Chương 17: Bảy Ngày Không Đêm
Tháng 10 thời tiết dần trở nên lạnh giá, từng cơn gió buốt lạnh như thấu tim gan làm người không muốn ra đường, nếu là ở kiếp trước, giờ này Cố Trường Sinh đã nằm co thành một đống trên giường, còn bây giờ? Hắn vẫn đang cởi trần lộ ra nửa thân trên đánh quyền đâu.
Mấy ngày trước vừa mới tới sinh nhật hắn xong, còn chưa để hắn vui vẻ mừng tuổi mới, Khánh Dương Tử tiếp tục bắt ép hắn luyện tập.
Từ trước đó 2 tháng so ra, Cố Trường Sinh thể hình đạt được cải thiện rất lớn, dùng từ cách biệt một trời một vực để dễ hình dung, thân cao từ nguyên bản 1m5 khoảng chừng tăng lên gần 1m6, có thể nói cùng lứa tuổi, thân cao của hắn đã đủ ưu tú.
Ngoài ra trên thân cơ bắp cũng hiện rõ ra, cả người trở nên rắn chắc hơn, nhìn qua tràn đầy lực lượng.
Thời gian 2 tháng lại có thể thay đổi một người nhiều như vậy, Cố Trường Sinh không khỏi cảm thán một tiếng, nhưng hắn biết, tất cả không phải tự dưng mà có, đây là thành quả của thống khổ và sự kiên trì.
Khánh Dương Tử đã vô cùng thành công trong việc xây dựng hình tượng ác ma của mình cho Cố Trường Sinh, hắn không biết mệt mỏi, hắn không có nhân tính, hắn con mẹ nó không phải người!!
Cố Trường Sinh cắn răng, trong lòng oán hận như hóa thành hắc khí xông thẳng lên trời làm mặt khác mới tới đây người mới đang làm quen với Đạo Thuật không khỏi kinh hồn bạt vía lui về sau nửa bước, nếu không phải biết hắn chưa tu luyện, người ở đây đều tưởng hắn đang bắt đầu Dị Hóa mất khống chế. . .
Nguyên bản yêu cầu Khánh Dương Tử đưa ra đã đầy đủ khó, nhưng tên khốn đó giống như cảm thấy như vậy vẫn còn quá dễ dàng, thế là từ ban đầu 10 vòng chạy tới bây giờ thành 100 vòng, từ 100 cái chống đẩy thành 1000 lần, mà lại còn bằng 1 tay! Ông trời a, ngươi có thể làm ra hành vi của con người được không?
Ngoài ra còn gia tăng đủ loại hạng mục như nâng tạ, giữ thăng bằng, đấm cọc. . .Quả thật là không còn tí nhân đạo nào trong người. . .
Vung v·ũ k·hí cũng thay đổi, biến thành nhẹ nhàng hơn một chút là quyền cước, tất nhiên cũng không hẳn là quá nhẹ nhàng, đánh quyền là phải mang theo trên người bao cát bó buộc ở các địa phương khác nhau như chân tay, tổng cộng lại sơ sơ qua có 50 cân.
Khánh Dương Tử cũng cho hắn một bộ võ công được truyền bá khá rộng rãi trong q·uân đ·ội, Quân Hình Quyền! Tác dụng cũng không phải thiện ở đối địch, chủ yếu là rèn luyện thể chất, đồng thời hướng dẫn thô thiển phương thức dùng lực sao cho chính xác.
Có thể thấy được, Quân Hình Quyền không cường đại, chỉ sợ một môn tầm thường tam lưu võ công đều có thể hơn xa nó.
Điều này càng làm cho Cố Trường Sinh đối với tu luyện Đạo Thuật càng quyết tâm hơn, dù sao làm một cái võ phu tiền đồ có thể bằng Tu Sĩ sao?
Hắn đã có chút nóng vội chịu không được nữa, trở thành võ phu không có tiền đồ, nếu bản thân có một cái Hệ Thống có khả năng trực tiếp kéo võ công lên 60 90 năm trong một lần thì còn được, đáng tiếc Hệ Thống của hắn nhắm vào mục tiêu là Đạo Thuật, nếu không trở thành Tu Sĩ, quả thật quá có lỗi với thiết lập này.
Kèm theo còn có vấn đề lớn hơn về võ phu, ánh mắt Cố Trường Sinh hơi lộ u ám, võ phu không thể trường sinh. . .
Phàm nhân chung quy vẫn là phàm nhân, bức tường ngăn cách giữa tiên và phàm không phải dễ dàng phá vỡ như vậy, bản thân chỉ còn lại 1 năm 4 tháng thọ nguyên, nếu thật sự muốn chuyên tâm vào võ nghệ phàm nhân, sợ rằng chưa luyện ra thành tựu thì đã hóa thành bãi cát vàng.
