Phòng điều trị đặc biệt của bệnh viện.. Lục Mạn Quân đi qua lại.. đã qua hai tiếng rồi nhưng cô vẫn chưa gọi điện thoại báo cho anh.. liệu đã sảy ra chuyện gì sao??
" Tút.. tút.. sô điện thoại này đang tắt máy.."
" Chết tiệt.. Ninh Vũ em làm sao rồi.."
Lục Mạn Quân có chút nóng nảy..
" Tút.. Tút.. Ninh Vũ về nhà chưa.."
" Chưa.. Anh hai!! chị dâu gặp chuyện gì sao??"
" Ừm.. cô ấy nói rằng về nhà sau đã đuợc hai giờ đồng hồ rồi nhưng vẫn chưa gọi lại.. anh có cảm giác bất an.."
" Đuợc rồi anh đừng lo lắng quá chị dâu cũng là người lớn sẽ không đi lạc đâu.. chắc tại điện thoại hết pin nên mới không gọi cho anh"..
" Anh biết rồi.. tút ..tút.."
Lục Mạn Quân cất điện thoại vào túi quần rồi chạy xuống khu để xe.. xe của Ninh Vũ vẫn còn đấy.. trong lòng anh tràn ngập sự bất an.. cô đang ở đâu rồi.. Bỗng anh sững người.. một chân giầy của cô ở trong góc.. cô gái ngốc này em là heo sao?? đừng sảy ra chuyện gì đó.. chưa bao giờ anh hoảng loạn như lúc này.. ở đây còn có dấu vết của đánh nhau..
Haha nếu mà Ninh Vũ biết mình đi đánh người khác lại bị coi là giãy giụa. không biết có cười chết anh không. IQ anh bị âm hả.. bình thường cao đến vậy mà..
Lục Mạn Quân chạy nhanh đến phòng an ninh
" Ngài Lục..xin lỗi lúc đó camera của khu đỗ xe đều bị ngừng hoạt động.."
" Các người làm ăn như vậy sao??"
Mặt Lục Mạn Quân âm trầm.. giờ đây anh có thể chắc chắn có người nhằm vào Ninh Vũ.. anh nhất định sẽ không tha cho người đã gây ra chuyện này..
" Khoan đã có một chiếc camera ở góc còn hoạt động.."
Trưởng phòng ban an ninh thầm lau mồ hôi lạnh. vị ôn thần này thật sự rất khó chiều..
" Còn không mau mở ra.."
Đoạn video đuợc mở ra.. Lục Mạn Quân trợn to mắt là cô.. cô đang bị 5 người đàn ông chặn đường.. Ninh Vũ em nhất định không được xảy ra chuyện gì.. nhìn cô hoảng hốt như vậy.. tim anh như bị ai hung hăng cứa vào một nhát.. Đều tại anh không bảo vệ tốt cho cô. Đừng sợ anh sẽ nhanh chóng tìm ra cô thôi.. chờ anh..
" Trợ lý Trần mau đi tra cho tôi tất cả những chiếc xe khả nghi trong vòng 5 giờ đến bảy giờ.."
" Dạ.."
Trần Mạch thật sư rất bất đắc dĩ. anh đây có tính là tăng ca không?? aizz có thể khiến boss nói nhiều đến vậy chắc chắn là bà chủ có chuyện.. Anh mà không mau tra ra.. mai đi làm không chừng cả công ty đều là một màu âm u.
Tại một căn nhà kho nào đó.. Người đang bị coi là nạn nhân của một vụ bắt cóc đang yên ổn ngồi trên ghế sofa soạn đề án thiết kế..
" Chị Ninh .. chị có khát không em mua cho chị cafe.. "
Đại Thành chân chó vuốt mông ngựa..
" Ừm.. khi nào Bạch Nhạn tới.."
" Dạ.. rất nhanh sẽ tới ạ.."
" Vậy thì tốt.."
Ninh Vũ vừa làm việc vừa phân phó cho đám Đại Thành..
