Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Sách: Thế Giới Giống Như Biến Quỷ Dị

Chương 30: Thác Thiên Lục - Khí Điển




Chương 30: Thác Thiên Lục - Khí Điển

Đối với ánh mắt như g·iết người của Cố Trường Sinh, Lưu Thanh làm bộ nhìn như không thấy, cười nói: “Ta đương nhiên không ngốc, Hổ Minh Văn thế nhưng là Chủng Dị Cảnh Trung Kỳ, thậm chí nửa bước đặt chân vào Hậu Kỳ, chỉ với hai con tép riu là ta và ngươi mà nói, đi lên đánh không có bao nhiêu phần thắng, thậm chí có khi vừa lên đã bị xử lý mất một người. . .”

Nói nói hắn lại nhìn Cố Trường Sinh một cái, như thể đang chỉ ra một người kia là ai vậy, làm cho Cố Trường Sinh hơi hơi khó chịu, hàm răng đều cắn vào nhau phát ra tiếng khanh khách: “Nếu ngươi biết như vậy, thì còn nói cái gì hợp tác, đằng nào cũng không thắng được thì về nhà ngủ đi cho nhanh!”

Lưu Thanh đặt ngón trỏ trước môi, ra hiệu im lặng: “Xuỵt! Im lặng một chút cho ta nói hết! Hổ Minh Văn không chỉ là Chủng Dị Cảnh Trung Kỳ thôi đâu, hắn còn có hai môn Dị Võ là Cuồng Thú Đao cùng Tam Lục Trọng Tượng Bì Công! Đồng thời nghe nói hắn bên thân mang theo một món Pháp Khí, còn là cái gì thì ta cũng rõ!”

Là không rõ hay không muốn nói. . .Cố Trường Sinh gương mặt biến đen, đối với Lưu Thanh cảm quan trở nên vô cùng kém, theo trong tiểu thuyết, Hổ Minh Văn thân thủ cao cường không hề sai tí nào, trong tay hắn đích thật đúng như Lưu Thanh nói, có một món Pháp Khí vô cùng lợi hại tên là U Minh Trâm!

U Minh Trâm khảm dưới đất, xung quanh sẽ hóa thành một khu vực tăm tối, bóng tối sẽ không thời khắc nào là không ăn mòn Chân Khí cùng thân thể của người đứng bên trong, như giòi trong xương đồng dạng, một khi dính lên kết quả sẽ không mấy khả quan.

Nhưng đây không phải là nguy hiểm nhất, U Minh Trâm đáng sợ vô cùng ở đặc điểm phong tỏa không gian! Cố Trường Sinh không biết là tên khốn nào chế tạo ra món Pháp Khí này, nhưng không thể không nói, hắn đích thật là kỳ tài.

Trừ khi nắm lên U Minh Trâm khảm nạm dưới đất, bằng không ngươi sẽ không có cách nào trốn đi, đây là một trong những lý do thật sự mà Cố Trường Sinh kiêng kỵ Hổ Minh Văn đến như vậy, bởi vì cơ hồ một khi đi á·m s·át, chắc chắn sẽ có n·gười c·hết, không ai có thể chạy thoát. . .

“Không nói Pháp Khí, chỉ nói thực lực của hắn! Hai chúng ta đều là Chủng Dị Cảnh Sơ Kỳ, đối phó Trung Kỳ tu sĩ đã khó lên trời, nói chi hắn còn tu luyện Dị Võ, nghe tên còn là một công một thủ, thật đánh lên phá vỡ phòng ngự của hắn có được hay không cũng là một câu hỏi a!” Cố Trường Sinh sắc mặt có chút khó coi, hắn cảm thấy Lưu Thanh đây là đơn thuần đi tìm đường c·hết, nếu như biết trước không có phần thắng còn muốn đi á·m s·át, chẳng lẽ trọng sinh rồi hắn tự tin đến mức mù quáng rồi sao?

Lưu Thanh mỉm cười nói: “Ta cũng đâu nói chúng ta đi tay không, ta còn có chuẩn bị phía sau nha!”

