Hơn một tuần trôi qua, Tần Thiên Vũ cũng không về nhà trước giờ anh chưa từng như thế, đi công tác anh cũng sẽ gọi về, còn đằng này..
Lộ Thanh Nhi vừa cho con ngủ xong, cô nằm gối tay trên gối suy nghĩ vẫn vơ biết bao nhiêu chuyện đã qua.
Đinh ninh nhớ lại lời của má Trương và mọi người. Cô cảm thấy rất mơ hồ, không biết Tần Thiên Vũ tại sao lại nhất quyến muốn kết hôn với cô còn là không từ thủ đoạn, giờ lại đang muốn làm gì, còn ý định muốn ly hôn của cô là đúng hay sai.
Lại nhớ đến lời của mấy cô gái hôm đó.. khiến cô thực sự lo lắng. Cô thật sự không muốn mơ hồ ở bên anh, cứ day dưa thế này cô rất sợ mình không dứt được, nếu lỡ anh thật sự giở trò gì hay anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài rồi lại mang tiểu Trạch rời xa cô..
Lúc này đã hơn 11 giờ đêm, Tần Thiên Vũ vừa về đến thì liền ghé qua phòng tiểu Trạch thăm hai mẹ con. Ngắm nhìn hai mẹ con một hồi lâu, đắp chăn ngay ngắn lại rồi anh mới trở về phòng.
Từ khi chung sống cùng Lộ Thanh Nhi, anh rất ít khi ra mặt giải quyết chuyện trong giới hắc đạo, chủ yếu là Lý Văn và Tô Lập thay anh xử lý mọi chuyện.
Nhưng khoảng thời gian yên bình chẳng được bao lâu, mấy tháng nay Huỳnh An Bằng lại trở về cùng nhiều băng đảng mới nổi lên kéo bè kéo phái, tìm cơ hội để trả thù anh năm đó ở Nam Thành. Lão ta mượn cơ hội mấy năm nay anh ẩn mình, xúi giục, ly gián quan hệ giữa anh và các ban phái cũ, hùa theo lão ta chống lại anh, phá vỡ hiệp ước anh đặt ra, làm ăn chân chính không động thủ.
Đông Thành và cả Nam Thành chỉ trong thời gian ngắn đã lại dậy sóng. Tô Lập vì thế mà cũng bất ngờ bị đánh lén trọng thương nặng, không ít địa bàn, cũng bị lão ta chiếm đóng. Lần này Tần Thiên Vũ đích thân ra mặt để báo thù cho đàn em. Điều chỉnh lại thế cục hỗn loạn hiện tại, sự trở lại bất ngờ này, tiếng tăm của anh lại trở nên nổi như cồn.
Ba tháng trước, cũng chính lão ta xúi giục một tên giúp việc trong nhà dựa vào lòng tốt của Lộ Thanh Nhi cài nội gián trà trộn vào. Tần Thiên Vũ biết được sợ cô lo lắng nên không nói, không ngờ lại để cô nhìn thấy cảnh tượng không nên thấy.
Lộ Thanh Nhi nghĩ anh vẫn luôn xem mạng người như cỏ rác bản tính không chịu thay đổi nên luôn giận dỗi anh mà lạnh nhạt, cũng vì chuyện đó mà nhất quyết muốn ly hôn, với bản tính cứng đầu cố chấp vì sợ cô sẽ làm tổn hại mình nên anh cũng hết cách mà phải nghe theo.
Vốn đã hứa với Lộ Thanh Nhi sẽ không tham gia vào những chuyện giang hồ nữa, nhưng dạo gần đây hết lần này đến lần khác vì tình thế bắt buộc phải đi, không muốn cô lo lắng, lại không muốn nói dối cô nên anh chỉ đành chọn cách im lặng.
Trong thế giới ngầm, được chia ra rất nhiều phe cánh. Một khi thế cục bị phá, thì những chuyện bắn bắn giết giết này là rất đỗi bình thường, không phải chỉ dùng đầu óc là có thể giải quyết được vấn đề giống như việc kinh doanh, nếu không thể dẹp yên thì sẽ còn tệ hơn..
