Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Mộng Giả

Chương 38: Song Đế lại gặp




Chương 38: Song Đế lại gặp

C38: Song Đế lại gặp

"3 huynh đệ Lưu Quang Trương kết nghĩa liền lập ra 1 cơ đồ, lưu danh sử sách, ta hy vọng huynh đệ chúng ta cũng vậy.” Triệu Khuông Dẫn cười nói.

Võ Văn cười lạnh, vậy sao ngươi không nhắc đến cặp huynh đệ kết nghĩa Sở Hán kia. Cuối cùng ngươi c·hết, ta sống.

Lại nhớ đến gã Triệu Khuông Dẫn này khi nãy không nhắc đến câu không sinh cùng ngày cùng tháng, nguyện c·hết cùng tháng cùng năm, nói rõ tên này có điểm cố kỵ. Kết nghĩa chỉ là cái cớ thôi. Cười lạnh trong lòng.

Dương Vân Nga nhìn Võ Văn căm tức nói:

"Tiêu Vũ Sinh, sao ngươi lại kết bái với người phương Bắc.”

Võ Văn có khổ mà không biết nói, day trán: “Ta là b·ị b·ắt ép, ngươi cũng thấy, ta có nói gì đâu.”

Cao Bá Ngọc một bộ hứng thú cười nói:

“Đại ca, ta cũng muốn kết bái huynh đệ”

Võ Văn: “.....”

.......

Lại qua thêm 1 ngày nữa trôi qua,

Nơi này lại có 1 người nữa rơi xuống.

Hắn vô cùng trẻ tuổi, tuấn mỹ đến vô cùng. 1 tay cầm quạt sắt. Chính là Ngô Xương Văn. Vừa nhìn thấy Dương Vân Nga ở nơi này hắn liền vô cùng vui vẻ kinh hô:



“Đại tỷ.” thấy Dương Vân Nga không sao, hắn khẽ thở ra, chỉ là không hiểu tại sao nàng cũng ở trong Long Trì.

Dương Vân Nga nhìn thấy hắn cũng vô cùng vui mừng. Sau đó liền nói Ngô Xương Văn liên kết với nàng đánh Triệu Khuông Dẫn.

Nhưng nhìn thấy Triệu Khuông Dẫn, Ngô Xương Văn liền đổ mồ hôi lạnh. Hắn mặc dù tự ngạo đồng giai. Nhưng đối mặt Triệu Khuông Dẫn liền cảm giác không có 1 chút tự vệ. Đây là thượng vị giả cách biệt vô phương lấp đầy.

Triệu Khuông Dẫn cũng nheo mày nhìn Ngô Xương Văn. Nếu nói ai là người mà hắn cố kỵ nhất. Chính là vị Ngô Vương bí ẩn kia. Nếu muốn độc chiếm nơi này g·iết tên tiểu tử này, hắn cũng phải g·iết hết toàn bộ người ở đây bịt đầu mối.

Nhưng có 1 người hắn không thể g·iết, chính là Võ Văn, mỗi ngày hắn còn cần Võ Văn điều trị đây. Đã không thể g·iết, liền sẽ lộ ra. Lạnh nhạt nói với Ngô Xương Văn:

“Tiểu tử, nể mặt phụ thân ngươi, liền biến sang 1 bên tu luyện. Ta sẽ tha cho ngươi. Nếu dám làm càn, đừng trách ta độc ác.”

Ngô Xương Văn không dám cãi lời, liền cút sang 1 góc khuất, rất sợ Triệu Khuông Dẫn đổi ý, cố gắng khuyên nhủ Dương Vân Nga đang không ngừng trách móc bên cạnh.

Võ Văn chú ý đến tiểu tử này. Một cảm giác cho hắn biết tên tiểu tử đồng cảnh giới với hắn này rất mạnh. Phụ thân của hắn lại làm Triệu Khuông Dẫn cố kỵ, đương nhiên là kẻ không bình thường. Có điểm lạ là tên này vừa đến, huyết mạch của hắn bỗng sôi lên 1 chút.

