Chương 14: Tu Hành Sơ Giải, Quỷ Dị
“Tu Hành Sơ Giải!” Chỉ ngắn gọn 4 chữ, nhưng đủ để làm Cố Trường Sinh hưng phấn tim đập nhanh, đây có thể là một bước đột phá lớn giúp hắn hiểu rõ hệ thống tu hành của thế giới này.
Nếu như là vài tháng trước, hắn sẽ nghĩ cảnh giới hệ thống tu hành thế giới này sẽ tương đối bình thường như Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh. . .
Đây cũng là những cảnh giới nguyên bản xuất hiện trong tiểu thuyết, nhưng thế sự vô thường, bây giờ diễn biến đã đi ra ngoài tầm hiểu biết của hắn, Quỷ Dị, Đạo Thuật, Cấm Vệ, đủ loại yếu tố làm Cố Trường Sinh không dám dùng loại ánh mắt cũ để nhìn xem sự vật nơi đây.
Thậm chí có đôi lúc Cố Trường Sinh còn hoài nghi, thế giới này thực sự là thế giới trong tiểu thuyết mà hắn nhớ hay không? Hay là một thế giới song song, lấy một loại vi diệu đồng dạng nhưng vô cùng khác biệt tồn tại.
Lắc đầu, ném loạn thất bát tao ý nghĩ ra sau ót, Cố Trường Sinh nghiêm túc nhìn xem thư tịch, cố ý đào móc thông tin bên trong.
“Một khi bước lên con đường này sẽ không có đường lui, thậm chí c·hết không nơi chôn, ngươi vẫn chắc chắn?”
Nói nhiều. . .Cố Trường Sinh trợn mắt, ta đều nhanh c·hết, bằng không cũng không tu dạng này tà thuật kéo dài tuổi thọ!
“Thuật sinh Dị. . .Dị ăn người. . .Giữ vững tâm chớ đi lạc đường. . .Giữ vững tâm chớ bị ăn mất. . .” Cố Trường Sinh miệng đọc thầm kinh văn trên sách, kinh văn viết bằng máu, cho dù trôi qua bao nhiêu thời gian lại vẫn đỏ tươi tiên diễm.
“Dị ăn người?” Cố Trường Sinh nhíu mày, ba chữ này tạo cho hắn cảm giác đầu tiên chính là tự mình hại mình, chẳng lẽ Đạo Thuật tệ nạn thật sự lớn tới mức này sao?
Tuy hắn có Hệ Thống nhưng thực ra Cố Trường Sinh nghĩ tệ nạn trong Đạo Thuật bị Hệ Thống loại bỏ nằm nhiều là ở nhập môn, bây giờ nghĩ kĩ lại, giống như bản thân có chút ngây thơ.
“Tu hành là gì? Là siêu phàm! Là thuế biến! Nhưng trong cả quá trình tràn ngập các loại nguy cơ, giống như sâu thuế bướm, nhất phi trùng thiên, cũng có thể kẹt mãi mãi tại nguyên điểm! Chúng ta Tu Sĩ lại ác hơn, sai lầm chỉ có c·hết! C·hết!! Và c·hết!!!”
“Nhớ cho kĩ tu hành trồng ‘mầm’ vào người, lấy thân làm thổ nhưỡng, ôn dưỡng ‘mầm’ trong người! Bất quá ‘mầm’ không phải chìa khóa để đến với thuế phàm thành tiên! ‘Mầm’ là Quỷ, là t·ử v·ong! Chìa khóa nằm ở trong tay ngươi, chìa khóa là chính ngươi! Nên đừng lạc lối quá mực cậy vào nó, bằng không c·hết như thế nào đến chính mình cũng không minh bạch!”
“Mầm?” lặp đi lặp lại từ này trong miệng, nhưng vẫn cứ có loại nói không được quái dị, lấy thân làm thổ nhưỡng, nuôi ‘mầm’?
