Cố Vân Khê hừ lạnh một tiếng: “Ông vì chuyện này mà hôm nay đến đây gây náo loạn hiện trường hôn lễ của tôi?”
George vì chuyện này mà phải chịu áp lực rất lớn. “Là cô một mực kéo dài thời gian, còn không nghe điện thoại của tôi.”
Cố Vân Khê nghe xong thì cạn lời, ông ta có bệnh phải không, tham gia hội nghị họp kín đều phải nộp điện thoại di động, đi học và vào phòng thí nghiệm thì đều cất điện thoại di động đi, cô rảnh rỗi đến mức ngồi trông coi một cái điện thoại di động mỗi ngày?
Cô nghĩ là sẽ gọi lại, nhưng ông ta cũng thường xuyên không nghe điện thoại.
“Tôi bề bộn nhiều việc, vừa về nước có quá nhiều chuyện phải xử lý, tôi còn phải chuẩn bị hôn lễ, một con ch.ó độc thân lớn tuổi như ông thì biết cái gì?”
“Cô…” George trừng mắt nhìn cô, không mang theo công kích cá nhân.
“Ngày mai.”
Thứ George muốn nghe chính là lời khẳng định này: “Được, vậy hôm nay chúng ta ký hiệp nghị bổ sung.”
Ông già thúi này, Cố Vân Khê không nhịn được thầm mắng một câu.
“Đi, đến phòng hội nghị nói chuyện.”
“Luật sư Tôn, luật sư Lý, hai người cùng đi.” Cố Vân Khê dẫn đầu đi ra ngoài, hai người đàn ông bị điểm danh lập tức băng qua đám đông đi theo cô.
Chị Triệu mang vệ sĩ cũng đuổi theo cô, một đám người vây kín quanh Cố Vân Khê.
Trong mắt George hiện lên một tia sáng lạ, cánh chim của Cố Vân Khê đã cứng cáp.
Tề Thiệu hơi nhíu mày nhìn ông ta: “Còn không mau đi? Thời gian của chúng tôi rất quý giá.”
George không chút do dự đi theo, đương nhiên ông ta cũng mang theo luật sư riêng giống Cố Vân Khê.
Trong mắt Tề lão gia tràn đầy lo lắng. “A Thiệu, con không đi theo thì có ổn không?”
Tề Thiệu mỉm cười: “Yên tâm đi, Tiểu Khê rất am hiểu ứng phó loại chuyện này.”
Sóng gió lớn hơn nữa cũng đều đã trải, chút này có đáng là gì? Ở btrên địa bàn nhà mình, Cố Vân Khê nắm trong tay tiết tấu, đã chiếm thế thượng phong.
Mà ông ta phải ở lại khắc phục hậu quả.
Tề Minh Châu ánh mắt lấp lánh tỏa sáng tiến lại gần. “Chú nhỏ, cô ấy thật sự kiếm được năm trăm triệu đô la Mỹ?”
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, đều vểnh tai nghe ngóng. Năm trăm triệu đô la Mỹ, tương đương với hai ba tỷ nhân dân tệ, bọn họ nằm mơ cũng chưa từng làm phi vụ buôn bán nào có giá trên trời như thế này.
A a a, hâm mộ ghen tị đến đỏ mắt.
Ánh mắt Tề Thiệu trầm xuống, trên mặt không lộ vẻ gì: “Là thật, nhưng sau khi về nước thì quyên góp hết cho Chính phủ, không để lại một xu.”
Mọi người kinh ngạc tột độ, không nghe lầm chứ?
Tề Minh Châu lớn tiếng thét chói tai: “Quyên góp toàn bộ? Điều này sao có thể?”
Chia cho cô một trăm triệu còn tốt hơn nhiều.
Hoắc Vân Sơn lập tức đứng ra đảm bảo: “Tôi có thể làm chứng, quả thật đã quyên góp.”
“Tề Thiệu, hẳn là có giấy chứng nhận quyên góp chứ? Lấy ra cho mọi người xem một chút.”
Hắn sốt ruột hơn ai hết, không muốn Cố Vân Khê đứng ở đầu sóng ngọn núi, tất cả đều do lão ngoại quốc đáng ghét kia.
Tề Thiệu cũng không muốn quá nhiều người nhìn chằm chằm vợ chồng bọn họ: “Chờ một chút, tôi sẽ cho người đi lấy.”
Rất nhanh, giấy chứng nhận quyên góp đã được đưa đến trước mắt mọi người.
Cái này giống như một quả b.o.m hạng nặng nổ tung trên đỉnh đầu mọi người, tiếng kinh hô liên tiếp vang lên.
Ông Triệu cố ý lớn tiếng kinh hô: “Tôi hoa mắt sao, không phải quyên góp năm trăm triệu, là quyên góp một tỷ đô la Mỹ, hai người… Quyên góp số tiền lớn thế này cũng quá mạnh tay rồi, tốt xấu gì cũng nên giữ lại một chút, vợ chồng nhỏ hai người về sau phải sinh hoạt như thế nào?”
Tim Tề Minh Châu đang rỉ máu, sao có thể coi tiền như rác như vậy?
Tề Thiệu cũng rất bình tĩnh: “Tôi là người thừa kế tập đoàn Tề thị, Tiểu Khê có quỹ tín thác Mạc thị, mỗi tháng có thể lĩnh được mấy vạn tệ để làm phí sinh hoạt, đã đủ cho hai chúng tôi sinh sống, nhu cầu vật chất của vợ chồng chúng tôi không quá cao, chỉ cần có thể trợ giúp được nhiều người hơn là tốt rồi.”
Mọi người bình thường cảm thấy quyên góp mấy vạn tệ đã là rất nhiều, nhưng trải qua lễ rửa tội một tỷ đô la Mỹ, mọi người lại cảm thấy số tiền đó không đáng nhắc tới.
Ai, thật không biết phải hình dung đôi vợ chồng mới cưới này như thế nào, thật ngốc.
Bất quá, càng nhiều người nhìn bọn họ bằng cặp mắt khác xưa, trong lòng sùng bái nghĩa cử cao đẹp này.
Học sinh lớp huấn luyện đặc biệt cảm xúc dâng trào: “Cuối cùng tôi cũng biết vì sao các Viện trưởng lại tôn kính cô Tịch như vậy, vừa có bản lĩnh, có thể kiếm thật nhiều tiền, còn có tình cảm yêu quê hương đất nước sâu sắc như vậy,quá ghê gớm, từ hôm nay trở đi, cô giáo chính là thần tượng của ta."
Các phú hào HK trao đổi ánh mắt với nhau, rốt cuộc ai ngốc? Bất kể là quỹ Tề Thiệu hay là quỹ tín thác của Cố Vân Khê, lượng vốn khởi động đều đã rơi vào khoảng mấy tỷ đô la.
Khi Tề Thiệu oanh tạc thị trường tài chính nước Mỹ, điều động hơn trăm tỷ tài chính, có bản lĩnh như vậy thì làm thế nào cũng không tới lượt hắn rơi vào đói nghèo.