Chương 78: Yêu thú đại chiến, Đan quả sinh
C78: Yêu thú đại chiến, Đan quả sinh
Đầu Thanh Loan nghe thấy tiếng ngâm này liền tức giận, bay v·út lên bầu trời hót lên 1 tiếng đối chọi kịch liệt.
Dương Vân Nga giật mình, nhớ ra lần trước cũng nhờ tiếng ngâm này làm đầu Thanh Loan bỏ đi, nàng mới giữ được 1 mạng.
Đỗ Cảnh Thạc lưng đổ mồ hôi. Nếu khi nãy hắn xông loạn lên, có lẻ lúc này đã nằm trong bụng chim. Ánh mắt nhìn về phía Võ Văn toát ra vẻ cảm kích.
Nơi chân trời lúc này, 1 cái hình bóng đồ sộ dần xuất hiện, nơi nó đi qua mặt đất liền rung lắc chấn động dữ dội như đ·ộng đ·ất, có thể nghe thấy tiếng cây đổ rạp liên tục.
Võ Văn khuôn mặt kinh hãi nhìn thấy 1 cái thân ảnh khổng lồ đang trườn đến với tốc độ kinh khủng.
Là 1 con rắn lớn, toàn thân nó màu đỏ như lửa, đường kính thân thể của nó phải lớn chừng 2 trượng, về độ dài phải tầm 30 trượng. Nó đi đến phát ra liên tục từng tiếng khè lớn chấn động cả màng nhĩ. Trên thân rắn cuốn theo từng tia hỏa diễm đốt cháy hết mọi vật trên đường đi.
Võ Văn tinh ý nhận ra trên đầu con rắn này vậy mà lại mọc ra 1 cái sừng dài. Rắn mọc sừng, theo thần thoại ghi chép hẳn đây là 1 đầu Mãng Giao. Khí tức con yêu thú này phát ra rõ ràng cũng là tầng thứ 4 Đan Cảnh.
Cả 2 con vật nhìn thấy nhau liền giống như thiên địch chạm mặt, điên cuồng gào thét. Khí thế dâng lên vô cùng. Lẫn nhau không chịu thua kém.
Không gian chấn động làm 5 người Võ Văn tâm thần bấn loạn, cả người run rẩy.
Cả 2 trừng mắt nhìn nhau giống như lúc nào cũng có thể xông lại cắn xé.
Đầu Thanh Loan toàn thân bên ngoài phủ 1 tầng băng sương lớn, nó hót lên 1 tiếng cảnh cáo. Nếu Mãng Giao dám lên, đừng trách nó ra tay.
Mãng Giao có điểm cố kỵ, bên ngoài bao lấy 1 tầng hỏa diễm, nó gầm lên 1 tiếng, như muốn nói gì đó.
Đầu Thanh Loan rít lên 1 tiếng tức giận, giống như muốn cự tuyệt.
Võ Văn đầu óc ngẩn ra, hắn vậy mà lại nghe hiểu 2 con vật này nói gì.
Đầu Mãng Giao đã trao đổi chỉ muốn 1 cái Đan Quả, nhưng đầu Thanh Loan này lại vô cùng bá đạo muốn độc chiếm toàn bộ. Có thể thấy được đâu Thanh Loan này có ưu thế thực lực hơn, nên Mãng Giao nó mới nhượng bộ đến vậy.
Võ Văn có chút suy đoán, hắn sở dĩ nghe hiểu rất có thể là vì hắn tu luyện Vạn Thú Luyện Thể Quyết. Hấp thụ tinh huyết Bạch Viên mà thành.
Đầu Mãng Giao tức giận, hỏa diễm trên người càng phát ra bá đạo. Nó gầm lên một tiếng, trên miệng lập tức phun ra hỏa diễm t·ấn c·ông về phía Thanh Loan.
Thanh Loan tức giận, trên miệng ngay lập tức ngưng thành 1 tầng băng lớn đối chọi gay gắt với hỏa diễm.
Băng Hỏa v·a c·hạm, không gian vang lên t·iếng n·ổ rợp trời, không khí ngưng thành 1 lớp sương lớn.
Nhưng theo thời gian, băng phong lại càng ngày chiếm ưu thế. Có thể thấy nội tại của Thanh Loan liền nhỉnh hơn so với Mảng Giao.
Về nguyên lý hóa học băng phần nào đó cũng chiếm ưu thế hơn hỏa.
Mảng Giao biết đấu nguyên tố bất lợi, nhanh chóng liền biến chiêu. Cả thân người liền nhanh như thiễm điện phóng đến, 1 hàm răng sắt ngọn cắn đến Thanh Loan.
Nhưng Thanh Loan thân hình vô cùng linh hoạt, 1 cái vỗ cánh liền có thể dễ dàng tránh thoát.
Võ Văn nhìn 2 con Đan cảnh yêu thú đối chiến, lại nhìn đến Đan Quả đã dần thành hình, trong đầu liền thoáng qua 1 cái suy nghĩ điên rồ.
C·ướp thức ăn trước miệng cọp. Chính là như vậy. Nhưng hắn cũng không vội. Nếu cả 2 có thể chiến đấu lưỡng bại cầu thương, hắn còn suy tính. Nhưng nếu cuộc chiến nghiêng hẳn về Thanh Loan, hắn chỉ có thể chuồn êm.
4 người Phạm Bạch Hổ thì lúc này khuôn mặt trắng bệch không dám làm ra cử động, chỉ sợ dư âm cuộc chiến lan đến gần.
Bọn họ lúc này đối diện 2 đầu quái vật này không khác gì kiến hôi. Thanh Loan kia chỉ cần thở ra 1 hơi lạnh cũng đủ đóng băng c·hết bọn họ. Nhưng lúc này lại không có gan chủ động chạy trốn, sợ rằng liền xúc động 2 đầu quái vật kia nhìn thấy.