“Tu hành cảnh giới đầu tiên tên Chủng Dị Cảnh! Tu Sĩ sẽ hình thành Mầm hay Dị Chủng ở trên người, vị trí chứa đựng Dị Chủng sẽ hình thành Dị Điểm, Dị Điểm cất chứa Chân Khí nuôi dưỡng Dị Chủng trong người. . .”
“. . .Tùy loại Dị Điểm khác nhau, năng lực của Dị Chủng cũng khác nhau, thiên biến vạn hóa, nhưng nhớ phải giữ lòng kinh sợ, thứ lực lượng này không nên loạn xài. . .”
“. . .Cơ thể con người có cực hạn, Dị Điểm có ‘mốc’ nếu Dị Chủng trong người phát triển vượt qua cái mốc này, trong cơ thể sinh ra Quỷ Dị sẽ bắt đầu sinh ra Dị Hóa! Thậm chí không đơn thuần chỉ cơ thể thôi đâu, thần hồn chứa trong Nê Hoàn Cung của ngươi cũng sẽ phải nhận Dị Hóa, đánh mất bản ngã. . .”
“. . .Quỷ Dị sẽ ăn người, cả con đường tu hành không chỉ là tranh với trời, với đất mà còn là tranh với mình, tranh với thứ quỷ trong người! Ý chí, vận khí, thiên phú! Thiếu một thứ cũng không được, bằng không ngươi sẽ c·hết! C·hết rất thảm!”
Cố Trường Sinh nhíu mày dừng lại, thư tịch viết tới đây liền ngừng, đằng sau chữ viết cơ hồ vô cùng hỗn loạn như thể vị tiền bối viết nên thứ này đã phát điên.
Hắn chỉ đành thở dài một tiếng, tâm tình không khỏi biến trở nên trầm trọng, thư tịch tuy chỉ có một Cảnh Giới duy nhất nhưng cũng đủ để Cố Trường Sinh hiểu được một phần tình trạng của Tu Sĩ bây giờ.
Bọn hắn hệ thống tu luyện vô cùng tà dị, xem người như thổ nhưỡng, lại nuôi dưỡng Quỷ Dị trong người! Không! Chỉ nên gọi là Quỷ Dị mầm mống!
Trong sách có ghi rõ, chân chính Quỷ Dị sống lại vô cùng khủng bố, trong người sống Quỷ Dị nhận rất lớn hạn chế, chỉ khi Tu Sĩ hoàn toàn c·hết đi, Quỷ Dị sống lại mới thể hiện được trình độ kinh khủng của nó.
“Tu luyện là đua mạng. . .” Cố Trường Sinh nhức đầu nói, tuy nói tu tiên trường sinh, nhưng nhìn tình trạng này, chắc cơ hồ phân nửa Tu Sĩ đều mang tướng đoản mệnh. . .
Kèm theo đó, Cố Trường Sinh rốt cuộc hiểu rõ vì sao trong Cấm Vệ cơ hồ phần lớn bộ dáng đều kỳ kỳ quái quái.
Dị Chủng là thủ đoạn chính của Tu Sĩ, nhưng một khi sử dụng nhiều thì Dị Chủng sẽ từ từ thức tỉnh, Dị Hóa là một loại tượng trưng nhìn xem Tu Sĩ rốt cuộc Dị Chủng đã thức tỉnh tới mức độ nào rồi.
Đương nhiên cũng không hoàn toàn là vậy, có một số loại Dị Điểm khi hình thành sẽ kèm theo dị biến luôn thể chất của Tu Sĩ, cơ hồ loại Đạo Thuật nào đều cũng sẽ để lại một vài dấu vết trên người, như Hồ Vĩ Pháp mọc ra đuôi cáo, Cốt Chu Pháp tám chiếc chân nhện ở hai bên hông.
Tất nhiên là cũng tùy loại, những thứ kể ở trên, phần lớn là do Đạo Thuật đối địch phần lớn đều dùng những đặc điểm này nên tự hành sinh ra ‘v·ũ k·hí’ cũng không hẳn là Dị Hóa.
