Y Đạo Quan Đồ

Chương 470-2




Trần Thiệu Bân cả giận nói: "Mày thối lắm, tao không có năng lực, nhưng tốt xấu gì tao cũng biết cái gọi là liêm sỉ, không bán bạn cầu vinh"

Lương Thành Long chụp lấy chai rượu vọt đến hướng của hắn, Trần Thiệu Bân cũng đứng bật dậy, định lật bàn lên đánh lại. Đinh Triệu Dũng và Trương Dương hai người vội vàng tiến ra cản hai người bọn họ lại, Trương Dương cười khổ nói: "Tôi nói hai người có phải là mắc bệnh hay không? Vừa gặp mặt đã liều chết?"

Lương Thành Long oán hận nói: "Tôi đi, tôi biết mình không được hoan nghênh, không ở đây làm chướng mắt mọi người"

Trương Dương nói: "Thành Long, đều là bạn bè cả, cần gì phải như vậy?"

Lương Thành Long nói: "Trương Dương, tôi hiểu, tôi có lỗi với cậu, tôi thiếu nợ cậu, sau này tôi sẽ trả, nhất định sẽ trả, Trần Thiệu Bân, con mẹ mày nghe rõ cho tao, tao không phải hèn nhát"

Trần Thiệu Bân cười nhạt nói: "Mày đi tìm Hà Trường An mà nói"

Lương Thành Long xoay người rời đi.

Viên Ba vội đuổi theo cùng hắn.

Mọi người trên bàn đều nhìn chằm chằm vào Trần Thiệu Bân, Trần Thiệu Bân nói: "Nhìn chằm chằm tôi làm gì? Tôi nói có một hai câu mà cũng oán giận sao?"

Đinh Triệu Dũng nói: "Thiệu Bân, chúng ta là bạn bè nhiều năm, cậu cần gì phải làm vậy, ai mà không có lòng ích kỷ, cho dù hắn có làm sai, thì chúng ta cũng không thể dùng một gậy đánh chết được, dù sao thì cũng phải cho hắn cơ hội sửa đổi chứ"

Trần Thiệu Bân nói "Làm sai một lần cho hắn cơ hội, làm sai hai lần cũng cho hắn cơ hội, chỉ là con người của hắn luôn luôn phạm vào sai lầm, các người biết không, Lâm Thanh Hồng đã chính thức đưa đơn ly hôn với hắn ra tòa án rồi"

Trương Dương nói: "Cái này có liên quan gì đến cậu? Chuyện nhà người ta muốn thế nào thì kệ người ta"

Trần Thiệu Bân nói: "Hắn căn bản không phải là một thằng đàn ông, con trai của Diêm Quốc Đào lái xe đụng trúng hiệu trưởng Trang, bọn họ đến thanh toán tiền thuốc men, lúc đó Lương Thành Long còn biểu hiện ra rất ghê gớm, chỉ là ngay sau đó hắn lại đem số tiền này trả lại, còn không phải là vì sợ đắc tội với Diêm Quốc Đào sao, Lâm Thanh Hồng biết chuyện này đương nhiên không chịu bỏ qua, cái này không phải là vấn đề tiền bạc, mà là vấn đề nguyên tắc làm người"

Trương Dương nhíu nhíu mày, lúc trước là hắn ra tay khiến cho con trai của bí thư trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào Diêm Phi ra mặt nhận lỗi, không ngờ đến cuối cùng Lương Thành Long lại giấu mọi người làm ra chuyện này sau lưng, nếu như những lời mà Trần Thiệu Bân nói đều là sự thật, vậy thì Lương Thành Long quả thật cũng làm quá thất vọng rồi, Lâm Thanh Hồng chính thức ly hôn cũng có thể hiểu được.

Đinh Triệu Dũng nói: "Thiệu Bân, cậu làm sao mà biết được?"

Trần Thiệu Bân nói: "Lâm Thanh Hồng nói cho tôi biết, cô ta còn đặc biệt dặn tôi đừng nói cho các người biết, mẹ kiếp, tôi nghẹn đến sắp chết rồi đây, các người nói xem, Lương Thành Long sao lại trở nên dối trá như vậy?"

Trương Dương nói: "Hắn thay đổi, cậu cũng thay đổi, gần đây cậu rất là nóng tính, xem ra cũng đền không ít trong thị trường chứng khoáng rồi?"

Trần Thiệu Bân nói: "Cậu không biết nên không hiểu được đâu"

Trần Thiệu Bân và Lương Thành Long gây chuyện như thế, tất cả mọi người mất đi hứng thú tiếp tục ngồi xuống, thế là Triệu Tĩnh và Đinh Bân lặng lẽ trốn đi xem phim.

Cố Giai Đồng cũng đứng dậy ra về, Trương Dương giả bộ ngồi thêm chừng mười phút nữa, sau đó cũng mượn cớ nói là mệt mỏi, trở về khách sạn nghỉ ngơi trước.

Cố Giai Đồng sau khi rời đi liền ngồi trong chiếc xe Benz chờ Trương Dương, thấy dáng người của hắn xuất hiện ngoài ô tô, không khỏi lộ ra một nụ cười ngượng ngùng, Trương Dương vừa mở cửa xe ngồi vào trong, Cố Giai Đồng đã thả người đến ngực, Trương đại quan nhân ôm lấy thân thể ôn hương mềm mại vào lòng, lúc Trương đại quan nhân đang chuẩn bị hôn một cái nồng nhiệt triền miên thật sâu, thì Cố Giai Đồng lại nhẹ nhàn giãy ra, nói:" Không nên ở chổ này, có rất nhiều người"

Trương đại quan nhân lập tức ngồi nghiêm chỉnh lại, Cố Giai Đồng cười cười, xa xa quả nhiên có bóng người đi đến, cô khởi động xe, nói: "Chúng ta bây giờ đi xem phim nha"

Trương Dương nói:" Được, chị kêu em làm gì thì em làm cái đó"

Cố Giai Đồng cười nói: "Sao lúc này lại ngoan như vậy?"

