Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Qua Làm Nhân Vật Phụ

Chương 9 : Tiếp nhận đánh giá




Chương 9 : Tiếp nhận đánh giá

Cứ như vậy, danh tiếng của cuốn sách dần dần lên men, lượng tiêu thụ cũng âm thầm gia tăng khiến 10.000 bản mà Chikuma Shobo in ra để thăm dò chẳng mấy chốc cũng không còn.

Cho tới khi hai tên tuổi lớn ở trong giới văn học lên tiếng nhận xét thì Chú Voi Ngồi Im cũng chính thức lọt vào tầm mắt của vô số người đọc.

Trên trang cá nhân của mình, Ryu Murakami chỉ để lại một bình luận đơn giản :

"Mặc dù có những mối quan hệ trái ngang, những c·ái c·hết bất ngờ, những t·ai n·ạn đáng tiếc, những cuộc xung đột có cớ và vô cớ nhưng với ngòi bút sắc bén và tỉnh táo của mình, tác giả đã không để câu chuyện mất đi sự cân bằng cùng tiết chế mà vẫn nói lên được nỗi bi ai của những mảnh đời bơ vơ đang lạc lối giữa một thế giới hoang tàn..."

Sau đó là Haruki Murakami cũng lên tiếng phát biểu :

"Có lẽ do Shirai - kun còn quá trẻ nên tác phẩm này vẫn thiếu đi sự tinh tế, hàm súc, u uẩn của một trái tim lớn. Trong khi t·ình d·ục và tình yêu hiện lên tương đối đơn giản, hời hợt và thiếu chiều sâu thì b·ạo l·ực lại được khai thác nhiều quá mức cần thiết. Có thể nói là những bi kịch đều xoay quanh b·ạo l·ực và các nhân vật khi lâm vào bế tắc thì lại tìm đến b·ạo l·ực để phát tiết, giải quyết vấn đề."

"Ngay cả cái kết cũng vậy, đều bị ám ảnh bởi b·ạo l·ực một cách tương đối nông cạn. Cá nhân ta ưa thích khung cảnh mọi người cùng nhau đá cầu trong đêm tối ở gần cuối truyện, nếu dừng lại ở đó thì tác phẩm này đã trở nên vẹn toàn hơn rất nhiều..."

"Dù sao đi nữa thì đây thực sự vẫn là một trải nghiệm tương đối đặc biệt, có lẽ ta sẽ viết thêm câu chuyện khác về một con voi biến mất ở Tokyo trong tập truyện ngắn sắp ra mắt..."

So với Ryu Murakami khen chê không rõ ràng thì Haruki Murakami thẳng thắn hơn nhiều, trực tiếp phê bình Yoteki. Vì vậy mà rất nhiều độc giả vốn là fan hâm mộ của Haruki Murakami cũng bắt đầu quay sang buông lời chê bai, chỉ trích hắn. Thậm chí không ít người đã nghi ngờ rằng đây không phải tác phẩm của Yoteki, đang ráo riết tìm kiếm bằng chứng, nhân chứng để vạch trần như những vụ s·candal khác ở trong quá khứ.



Do ảnh hưởng của chuyện này nên Chikuma Shobo cũng dự định huỷ kế hoạch in ấn tiếp 20.000 bản mà chỉ cho ra thêm 5.000 cuốn.

Yoteki khi biết được đầu đuôi câu chuyện qua lời kể của Tanae thì cũng tương đối bất ngờ. Hắn cũng không ngờ rằng sự việc lại tiến triển tới nước này.

"Cảm giác ông chú Haruki kia khá là ghét cái kết do ta viết nên mới nhận xét như vậy..."

Đúng là bộ phim đáng lẽ đã kết thúc ở phân cảnh ba người đi tìm con voi xuống xe nghỉ ngơi giữa đường rồi cùng nhau đá cầu khi trời nhá nhem như Haruki Murakami nghĩ. Mặc dù vậy, Yoteki vẫn viết ra một cái kết khác nhưng hoàn toàn không phải chém gió bậy bạ mà thực chất xuất phát từ một truyện ngắn cùng tên do chính người đạo diễn xấu số đó từng viết, có thể nói là bản gốc đầu tiên.

"Dường như do tuyết bỗng rơi càng lúc càng dày khiến xe khó di chuyển hay do rạp xiếc đó vừa chuyển tới nơi khác nên chuyến đi này đã không diễn ra thuận lợi, ba người trở về nhà mà chẳng thấy được chú voi đó."

"Không lâu sau, thay vì bị con trai đưa vào viện dưỡng lão thì người ta tìm t·hấy x·ác c·hết trương phềnh của ông lão ở bên bờ sông. Nghe nói là ông ta nhảy xuống đó vì muốn cứu một con chó."

"Cô bé kia trở về nhà thì bị vợ người thầy mà mình từng cặp bồ thưa kiện vì tội h·ành h·ung. Mặc dù vào trại giáo dưỡng thì sẽ không phải nghe những lời mắng nhiếc, chửi rủa của mẹ nữa nhưng rồi cô vẫn quyết định bỏ nhà ra đi."