Có vài loại Đạo Thuật thậm chí dấu vết Dị Hóa một chút cũng không có, nhưng hắn Quỷ Dị thức tỉnh lúc nào cũng không hay. . .
Nói chung Dị Hóa rất phức tạp, Cố Trường Sinh càng có ý gọi nó là rễ cây thì hơn! Giống như một loại cảnh cáo, rễ cây xuyên phá Dị Điểm hiện ra bề mặt, dự báo một phần mất khống chế của vật chủ. . .
Chủng Dị Cảnh chỉ mới là khởi điểm, tương đồng khả năng cao là Luyện Khí Kỳ, đều chỉ là vừa mới nhập đạo Tu Sĩ, cho nên phong hiểm cũng rất ít.
Bất quá Cố Trường Sinh không cho là vậy, nhìn Cấm Vệ là biết, bọn hắn phần lớn thời gian chỉ sợ đều là sử dụng sức mạnh của Dị Chủng, trong người Dị Hóa không biết nghiêm trọng bao nhiêu.
Lắc lắc đầu, Cố Trường Sinh thử xem xem đằng sau thư tịch còn gì nữa không, may mắn không phụ sự kỳ vọng của hắn, quả thật là còn có!
Nhưng khác với trước đó, ở đây không giảng về tu hành cảnh giới nữa, mà là về Quỷ Dị!
“Quỷ Dị sinh ra trong trời đất, hấp thu oán hận cùng cảm xúc tiêu cực! Chúng nó hình dáng vô định nhưng phần lớn là lấy hình người hoạt động, không có linh trí gì đáng nói nhưng nguy hiểm vô cùng!”
“Cảnh giới của chúng cũng tương đồng với Tu Sĩ, nhưng lại không phải cùng cảnh Tu Sĩ có thể đối phó! Khó g·iết, tà dị, cuồng bạo, mạnh mẽ là những miêu tả về chúng! Nếu vô tình gặp phải một mình thì ngươi có thể bỏ chạy ngay lập tức nếu muốn sống!”
“Tuy nhiên không phải không có cách nào đối phó chúng, Quỷ Dị có quy tắc g·iết người của mình! Bọn chúng sẽ ưu tiên công kích những kẻ đụng vào quy tắc đó, trong thời gian đó các ngươi có thể suy tính phương án đối phó! Quỷ Dị lực lượng là xung khắc, lỡ đâu năng lực của ngươi khắc chế nó thì sao? Kinh hỉ không kinh hỉ? Đương nhiên là đừng ôm tâm lý nó sẽ bỏ qua cho ngươi, bọn chúng không có trí tuệ đâu, ghét là g·iết thôi, he he. . .”
Cố Trường Sinh khóe môi giật một cái, mặt đen lại, he he là cái quỷ gì?
Nhưng đồng thời hắn lại cảm thấy sởn tóc gáy, trong miêu tả Quỷ Dị có vẻ khó chơi, không, nó là khó chơi thật. . .
Thấy người là g·iết, đụng vào quy tắc có thể dẫn dụ Quỷ Dị nhưng nó cũng sẽ không bỏ đi, đối sách cơ hồ chỉ có chạy trốn hoặc tìm cách nào đó tiêu diệt Quỷ Dị.
“Quỷ Dị cũng có thể cảm nhiễm người, nhưng người này gọi là Quỷ Nô! Quỷ Nô đều là n·gười c·hết, chỉ nhận Quỷ Dị sai khiến, không còn một tí linh trí nào! Yêu Thú cũng có thể bị cảm nhiễm, bất quá khi đó có khả năng sinh ra bảo vật! Ví dụ là một loại Hoàng Mao Thử, sau khi bị một loại đặc thù Quỷ Dị ô nhiễm xong thân thể nó sẽ sinh ra trên trăm con mắt, mỗi viên đều có tác dụng giúp người ăn vào gia tốc tu luyện. . .”
Cố Trường Sinh tay khẽ run, ánh mắt lặng lẽ đánh giá trong bình nhãn cầu, thứ này không phải lấy ra từ cái gì đó Hoàng Mao Thử đi?