Trương Dương nói: "Trước mặt của chị em đều rất ngoan"

Cố Giai Đồng nói: "Ở Giang thành gây không ít chuyện phải không? Nghe nói em đập Kim Toa của Vương Quân Dao, chuyện này thật là chấn động"

Trương Dương cười nói: "Chuyện tốt không ra cửa chuyện xấu truyền khắp nơi"

Cố Giai Đồng nhỏ giọng nói ;" Cha chị cũng đã biết, còn khen em đập rất hay"

Trương Dương nói: "Xem ra bí thư Cố cũng không thích Vương Bá Hành"

Cố Giai Đồng nói: "Cha chị về hưu, cũng lười quản chuyện của chính đàn" Cô lái xe quẹo qua một góc đường đi đến quảng trường Thời Đại, chiếc ô tô dễ dàng đi vào bãi giữ xe ngầm của rạp chiếu phim.

Cố Giai Đồng dừng xe xong, liền tìm cái mũ đội vào.

Trương Dương không khỏi cười nói: "Sao vậy? Sợ gặp phải người quen?"

Cố Giai Đồng nói: "Để phòng ngừa vạn nhất thôi, chị sợ tạo thành phiền phức cho em"

Trương Dương ôm lấy eo nhỏ của cô, hôn một cái lên mặt cười của cô, trong lòng không khỏi cảm động không nói nên lời, với gia thế và điều kiện của Cố Giai Đồng, căn bản là không cần phải làm ủy khuất bản thân như vậy. Trương Dương thấy mình có chút ích kỷ, trong phương diện tình cảm cũng không cho Cố Giai Đồng được cái gì nhiều cả.

Cố Giai Đồng tựa hồ cũng biết được trong lòng hắn đang suy nghĩ gì đó, ôm lấy cánh tay của hắn, tựa đầu vào vai rộng của hắn, nhẹ giọng nói:" Chị lựa chọn, chị rất hạnh phúc...."

Trương đại quan nhân hứa hẹn: "Em nhất định sẽ cho chị hạnh phúc"

Hai người từ trong thang máy đi vào trong rạp chiếu phim, Trương Dương mua vé, bây giờ đang chiếu một bộ phim nổi tiếng của Mỹ là "Lời nói dối chân thật" ( Đạo diễn: James Cameron Diễn viên: Arnold Schwarzenegger Sản xuất: 20th Century Fox, Lightstorm...)

Cố Giai Đồng đứng xa xa chờ ở một bên, tình cảm của bọn họ không thể lộ ra ngoài ánh sáng được, chỉ khi nào đi vào bóng tối, thì mới có thể biểu đạt ra không chút cố kỵ.

Trước sau cùng đi vào rạp chiếu phim, trong bóng tối, Cố Giai Đồng ôm lấy cánh tay của Trương Dương, ôm lấy thân thể của hắn. Trong rạp chiếu phim cũng có rất ít người, hai người tìm một góc hẻo lánh ngồi xuống.

Trương Dương kéo tay vịn giữa hai ghế ngồi lên, Cố Giai Đồng nằm trong lòng hắn, bởi vì vào giữa chừng, cho nên trên màn ảnh hiện ra cảnh giao chiến kịch liệt.

Trương Dương tháo mũ lưỡi trai của Cố Giai Đồng xuống, vuốt ve mái tóc trơn mềm của cô, cúi đầu, môi của hai người kề sát vào nhau, không cần bất cứ lời lẽ ngôn từ nào, một nụ hôn nồng cháy đã xuất hiện trong âm thanh của súng đạn và tiếng nổ.

Nội dung đặc sắc của bộ phim cũng không thể hấp dẫn sự chú ý của Trương Dương, tay của thằng nhãi này đang chăm chú vuốt ve thân thể mềm mại mê người của Cố Giai Đồng. Có thể là bởi vì do hoàn cảnh, cho nên Cố tiểu thư bị thằng nhãi này đùa giỡn làm cho nhiệt độ thân thể tăng lên, thân thể mềm yếu vô lực, tựa lên trên người của hắn, căn bản là không thấy rõ trên màn ảnh đang chiếu cái gì.

Trương Dương bỗng nhiên nói: "Cơ ngực thật là ghê gớm"

Cố Giai Đồng bị hắn vuốt ve làm cho tình mê ý loạn, đột nhiên lại nói ra một câu làm cho cô cảm thấy phong cảnh bị hủy vậy, cắn lổ tai của Trương Dương một cái, nhỏ giọng nói: "Lớn? Còn lớn hơn so với chị sao?" Trương đại quan nhân trả lời câu hỏi của Cố tiểu thư rất là chuyên nghiệp:" Người ta là cơ thể, còn chị là tổ chức tuyến thể, nói đến xúc cảm, nhất định là của chị tốt hơn"

Cố Giai Đồng mặt đỏ ửng lên đánh hắn một cái, lôi bàn tay to ghê tởm của hắn ra khỏi người, nhìn lướt qua màn hình, thấy được cơ ngực săn chắc to lớn của Arnold...