[ Ting ] [ giá trị hảo cảm +1] [ hoàn thành nhiệm vụ]
[ Ninh gia thật uy vũ..]
"..." Sao tự dưng thành Ninh gia rồi..
[vì cô lúc chiều quá là soái khí.. YY quyết định trái tim nhỏ chỉ hướng về Ninh gia..]
" Cút.."
Ninh Vũ thật sự bị YY làm nổi da gà... hệ thống có tim sao??
[ ..] YY đều biết cô nghĩ gì đó.. quá thương tâm a.. ngồi trong góc vẽ vòng tròn..
Ninh Vũ để bọn Đại Thành làm vậy cũng là vì muốn lấy đuợc giá trị hảo cảm cuối cùng.. phải để cho Lục Mạn Quân nếm trải cảm giác mất đi thì mới dành toàn tâm toàn ý cho cô.. Ninh Vũ có chút hối tiếc sao lúc nãy không cho thêm chút máu me có lẽ hiệu quả càng cao..
[>~<] sao đến bây giờ nó mới phát hiện đuợc.. Ninh gia nhà nó có máu bạo lực nhỉ??
" Hối hận sao??"
Ninh Vũ híp mắt..
[ Không có.. làm sao lại hối hận chứ..]
Với lại hối hận liệu còn kịp trả hàng sao? YY âm thầm nghĩ sau này tốt nhất nên nịnh Ninh gia một chút lỡ đâu lão nhân gia ngài nổi giận ăn mệt chắc chắn là nó.
[ Ninh gia cô có muốn truyền hình ảnh của Lục Mạn Quân không??]
" Không ...đang làm việc.."
Bước đầu tiên của việc vốt mông ngựa thất bại. hoài nghi nhân sinh a
[ Cô cũng sắp rời khỏi đây rồi còn làm việc sao??]
" Ít nhất không phải bây giờ đi luôn.."
[ .... ] hệ thống tự cắt đứt liên hệ.. YY bị cạn ngôn.. nó không hợp việc vuốt mông ngựa sao. YY không đủ dễ thương sao.. haizz nội tâm gào thét..
15 phút sau Đại Nghĩa chạy vào báo cho cô..
" Chị.. Bạch Nhạn đến rồi.."
" Để cô ta vào..."
[ ..] Sao tự dưng nhớ đến mấy cảnh hoàng đế đang phê duyệt tấu trương xong tổng quản thông báo.. đã giải phạm nhân đến.. aaaaa Ninh gia quá soái..
"....." Ninh Vũ đỡ trán.. YY ruốt cuộc não ngươi làm bằng cái gì..
Bạch Nhạn một thân váy trắng tinh miễn cưỡng bước vào.. cô ta là thiên kim Bạch gia có lý nào lại đến những nơi tồi tàn như thế này.. tất cả đều do Ninh Vũ kia.. ả ta lại dám quyến rũ Duẫn.. hôm nay cô phải cho Ninh Vũ biết thế nào là hối hận vì đã quyến rũ Duẫn của cô..
" Sao cô không bị trói??"
" ..... "
Nữ chính não tàn hả.. hay đầu có hố.. Vừa vào đã hỏi một câu thiếu não đến vậy..
" Một cô gái yếu đuối như tôi cũng cần phải trói sao.. Bạch đại tiểu thơ quá đề cao rồi.."
[ Căn bản là có ai trói đuợc cô sao??]
" Đúng thế. thích ý kiến à.. "
Bị trói rất khó chịu.. tội gì cô phải hành hạ bản thân đúng không..
[ ..] Ra góc vẽ vòng tròn..
" Chắc cô cũng biết. hôm nay tôi mời cô đến đây là có chuyện gì??"
" Hả có chuyện gì.. tôi nào có biết.."
Ninh Vũ nhún vai vô tội..
" Lại còn giả bộ ngây thơ... Hồ ly tinh tôi cấm cô đi quyến rũ Duẫn.. nếu không hôm nay cô sẽ không yên ổn rời khỏi đây đâu.."
Wow Ninh Vũ cô đã đuợc xếp vào cấp bậc hồ ly tinh.. chậc.. có chút vi diệu.. hồ ly rất đẹp mà..