Tất nhiên hắn có len lén tu luyện Thiêu Thân Pháp, động tĩnh cũng làm vô cùng nhỏ bé để tránh cho Khánh Dương Tử phát hiện, nhưng không biết tên kia sau mông có mọc ra đôi mắt hay không, cứ hở vừa vận chuyển tâm pháp hấp thu Chí Dương Chi Khí chưa được một giây thì đã bị phát hiện, huấn luyện nguyên ngày được gia tăng gấp đôi.
Cố Trường Sinh thấy không có cách, chỉ đành c·hết tâm ngoan ngoãn tập luyện theo lời hắn.
Nhưng không thể không nói, thể chất người thế giới này nếu xuất hiện ở kiếp trước Địa Cầu phải gọi là siêu nhân, phát triển nhanh đến quái lạ, ví dụ như hắn chẳng hạn, chỉ trải qua 2 tháng huấn luyện thôi đã đủ để một đứa trẻ tầm 13 tuổi như Cố Trường Sinh từ gầy nhom ốm yếu đến cơ bắp đầy mình, các hạng tố chất thân thể đủ để đi làm vận động viên chuyên nghiệp.
Suy nghĩ lại, tất cả cũng chỉ có thể quy do trên thế giới này có Linh Khí đi, mặt khác có thể là do gen, dù sao trên đời này có người tu hành, nhân loại thế giới này truyền thừa qua biết bao nhiêu đời, cho dù huyết mạch mong manh một chút, nhưng thể chất cũng hơn hẳn khối người ở Địa Cầu. . .
Thế nhưng phàm nhân nơi đây sống không phải rất thọ, bình thường đều tới khoảng chừng 40 50 tuổi thì thọ nguyên đã khô kiệt, về với trời đất.
Suy nghĩ kĩ lại thì lý do thật ra rất dễ hiểu, đó chính là giai đoạn hiện tại vẫn nằm trong chế độ phong kiến, nhiều thứ so với Địa Cầu có quá nhiều sự lạc hậu.
Tất nhiên phong kiến không phải hoàn toàn là tệ, thực chất nếu có thể sử dụng tốt, thậm chí có thể giải quyết được rất nhiều điều. . .Tệ cái nỗi không có ai dùng tốt. . .
Quay trở lại nói về mấy thứ lạc hậu của thế giới này thì ví dụ đơn giản nhất chính là nhà vệ sinh, Cố Trường Sinh chùi nước mắt trên má thứ mà vốn dĩ không tồn tại, thế giới này nhà vệ sinh phải dùng hai từ thảm hại để hình dung, bồn cầu đều không có, phải ngồi xổm đi ị, thêm cái ống thoát nước như *** đều ngửi thấy mùi phân từ tháng trước. . .
Vứt bỏ suy nghĩ tạp nham trong đầu, Cố Trường Sinh tiếp tục đánh Quân Hình Quyền, quyền cước mang theo lực lượng kinh người, mỗi kích xé gió, thế lớn ầm ầm như vũ bão!
Đánh xong, Cố Trường Sinh mới từ từ gỡ bỏ bao cát gắn ở trên người, cảm nhân thân thể nhẹ nhõm, rốt cuộc lấy lại cảm giác làm người thì hắn mới thở nhẹ ra một hơi.
“Không tệ, không tệ!” Không biết lúc nào, Khánh Dương Tử đã đứng ở sau lưng hắn, tràn đầy thưởng thức quan sát Cố Trường Sinh, đối với 2 tháng này biến hóa, hắn xem như hơi hơi hài lòng.
Cố Trường Sinh đối với hắn hành vi xuất quỷ nhập thần đã vô cùng quen thuộc, biết hắn tới đây xem chắc chắn không có ý tốt, chỉ sợ lại muốn gia tăng huấn luyện, trong lòng thở dài một hơi nhưng phản kháng cũng không phải rất quyết liệt.
Khánh Dương Tử lại vỗ vỗ vài nơi trên người Cố Trường Sinh, sau đó đứng yên tại chỗ như một bức tượng, hồi lâu sau mới gật đầu nhẹ một tiếng: “Xem như đạt! Về sau ngươi có thể bắt đầu tập luyện Thiêu Thân Pháp!”
Cố Trường Sinh ngây người, đối với quyết định của Khánh Dương Tử hắn vừa mừng vừa thấy lạ, vốn dĩ còn tưởng muốn luyện thêm 3 tháng nửa năm gì đó mới có thể tiếp xúc với Đạo Thuật, không ngờ Khánh Dương Tử ngươi vẫn có chút tình người.
Tiểu tử này thật cho rằng ta định phá hủy hết tiền đồ của hắn ư. . .Khánh Dương Tử dở khóc dở cười nhìn phản ứng có chút quá mức của Cố Trường Sinh, hắn cũng hết cách, ai bảo tiểu tử này nền móng yếu kém như vậy, không rèn luyện một thời gian e rằng Cấm Vệ lại mất một vị Cấm Binh tương lai. . .
