Chương 37: Cưỡng ép kết bái
C37: Cưỡng ép kết bái
Võ Văn lúc này đang bắt mạch cho Triệu Khuông Dẫn. Quả nhiên tâm mạch tên này có 1 chút tắc nghẽn. Hình như là do tổn thương từ việc tu luyện.
Hắn từng nghe nói Triệu Khuông Dẫn sau khi thống nhất đại Tống, tráng niên liền mất bất đắc kỳ tử, phải chăng chính là do ám bệnh này.
Hắn còn cảm nhận được trên người Triệu Khuông Dẫn có 2 đoàn năng lượng kỳ lạ, không cách nào dò xét. Nhưng khủng bố vô cùng. Chỉ cảm nhận qua tâm thần hắn liền có chút run rẩy.
Võ Văn có chút suy đoán, ám tật của Triệu Khuông Dẫn, khả năng chính là đến từ 2 đoàn năng lượng này.
Võ Văn lúc này lấy ra 8 cây châm bạc của mình, nhẹ nói:
"Triệu huynh, thất lễ rồi.”
Châm bạc sau đó mang theo hỏa năng đâm vào trên các huyệt vị trên người Triệu Khuông Dẫn. Dẫn đạo linh lực.
Lúc này Võ Văn có 1 chút xao động, châm bạc của hắn, vị trí đâm vào chính là các cơ quan nội tạng quan trọng của Triệu Khuông Dẫn như cự khuyết ( tim) Á môn (Ót) Thần Đình (trán)...
Nếu đâm sâu hơn 1 tấc, Triệu Khuông Dẫn không c·hết cũng bị trọng thương, nhưng Võ Văn không dám, đừng nói châm bạc có đâm vào nỗi hay không. Triệu Khuông Dẫn đang tập trung khóa chặt hắn.
Chỉ cần có cử động bất thường hắn liền c·hết không kịp ngáp. Chỉ có thể thành thật chữa trị.
Một lúc sau Triệu Khuông Dẫn liền trợn mắt, vậy mà lại có hiệu quả. Hắn đã cảm giác được các kinh mạch bi tổn thương do ám bệnh đang có chuyển biến tốt, cảm giác đau đớn giảm đi thấy rõ.
Triệu Khuông Dẫn có đế vương chi tư. Hắn đương nhiên trong người cũng ẩn chứa ‘Đế’ chữ. Là song tự giả, ‘Đế’ ‘Nhược’. Nhưng chính là vì song tự giả này hắn mới sinh ra ám bệnh.
Đế tự là 1 cái mang thuộc tính cương rất mạnh, nhưng hắn lại sở hữu thêm 1 cái tự Nhược, thuộc tính nhu. 2 cái đối lập liền sinh ra 1 chút xung khắc.
Trong tu luyện vì không thể hòa hợp, dẫn đến kinh lạc hắn bị tổn thương do ký tự bài xích. Mặc dù là Song tự giả, thiên tư ngút trời, nhưng mỗi lần sử dụng song tự, cơ thể hắn liền sinh ra tổn thương cực mạnh. Giống như bom nổ chậm. Không biết lúc nào sẽ g·iết c·hết hắn.
Chính vì vậy hắn mới không muốn dùng Song tự để đánh với Đinh Bộ Lĩnh mặc dù có nắm chắc dành chiến thắng.
Đáng sợ hơn là những tổn thương này lại là tổn thương vĩnh viễn. Đến cả thần y như Hoa Nhan chỉ có thể giúp hắn làm giảm quá trình bài xích, kiềm hãm bớt mà thôi.
Vậy mà lúc này hắn lại cảm nhận được gì, ám thương của hắn đang giảm bớt, mặc dù vô cùng chậm nhưng đúng là nó đang giảm bớt.
Cảm nhận được nhiệt lượng từ châm bạc tỏa ra, đang từ từ chữa trị kinh mạch của hắn. Triệu Khuông Dẫn nhớ đến 1 câu nói của Hoa Nhan. Thế gian này chữa trị được cho ngài, chỉ có 1 thủ pháp lưu truyền trong dị sách, Cửu Dương châm pháp.
Triệu Khuông Dẫn lúc này nhìn Võ Văn lúc này không chỉ là thưởng thức mà là như nhìn thấy 1 thứ báo vật lớn nhất. Như một nam nhân nhìn 1 cái mỹ nữ đang t·rần c·huồng. Làm Võ Văn thấy rợn tóc gáy, nỗi da gà.
Một lúc sau Võ Văn rút châm bạc ra. Thở ra 1 hơi, may mà thành công. Hắn không dám nghĩ đến nếu thất bại, hậu quả sẽ như thế nào. Hắn đương nhiên đã tính toán qua sẽ kéo dài thời gian chữa trị cho Triệu Khuông Dẫn, mỗi lần 1 chút. Càng lâu càng tốt. Khẽ làm ra vẻ mệt mỏi đổ mồ hôi hột, thoát lực quỵ xuống nói:
“Triệu huynh, bệnh của huynh quá nặng, ta mỗi ngày chỉ có thể giúp huynh điều trị 1 chút.”
Triệu Khuông Dẫn càng nhìn Võ Văn lại càng cười tà, sau đó như nghĩ ra gì đó nhẹ nói:
“Tiêu huynh, huynh đọc qua nhiều kinh sách, chắc đã từng nghe qua thời kỳ Đông Hán quê ta, từng có 3 cái huynh đệ kết nghĩa Lưu Quan Trương vô cùng tình thâm, còn hơn cả ruột thịt.”