Mặc dù cảm giác thêm 1 cái chiến lực không tệ, nhưng mọi tế bào trên người báo động cho hắn là cho dù cả 3 người lao lên cũng không đủ cho Triệu Khuông Dẫn tát 1 cái. Càng điều trị cho Triệu Khuông Dẫn, hắn càng biết gã này kinh khủng dường nào.

Triệu Khuông Dẫn như nhìn ra gì đó đặc biệt khẽ cười nói với Võ Văn:

“Tiêu huynh, hắn và huynh lại có một chút giống nhau đấy.”

Võ Văn cũng nhìn ra điểm này, nhưng người giống người, có 6 phần giống nhau cũng không có gì lạ.

Lúc bình thường Dương Vân Nga vẫn ngồi gần sát Võ Văn, nàng chính là muốn tranh thủ toàn bộ thời gian đột phá Võ Sư Cực Chân càng sớm càng tốt.

Lúc này Võ Văn liền cảm thấy 1 luồng sát khí vô hình đang nhắm đến hắn. Võ Văn híp mắt. Nhìn 1 vòng xung quanh.



Trực giác báo cho hắn sát khí này không phải của Triệu Khuông Dẫn. Hơn ai hết, Triệu Khuông Dẫn còn muốn hắn sống dai sống dài kìa.

Cao Bá Ngọc tuyệt đối không. Vậy cuối cùng chỉ duy nhất có thể chính là tiểu tử kia thôi. Mặc dù hiện tại tên đó 1 bộ thờ ơ, lạnh nhạt, nhắm mắt điều tức nhưng không qua mặt được Võ Văn.

Hắn tự hỏi bản thân lúc nào đắc tội qua tiểu tử này.

Ngô Xương Văn lúc này bề ngoài trầm ổn nhưng trong lòng không ngừng gào thét:

'Đại tỷ bình thường lạnh nhạt với nam nhân, tại sao lại gần gũi với tên khốn kia như vậy, hắn rốt cuộc đã chuốc bùa mê thuốc lú gì cho đại tỷ.’

Trong lòng hắn đã âm thầm phán Võ Văn phải c·hết. Chờ tìm 1 nơi vắng vẻ hắn nhất định sẽ g·iết Võ Văn.

Triệu Khuông Dẫn nhìn Võ Văn 1 bộ tấm tắc, nhìn 2 người cứ bám dính vào nhau, hắn lúc này đã có chút tin Dương Vân Nga là nữ nhân của Võ Văn.

Hắn trước mắt liền có quyết định bỏ qua cho Dương Vân Nga. 1 cái Cực Âm Hàn thể mà thôi. Cao lắm chỉ cho hắn tăng tiến 1,2 tiểu cảnh giới.

Nhưng Võ Văn thì khác. Nếu Võ Văn có thể chữa dứt ám bệnh của hắn, đó mới là thoát thai hoàn cốt. Tu vi mới có thể đi càng xa. Hắn không thể ngu ngốc bỏ gốc lấy ngọn được.

Võ Văn lúc này có chút tiến thoái lưỡng nan. Tu vi của hắn lúc này chỉ chực chờ xông đổ Võ Sư hậu kỳ nhưng lại không thể xông. Nếu lại đột phá, Triệu Khuông Dẫn sẽ có tâm đề phòng.

Nhưng kỳ quái là hắn mặc dù không chủ tâm tu luyện nhưng long trì vẫn từng chút 1 xông vào nội thể của hắn 1 cách kỳ quái. Làm hắn chỉ có thể khổ tâm nén chặc tu vi đến mức tối đa.

Hắn đang khổ tâm suy nghĩ, làm cách nào thoát khỏi Triệu Khuông Dẫn. Thực chất bệnh của Triệu Khuông Dẫn, hắn chỉ cần 3 ngày liền có thể chữa tốt.

