi hét lên, vung tay loạn xạ. " Mày biết mày làm cái gì ko? Bắt cóc người, biến một kho hàng thành nhà tù và mê cung... chỉ vì mày thua tao 1 trận đấu vô thưởng vô phạt! Mày được trả tiền để tham gia giải đấu c·hết tiệt đó... tao lấy tiền công của mày hay sao mà mày thù tao dai vậy? Bao nhiêu tao trả mày luôn để mày biến khỏi đây."
"Không phải về tiền! Chưa bao giờ là về tiền!"
"Vậy thì là về cái gì?" Tôi yêu cầu. "Cái sự ngu ngốc này là về cái gì?"
" Ngươi ko hiểu," Bruno lùn rít lên.
" Mẹ mày... mày đéo có lý do đúng ko?" Tôi nói chậm, nhìn hắn với vẻ mặt ko thể tin nổi. "Mày chỉ muốn đánh bại tao... muốn g·iết tao... chả vì lý do gì... đơn giản là mày muốn vậy thôi." Tôi thở ra trong sự không thể tin được. " Mày bị điên."
Bruno lùn nhìn tôi chằm chằm... rồi bỗng nở một nụ cười điên cuồng.
" Cuối cùng ngươi cũng hiểu rồi đấy,"
Và thế là, hắn đấm mạnh vào bảng điều khiển trên tường, khiến nó vỡ ra và lộ ra một nút đỏ lớn.
" Theo kinh nghiệm của ta, Eddy-Boy, những cái nút như thế này không bao giờ là điềm tốt....đặc biệt là khi nó to và đỏ như vậy,"Pegasus nhận xét.
"Chúng ta sẽ kết thúc trận đấu này," Bruno lùn điên khùng." Nếu ko.. ta sẽ ấn nút cho nổ tung cả cái kho hàng này."
Bruno lớn quay lại, nhìn kẻ b·ắt c·óc cháu gái." Cậu bị điên à?"
" Đúng," Bruno lùn hét lên. "Ta điên đấy. Ta điên vì lũ các người cứ liên tục bảo ta nên làm thế này thế kia. Cả cái thế giới h·ôi t·hối này luôn đòi giam cầm ta bằng những quy tắc và luật lệ của nó. Không còn nữa. Không còn nữa. Ta sẽ làm những gì ta muốn, khi nào ta muốn. và không ai trong các người có thể ngăn ta. Tiếp tục đánh bài để ta đánh bại ngươi, Edwin Chaos."
" Và nếu mày không làm đượcc... thì sao?" tôi hỏi. "Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Mày sẽ lại xuất hiện sau 6 tháng nữa với một kế hoạch điên rồ khác?Đây là điều mày muốn? Bị mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn của thất bại và báo thù cho tới hết đời?"
" Không," Bruno lùn lắc đầu, đôi mắt gần như điên loạn giống Yami Marik. Hắn bắt đầu có mấy cử động giật giật và tôi thực sự không thích cái tay của hắn ở gần nút đỏ. "Nếu như ngươi... bằng cách nào đó... đánh bại ta."Hắn liếc nhìn Bruno lớn. "Hoặc là nếu ta ko tự tay đánh bại ngươi." Hắn từ từ nghiêng đầu sang trái, mắt không chớp, ánh mắt không hề lay chuyển. " Và sau đó ta sẽ quyết định xem đó có phải là một chiến thắng xứng đáng không. Có thể ta muốn một trận đấu khó khăn, đầy thử thách, với những thăng trầm mà chiến thắng có thể thuộc về bất kỳ ai trong chúng ta. Hoặc có lẽ sẽ tốt hơn nếu ta nghiền nát ngươi như một con kiến ngay trong lượt đầu tiên. Ta ko biết... chúng ta sẽ cứ làm vậy cho đến khi ta quyết định. Cái nào khiến ta cảm thấy vui.Có lẽ... đánh bại ngươi mãi mãi chính là thứ ta cần."
Hắn bốc một là bài.
" Cứ chờ xem."