Võ Văn giật mình, là sự kiện kết nghĩa vườn đào kia. Hắn từng đọc qua sự kiện kia là do La Quán Trung biên ra, không phải thật, không nghĩ đến lại nghe Triệu Khuông Dẫn nhắc qua. Chẳng lẻ nó là thật, hay sự kiện này đã được dân gian biên ra từ sớm, La Quán Trung chỉ là chép lại mà thôi.
Nhưng hắn không hiểu Triệu Khuông Dẫn nhắc ra chuyện này để làm gì, liền nói:
“Ta biết, là 3 huynh đệ Thục Hán.”
Triệu Khuông Dẫn cười nói:
“Tiêu huynh, ta gặp huynh liền cảm thấy quý mến vô cùng, hận không gặp nhau sớm, liền muốn cùng huynh kết thành một cái huynh đệ kết nghĩa. Từ đó chúng ta chính là anh em.”
Võ Văn nghe 1 cái liền mồm chữ O, không nghĩ đến Triệu Khuông Dẫn lại muốn kết nghĩa với hắn. Nếu như bình thường kết nghĩa với Tống Thái Tổ chính là 1 sự việc cũng không tệ. Nhưng dù gì 2 bên lúc này đang là kẻ thù đối địch nhau. Hắn chính là đang muốn tìm cớ để từ chối.
Thì liền cảm giác được suy nghĩ của mình có chút trống rỗng. Đơ người ra.
Triệu Khuông Dẫn cười nhẹ nói tiếp:
“Tiêu huynh nếu đã không từ chối, trên có thiên, dưới có địa chứng giám. Từ nay ta và Tiêu huynh liền kết thành 2 cái huynh đệ.”
Trong người Võ Văn có gì đó rung 1 cái, hỏa khí từ đan điền dâng lên não, Võ Văn nhanh chóng lấy lại ý thức vội nói: “Triệu huynh....” Nhưng sau đó lại lần nữa mất ý thức.
Triệu Khuông Dẫn nhíu mày, không nghĩ đến Võ Văn lại lấy lại ý thức nhanh đến vậy. Chữ ‘Nhược’ của hắn chưa bao giờ hiệu quả kém đến vậy. Liền tấm tắc thầm khen Võ Văn rồi nói tiếp:
“Ta lấy nước Long Trì thay rượu, dùng máu huyết để thề, từ giờ chúng ta chính là huynh đệ.”
Nói rồi, Triệu Khuông Dẫn khẽ đảo tay, trên tay xuất hiện 2 chiếc ly nhỏ. Múc lấy nước trong Long Trì. Dùng nội lực bức trên đầu ngón tay hắn 1 giọt tinh huyết. Cũng tương tự làm với Võ Văn. Tinh huyết cả 2 rơi vào trong 2 ly nước.
Nhanh như chớp ly nước rơi đến miệng của cả 2 sau đó nuốt vào bụng.
Võ Văn lấy lại ý thức thì nước đã nuốt xuống, không thể cản lại. Triệu Khuông Dẫn khuôn mặt khó xử nói:
“Tiêu huynh, xin lỗi phải làm huynh chịu 1 chút đau đớn rồi.”
Võ Văn nhăn mày, hắn nói vậy là ý gì, tức thì trong bụng Võ Văn chợt có 2 nguồn năng lượng kỳ dị đánh vào lục phủ ngũ tạng của hắn. Làm hắn đau đến trợn mắt.
Nhưng rất nhanh trong người Võ Văn liền có 1 nguồn hỏa năng bùng lên, bao lấy 2 đoàn năng lượng kia, từ từ cắn nuốt.
Võ Văn nhăn mặt điều tức 1 lúc, sau đó mở mắt, liền có điểm kinh hỷ, vách ngăn Võ Sư hậu kỳ phải mất 8,9 ngày nữa mới phá được lúc này đã suy yếu rất nhiều. Có thể bước vào bất kỳ lúc nào. Nhưng Võ Văn kiềm chế lại, không vội đột phá. Hiện tại không phải lúc.
Triệu Khuông Dẫn quan sát Võ Văn hơi giật mình, tinh huyết của hắn chứa song tự. Nhập thể nhất định người đó sẽ bị nội thương 1 chút. Nhưng Võ Văn lúc này rõ ràng chính là vô sự. Chỉ là nhăn mặt 1 chút. Thầm cảm thấy lạ.
Lại lúc này hắn liền cảm nhận được trong cơ thể 1 đoàn năng lượng rất nóng. Vậy mà có thể đối kháng 1 chút với song tự của hắn. Triệu Khuông Dẫn nhìn Võ Văn chằm chằm, hứng thú càng lớn.
Võ Văn đã có lại toàn bộ ý thức, trán nhăn lớn, tức giận vô cùng, hắn vậy mà lại bị cưỡng ép kết nghĩa. Nhưng bản thân lại không thể phản kháng mảy may.
Thủ đoạn làm hắn mất đi suy nghĩ kia là gì? Lại nhớ đến khi nãy Dương Vân Nga cũng bị tương tự. Càng cảm thấy Triệu Khuông Dẫn đáng sợ.