[ ting ] [giá trị thù hận+3 ]
[ Nhiệm vụ ẩn hoàn thành xin chúc mừng chủ nhân]
Ninh Vũ đang uống cafe suýt sặc.. cô chưa kịp là gì mà??
[ mở phúc lợi truyền hình ảnh.. chủ nhân cô có thể xem một chút]
" Đuợc.."
Ninh Vũ khá tò mò... làm sao lại tăng rồi..
Trong đầu cô hiện lên một tràng hình ảnh.. Bạch Nhạn thế nhưng tiếp tục bỏ thuốc Lục Tư Duẫn aizzz sao nữ chính vòng đi vòng lại chỉ có vài chiêu như vậy.. thế mà còn muốn cưa đổ nam chính.. cô thấy hi vọng không quá cao.. vừa nói xong đã thấy nam chính nhà người ta uống thuốc mà vẫn khống chế tốt bản thân. còn có sức đẩy cô ra kìa..
' Anh rất ghét em sao??'
Bạch Nhạn gương mặt đau khổ nhìn ai đó đang khó chịu mà vẫn không muốn đụng vào cô.. anh ghét cô đến như vậy.. tại sao kiếp trước anh yêu thương chiều chuộng cô giờ đây lại khác nhau một trời một vực.... vậy cô trùng sinh để làm gì..
' Đúng. loại đàn bà chuyên bỏ thuốc người khác như cô làm tôi cảm thấy kinh tởm..'
Chậc..chậc nam chính anh có cần phũ phàng như vậy không.. tâm hồn thiếu nữ người ta bị anh làm tan tành rồi kìa..
' Vậy anh thích Ninh Vũ kia sao??'
Bỗng dưng Bạch Nhạn hét lên gương mặt vì ghen tỵ không cam lòng mà trở nên vặn vẹo.. What?? Cô nằm yên cũng trúng đạn.. quá oan uổng rồi..
' Không liên quan đến cô..'
Lục Mạn Quân hùng hổ xông ra khỏi phòng khách sạn.. bỏ mặc Bạch Nhạn đau khổ ở trong phòng..
' Ninh Vũ cô cứ chờ đấy..'
Ặc.. cô chờ ..
" Vợ.. Vợ.. em nghĩ gì vậy??"
" Hả.. à không nghĩ gì cả.."
Ninh Vũ vừa ngẩng đầu lên đã thấy gương mặt ủy khuất của ai đó vì bị cho ra rìa..
Cô ở cùng Lục Mạn Quân đến 5 giờ chiều thì về.. mai cô có cuộc họp về sản phẩm đầu năm.. phải chuẩn bị chút tài liệu..
" Anh tiễn em.."
" Không cần đâu. em tự xuống dưới hầm để xe.. anh cứ nghỉ ngơi đi.."
" Vậy vợ đi cẩn thận đó.. nhớ về đến nhà phải gọi cho Quân Quân đuợc không??"
" Đuợc.."
Ninh Vũ tạm biệt Lục Mạn Quân xong liền đi xuống hầm để xe.. vừa bước vào cô đã cảm thấy có gì đó không ổn.. cảm giác của cô rất chính xác.. Những hơi thở đó nghe ra khá hỗn loạn.. không phải đuợc huấn luyện bài bản.. có lẽ là một bọn du côn.. nhưng cô nhớ mình chưa từng đắc tội ai.. vậy người nào lại muốn hại cô.. trừ Bạch Nhạn ra cô không nghĩ ra ai khác.. nhưng nữ chính hành động có chút nhanh rồi.. vừa buổi chiều bị từ chối.. buổi tối liền đến tìm cô..
Bước chân nhàn nhã đi qua xe.. Đúng như cô đoán.. chưa kịp đi được ba bước liền bị chặn đường.. Có 5 người đàn ông to lớn chặn lối đi của cô..
" Các người là ai? muốn làm gì??"
Giọng nói thập phần hoảng hốt.. nhưng trong mắt là sự sắc lạnh..
" Bọn anh à.. chỉ muốn vui vẻ cùng cô em một chút.."
Hắn ta cười ngả ngớn.. tiến lại gần cô..
" Đừng qua đây.. nếu không tôi sẽ la lên đó..
" Cô em cứ la đi thoải mái.. dù sao ở đây cũng không có ai.. camera thì bọn anh cũng giúp em sử lí rồi.. vậy nên bọn anh rất vui khi nghe cô em la đó.."
Ninh Vũ trợn mắt.. đúng chuẩn kịch bản mấy vở kịch kinh điển.. nhưng giờ cô đang diễn vai người bị hại thật không thích chút nào..
[ Chủ nhân giờ đây cô còn nghĩ vớ vẩn đuợc.. còn không mau nghĩ làm sao bảo toàn tính mạng mình đi..]
Tiểu YY hiếm khi có lòng tốt nhắc nhở..
" Có người sai các anh đến đây"
Ninh Vũ giọng chắc nịch..
