Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Mộng Giả

Chương 84: Điểm yếu thực sự




Chương 84: Điểm yếu thực sự

C84: Điểm yếu thực sự

Võ Văn lúc này có chút nhíu mày tức giận, không biết từ lúc nào đan điền hắn liền bị những kiện đồ vật kỳ lạ này tự tiện chiếm làm nhà riêng. Hắn vẫn còn chưa cho phép đây.

Võ Văn không biết suy nghĩ này của hắn nếu để 3 cái người kia biết được nhất định sẽ mắng hắn u đầu. Hắn chính là trong người có trọng bảo mà không biết hưởng.

Cũng không thể trách Võ Văn, đến hiện tại hắn còn không biết rõ 2 thứ đồ vật này là có tính năng gì.

Lại nghĩ đến vừa rồi, hắn dường như đã nửa chân bước vào quỷ môn quan. Hắn thực chất cũng không có rõ ràng bản thân tại sao lại vượt qua được. Sự tình liền vô cùng kỳ quặc.

Võ Văn đối diện Mãng Giao, trong cơ thể từng tiếng trống nơi tim đập lên thình thịch, Nhị Khiếu cùng vang, âm thanh so với trước đó càng thêm rõ ràng.

Tim đập máu chảy. Trong cơ thể, khí huyết mạnh mẽ phun trào. Từng cái thanh âm như thủy triều vang dội đập vào kinh mạch, to và rõ hơn trước đâu phải chỉ 1,2 lần.

Tiếng xương cốt trong cơ thể răng rắc phát ra. Theo máu huyết chảy vào trong cốt tủy. Lực lượng trong cốt tủy của hắn lúc này cũng đã từ từ trở lại.

Nhanh chóng phát động Đoán Thể thú hóa. Thân hình nhanh chóng biến lớn. Đã hơn 3 trượng cao, còn cao lớn hơn trước 1 đoạn. Từng túm lông trắng nhanh chóng hiện ra. Võ Văn lúc này giậm chân chấn vỡ cả mặt đất. 2 tay đấm ngực gầm rú, chấn động cả trời xanh.

Khí tức của hắn lúc này đã hoàn toàn siêu việt lúc trước.

Mãng Giao lúc này ánh mắt toát ra vẻ e dè vô cùng. Trước đó nó chỉ xem Võ Văn như 1 cái sâu kiến, nhưng càng lúc cái sâu kiến này, khí tức đang dần dần tiếp cận sức mạnh của nó, chính là có thể đe dọa tính mạng nó. Nhưng nó lúc này rõ ràng không hề muốn lùi lại.



Cơ hội hóa long lúc này đang ở trước mắt, nó không thể bỏ qua cơ hội này. Cho dù là tồn tại nguy hiểm nó cũng phải đối cứng 1 phen.

May mắn là Đại đao của nhân loại này đang còn đính trên vảy ngược của nó. Mất đi Đại đao, sức mạnh của nhân loại này liền giảm đi 1 phần. Một đao kinh khủng làm nó s·ợ c·hết kh·iếp kia, cũng không có khả năng thi triển ra.

Mãng Giao lúc này động thân, lân phiến toàn thân lúc này liền biến thành 1 màu đỏ rực, giống như là đang thiêu đốt huyết mạch tự thân, nó lúc này đã không giữ lại chút nào. Quyết tâm bóp c·hết Võ Văn. Đuôi rắn quét đến, tốc độ có phần còn nhanh hơn trước.

Võ Văn giật mình, vội vàng tránh né, trên mắt hỏa quang nhanh chóng bao trùm, Đấu Tâm thông minh rực sáng, so với trước lại càng nhanh.

Theo thực lực mạnh lên, dòng chảy linh lực của Mãng Giao trong mắt hắn liền càng trở nên rõ ràng. Mãng Giao cho dù nhanh hơn, quỹ tính chuyển động của nó vẫn bị Võ Văn nhìn ra. Tốc độ Võ Văn lúc này cũng đã nhanh hơn trước rất nhiều. Chớp mắt một cái liền biến mất tại chỗ.

Xuất hiện 1 cái liền đến bên đầu của cự Mãng, giơ tay muốn bắt lấy Liệt Thiên Đao. Đầu rắn hơi chút bất ngờ, nhưng rất nhanh liền uốn mình. Võ Văn trong tức khắc liền bắt hụt đao.

Nhưng Võ Văn rất nhanh tay liền biến chiêu, bàn tay nắm chặt. 1 quyền đấm vào Lân phiến của nó.

“Ầm, ầm”

Xung lực truyền đến bàn tay làm Võ Văn đau điếng. Nhưng lân phiến vẫn không bị xê xích mảy may. Ngược lại trên bàn tay hắn rướm máu, xương bàn tay có vết rạn.

Võ Văn nheo mày, hắn lúc này lực lượng mạnh hơn trước đâu phải 1, 2 lần, nhưng vẫn không thể đấm thủng lân giáp của con Mãng Giao này.

Quả nhiên thực lực của hắn chỉ có thể xem là tiếp cận Đan Cảnh chứ vẫn chưa thể đạt đến.

Cự Mãng bị chấn lùi lại. Mặc dù không bị tổn thương, nhưng đau đớn từ nắm đấm Võ Văn truyền đến vẫn làm nó nghiến răng, nghiến lợi tức giận. Đuôi mãng theo đó quất đến. Hỏa diễm tự miệng nó điên cuồng phun. Ép Võ Văn cũng phải loạn tránh né theo.



Một lúc sau thế trận lại trở thành giằng co. Cự mãng này vô cùng cáo già. Nó lúc này thu mình phòng thủ, không vội vã t·ấn c·ông. Còn chủ động liên tục phóng hỏa xung quanh. Võ Văn biết nó tính làm gì.