Hiện tại chỉ là tìm cách kéo dài, nhưng Triệu Khuông Dẫn để ý rất kỹ, hắn cũng không dám quá qua loa, dù rất chậm nhưng theo đà này, thêm 5 ngày nữa ám bệnh của Triệu Khuông Dẫn liền khỏi hẳn. Đến đó mệnh hắn liền khó liệu.

Nhưng đến ngày tiếp theo, lại thêm 1 người nữa đến, người đến này liền cho đám người Võ Văn 1 cái cơ hội chạy trốn. Đinh Bộ Lĩnh đến.



Đinh Bộ Lĩnh rơi xuống Long Trì, đảo quanh 1 vòng. Sau khi nhìn thấy được Triệu Khuông Dẫn liền cười lạnh nói:

“Hừ, để xem lần này ngươi có thể chạy đi đâu.”

Nhưng khi nhìn thấy Dương Vân Nga hắn liền nheo mày. Chữ ‘Mãnh’ của hắn cũng không phải bí mật gì lớn.

Nhưng chữ ‘Đế’ tuyệt không thể lộ ra. Hắn có thể g·iết Võ Văn, thậm chí Ngô Xương Văn để bịt đầu mối nhưng lại không nỡ g·iết Dương Vân Nga. Nàng chính là người trong lòng hắn. Có chút khó xử.

Đinh Bộ Lĩnh thầm tính toán lại không biết Triệu Khuông Dẫn cũng đang tính toán hắn. Hắn chính cũng muốn g·iết Đinh Bộ Lĩnh.

Một cái Song tự giả chứa chữ Đế. Mà ‘Đế’ với ‘Mãnh’ đều có thuộc tính cương, vô cùng hài hòa. Để Đinh Bộ Lĩnh trưởng thành, hoàn toàn có thể trở thành đại kình địch của đời hắn.

Võ Văn nhìn thấy Đinh Bộ Lĩnh cũng giật mình, áp lực của Đinh Bộ Lĩnh phát ra cũng không hề kém cạnh với Triệu Khuông Dẫn. Mắt Võ Văn nheo lại, âm thầm tính toán.

Triệu Khuông Dẫn cười nhạt nói với Đinh Bộ Lĩnh:

“Đinh huynh, lại gặp, để chúng ta tiếp tục hàn huyên, ta nghĩ nên đuổi hết toàn bộ người ở đây, ngươi nghĩ sao?”

Đinh Bộ Lĩnh giật mình, không nghĩ đến Triệu Khuông Dẫn lại đề ra ý nghĩ này. Hắn ban đầu còn sợ Triệu Khuông Dẫn lấy Dương Vân Nga ra để làm con tin bắt hắn thỏa hiệp đây.

Đinh Bộ Lĩnh không phải kẻ ngốc, hắn biết Triệu Khuông Dẫn làm vậy chắc chắn có bài phía sau. Nhưng hắn chính là không sợ. Võ đạo của hắn chính là vô địch chi tâm. Không thể lùi cười lạnh nói:

“Triệu huynh, huynh nói chính là hợp tâm ý của ta.”

Võ Văn mắt sáng, không nghĩ Triệu Khuông Dẫn lại có ý vậy. Quá tốt rồi. 4 người bị áp lực của Triệu Khuông Dẫn đè áp mấy ngày nay, nghe được lời này giống như được đặc xá.

Dương Vân Nga cũng không quá muốn đối cứng với Triệu Khuông Dẫn, trầm ngâm chốc lát liền từng bước đi ra ngoài. Âm thầm thề sau này mạnh lên nhất định sẽ trả thù.

Lúc này bỗng Triệu Khuông Dẫn nhìn Võ Văn lên tiếng:

“Tiêu huynh, riêng ngươi là huynh đệ của ta, không cần phải đi, ở lại lược trận giúp ta.”

Võ Văn nghe vậy liền giật thót đơ người.