Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Mộng Giả

Chương 58: Chiến Đại Tông Sư




Chương 58: Chiến Đại Tông Sư

C58: Chiến Đại Tông Sư

Ở trong quân doanh lúc này, thanh niên trẻ tuổi nghe thấy tiếng của Ngô Xương Văn liền trở nên vui vẻ, khẽ cười lạnh:

"Tiểu tử này, không nghĩ đến còn có 1 chút cốt khí, không hổ là con trai của Ngô Quyền, vẫn còn có đảm phách.”

Gã đại hán lúc này liền cười nói:

"Điện hạ, để thần đi ra bắt hắn.”

Thanh niên nghe vậy khẽ gật đầu, hắn cảm thấy cũng không tiện ra tay. Liền cười:

"Tốt lắm Đại Hùng, nếu bắt được Ngô Xương Văn, khối Kim Khoáng kia chính là của ngươi.”

Đại hán nghe vậy liền vô cùng vui vẻ, chính là khối Kim Khoáng trên người Phạm Bạch Hổ. Mặc dù không phải Thần Kim nhưng cũng vô cùng quý giá. Hắn hiện tại vẫn chưa có Uẩn Binh của riêng mình liền vội vàng bái tạ:

“Hạ thần tạ ơn điện hạ ban ân.”

Nam nhân lại nheo mày nói:

“Nhưng nếu ngươi không bắt được hắn, cũng đừng nghĩ trở về.” Trên người tán phát sát khí lạnh lẽo.

Đại Hán giật mình run rẩy sau đó liền phóng ra bên ngoài.

Ngô Xương Văn nhìn thấy gã nam tử vạm vỡ phóng ra ngoài doanh trại liền giật mình, sau đó liền xoay người chạy. Phóng hết tốc lực.

Đại hán nhìn thấy cử chỉ của Ngô Xương Văn liền cười lạnh phóng theo. Đại tông sư cơ bản đã có thể đạp gió mà đi, vô cùng nhanh.



.......

Đại chiến ở 1 nơi khác,

Triệu Khuông Dẫn lúc này nhìn Đinh Bộ Lĩnh tu vi sau khi thoát ra ‘Đế’ tự, khí tức lúc này đồng dạng là Đại Tông Sư Cực Cảnh đỉnh, không hề kém cạnh hắn mảy may liền giật mình.

Tên này sao chữ ‘Đế’ bỗng nhiên lại mạnh lên 1 cách bất thường. Về mặt số lượng, giang sơn An Nam không thể chèo chống giúp Đinh Bộ Lĩnh vượt qua hắn được. Vậy chỉ có thể có 1 lý do đó chính là về chất, Đinh Bộ Lĩnh lĩnh ngộ Ý Cảnh chính là mạnh hơn hắn.

Triệu Khuông Dẫn có chút khó tin, hắn lĩnh ngộ Ý cảnh chính là Thiên Hạ Chi Ý, trong ‘Đế’ tự cũng chính thuộc loại Đỉnh Phong. Đường Thái Tông Lý Thế Dân lĩnh ngộ Ý cũng chính là nó mà thôi. Đối phương rốt cuộc lĩnh hội là Ý Cảnh gì.

Nhìn từng tia khí tức tử mang bao quanh ‘Đế’ tự trên đầu Đinh Bộ Lĩnh, Triệu Khuông Dẫn nheo mày. 2 bên lần nữa lại xông vào nhau.

Trường thương và Hắc Kiếm liên tiếp va đập vào nhau, không gian bùng lên t·iếng n·ổ ken két ghê rợn, sóng v·a c·hạm đánh bật cả 1 cánh rừng cây.

Cả Triệu Khuông Dẫn và Đinh Bộ Lĩnh đều biết chiến cuộc này, thắng thua sẽ quyết định ở ai bền bỉ và kỹ năng tốt hơn. Ánh mắt cả 2 đều rực cháy ý chí chiến đấu. Chiến đấu kéo l·ên đ·ỉnh phong.

.........

Gã Đại Hùng tu vi vượt xa Ngô Xương Văn, trong một chốc lát khoảng cách cả 2 liền kéo lại vô cùng gần.

Đại Hùng cười lạnh, ngay lúc khoảng cách cả hai chỉ còn cách 1 sải tay. Bàn tay hắn liền cong lên. Quyền phong ngưng tụ nhắm vào lưng của Ngô Xương Văn. Muốn 1 quyền liền phế đối phương.

Ngay lúc quyền phong sắp va vào lưng Ngô Xương Văn. 1 cảm giác lạnh đến sống lưng chạy dọc người hắn. Liền vội vã xoay người. Cùng lúc này 1 thanh đại đao liền sượt nhẹ qua vai hắn. Gã ta kinh hãi ngay tức khắc cong người lộn qua 1 bên kinh hiểm tránh được 1 đao.

Võ Văn chém hụt 1 đao liền giật mình. Chim sẽ săn mồi, hoàng tước ở sau. Hắn đã đợi lúc đối phương lơi lỏng nhất liền ra tay. Không nghĩ đến đối phương lại n·hạy c·ảm đến vậy.



Đại hán có chút sợ hãi giật mình vội vàng đình trụ cơ thể. Sau khi nhìn thấy người ra tay liền kinh hô:

“Còn có chuột nhắt, là ngươi?”

Võ Văn nheo mày, đối phương thái độ dường như biết hắn là ai.

Đại hán thật sự cả kinh, đây không phải chính là kẻ Điện Hạ treo thưởng muốn g·iết sao? Không phải tình báo, tên này là 1 cái văn sĩ, tu vi võ đạo cũng không cao sao.