" Cũng thông minh đó.. Em nói xem .. xinh đẹp như vậy mà lại đi làm tiểu tam. hay là đi cùng bọn anh .. bọn anh đều chiều em hết..."
Nghẹn.. cô làm tiểu tam.. Bạch Nhạn này cái gì cũng nói đuợc.
" Đừng mà.. có ai không cứu tôi với.. "
Ninh Vũ hét lên.. cũng nhân lúc đó hủy đi một camera giấu kín.. tốt rồi..
" haha.. giọng của cô em thật hay đấy.."
" Vậy sao ... tôi la cũng mệt rồi hay tới lượt các anh đi.."
Nói xong nhanh như chớp cô dùng chân đá vào bụng của tên đại ca...
" Cô rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.. các anh em lên.."
5 Người cùng xông lại.. Nhưng chưa kịp đánh trúng người cô đã bị cô đánh bầm dập..
10 phút sau.. Ninh Vũ khoanh tay nhàn nhã ngồi trên mui xe của mình.. ai rất đau tay.. thân thể này thật không thể yêu thương nổi.. mới hoạt động mạnh một chút đã mệt đến vậy rồi.. nếu là trước kia thì 5 người này có là gì..
" Chị .. xin lỗi.. là do chúng em có mắt như mù.. không thấy thái sơn.. chị đại nhân đại lượng tha cho chúng em..đánh nữa là có án mạng đó, không tốt chút nào đâu"
5 người mặt mũi bầm dập.. ngổn ngang bò dậy.. họ giờ đây hối hận xanh ruột.. sao lại đi nghe lời ả đàn bà Bạch Nhạn ngu xuẩn kia đắc tội cô.. người ta chính là cao thủ đó.. đây có lẽ đã hạ thủ lưu tình rồi..
" Là ai lúc nãy còn muốn..hửm dù tôi có thêm mấy đá nữa chắc cũng chỉ coi là phòng bị quá đà thôi chứ"
" Bọn em sai rồi.."
Cả đám côn đồ nghe vậy run rẩy xin tha bọn họ chưa muốn chết a..
[ Chủ nhân cô thật lợi hại.. cô có biết không lúc nãy cô anh tuấn bức người.. soái khí tung bay.. người ta có chút thích cô rồi.. ]
Có cần khoa trương vậy không?? cô chẳng qua là vận động tay chân một chút thôi mà... thật ra cô trước kia lăn lộn bên nuớc A không chỉ là một sinh viên khoa thiết kế.. cô còn đuợc huấn luyện 5 năm trở thành một đặc công đứng thứ hai sau Jack, đại sư huynh của cô.. tuy nhiên cô rất ít khi làm nhiệm vụ vì vậy mà danh tính thần bí không ai đoán đuợc..
" Đưa tôi đi gặp.. Bạch Nhạn.."
"Dạ vâng.. mời chị lên xe.."
Ninh Vũ định bước chân lên xe lại tinh nghịch đánh rơi chiếc giày.. haha ... cô đều là cố ý đấy. cố ý cho camera chỉ quay được một đoạn.. cô không muốn Lục Mạn Quân nhìn thấy mình đi đánh lộn đâu.. nhưng mà lại có ý đồ khác..
" Chị hay chị thu nhận bọn em đuợc không??"
Tên cầm đầu rụt rè nói chuyện..ánh mắt hắn không vì bị đánh mà giận dữ ngược lại còn mang theo một loại sùng bái ??? tên này bị cuồng ngược à trời..
" Tôi thì thu nhận các cậu làm gì?? không có tiền nuôi.."
" Chị an tâm.. bọn em tự mình kiếm sống đuợc.."
Hắn ta mắt sáng quắc thề thốt.. cả bốn tên kia cũng gật đầu lia lịa..
" Các người định kiếm theo kiểu như lúc nãy. nhận tiền đi hại người khác.. tôi còn chưa muốn ngồi tù.."
" Xin lỗi chị bọn em không dám nữa.. đó cũng là lần đầu bọn em làm vậy thôi.. "
Ninh Vũ cũng đồng ý.. vì sao nếu làm nhiều lần mà còn phế như bọn này thì nghề du côn chỉ có đi cạp đất sống qua ngày..à không giữa lòng thành phố như này thì có mà đi cạp bê tông
" Đuợc rồi.. tuy nhiên tôi không muốn có việc nào như hôm nay sảy ra.. còn nữa tôi sẽ tìm cho các cậu công việc đàng hoàng.."
" Cảm ơn chị Ninh Vũ.."
" Tự giới thiệu tên mình đi.."
" Dạ. em tên Đại Thành"
" Đại Nghĩa.."
" Đại Nhân.."
" Đại Trương.."
" Đại Mạch.."
"....."
Cô phục cách đặt tên này sát đất.. Đại.. haha..
rất nhanh xe đã đi vào một nơi cũ kĩ.. đậm chất xã hội đen..
" Nhớ kĩ những gì tôi nói chưa.."
" Dạ.. kĩ rồi.."
"Đuợc vậy cứ theo đó mà làm.."