Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 612




Chỉ có thể nói, những người này chưa từng thấy qua việc đời.
Mà lúc này không khí của cả hai bên trong phòng họp như giương cung bạt kiếm, không tốt chút nào.
Cố Vân Khê khai hỏa: “Điều kiện này bắt buộc phải bỏ, tại sao xuất hiện chuyện tương tự lại bắt tôi toàn quyền phụ trách, xuất hiện một lần thì phải bồi thường một trăm triệu đô la, ha ha, đang nghĩ chuyện tốt gì vậy.”
“Thái độ này của cô là không muốn chịu trách nhiệm?”
Cố Vân Khê bĩu môi, điều khoản này rõ ràng khi dễ trên đầu trên cổ người khác: “Tôi nghi ngờ ông muốn giám thủ tự trộm, tự biên tự diễn, chỉ vì mục đích lấy tiền bồi thường, ông đây chơi quang minh chính đại đấu không thắng nổi tôi sao?”
George cảm thấy bị sỉ nhục cực lớn: “Tôi không phải loại người đó.”
Người như ông ta nói thật giả giả chỉ có bản thân ông ta biết, dù sao Cố Vân Khê không tin. “Tôi không tin nhân phẩm của ông.”
Sắc mặt của George lập tức thay đổi: “Vậy tôi cũng không thể tin tưởng cô.”
“Nếu cô giả làm hacker tấn công trang web, ai có thể ngăn cản thế công của cô?”
“Ông càng nói càng thái quá.” Cố Vân Khê nhẹ giọng quát. “George, tôi chỉ là một người bình thường.”
George nheo mắt: “Một người bình thường có thể làm cho cục tình báo Z đầu tắt mặt tối?”
Cố Vân Khê không cam lòng yếu thế vặn trả lại: “A, ai bảo tôi có một trợ thủ tốt như ông đây? Thay vì nói bọn họ bại dưới tay tôi, không bằng nói họ thua dưới tay ông, thua bởi vốn liếng không bằng ông.”
“Sao đây, nước Mỹ tìm ông gây áp lực, phiền toái? Cho nên ông muốn lấy tôi ra để lập công chuộc tội? Vậy thì không được, chúng ta là châu chấu trên một sợi dây, nếu ông dám giở trò quỷ, tôi là người đầu tiên vạch trần bộ mặt thật của ông.”
George sớm biết cô hung tàn, nhưng lần đầu tiên tự mình dính chưởng, tâm tình rất vi diệu: “Cô muốn vạch trần tôi kiểu gì?”
Con ngươi đen bóng của Cố Vân Khê nhìn hết bên này tới bên kia, há miệng đáp trả: “Tôi sẽ nói tất cả mọi chuyện đều là kế hoạch của ông, mà tôi chỉ là một con cờ trong tay ông để trên mặt bàn để thu hút sự chú ý, thật ra ông mới là phần tử khủng bố kinh tế!”
Kể lại chuyện cũ mà thôi, cô giỏi nhất là việc đó, cho cô năm phút, cô có thể kể lại một câu chuyện thật hoàn hảo, không có nửa điểm sơ hở.
George: “...” Cô ta là ác quỷ sao?
Các khách mời đàm tiếu như tiếng gió trông thật hòa thuận vui vẻ, nhưng thật ra ánh mắt bọn họ đều đang đổ dồn về một hướng.
Sao còn chưa ra? Không phải là đánh nhau đến vỡ đầu chứ? Hai người này sao có thể xé mặt ngay ở hiện trường hôn lễ vậy? Đúng là thần kỳ.
Mọi người bàn tán xôn xao: “Cửa sau mà bọn họ tranh luận là gì vậy?”
Chuyện này thì Triệu Kim Thụy biết: “Chính là cửa ngầm để khống chế trang web, có thể điều khiển tất cả từ xa.”
Qua năm mới Cố Vân Khê sẽ dạy bọn họ làm sao sáng lập trang web email, cũng chính là kỹ thuật cô bán cho Uy Nhuyễn thu về mấy trăm triệu đô la Mỹ.
Các bạn học nghĩ đến thôi đã thấy rất kích động, cảm giác thoáng cái chiếm món hời lớn.
Nhất định phải học tập thật tốt!
“Oa, còn có thể như vậy? Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói.” Người Mạc gia kích động không thôi. “Cố Vân Khê còn có bản lĩnh lớn như vậy?”
“Người ta bây giờ là tiến sĩ khoa học máy tính, chẳng khác nào là chuyên gia về phương diện này, trường đại học danh giá như Thanh Hoa hay Bắc Kinh đều tranh nhau sứt đầu mẻ trán mời cô ấy làm giảng viên chuyên ngành.”
Mạc Tiểu Ngũ bỗng nhiên nói: “Tôi cũng muốn học máy tính, ngành này kiếm được quá nhiều tiền, động một chút là năm trăm triệu đô la Mỹ... Làm sao vậy?”
Mạc Tiểu Bát trợn trắng mắt: “Người ta nói học ngành tài chính mới kiếm ra tiền, nhưng thật sự kiếm được tiền thì có mấy người? Đầu tiên, cậu phải có một bộ não thông minh tuyệt đỉnh, tiếp theo cậu phải có sức chịu đựng cực lớn.”
Không phải ai cũng có tên là Cố Vân Khê.
Loại người này là kẻ yêu nghiệt nhất trong số các thiên tài, người bình thường chỉ có thể ngước nhìn trong ngưỡng mộ và ghen tị.
Nội tâm Mạc Tiểu Ngũ nóng nảy: “Cô ấy có thể làm được, vì sao đến lượt tôi thì không thể?”
Mạc Tiểu Bát khoát tay: “Được rồi, cậu đi thử xem.”
Luôn có một số người không lên được mặt bàn nhưng đối với bản thân lại có loại tự tin thái quá.
Mặc kệ, cứ để hắn đụng vào tường Nam vài lần thì sẽ tỉnh ra thôi.
Ánh mắt Cố Hải Ba sáng ngời nhìn cửa phòng hội nghị: “Em gái tôi thật lợi hại, đúng không?”
Hoắc Minh Duyệt kích động gật đầu: “Chị Tiểu Khê là nữ sinh thông minh lợi hại nhất trên đời này, có người chị họ như vậy tôi rất kiêu ngạo.”
Tầm mắt Cố Hải Ba rơi vào gương mặt trắng nõn của cô gái nhỏ, anh khẽ cười nói: “Không thì làm người nhà hàng thật giá thật với cô ấy đi?”
“Cái gì?” Hoắc Minh Duyệt nghe xong câu này liền thấy ý tứ có chút kỳ quái, vừa định hỏi rõ ràng chợt nghe thấy tiếng ông nội gọi cô bé đến.