Võ Văn cho dù khả năng nín thở siêu cường bình thường nhưng không phải là vĩnh viễn. Mãng Giao nó chính là muốn chậm mà chắc. Muốn triền đấu g·iết c·hết Võ Văn. Nó cũng không tin là cái nhân loại này không cần đến hít thở.

Võ Văn không thể không công nhận con Mãng Giao này quá tinh ranh. Lại không có cách nào phá tan phòng thủ của nó. Thế cục liền lâm vào bế tắc, bó tay bó chân. Võ Văn đã đánh vào nhiều bộ vị trên người Mãng Giao. Đều không có kết quả.

1 canh giờ sau, khuôn mặt Võ Văn lúc này tái nhợt, liên tục thở gấp, đã đến biên giới. Ánh mắt dần hiện ra vẻ bối rối.

Võ Văn lúc này liền xoay người muốn chạy, Mãng Giao cười lạnh, nhân loại này bây giờ mới nghĩ đến chuyện chạy trốn, nhưng đã chậm. Tốc độ Võ Văn lúc này rõ ràng đã chậm hơn trước rất nhiều.

Cái miệng như chậu máu của Mãng Giao lúc này liền cắn đến. Tinh thần của nó vô cùng tập trung. Nhân loại này rất giảo hoạt. Rất sợ Võ Văn là đang giả bộ chạy trốn.

Nhưng chuyện xảy ra làm Mãng Giao giật mình. Đại đao đang đính nơi cổ của nó lúc đến gần Võ Văn khi này lại tự cử động bay ra khỏi cổ của nó. Nó trợn mắt, thứ đồ vật này vậy mà lại có tự chủ linh trí, nó có chút chủ quan không kẹp chặt đại đao liền để nó thoát ra.

Cùng lúc, thân ảnh Võ Văn cũng tiêu thất tại chỗ. Mãng Giao kinh hãi, làm sao không biết bản thân đã bị lừa liền giật mình lùi lại. Toàn thân gồng cứng.

Nhưng Võ Văn lúc này đã xuất hiện cạnh đầu nó. Ánh mắt phát ra sát ý rét lạnh căm, tinh thần 10 phần, làm gì có chút nào mệt mỏi. Những cử chỉ mệt mỏi tiều tùy vừa rồi đều là hắn cố tình diễn cho Mãng Giao xem.

Hắn biết Mãng Giao này mặc dù tâm có phòng bị cực mạnh nhưng chắc chắn vẫn sẽ lần nữa bị lừa, vì cự Mãng này tham niệm cắn nuốt thể xác của hắn quá lớn, cho dù có nghi ngờ nhất định cũng sẽ không bỏ qua.



Quả nhiên không sai, tinh khí thần Võ Văn lúc này liền tăng lên đến tận cùng. Cả người hắn lúc này liền giống như một thanh đại đao xúc thế, chuẩn bị rời vỏ. Tinh khí bao trùm cả không gian.

Cùng lúc một luồng thiên địa đại thế khóa chặt lấy đường lui của Mãng Giao. Nó lúc này liền cảm giác được cử động bị căng cứng, như có 1 thứ gì đó vô hình khóa chặt nó. Nó tâm thần vô cùng run rẩy, biết được 1 đao kia chuẩn bị đến.

1 dòng lực lượng như ngược dòng đại thế mà lên, mang theo lực lượng bàng bạc như muốn hủy diệt cuốn sạch hết thảy mọi thứ cản đường.

Nghịch Lưu,

Đao mang nhìn như chậm chạp nhưng lại mang theo sát phạt kinh khủng. Ngay lúc đao mang lần nữa sắp chạm vào nghịch lân của Mãng Giao, khóe miệng Mãng Giao khó thấy chợt cong lên cười lạnh.

Đao này rất mạnh nhưng muốn chém qua nghịch lân của nó chính là không thể, cho dù có là 3 đao như thế này cũng là không thể. Chờ nhân loại này chém xong đao này, kết cục của hắn ta chính là c·ái c·hết. Nó không tin nhân loại này còn có thể tiếp tục dây ra thêm bất ngờ nào nữa.

Nhưng cùng lúc, miệng Võ Văn cũng khẽ cong lên. Đao mang đang hướng đến nghịch Lân liền nhanh chóng biến đổi quỹ tích.

Nét giễu cợt trên miệng Mãng Giao lúc này ngay tức khắc liền hoàn toàn biến mất, thay vào đó là nét kinh hãi đến cùng cực. Nó điên cuồng tự thốt lên trong lòng:

‘Không thể nào, nhân loại này là làm cách nào biết được.’

Nơi Võ Văn chém đến lúc này, không nghĩ đến là sừng của Mãng Giao.

Chính là điểm lộ liễu nhất trên cơ thể nó. Mãng Giao hãi hùng kh·iếp vía, vội vàng co người, nhưng thiên địa đại thế đã khóa chặt nó. Lại lỡ đi 1 nhịp. Đao mang đã kịp chặt đến sừng của nó.

Võ Văn cười lạnh:

“Không ngờ đến ta lại nhìn ra được điểm yếu thực sự của ngươi phải không. Ngươi quá thông minh, nhưng nên biết thông minh quá sẽ bị thông minh hại.”

Cự Mãng điên cuồng gầm rú, nhưng đao mang lúc này đã cắt qua sừng của nó. Lực lượng bàng bạc kinh khủng, thế không thể cản.

1 cái sừng Giao bay lên giữa hư không. Không gian như lắng lại. Sau đó là tiếng gào rú đau đớn kinh tâm từ miệng Mãng Giao phát ra.