“Thứ gì?” Nhướng lên lông mày, Cố Trường Sinh có chút hứng thú hỏi.



“Chính là ngươi!”

“. . .”

Cố Trường Sinh im lặng, hắn thấy đầu rất đau, xoa xoa huyệt thái dương bình tĩnh nói: “Ta thật sự rất muốn chém ngươi ra làm đôi. . .”

Lưu Thanh le lưỡi, làm bộ mặt dễ thương nhưng kém chút khiến Cố Trường Sinh nhặt dưới mặt đá hòn đá ném vào mặt hắn: “Ta cũng không nói đùa, chuẩn bị sau cùng đích là dành cho ngươi, bằng không ta đã không cùng ngươi hợp tác, trực tiếp xông vào đánh một trận không tốt sao?”

Cố Trường Sinh im lặng, nghiêm túc nhìn xem Lưu Thanh, thấy hắn cũng không giống như nói dối, đành thở dài một hơi trước tiên nói qua chuyện khác: “Ai! Ta tin ngươi một lần, nhưng trước đó, chúng ta nói về việc chia chiến lợi phẩm.”

Không biết lúc nào, hắn đã bắt đầu tin rằng bản thân sẽ chiến thắng. . .

“Xảo Kiếm. . .”

“Đó là giao dịch, không phải chiến lợi phẩm!” Cố Trường Sinh mặt đen mắng, thật tưởng hắn là thằng ngốc, một môn Xảo Kiếm còn chưa đủ hắn liều mạng như vậy!

Hắn cần là Hắc Hổ Bang kho báu! Là tài sản!

Lưu Thanh gương mặt hơi hơi thất vọng, một giây sau lại nghiêm túc lên, gật gật đầu: “Ta hiểu ý ngươi, như vậy đi, g·iết c·hết Hổ Minh Văn, ta cho ngươi Quỷ Dị của hắn. . .”



Cố Trường Sinh đột nhiên không nói gì, ánh mắt phá lệ quỷ dị, khóe môi hơi phác lên trên: “Ngươi quả nhiên không đơn giản.”

Hắn có thể chắc chắn, tên này cùng tương lai bản thân chắc chắn có không ít qua lại, bởi vì Thiêu Thân Pháp một đặc điểm này sau khi khám phá, Cố Trường Sinh chắc chắn bản thân sẽ rất ít lộ ra, lộ ra là cũng dành cho n·gười c·hết. . .

“Thế nhưng vẫn chưa đủ, Quỷ Dị của hắn vốn là thứ đương nhiên thuộc về ta, ta cần một thứ gì đó, một thứ gì đó làm ta không thể nào bỏ qua!” Cò kè mặc cả, hắn chưa bao giờ lấy giá thấp nhận một công việc lớn cả.

Lưu Thanh không chút nào ngạc nhiên, ngược lại còn lộ ra một nụ cười xán lạn: “Thác Thiên Lục Khí Điển, cái giá này như thế nào?”

Cố Trường Sinh nghe cái tên Thác Thiên Lục, kém chút bật người dậy, khóe mắt âm thầm run rẩy, trong lòng sóng cao gió lớn loạn hết cả lên, bên ngoài vẫn làm bộ bình tĩnh: “Ta tuy không biết cái gì là Thác Thiên Lục nhưng nghe qua vẫn rất lợi hại, nhưng như vậy vẫn còn thiếu một chút, thế này đi ngoài Thác Thiên Lục ra, ta sẽ muốn chọn một thứ từ t·hi t·hể của Hổ Minh Văn!”

“Ngươi không biết?” Lưu Thanh lườm hắn một phát, ngay lúc Cố Trường Sinh nghĩ rằng bản thân tăng giá hơi cao thì thấy người trước nhún vai: “Được thôi, tùy ngươi vậy. . .”

Thế mà thật thành công. . .

Cố Trường Sinh đơ ra tại chỗ, thực sự thì, Thác Thiên Lục thứ này giai đoạn đầu, không thậm chí về sau nó vẫn. . .Quá mức khủng bố. . .