"Có người nói cô đã lấy được một người chồng giàu có ở trên thành phố, sống vô cùng hạnh phúc. Người thì cam đoan rằng mình đã bắt gặp cô ở một dãy nhà trọ xập xệ, bên cạnh còn có mấy đứa trẻ. Rồi có người lại bảo từng thấy một thiếu nữ giống y như cô lao qua đường ray khi tàu hoả đang tới."

"Sau cùng, qua rất nhiều năm, chỉ có mình nam sinh là tìm được chú voi ở rạp xiếc đó. Khi đến gần, cậu ta thấy lưng của nó đã bị gãy. Trông nó rất to lớn, phải nặng ít nhất năm tấn, vẫn luôn ngồi yên ở trên đất như một pho tượng. Nam sinh suýt bật cười rồi lại muốn ôm nó mà khóc. Thế nhưng, khi vừa tới gần thì con voi bỗng móc ngược cậu lên bằng cặp ngà chắc khoẻ rồi quăng xuống đất, giẫm lên ngực, nghiền nát cả người cậu như mẩu bánh quy...”



Yoteki ngẫm nghĩ thêm chút rồi thấy rằng tình hình trước mắt cũng không phải là quá tệ. Linh cảm của hắn mách bảo rằng càng nhiều người biết tới bản thân, cho dù có tranh luận trái chiều thì vẫn sẽ có hiệu quả tốt hơn để gia tăng tín ngưỡng lực so với danh tiếng tốt mà ít người biết tới.

Đúng lúc này, giọng nói máy móc của hệ thống cũng bất ngờ vang lên :

"Nhận thấy kí chủ đã có tiến triển vượt bậc trên con đường chinh phục đầu tiên, hệ thống quyết định sẽ đưa ra khen thưởng, mong ký chủ cố gắng nhiều hơn"

Theo đó, giao diện hệ thống ở trong đầu của hắn cũng xuất hiện hai hàng chữ :

1. Năng lực chiến đấu

2. Năng lực sinh hoạt

Yoteki kinh ngạc trong thoáng chốc rồi cũng dần phản ứng lại mà lên tiếng hỏi :

"Hệ thống, ngươi nói rõ thêm chút được không?"

"Ký chủ có thể lựa chọn một trong hai loại năng lực ở trước mặt, sau đó phần thưởng sẽ được xác định một cách ngẫu nhiên. Trong đó, đa phần năng lực sinh hoạt sẽ được trực tiếp giao cho ký chủ mà không cần bất kì điều kiện nào. Ngược lại, với lựa chọn năng lực chiến đấu thì bắt buộc phải thực hiện nhiệm vụ mới có thể chính thức sở hữu"



"Nhiệm vụ? Chẳng lẽ lại phải chinh phục ai đó ư?"

"Tuỳ vào năng lực đạt được sẽ quyết định ký chủ phải tới thế giới liên quan để thực hiện nhiệm vụ"

"Vậy tức là ta phải xuyên qua một nơi khác à? Còn thế giới hiện tại thì sao?"

"Ký chủ không cần phải lo lắng, đa số năng lực đều bắt nguồn từ các thế giới thuộc vị diện khác có dòng chảy thời gian không đồng nhất với nơi đây. Theo hệ thống tính toán thì chênh lệch thấp nhất cũng là 1 năm - 1 giờ, tỷ lệ cao hơn còn nhiều vô số kể, ký chủ hoàn toàn có thể yên tâm thực hiện nhiệm vụ"

Yoteki thấy hệ thống giải thích rõ ràng, rành mạch như vậy rồi thì cũng chẳng còn thắc mắc gì. Cho tới việc lựa chọn thì không phải quá rõ ràng rồi sao? Chưa nói tới chuyện phải hoàn thành nhiệm vụ mới đạt được đã tỏ rõ giá trị thì giữa việc biến thành superman với một bên cao nhất cũng chỉ là nhà khoa học nào đó thì gần như ai cũng biết đáp án phải là gì. Theo đó, Yoteki nhanh chóng bấm vào mục năng lực chiến đấu.

"Đã xác nhận được năng lực... Bắt đầu thực hiện truyền tống..."

"Khoan khoan, có cần gấp gáp như vậy không, chờ ta mặc quần vào đã..."

Chưa kịp để Yoteki kịp kêu la khi bản thân vẫn còn đang cởi trần, chỉ mặc quần đùi để chơi game thì một ánh sáng chói loà đã nhanh chóng xuất hiện, từ từ bao phủ cả người khiến hắn dần dần biến mất khỏi căn phòng.

Theo thời gian trôi qua, Yoteki cũng dần lấy lại được nhận thức và tri giác. Trước mắt hắn đã là một phiến rừng núi hoang vu, xung quanh là tuyết trắng đầy trời, phủ kín mặt đất.

Quan sát lại bản thân thì không biết từ khi nào, hắn đã mặc một bộ quần áo đen xa lạ, chân đi giày cỏ, trên tay cũng cầm cây trượng dài có lưỡi đao ở đỉnh đầu cùng một vòng tròn nhỏ dưới cán. Yoteki cảm thấy đây dường như là pháp phục của thầy tu.

Theo đó, những thông tin đơn giản về thân phận hiện tại cùng năng lực vừa nhận được cũng lần lượt tràn vào trong đầu của Yoteki khiến hắn dần hiểu rõ về tình hình trước mắt.