Y Đạo Quan Đồ

Chương 470-3




Phim ảnh quả là không tồi, tự nhiên có thể làm cho Trương đại quan nhân tìm được sự đồng tình, hắn ta cũng có thân phận hai mặt, bên ngoài là phó thị trưởng thành phố Phong Trạch, bên trong lại chính là nhân viên tình báo của quốc an, nhìn thấy Arnold uy phong lẫm liệt đại sát bốn phương, Trương đại quan nhân không khỏi nhớ đến lúc mình ngang dọc sống mái tại châu Âu, thật ra ở tận sâu trong nội tâm của hắn cũng rất thích kiểu truy đuổi và máu lửa này.

Cố Giai Đồng không có mấy hứng thú với loại phim bạo lực bắn nhau như vậy, có thể là vì trả thù Trương Dương, cho nên hành động quấy rầy của cô mượn sự yểm hộ của bóng tối mà được triển khai toàn diện.

Cơ ngực của Trương đại quan nhân cũng không nhỏ, bàn tay nhỏ bé của Cố tiểu thư vừa vuốt ve cơ ngực kiên cố của hắn vừa khen: "Cảm giác của em cũng không tồi"

Trương Dương thấp giọng cười cười, hôn một cái lên môi của Cố Giai Đồng, nhỏ giọng nói: "Sao lại trở nên háo sắc như vậy, giống như một tiểu thư" ( Cách chỉ những cô gái phục vụ abc...)

Tay của Cố Giai Đồng rơi xuống giữa hai chân của Trương Dương, không ngừng trêu chọc "cây cần gạt số" của Trương đại quan nhân, cô nhẹ giọng nói: "Chị chỉ háo sắc với một mình em thôi, chỉ làm tiểu thư cho một mình em"

Sau khi coi hết phim, Trương đại quan nhân ý thức được, lập tức sẽ ôm mộng uyên ương với Cố Giai Đồng, nhưng mà Cố Giai Đồng lại nói là đói bụng, bữa tiệc tối nay đã bị Trần Thiệu Bân và Lương Thành Long phá vỡ, cho nên bọn họ cũng không có ăn cái gì nhiều cả.

Cố Giai Đồng mang Trương Dương đi đến một quảng trường mỹ thực gần đó ăn khuya, Đông Giang là thành phố cấp tỉnh, cuộc sống về đêm cũng rất phong phú, tuy rằng đã là mười một giờ đêm, nhưng trên đường đi cũng có rất nhiều người qua lại, náo nhiệt vô cùng.

Cố Giai Đồng gọi một vài món ăn, đặc biệt kêu cho Trương Dương một phần rắn sông, hai người còn gọi thêm một chai rượu, và chụm đầu vào nhau chàng chàng thiếp thiếp rất là âu yếm.

Trương Dương nói: "Đừng làm long trọng như vậy, chúng ta ăn tùy tiện một chút rồi trở về, làm chính sự quan trọng hơn" Thằng nhãi này ở trong rạp chiếu phim đã bị Cố tiểu thư làm khơi dậy lửa lòng, lúc này đã có cảm thấy thằng em nó đang phản đối dữ dội.

Cố Giai Đồng nhìn quyến rũ hắn một cái, nhỏ giọng nói: "Em không biết rượu có thể giúp hưng phấn sao?"

Trương Dương nói: "Em không cần trợ hứng"

Cố Giai Đồng nói: "Chị không muốn bị đói bụng"

Trương Dương nói: "Chị kêu em uống rượu, mà lại để cho chị tỉnh táo, con người của em mà uống rượu vào thì sẽ tương đối thô lỗ đấy"

Cố Giai Đồng nhỏ giọng nói: "Chị không sợ!"

Hai người cứ nói qua nói lại âu yếm đường mật như vậy, trong lúc uống rượu, thì thấy xa xa có một người đang đi tới, cười nói: "Sao trùng hợp quá vậy, chủ nhiệm Trương, Cố tiểu thư, hai người cùng nhau ăn đêm à"

Trương Dương nhìn theo tiếng nói, thấy Chu Vân Phàm đang tươi cười đi đến, hắn đứng dậy cười nói: "Lạp Tư, sao không về Ấn Độ, dự định thường trú tại Trung Hoa luôn sao?"

Chu Vân Phàm cười ngượng ngùng, hắn lôi cái ghế đến bên cạnh bọn họ, ngồi xuống nói: "Quảng trường mỹ thực này là do tôi mở"

Trương Dương và Cố Giai Đồng nhìn nhau, không ngờ rằng thằng nhãi này cũng bắt đầu mở rộng làm ăn ở trong nước.

Trương Dương nói: "Anh không phải là mở công ty điện ảnh sao?"

Chu Vân Phàm nói:" Công ty điện ảnh đã mở, quảng trường mỹ thực cũng mở, kế hoạch năm nay của tôi là mở rộng ra trước ở mười một tỉnh thành torng nước, sau đó sẽ bao trùm lên tất cả các thành phố lớn trong nước, hình thành một hệ thống thương hiệu của tôi"

Trương Dương cũng không có bất luận hứng thú gì với hùng tâm tráng chí của gã cả, mỉm cười nói: "Anh và Vương Chuẩn hợp tác thế nào rồi?"

Chu Vân Phàm nói: "Đã đầu tư cho một bộ phim võ hiệp rồi, nói là tháng mười này quay, không nói gạt cậu, tôi không quen thuộc với điện ảnh, cho nên trong công ty điện ảnh chỉ là một cái vỏ trống"

Trương Dương cười nói: "Cuối cùng anh cũng nói được một lời thật"

Chu Vân Phàm cười cười với Cố Giai Đồng: "Công ty thuốc của Cố tiểu thư quả thật đúng là làm hâm mộ, có cần đầu tư hay không, tiền của tôi cũng đang nhàn rỗi" Bây giờ gã đúng là đang cần chổ để xài tiền mà.

Cố Giai Đồng cười nói: "Cái miếu của công ty thuốc chúng tôi nhỏ quá, không thể chứa được bồ tát lớn như anh!" Chu Vân Phàm là một thương nhân có lai lịch không tốt, từ trước đến giờ cô thấy đều chỉ tránh ra xa.

Chu Vân Bàn biết Cố Giai Đồng không muốn hợp tác với mình, cho nên cười ha hả cho qua.

Trương Dương nói: "Nếu như tiền của anh thật sự nhàn rỗi, tôi chỉ cho anh một con đường"

Chu Vân Phàm nói: "Cậu nói về hạng mục sân bay mới sao?"

Trương Dương nói: "Đó là công trình chính phủ, anh vào gây thêm loạn làm gì?"

Chu Vân Phàm có cảm giác như bị thằng nhãi này làm nhục, nói: "Bây giờ tôi là một thương nhân thuần khiết đấy"

"Thương nhân Ấn Độ" Trương Dương nhấn mạnh.

"Thương nhân Ấn Độ thì sao nào? Chẳng lẽ bây giờ còn kỳ thị chủng tộc sao?"

Trương Dương cười nói: "Tôi thì không có kỳ thị anh, nhưng công trình chính phủ có yêu cầu nghiêm ngặt về thẩm tra chính trị, mà như anh thì không phù hợp với tiêu chuẩn, nhưng mà, nếu như anh thật sự muốn kiếm chổ tiêu tiền, tôi có một đề nghị cho anh"