Tuy không phải là Đạo Thuật, Dị Võ gì, nhưng kiến thức bên trong đủ để làm một vị Luyện Khí Sư hạng ba trở thành người người tung hô Luyện Khí Đại Sư a!

Thác Thiên Lục phân biết có bốn phần, Khí Điển, Đan Điển, Phù Điển, Trận Điển!



Lưu Thanh giao dịch dùng là Khí Điển, tương ứng chính là dành cho Luyện Khí Sư, bên trong ghi chép đủ loại tài liệu luyện khí, đối ứng phương pháp luyện chế, kết hợp, đồng thời càng lên cao, sẽ đối ứng càng thêm nhiều nghi thức luyện khí khác nhau.

Thác Thiên Lục không phải do người ghi chép, mà là mượn nhờ quy tắc Thiên Đạo, suy diễn tương lai! Đây thực ra là một kiện Bí Bảo, Thác Thiên mượn trời ghi chép lại toàn bộ kiến thức trong tương lai. . .

Thế nên thực sự mà nói, Thác Thiên Lục quá mức khủng bố, vào tay người có thiên phú càng thêm đáng sợ.

Thế nhưng như đã nói, Thác Thiên Lục là một kiện Bí Bảo, ngoại trừ bốn phần là chính ra, thì toàn bộ ‘Thác Thiên Lục’ đều là giả, chỉ là một phần ghi chép được những chủ nhân cũ của Thác Thiên Lục ghi lại, chưa chắc gì đã phù hợp với chính hắn.

“Thác Thiên Lục ngươi nói. . .Là thật sao?” Cố Trường Sinh đắn đo mãi vẫn nhịn không được hỏi.

Lưu Thanh mỉm cười nhìn hắn, như thể muốn nói. . .Ta biết mà. . .

“Thác Thiên Lục có bốn phần, trong đó Trận Điển cùng Đan Điển hiện tại đều đã có người nắm giữ, chỉ còn dư Khí Điển và Phù Điển vẫn chưa bị người phát hiện! Ta tuy không nắm giữ Khí Điển, nhưng vẫn biết nó ở đâu! Thậm chí tùy thời đều có thể đưa nó cho ngươi!”

Cố Trường Sinh tim đập trật một nhịp, hắn nhớ rõ trong tiểu thuyết, Lưu Thanh là nhờ đánh g·iết mới c·ướp được Đan Điển, ngoài ra mặt khác ba loại đều không thấy tung tích, ngược lại không ngờ nhờ có biến số, Khí Điển thế mà sắp lộ diện!

Hơi thở thêm một bước trầm trọng, Cố Trường Sinh biết đây có thể thật là Khí Điển, nhưng hắn không ngu ngốc cho rằng Lưu Thanh điểu kiện thật đơn giản như vậy: “Ngoài g·iết Hổ Minh Văn ra, ta chắc rằng ngươi còn có ý định khác, bằng không cũng không ra nhiều điều kiện như vậy.”

“Đương nhiên! Ta còn một việc cần ngươi giúp sức!” Lưu Thanh cười đến hết sức vui vẻ, hai tay ôm vai, lại gần người Cố Trường Sinh, do kém một cái đầu, hắn cơ hồ chỉ có thể nhìn lên để nói chuyện: “Giúp ta tiến vào Cấm Vệ, như thế nào?”

“. . .Được!” Cố Trường Sinh mỉm cười, Thác Thiên Lục mê hoặc quá lớn, đủ để hắn liều mạng, yêu cầu của Lưu Thanh ngược lại tỏa ra vô cùng đơn giản, giúp một tay là được, ngoài ra cơ hồ bản thân đều đang chiếm tiện nghi.

“Thế thì. . .Hợp tác vui vẻ!” Lưu Thanh nở một nụ cười quái dị, như thế đạt thành mục đích, cười như không cười đưa ra bàn tay.

“Hợp tác vui vẻ!” Cố Trường Sinh cũng cười, nắm lấy bàn tay Lưu Thanh, mềm mềm lạnh lạnh, so nữ nhân còn nữ nhân, ta khinh!!