Võ Văn quan chiến một lúc liền có suy nghĩ chạy. Bởi vì đầu Thanh Loan kia thực sự quá nhiều lợi thế. Khả năng bay lượn, linh hoạt liền giúp nó phản ứng có phần còn nhanh hơn Mãng Giao.
Mãng Giao mỗi lần đớp hụt, lại xém bị Thanh Loan mổ trúng. Hung hiểm vô cùng. Có thể hiểu tại sao Mãng Giao lại nhượng bộ đến vậy. Nó gặp bất lợi cả về nguyên tố lẫn thân pháp.
Võ Văn thở ra 1 hơi, có chút tiếc nuối. Đan quả này có lẻ là không có duyên với hắn.
Đang suy nghĩ tìm đường mang theo 4 người Dương Vân Nga chạy đi.
Lúc này không gian bỗng phát ra 1 tiếng “Ting” vang dội như chuông ngân.
Hương thơm bỗng chốc liền tràn ngập không gian, mùi thơm làm cho khung cảnh như lắng lại, đám người Võ Văn đều trở nên ngất ngây.
Đan thụ lúc này thất thải thần quang chiếu rọi. 1 cái quả thực bắt đầu nhú ra. Nó có hình dạng giống như 1 cái nhân sâm lớn chừng nắm tay, phát ra quang sắc lung linh. Hấp dẫn mê người.
Đan quả thành thục, cả đám người Võ Văn đều khẽ nuốt nước bọt. Dường như không cưỡng lại được hương thơm mê người này.
Liên tục từng mai Đan Quả không ngừng sinh ra. Võ Văn khẽ đếm: 1,2, 3...9 mai mới dừng lại.
Linh Cảnh lần này mở ra vậy mà lại sinh ra đến 9 mai Đan Quả. Còn nhiều hơn lần trước 3 quả.
.......
Bóng mờ trong thí luyện tràng thở dài:
“Linh Cảnh này đã sắp biến mất, Đan thụ có lẽ cũng nhận ra điều gì đó, liền nổ lực lần cuối cùng.”
2 người còn lại ánh mắt cũng không khỏi toát ra 1 chút bi thương. Đan thụ này chính là đã sinh ra từ thời kỳ Thái Cổ đồng niên với bọn họ. Giống như nhìn thấy 1 cái lão bằng hữu sắp đi đến giai đoạn cuối cùng.
.....
Đan thụ sau khi kết ra 9 mai Đan Quả giống như bị gì đó ảnh hưởng, thân cây run rẩy dữ dội, các dây leo liền trở nên héo rũ, thân cây hùng vĩ bỗng chốc ám lên một màu hôi bại, u ám.
Giống như một cái sinh trưởng từ Thái Cổ tuế nguyệt đến tuổi xế chiều, cũng không chống nỗi thời gian ảnh hưởng. Không gian cũng nhuộm lên 1 màu t·ang t·hương, buồn bã.
Thiên địa đồng bi. Võ Văn 5 người nhìn thấy cảnh tượng này, không hiểu thấu tâm trạng cũng trở nên nặng nề, khó chịu.
2 đầu Yêu thú cũng tức khắc dừng lại tranh đấu.
Một lúc sau, Mãng Giao lại lần nữa điên cuồng gầm thét lên. Nó vẫn chỉ muốn 1 mai Đan Quả.
Nhưng một lần nữa Thanh Loan lại rít gào từ chối. Võ Văn lúc này nheo mày, hắn dường như hiểu được, đầu Thanh Loan này chính là cố kỵ Mãng Giao mạnh lên.
Con Mãng Giao này tiềm chất sợ rằng còn mạnh hơn Thanh Loan.
Mãng Giao tức giận, lại xông lên, nó muốn liều mạng với Thanh Loan. Nó dường như cũng hiểu được nếu để Thanh Loan nuốt Đan Quả mạnh lên. Cũng chính là tử kỳ của nó.
Nó thà ngọc nát cùng tan, cũng không muốn Thanh Loan được như ý.
Chiến đấu trong phút chốc liền trở nên khốc liệt, băng hỏa văng đầy trời. Trên người Mãng Giao lúc này cũng đã trải đầy những vết mổ chi chít.
Thanh Loan trên người cũng đã thụ thương, nó bị đuôi của Mãng Giao quét trúng vài lần. Nhưng rất nhanh chiến cuộc liền nghiêng hẳn về phía Thanh Loan. Vết thương trên người nó nhận phải ít hơn Mãng Giao rất nhiều.
Mãng Giao lúc này vảy đỏ liên tục b·ị đ·ánh rớt ra nhiều không kể xiết, da thịt bị chim mổ lộ ra cả xương trắng, máu huyết vung vẫy, tốc độ của nó ngày càng có phần chậm lại. Còn Thanh Loan chỉ nhận v·ết t·hương ngoài da không đáng kể, trạng thái vẫn giữ vững đỉnh phong.
Kéo dài tiếp tục Mãng Giao tất nhiên sẽ bị mài c·hết. Võ Văn thở dài, có lẻ hắn không có cơ hội. Đang muốn di chuyển rút đi.
Nhưng sau đó dị biến chợt xảy ra. Mãng Giao lúc này nơi phía cổ chợt lộ ra điểm yếu, chính là vảy ngược của nó.
Long xà có nghịch lân, đụng vào tất c·hết, cũng chính là điểm yếu. Võ Văn nheo mày, nếu để Thanh Loan mổ trúng vảy ngược Mãng Giao tất bại. Nhưng hắn cảm thấy hơi kỳ quặc, điểm yếu này dường như lộ ra khá vụng về. Giống như là cố ý.
Có huyền cơ.