Nhưng hắn rõ ràng cảm nhận được vừa rồi, hắn chỉ phản ứng chậm 1 chút liền sẽ bị rơi đầu. Tên này không đơn giản.

Lại nhìn đến thanh đao trên tay Võ Văn liền kinh hãi. Thứ này là Thần Kim, còn lớn như vậy. Vật liệu này, không thể nào là Kim Linh Khí, mắt hắn trợn trắng.

Võ Văn ngay tức khắc kinh hô:

“Ngô Xương Văn, vây công g·iết hắn.”

Nhưng Ngô Xương Văn lúc này nhìn Võ Văn đối mặt đại hán liền không suy nghĩ quay đầu bỏ chạy, không hề có ý nghĩ tham chiến. Võ Văn nhìn thấy liền tức giận sôi máu gầm thét:

“Tên chó c·hết này.”

Đại Hán lúc này nhìn Ngô Xương Văn bỏ chạy liền bỏ qua ý nghĩ đuổi theo. Vì trước mặt hắn, con mồi này liền béo bở hơn rất nhiều. Hắn nhìn Võ Văn cười lạnh:

“Tiểu tử, dám cả gan đánh lén ta, tìm c·hết.” Nói rồi khí tức Đại Tông Sư trung kỳ liền thả ra. Khí thế áp đảo trực diện Võ Văn.

Cảm nhận được áp lực trên người đối phương, đây là tu vi hoàn toàn đè áp. Võ Văn liền nhăn trán.

Ngay sau đó, đại hán 1 quyền đánh tới, quyền phong nặng như thái sơn.

Võ Văn ánh mắt tập trung cao độ, ngay tức khắc 1 đao cũng chém đến nghênh tiếp.



Đại hán cười lạnh, muốn so chiến trực diện hắn, hắn trời sinh lực lượng cực lớn. Da thịt càng dày so với binh khí thông thường. Chính là không sợ đối cứng với binh khí. Quyền phong không hề có ý dừng đấm thẳng tới.

Nhưng khi nắm quyền sắp v·a c·hạm với đại đao. Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng đại hán. Hắn ngay tức khắc liền lựa chọn rụt tay lại. Đây là ở bao lần giữa lằn ranh sống c·hết rèn luyện ra được trực giác này, chưa bao giờ sai.

Nhưng đã chậm 1 nhịp, đao kình đã đi xượt qua cắt phăng ngón cái tay phải của hắn. Máu huyết văng tung tóe.

Đại hán đau đến trợn trắng mắt. Hắn không nghĩ đến đại đao kia lại kinh khủng đến mức như vậy. Lại thêm hắn coi thường lực đạo và tốc độ ra tay của Võ Văn.

Tiểu tử này bề ngoài chỉ là 1 cái Võ Sư đỉnh phong, kích phát ra lực lượng và tốc độ liền là Đại Tông Sư sơ kỳ. Chuyện này là sao?

Hắn trong 1 phút giây coi thường liền bị cắt phăng một ngón tay. Nếu hắn chậm 1 chút có lẻ liền mất đi luôn 1 bàn tay. Tâm chợt lạnh lẽo. Không nghĩ đến bản thân lại ăn thiệt thòi với 1 kẻ tu vi thấp hơn nhiều đến vậy.

Ánh mắt hắn nhìn Võ Văn lúc này sát khí tuôn trào mãnh liệt. Tiểu tử này không thể coi thường. Lại thấy Võ Văn lúc này chiếm lấy tiên cơ, 1 đao lại trảm đến.

Đại Hùng đã ăn khổ qua 1 lần liền không dám tiếp tục cậy mạnh. Vội vàng né tránh. Sau đó quyền phong liền cố tình tránh né đao mang mà đấm đến.

Trong tíc tắc đấu tâm thông minh của Võ Văn liền kích hoạt. Hắn mặc dù tốc độ có phần chậm hơn đại hán nhưng vì quyền phong của đại hán có điểm cố kỵ liền không còn linh hoạt như trước. Rất dễ liền để Võ Văn nhìn ra mà lách người né tránh. Ngay tức khắc 1 đao liền trảm ngang eo đại hán.

Đại hán giật nảy mình, vội vàng né tránh. Sau đó hắn giật mình nhận ra, càng đánh cận thân hắn càng bị cuốn vào lối t·ấn c·ông của Võ Văn. Chợt hiểu Võ Văn giống như đã nhìn trước được đòn đánh của hắn.

Võ Văn càng sử đao, 1 cảm giác quen thuộc không hiểu liền tràn vào đầu hắn. Càng huy đao lại càng thấy thông thuận khác thường. Giống như trước đó từ nơi nào đã từng diễn luyện vô số lần.

Đao pháp càng lúc càng quỷ dị khó lường. Ngay tức khắc vai của đại hán liền b·ị c·hém ra 1 v·ết t·hương sâu. Sau đó đến hông cũng rạch 1 đường.

Đại hán kinh hãi đổ mồ hôi. Tiếp tục như vậy hắn sẽ trực tiếp bị mài đến c·hết. Thầm hô không được.

Một tiếng gầm thét từ người hắn ngay tức khắc phát ra liền chấn văng Võ Văn ra xa.

Võ Văn nheo mày đứng vững. Khói bụi tản đi lúc này, liền nhìn thấy trên thân thể đại hán lúc này có dị biến xảy ra. Khí tức của hắn cũng biến đổi kịch liệt.