Vừa ổn định được Nam Thành, thì ở Đông Thành lại xảy ra tranh chấp, vì bảo vệ Lý Văn mà Tần Thiên Vũ đã bất cẩn bị thương ở cánh tay, anh không muốn để Lộ Thanh Nhi biết, nên mấy ngày nay, anh cứ cố tình tránh mặt cô. Hôm nay vết thương đã khá ổn, anh đợi hai mẹ con ngủ rồi mới dám về.
Tắm rửa xong được một lúc, anh qua giường tháo băng ra định thay, thì liền giật bắn người xổ nhanh tay áo xuống, khi Lộ Thanh Nhi bất ngờ mở cửa ra.
Lộ Thanh Nhi bước vào mặt mày hầm hầm nhìn anh.
" Không phải.. em ngủ rồi sao? Nhớ anh rồi à?" Tần Thiên Vũ nói khóe môi khẽ cong lên, thật ra lúc này anh có hơi lúng túng. Bởi lẻ nói ngang luôn dễ dàng hơn nói dối.
Lộ Thanh Nhi nhíu mày quay người lại ngó lơ anh
" Anh đừng có mơ. Hơn mười ngày nay làm gì mà về đến nhà cứ lén la lén lút thế? Mấy nay đêm nào con cũng quấy đòi anh, vừa nãy còn khóc hết một trận rồi mới chịu ngủ, bận gì thì bận cũng không nên tránh mặt con vậy chứ, đến một cuộc gọi cũng không có, anh làm ba như thế đó à?''
Lộ Thanh Nhi không vui cũng không phải hoàn toàn vì tiểu Trạch quấy khóc, một phần là vì nghe được những chuyện ồn ào giữa các ban phái trong trong mấy ngày qua, cô biết anh chắc chắn có liên quan, nên trong lòng cô cứ bồn chồn lo lắng cho anh mà không sao yên giấc được. Lại luôn đinh ninh anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài, nhưng lại cứng miệng không thừa nhận. Cô cũng không biết từ lúc nào mình lại trở nên như vậy, vốn không muốn quan tâm nhưng càng lúc lại càng để tâm.
Tần Thiên Vũ mím môi cười biết cô muốn nói gì lại không muốn vạch trần cô, anh đứng dậy dịu dàng ôm cô từ phía sau âu yếm " Là anh không tốt. Anh xin lỗi nha bảo bối. Mấy nay.. công việc của anh có hơi bận"
Lộ Thanh Nhi cảm thấy rất bức bối, vừa vung tay ra, chưa kịp nói gì, thì bàn tay cô đã ướt đẫm rõ mùi máu tanh.
Cô hốt hoảng quay lại nhìn anh. Chỉ một cái nhíu mày Tần Thiên Vũ lại mỉm cười với cô, vẻ mặt anh vẫn không hề biến sắc, giống như không có chuyện gì xảy ra. Mặc dù cánh tay phía sau lưng máu đã nhỏ giọt xuống nền nhà.
" Em về phòng ngủ với con đi! Anh..''
Tần Thiên Vũ còn chưa nói hết, Lộ Thanh Nhi đã ghì anh ngồi xuống giường " Tôi thấy anh là hết thuốc chữa rồi. Nếu ai không biết anh là chủ tịch của Giai Thuỵ, thì chắc chắn đều sẽ nghĩ anh là côn đồ xã hội đen. Tôi thật sự không thể hiểu nổi, tại sao anh lại như vậy chứ "
Lộ Thanh Nhi nổi cáu với anh nhưng gương mặt lại là lo lắng, cô dùng kéo cắt đi phần tay áo trước, rồi nhẹ nhàng cởi áo anh ra, vết thương rất sâu, vừa rồi đã bị cô làm rách, ánh mắt cô bất giác rơi lên hình xăm trên cánh tay anh, cô lại có chút lơ đãng mà nhớ đến cái lần đầu tiên, ánh mắt cô cũng bị hình xăm này thu hút pha lẫn cùng sợ hãi.