Tuy trong lòng vô cùng hưng phấn nhưng Cố Trường Sinh vẫn nhịn xuống kích động muốn lập tức tiến hành theo Thiêu Thân Pháp hấp thu Chí Dương Chi Khí bắt đầu tu luyện.
Mặc dù nói là Chí Dương Chi Khí nhưng thực ra cũng không phải cái gì hão huyền xa lạ, văn tục xíu là phơi nắng. . .
Cả quá trình hấp thu Chí Dương Chi Khí kéo dài chí ít 1 tháng, đồng thời còn phải kết hợp với đặc thù tâm pháp cùng nước thuốc bằng không cũng chỉ là phơi nắng bình thường, không có tí tác dụng gì.
Sau khi đầy đủ điều kiện, thân thể sẽ bắt đầu phát sinh dị biến, trong Thiêu Thân Pháp có gọi sự kiện này với cái tên Bảy Ngày Không Đêm! Đây cũng là cửa ải lớn nhất để chân chính nhập môn Thiêu Thân Pháp, sinh ra Dị Chủng!
Thiêu Thân Pháp phải nói là quái dị không giống ai, ban đầu hấp thu Chí Dương Chi Khí, rồi lại chờ đợi 7 ngày tự thiêu, nếu lấy tâm lý người bình thường, họ sẽ nghĩ quãng thời gian 7 ngày này sẽ là ở vào buổi sáng hoặc là cả sáng cả tối.
Haha! Thế thì đều đã đoán sai. . .Cố Trường Sinh trong lòng cưởi mỉa một tiếng, Thiêu Thân Pháp lựa chọn thời gian Bảy Ngày Không Đêm phải vào giấc tối, chính là khung giờ từ Giờ Tuất tới Giờ Mão. (7 giờ tối tới 7 giờ sáng)
Ban đêm lửa cháy, thế hỏa như liệt nhật. . .
Bảy Ngày Không Đêm phân biệt là:
Ngày đầu tiên, thiêu bì, ngoài da sẽ xuất hiện lửa cháy, ban đầu hỏa diễm như giả tượng, cũng không có thực chất nguy hiểm.
Ngày thứ 2, thiêu thịt, các cơ thịt trong người sẽ nóng lên, như thể đứng trước một lò nung, bất quá vẫn chưa có thực chất tổn thương, chỉ đơn thuần là hơi ấm áp một chút mà thôi.
Ngày thứ 3, hỏa nộ, hỏa diễm sẽ chuyển sang một giai đoạn mới, từ hư hóa thực, làn da sẽ xuất hiện nhiều nơi bị bỏng cháy, thậm chí còn có thể cháy sang môi trường xung quanh.
Ngày thứ 4, thiêu cốt, cốt chất sẽ cảm thấy nóng rát như bị ném vào lò luyện, cả quá trình thống khổ dị thường, cốt tủy nóng ran sôi trào.
Ngày thứ 5, thiêu tạng, cơn nóng từ trong ra ngoài, từ từ đun sôi huyết dịch, tạng khí hóa tro, sinh cơ vô tồn.
Ngày thứ 6, thiêu hình, cả người bốc lên hỏa diễm, trong hỏa diễm chứa một loại quỷ dị lực lượng có thể bóp méo nhân hình, tính chất, khiến cho người tu luyện trở nên mềm yếu, dễ cháy, đau đớn hơn rất nhiều.
Ngày thứ 7, thiêu hồn, hỏa diễm xâm lấn Nê Hoàn Cung, thiêu đốt thần hồn trốn ở bên trong, đau đớn khắc sâu vào linh hồn.
Thiêu Thân Pháp giai đoạn nguy hiểm nhất là kể từ ngày thứ 5 trở đi, tạng khí vô cùng mềm yếu, thiêu hình lại vô cùng quỷ dị, có thể thay đổi hình dáng, thể chất của người bị đốt nên cũng phải dè chừng.
Nguy hiểm nhất chính là vào ngày thứ 7, thiêu hồn! Ai cũng biết, hồn phách hư vô mờ mịt lại vô cùng yếu ớt, hồn phách là ‘Thần’ bản nguyên, là tượng trưng cho ‘trí’ là cụ hiện của ‘linh’.
Hồn phách thiêu hủy, không thể vào luân hồi, hoặc nói đúng hơn là sự tồn tại của hắn đã hoàn toàn bị lau khỏi thiên địa này. . .
Trong đó thời gian thế hỏa lớn nhất là vào Giờ Tí, người tu luyện cần thiết tập trung nhất vào thời gian này, nếu như lơ là, sau một giây có thể hóa thành tro tàn!
Thiêu Thân Pháp là một môn chứa cực đại nguy hiểm, đồng thời cũng có cực lớn tiềm lực, nhưng quan trọng là ngươi phải sống qua Bảy Ngày Không Đêm mới được. . .