[ Ninh gia người ta đang chửi cô đó..]
Cấp bậc Của Ninh gia nhà nó không thể đo lường..
Cho là tôi không biết hả..
" Vậy cô nói xem.. hồ ly tinh như tôi dụ dỗ Lục Tư Duẫn như thế nào?? để tôi lần sau tránh dùng lại mấy chiêu đó sợ bị mất tác dụng.."
[ Ninh gia dù sao cũng hoàn thành nhiệm vụ rồi cô hạ khẩu lưu tình..]
" Cô.. cô.. đã vậy thì hôm nay tôi sẽ xé rách gương mặt hồ ly tinh này của cô.. xem cô còn có thể quyến rũ ai.. haha.."
Nữ chính hết thuốc chữa rồi.. vì nam chính mà chuyện gì cũng làm đuợc.. thật tội nghiệp người ta căn bản là chán ghét cô.. cô làm gì cũng vô dụng thôi..
" Các người còn đứng đó làm gì.. còn không lại đây giữ cô ta lại.."
Bạch Nhạn quya về phía 5 người kia hét lớn.. nhưng mà họ một chút nhúc nhích cũng không có..
" Các người.. đã nhận tiền rồi liền muốn rút lui.."
[ Lục Mạn Quân cùng Lục Tư Duẫn tới đây rồi..]
Ừm.. hiệu suất làm việc khá cao..Ninh Vũ phất tay để 5 người Đại Thành rời đi.. cô để lại 5 người họ vốn chỉ vì để họ ra mặt nếu Bạch Nhạn muốn hại cô.. Cô không có ý định ra tay với Bạch Nhạn.. nếu không nhỡ đâu cô ta nói ra sẽ gây phiền phức với cô..
" Các người.. quay lại đây cho tôi.."
" Cô nghĩ bọn họ sẽ quay lại.. tiền của tôi không thiếu để mua chuộc họ đâu.."
[ Ặc Ninh gia cô làm gì cho tiền người ta. Là cho nắm đấm thì có..]
" Ninh Vũ cô hôm nay phải chết..."
Hai mắt Bạch Nhạn đỏ ngầu nhìn chằm chằm gô.. trên tay cầm theo con dao nhỏ hướng cô đâm tới.. Nãy không phải bảo hủy dung sao?? giờ lại thành phải chết.. Nữ chủ cô hắc hóa nhanh vậy.. định giết người luôn.. Ninh Vũ gọn gàng tránh thoát đường chém loạn xạ.. mặt tái nhợt lo sợ..
" Cứu tôi với.. có ai không giết người rồi.."
" Cứu tôi.."
[ Ninh gia có cần diễn sâu vậy không?!]
" Tôi thích.."
Ninh Vũ lao một mạch đến cửa.. đụng phải lồng ngực ấm áp của Lục Mạn Quân liền giả vờ ngất xỉu..
" Vợ.. em làm sao vậy?? Mau tỉnh lại."
Lúc này Bạch Nhạn từ trong phòng vọt ra trên tay cầm con dao hướng tới hai người.. Cũng may cảnh sát tới kịp.. liền bắt trói cô ta lại..
" Bạch Nhạn cô điên rồi.."
Lục Tư Duẫn hét thẳng vào mặt cô ta..
" Đúng tôi điên rồi ... là do anh ép tôi điên. Em yêu anh nhiều như vậy nhưng anh lại không bao giờ chịu nhìn em một cái.. anh nói đi vì sao chứ.. có phải vì cô ta.. "
Bạch Nhạn vừa nói vừa trừng mắt về phía cô..
Ninh Vũ nghe mà muốn bật dậy vô tay vài cái.. là do cô ta không có bản lĩnh liên quan gì đến cô.. Chắc do vận động mệt quá cô thiếp đi trong lòng Lục Mạn Quân lúc nào không biết. Dù sao mọi chuyện đã có anh lo cô liền kê cao gối ngủ một giấc ngon lành là đuợc rồi..